batdietkiemthe-q4>45

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
sư kết thành kiếm hữu, cùng hưởng vinh nhục không bao giờ chia ly.

- Tốt! Có thể kết được một vị kiếm hữu như Tử huynh, Lục Thanh muốn cầu cũng chẳng được.

Hai người nhìn nhau, cất tiếng cười ha hả. Ngay sau đó, cả hai cùng quỳ gối xuống đất.

- Thiên đạo làm chứng!

- Thiên đạo làm chứng!

- Ta Tử Thiên Lôi.

- Ta Lục Thanh.

- Khi còn sống kết thành kiếm hữu với Lục Thanh cùng sinh cung tử không bao giờ chia lìa.

- Khi còn sống kết thành kiếm hữu với Tử Thiên Lôi cùng sinh cung tử không bao giờ chia lìa.

Đám người Đỗ Nguyên nhìn hành động của Lục Thanh và Tử Thiên Lôi mà hâm mộ. Có điều ngoại trừ sự hâm mộ ra, bọn họ cũng chẳng có hy vọng xa vời. Dù sao, giao tình giữa họ và Lục Thanh cũng không sâu được như Tử Thiên Lôi. Mà hai người qua sự liên thủ trong trận chiến vừa rồi càng khiến cho sự hiểu biết và tâm ý của họ trở nên giống nhau. Nếu là bọn họ, chắc chắn không thể làm được như vậy.

Sau khi đứng lên, tay trái Lục Thanh ngửa lên liền xuất hiện một bình rượu Liệt Dương tửu trăm năm.

- Thiên Lôi! Uống xong vò rượu này, chúng ta là kiếm hữu.

- Tốt. - Tiếp nhận vò rượu rồi hít một hơi thật sâu, hai mắt Tử Thiên Lôi sáng ngời:

- Rượu ngon.

Ngay lập tức hai người thả lỏng, dốc Liệt Dương tửu vào trong bụng.

Tử Thiên Lôi vỗ vai Lục Thanh, nói:

- Lục Thanh! Đợi sau khi Bách Chiến bảng ký kết xong, ngươi theo ta về tông đi, để sư phụ ta có thể gặp xem kiếm hữu của Tử Thiên Lôi ta là nhân vật trác tuyệt như thế nào. Nói đi nói lại, Tử Lôi tong của ta cùng với Vấn Tâm Kiếm Hoàng của ngươi cũng có chút quan hệ sâu xa. Mà ta nhớ rằng, Tử Hà tông của ngươi vẫn còn chưa dời vời giới Kim Thiên.

Lục Thanh gật đầu.

Tử Thiên Lôi lại vỗ vai Lục Thanh, nói:

- Ngươi cứ yên tâm. Chỉ cần với Hạo Nhiên Chính Khí hôm nay của ngươi, giới Kim Thiên chúng ta, cho dù là hai đạo Thiên Nhân cũng không có người nào gây khó dễ với ngươi. Ta nghĩ, các vị ở đây chắc chắn cũng có cùng suy nghĩ đó với ta.

Nói xong, ánh mắt của Tử Thiên Lôi liếc nhìn đám người Đỗ Nguyên.

- Lục đại sư yên tâm. Chúng ta nhất định sẽ bảm với tông môn. Tuy rằng chúng ta không thể đại diện cho cả bốn mươi tám tông môn, nhưng mấy tông môn chúng ta nhất định sẽ không keo kiệt với Tử Hà tông. Đến lúc quý tông dời tới giới Kim Thiên, chỉ cần đưa kiếm thiếp tới, chúng ta nhất định sẽ phái người hộ tông, tin tưởng sẽ không có người nào làm khó quý tông. - Lam Huyền Y ôm quyền nói. Với thực lực và nhân phẩm của Lục Thanh, gã hết sức khen ngợi.

Mà bên cạnh Lam Huyền Y, đám đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của giới Kim Thiên cũng đều gật đầu.

Đối với phản ứng của đám người Lam Huyền Y, trong lòng Lục Thanh cảm thấy rất vui sướng. Mặc dù nói sau khi kiếm giả đạt tới cảnh giới Kiếm Hồn, tinh thần bình ổn, cho dù trời sập cũng chẳng sợ hãi. Nhưng cũng chính vì như vậy mà bình thường đại sư cảnh giới Kiếm Hồn cũng không có dao động quá lớn. Mà một khi dao động thì đó là chuyện thực lòng, không hề có chút giấu diếm.

Hiền giờ có thể có được nhiều bằng hữu đại sư cảnh giới Kiếm Hồn trong giới Kim Thiên như vậy thì lần tham dự Kim Thiên Bách Chiến bảng lần này, Lục Thanh có được sự thu hoạch cực lớn. Nhưng đồng thời lại gieo trong lòng hắn một sự nghi vấn về Vấn Tâm Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư.

Dù sao thì trước khi Lục Thiên Thư vào luân hồi, tâm ma tích súc như vậy chứng tỏ người có một tâm nguyện gì đó còn chưa được giải quyết, hay là có mối thâm thù đại hận nào đó? Rốt cuộc thì vì lý do gì mà để cho Lục Thiên Thư phải vài lần bước vào luân hồi không chịu buông tha?

Tất cả những chuyện đó khiến cho Lục Thanh cảm thấy đau đầu, không thể hiểu nổi. Nhưng Ma Vô Thường cũng đã nói cho hắn rằng sau này sẽ biết. Nhưng sau này là lúc nào?

Chẳng lẽ là. .. .

Lục Thanh chợt bừng tỉnh.

Ma nữ tóc bạc!

Chính là ma nữ tóc bạc. Cũng chỉ có nhân vật Kiếm Hoàng như vậy mới có thể sánh cùng với Lục Thiên Thư. Mặc dù nói Kiếm Hoàng nhiều nhất cũng chỉ sống được hai trăm năm, nhưng với thực lực của Kiếm Hoàng kiếm được một viên Diên Thọ đan cũng không phải là một việc khó.

Cứ như vậy, Lục Thanh đã suy ra được một chút manh mối về ân oán của ma nữ tóc bạc. Có thể chọc vào một vị cường giả Kiếm Hoàng như vậy cũng chỉ có nhân vật cảnh giới Kiếm Hồn. Mà trong lịch sử ngàn năm của gia tộc hắn thì chỉ có năm trăm năm trước xuất hiện một vị Vấn Tâm Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư mà thôi.

Như vậy thì ân oán với ma nữ tóc bạc đó chắc chắn là có từ Lục Thiên Thư.

Lục Thanh nhanh chóng đè nén suy nghĩ đó xuống.

Ầm ầm

Bất chợt, nơi dãy núi trấn áp Ma Vô Thường chợt rung chuyển, những tảng đá lớn lăn lông lốc. Vô só bùn đất sập xuống, vùi lấp vị trí của cái động kia.

Về phần mấy trăm thanh thần kiếm trong đó thì chẳng cần phải nói, chắc chắn cũng bị Ma Vô Thường thu lại. Ngay cả Kiếm Nguyên công thiên cấp trước đó chắc chắn cũng chỉ là thứ mà Ma Vô Thường dùng để thu hút mọi người mà thôi.

Một vầng ánh sáng màu hồng chói mắt xuất hiện. Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, cả dải núi dài ngàn trượng chợt tách ra thành hai nửa rồi ánh sáng đó bay lên trời. Uy nghiêm khủng bố của nó giáng xuống toàn bộ chiến trường Kiếm Hồn. Ngay lập tức chiến trường trở nên rối loạn rồi hình thành một dải sinh tử luân hồi trăm dặm trên không trung.

- Sinh Tử luân hồi. Hừ! Bản ma không vào Luân Hồi! Nhanh phá cho ta. - Phía trên không trung, âm thanh của Ma Vô Thường chợt vang lên. Ngay lập tức xuất hiện một dải không gian Động Hư hẹp, dài cắn nuốt lấy Sinh Tử luân hồi.

Ánh sáng đỏ như máu lóe lên rồi một thanh trường kiếm đỏ dài nghìn trượng xuất hiện giữa không trung. Đây là một thanh thần kiếm mà xung quanh nó tỏa ra ánh sáng màu trắng. Mặc dù nhìn bề ngoài của nó đúng là một thanh ma kiếm nhưng vẫn còn có thể thấy được màu sáng tím và trắng. Chỉ có điều chúng bị một thứ màu đỏ như máu xâm nhập vào bên trong.

"Đây là thần kiếm cấp Bạch Linh!"

Lục Thanh không ngờ được Kiếm Linh như Ma Vô Thường tới cấp Bạch Linh liền có thể hóa thành hình người. Trong đó tiên thiên ma khí hiển nhiên là có tác dụng quan trọng.

Một cái trường bào đỏ như máu xuất hiện bên cạnh thanh thần kiếm rồi nắm Vấn Tâm kiếm vào trong tay.

- Kiếm trận cấp Thiên thì sao? Mở cho ta. - Ma Vô Thường nổi giận ngửa mặt lên trời gầm lên một tiếng. Thần kiếm trong tay y chỉ lên trời. Ngay lập tức khoảng không xung quanh chợt biến thành đỏ như máu. Ma khí xung thiên ép hai khí Sinh Tử trong chiến trường Kiếm Hồn xuống.

Một thứ pháp tắc dao động khủng bố giáng xuống. Đối diện với pháp tắc dao động đó, Lục Thanh cảm nhận bản thân giống như một đứa trẻ, không hề có sức phản kháng.

Một tiếng kiếm ngân rung chuyển trời đất vang lên. Từ trên thân của Vấn Tâm kiếm, Tiên thiên ma khí tản ra, bao phủ Ma Vô Thường vào bên trong. Một lát sau, một thanh thần kiếm cao ngàn trượng xuất hiện. Phải nói nó là ma kiếm thì đúng hơn. Ma kiếm đỏ như máu vừa mới xuất hiện khiến cho cả chiến trường Kiếm Hồn bắt đầu run rẩy.

Nhân kiếm hợp nhất.

Chẳng cần phải nói Lục Thanh cũng biết được đó là thần thông gì. Nhân Kiếm hợp nhân chính là do kiếm giả sau khi đạt tới cảnh giới Kiếm Phách tông sư, Hồn Phách kết hợp mới có thể có được. Uy lực của nó đủ khiến cho trời long đất lở.

Không gian Động Hư trước thanh thần kiếm nhanh chóng mở rộng.

Bên trên Bách Chiếc cốc mười dặm, đám người Tổ Nguyên đứng bật dậy, ánh mắt sang quắc nhìn chằm chằm tầng sáng màu trắng ngà đang bao phủ Kiếm Hồn chiến trường.

“Như thế nào lại ma khí nồng đậm như thế, ma khí này là…..?”

Phút chốc, trong mắt huyết phát lão giả của Huyết Hải môn lóe ra huyết quang, ở trong đó, lần đầu tiên hiện ra thần sắc kinh hãi.

“Tiên thiên ma khí”.

“Mọi người đề phòng!” Năm điện chủ của Kim Thiên điện đồng thời hét lớn một tiếng. Thần kiếm sau lưng của hơn mười Kiếm Hoàng lập tức ra khỏi vỏ, vô số pháp tắc dao động từ bên trong Sinh Tử Uyên bốc lên.

Ông.

Từ bên trong quầng sang bao phủ Kiếm Hồn chiến trường, một đạo ngâm thanh nhàn nhạt vang lên. Tiếng kiếm ngâm giống như xuyên qua không gian, thẳng tắp nhập đến đến trong lòng phần đông Kiếm Hoàng đại sư.

Kiếm Chủng rung mạnh, hơn mười danh Kiếm Hoàng đại sư nhất thời cảm thấy Kiếm Chủng chính mình không thể khống chế run rẩy lên. Lúc này Kiếm Hồn đã trải qua Lôi Kiếp, vậy mà lại phát ra tiếng ngâm sợ hãi.

Trong phút chốc, theo tiếng hừ kia vang lên, từ trong quầng sang màu trắng ngà bắn ra một tầng huyết quang nồng đậm, ma khí ngập trời từ bên trong không ngừng thấu ra.

“Mọi người liên thủ trấn áp!” Một lão giả của Kim Thiên điện trầm giọng quát.

Mười tám vị Kiếm Hoàng lăng không mà đứng, kiệt lực đem Kiếm Hồn đang chấn động bình phục lại. Sau đó theo ngón tay của các Kiếm Hoàng vung lên mà các loại pháp tắc dao động từ trên trời giáng xuống. Hỏa pháp tắc mãnh liệt, Mộc pháp tắc tràn ngập sinh cơ, Sát Lục pháp tắc sắc bén….. Vô tận pháp lực hội tụ lại thành một quầng sáng pháp tắc trấn áp lên tầng huyết quang.

“Chỉ là pháp tắc cũng dám trấn áp bản ma! Phá!”

Từ bên trong quầng huyết quang truyền ra một thanh âm quỷ dị, lập tức Sinh Tử nhị khí xung quanh như bạo động lên. Trong hư không, vô số sinh tử luân hồi lớn nhỏ hình thành, lực xé rách khủng bố cho dù làm đám người Tổ Nguyên cũng phải úy kỵ.

Hưu.

Tiếp theo, một luồng huyết quang chói mắt từ trung tâm quầng sáng phóng ra. Tại bên cạnh đó, một Động Hư Không Gian phạm vi hơn mười trượng trống rỗng hình thành.

Ngâm.

Tiếng kiếm ngâm mơ hồ chợt hóa thành nộ ngâm kinh thiên. Ở giữa quầng sáng bỗng hiện ra một lỗ hổng phạm vi hơn mười trượng, ngay sau đó một thanh thông thiên ma kiếm cao chừng nghìn trượng từ bên trong lỗ hổng bốc lên, bắt đấu lấy lỗ hổng làm trung tâm mà lan tràn bốn phía.

“Kiếm quang, nhân kiếm hợp nhất!” Tổ Nguyên kinh hãi hô lên một tiếng, than hình lập tức bắn nhanh tới phương xa.

Mà nghe được lời nói của Tổ Nguyên, đám người huyết phát lão giả đồng thời biến sắc, mấy người đồng thời phi nhanh ra sau.

“Làm sao chạy!” Thanh âm lạnh lẽo của Ma Vô Thường từ trong hư không chợt truyền ra.

Hưu.

Hưu.

Kiếm quang huyết sắc giống như xuyên qua không gian, ở đằng sau vài gã Kiếm Hoàng trống rỗng hiện ra.

Phốc.

Phốc.

Hai đạo kiếm quang trực tiếp xuyên qua than thể hai gã Kiếm Hoàng. Mắt thường có thể thấy được thận thể hai gã Kiếm Hoàng dần bị huyết mang bao phủ, trong giây lát liền bị hòa tan.

Trong hư không, hai mươi đạo hào quang màu trắng chợt lóe ra, bên trên quầng sáng, thân ảnh Ma Vô Thường dần ngưng tụ ra. Chỉ thấy hắn vung tay lên, hai mươi đạo hào mang liền lăng không biến vào trong miệng hắn.

Vừa lòng nuốt một hơi, Ma Vô Thường: “Đúng là hồn phách của Kiếm Hoàng bên trong đã nảy sinh tia khí, một tên cũng hơn mười gã Kiếm Tông !”

“Huyết Vô Thường, ngươi….. ” Thân hình huyết phát lão giả chợt ngưng lại, quay đầu nhìn chằm chằm Ma Vô Thường nói.

“Huyết Vô Thường?” Trên mặt Ma Vô Thường lộ ra nụ cười trào phúng: “Lão già kia, ngươi nói là ta sao?”

“Vô liêm sỉ, ta là sư phụ ngươi!” Huyết phát lão giả phẫn nộ quát.

“Sư phụ sao?” Trên mặt Ma Vô Thường lộ ra nụ cười nghiền ngẫm: “Tựa hồ là nguyên chủ nhân của khối thân thể này bị ngươi tàn sát cả nhà, sau đó mới bị ngươi dụ dỗ theo ngươi tu luyện Huyết Sát Kiếm Đạo. Ngươi nhưng thật ra rất không sai a!”

“Cái gì! Ngươi làm sao mà biết được?” Trên mặt huyết phát lão giả lộ ra vẻ hoảng sợ. Từ lời nói của Ma Vô Thường, hiển nhiên hắn cũng nghe hiểu một số thứ.

“Ta làm sao mà biết được!” Trên mặt Ma Vô Thường lộ ra ý cười, trong phút chốc lại trở nên băng hàn: ”Làm sao chạy!”.

“Ma vực, cấm!”

Ngay sau đó, thân hình đã bắn xa nghìn trượng của huyết phát lão giả, ở chung quanh trong nháy mắt xuất hiện vô cùng ma khí. Ma khí màu đỏ tươi coi như có vô tận uy năng, lập tức đem thân hình huyết phát lão giả giam cầm trong hư không.

“Tiền bối, ngươi cần cái gì cứ việc nói, chỉ cần có thể buông tha cho vãn bối!” Đến giờ khắc này, huyết phát lão giả rốt cuộc buông tư thái của chính mình xuống, thấp giọng nói với Ma Vô Thường.

“Cần cái gì?” Trong mắt Ma Vô Thường hiện lên thần sắc vừa lòng, lạnh nhạt nói: “Bản ma cần hồn phách của ngươi, lấy ra đi!”

“Tiền bối! Không, a a…..!” Huyết phát lão giả rốt cuộc phát ra một tiếng hét thê thảm, ngay sau đó từ trong thân thể của hắn hiện ra hơn mười đạo hào mang màu trắng, nhanh chóng bắn tới trong miệng Ma Vô Thường.

“Tiền bối! Chúng ta là điện chủ của Kim Thiên điện, chỉ cần tiền bối buông tha chúng ta, hết thảy đều có thể thương lượng. ”

“Kim Thiên điện sao? Ngươi là uy hiếp ta?” Ma Vô Thường tựa cười mà không phải cười nhìn chằm chằm lão giả của Kim Thiên điện vừa mở miệng.

“Vãn bối không dám!” Lão giả vừa mở miệng lại nói: “Chính là tiền bối vừa mới xuất thế, ta nghĩ cũng không nên lộ ra mũi nhọn!”

“Hắc hắc, cái đó không cần ngươi phải bận tâm!” Ánh mắt ngưng lại, bàn tay Ma Vô Thường bỗng nhiên vung lên.

“Ngươi…..!”

Tiếp theo, ở chung quanh lão giả, ma khí bỗng nhiên co rút lại, cả người lão giả nhất thời nổ tung thành một đoàn huyết vụ. Mười đạo hào mang màu trắng ngà từ bên trong lóe ra, lập tức rơi tới trước mặt Ma Vô Thường.

Mười đạo hào mang này có chút bất đồng với những người khác, bên trong màu trắng ngà còn đan xen nhiều điểm kim quang mong lung. Kim mang này lưu chuyển theo một đường kỳ dị, lộ ra vô tận huyền ảo.

“Nguyện lực của Kiếm Thần điện!” Ánh mắt Ma Vô Thường lộ ra thần sắc ngưng trọng, bất quá hắn lập tức lộ ra một nụ cười nhẹ: “Bất quá hiện tại cũng không cần lo lắng!”

Không có do dự, mười đạo hào mang màu trắng xen lẫn kim mang lập tức bị Ma Vô Thường nuốt vào trong bụng.

Khí thế cả người ngưng lại, so với lúc trước cường đại hơn rất nhiều, cười to vài tiếng ánh mắt Ma Vô Thường lập tức chuyển tới nhìn bốn gã điện chủ khác của Kim Thiên điện: “Quả nhiên không sai, thêm bốn người các ngươi nữa thì không tới bốn năm, bản ma liền có thể khôi phục thực lực đĩnh phong, thậm chí có thể đột phá!”

Nói xong, ngón tay Ma Vô Thường liên tiếp điểm ra, thân hình bốn gã Kiếm Hoàng còn lại của Kim Thiên điện lập tức bạo liệt, bốn mươi đạo hào mang màu trắng xen lẫn kim mang lập tức được Ma Vô Thường thôn phệ vào trong thân thể.

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, mười tám gã Kiếm Hoàng thì đã có bảy gã ngã xuống, thậm chí đến cơ hội luân hồi cũng mất đi, hồn phách bị thôn phệ làm sao có thể tiến vào luân hồi.

Ánh mắt quét nhìn mười một người Tổ Nguyên bị giam cầm trong lĩnh vực, Ma Vô Thường nói: “Có thể bị bản ma thôn phệ, đó là phúc khí của các ngươi, hắc hắc!”

Trong mắt hiện lên thần sắc dữ tợn, ngay sau đó ngón tay Ma Vô Thường liên tiếp điểm ra, thân hình mười một Kiếm Hoàng theo thứ tự lần lượt bạo liệt mở ra. Mà khi lĩnh vực của Ma Vô Thường rơi xuống trên người Tổ Nguyên, một đạo hồng mang sáng như ngọc từ trên người Tổ Nguyên bạo phát ra, Ma Vực giam cầm xung quanh hắn lập tức bi phá nát

Ông.

Một Động Hư Không Gian rộng hơn một trượng nháy mắt hiện ra, đem thân hình Tổ Nguyên hút vào.

Đột nhiên biến hóa khiến Ma Vô Thường sửng sốt, lập tức giận tím mặt.

“Mộc Hỏa lĩnh vực, hảo một cái Kiếm Tôn lĩnh vực, được rồi ta cũng không có thời gian đuổi theo!” Ma Vô Thường lạnh lùng nói, lập tức đem hơn một trăm đạo hào mang trước mặt thôn phệ đi. Chỉ thấy trên người Ma Vô Thường hiện lên một tầng huyết quang tinh thuần di động, so với lúc đám người Lục Thanh nhìn thấy thì tinh thuần chói mắt hơn không biết bao nhiêu lần.

“Năm năm, năm năm sau, Huyền Dương lão nhân, mấy người các ngươi đối đãi với ta như thế nào, bản ma nhất định trả lại gấp bội!” Ma âm bàn bạc không chút trở ngại đột phá hạn chế của Sinh Tử Uyên, hướng tới hư không xa xa truyền đãng mà đi.

Cũng thời gian đó, tại năm phương hướng của kim thiên giới, có năm lão giả đồng thời mở mắt ra. Năm lão giả này, có người thân trong Huyền Băng dưới lòng đất, có người ngồi giữa nham thạch nóng cháy trong lòng núi lửa, còn có người ở trên đỉnh núi chìm trong Thiên Lôi, người ở dưới đáy biển sâu, cuối cùng là một lão giả thân hỉnh ở bên trong một cái đầm mù mịt Huyết Sát khí.

Năm lão giả đồng thời mở hai mắt, trong mắt lộ ra vẻ lo lắng, lập tức thân hình năm người đồng thời biến mất tại chỗ.

Sinh Tử Uyên.

Lúc này xung quanh đã khôi phục bình tĩnh, nhưng quầng sáng bao phủ trong Bách Chiến Cốc cũng đã bị phá vỡ, để lộ ra Kiếm Hồn chiến trường bên trong.

Hiên giờ xem ra, trên không trung của Kiếm Hồn chiến trường tựa hồ biến đổi thâm thúy vô cùng. Đám người Lục Thanh biết, Kiếm Trận bao phủ chung quanh thật sự đã bị phế đi.

Trong Kiếm Hồn chiến trường, Sinh Tử nhị khí dần dần cùng với Sinh Tử Uyên ở bên ngoài hỗn ngưng làm một, coi như là Kiềm Tông cũng không thể ra tay được, nếu không lập tức sẽ bị kéo vào sinh tử luân hồi. Sau thời gian Ma Vô Thường ra ngoài tầm nửa nén hương, đám người Lục Thanh lập tức đi ra bên ngoài Kiếm Hồn chiến trường.

“Chư vị Kiếm Hoàng!” Sắc mặt Lam Huyền Ý trầm trọng nói.

Bên ngoài không còn một người nào tồn tại, từ bên trong hư không còn lưu lại pháp tắc lực nhàn nhạt, đám người Lục Thanh biết, chư vị Kiếm Hoàng sợ là lành ít dữ nhiều.

“Tổ huynh!”

Thần sắc Lục Thanh buồn bã, trong lòng sinh ra tiếc hận cùng bi thống, hắn còn xa mới là đối thủ của Ma Vô Thường, Kiếm Phách tông sư, đã là cường giả tuyệt thế tung hoành đại lục, nhân vật Kiếm Đạo cấp tông sư.

“Sư phụ! ”

“Sư thúc!”

Ở trong số Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, vài người phát ra tiếng kiêu bi thương.

Về phần bốn người Tử Thiên Lôi, tuy rằng sắc mặt trầm trọng nhưng không có lộ ra nhiều bi thương, có nhiều chỉ là cảm than mà thôi. Thực lực của bốn người mạnh mẽ, tông môn cũng không có Kiếm Hoàng đi theo hộ tống. Không phải sao, ở Kim Thiên giới, nếu bọn họ mà gặp phải độc thủ thì bốn tông môn của bọn họ cũng không tất yếu còn tồn tại.

“Việc này không nên chậm trễ, chúng ta đi trước chạy về tông môn, đem chuyện nơi đây nhanh chóng bẩm báo, để tông môn định đoạt!” Trầm ngâm một lúc, Đỗ Nguyên mở miệng nói.

Mọi người đều trịnh trọng gật đầu, thực lực của ma vô thường không ai có thể địch lại, chỉ có thể xem quyết định của tông môn.

“Lục Thanh, ngươi theo ta hồi tông đi!” Quay đầu hướng tới Lục Thanh, Tử Thiên Lôi mở miệng nói.

Lắc lắc đầu, Lục Thanh nói: “Người đi về trước đi, ở trong này ta còn chuyện quan trọng cần dừng lại mấy ngày, xử lý việc nơi đây xong, ta sẽ tới Tử Lôi tông ngươi!”

Gật gật đầu Tử Thiên Lôi nói: “Hết thảy cần cẩn thận, tại kim thiên giới, nếu gặp phải người không vừa mắt, không cần phải lưu thủ. ”

Nói xong Tử Thiên Lôi từ Không Giới lấy ra một thanh tiểu kiếm nhỏ màu vàng nhạt cùng một viên Lưu Ảnh châu đưa cho Lục Thanh, nói: “Đây là hộ pháp kiếm ấn của Tử Lôi tông chúng ta, là ta lúc trước đã dùng qua, tại kim thiên giới, tông môn ta cũng coi như có chút mặt mũi. Mà Lưu Ảnh châu này là giới đồ đi tới Tử Lôi tông ta, còn có phân bố của Hư Không Kiếm Vực, ngươi dựa vào đó mà thông qua Động Hư Kiếm Trận, trực tiếp truyền tống tới địa phương gần tử lôi tông ta nhất. ”

“Bảo trọng!” Cuối cùng, , Tử Thiên Lôi vỗ vỗ bả vai Lục Thanh, sau đó hóa thành đạo kiếm quang màu tím hướng tới phương xa bắn đi.

“Lục đại sư, bảo trọng!” Đám người Đỗ Nguyên đồng thời ôm quyền nói.

“Các vị thỉnh!” Lục Thanh đồng dạng ôm quyền đáp lễ nói.

Đến cuối cùng, chỉ còn lại năm người Lô Luân. Lần này kim thiên Bách Chiến Bảng có thể nói là nằm ngoài dự kiến của mọi người. Bách Chiến bảng bị ma vô thường phá hỏng bài danh ký kết tự nhiên theo năm Kiếm Hoàng của kim thiên điện ngã xuống mà mất hết ý nghĩa, kim thiên Bách Chiến bảng cũng là mất đi bóng dáng.

Bất quá việc bài danh trên Bách Chiến Bảng đối với Lục Thanh cũng không quá trọng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net