Chương 4 : Họ hại " Thành " hại họ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tiết thể dục ...

Tụi nó đi thay đồ xong tập chung dưới sân vận động ở sân trường , tụi nó mặc trên người với chiếc áo cộc tay trắng cổ tròn với chiếc quần dài đen kẻ sọc trắng dễ cử động chân tay cùng đôi giày thể thao trắng của nữ sinh còn của nam sinh là đôi giày thể thao đen kẻ sọc trắng . Cả hai đi vào hàng đứng của mình mà nghe ông giáo giảng hôm nay chơi những gì (^_^) .

" Hôm nay chúng ta sẽ chơi bóng rổ ! Mọi người chia nhóm ra tập luyện chung nha ! thầy bận chút việc !"- ông thầy thể dục nhìn tất cả phân bố cách tập luyện cho cả lớp xong rồi phóng bay đi thẳng mất tăm hơi luôn như là bị axit dội vào người bốc hơi vậy .

" Hey ! Mọi người chơi chung không ?"- nhỏ kéo nó chạy ra chỗ tụi hắn , nhỏ bây giờ đã cột tóc cao giống nó trông rất năng động với giọng nói vàng oanh của nhỏ khiến ai cũng thích nghe nhưng lại là khi hát thôi còn khi nói thì nhỏ hơn loa phát thanh rồi.

" Ừm ! Cũng được đó !"- cậu với anh đồng ý rồi nhìn hai đứa tụi nó cười , hai đứa nó rủ chơi sao mà không chơi cơ chứ , nhỡ có trò gì hay thì mất vui à .

" Mày đi không ?"- anh quay lại đàng sau nói với thằng em trai quý tử , lạnh lùng , tiết kiệm lời kia ( hắn ) . Không biết hắn có phải đàn ông không nữa , nó đã tốn tinh thần để nói ra lời tỏ tình với hắn rồi mà hắn lại từ chối , hắn phải hối hận khi đã từ trối đứa anh coi như em gái vậy .

" Đi !"- hắn kiệm lời rồi đứng dậy đi trước ra chỗ sân bóng . Hắn sao mà không đi , mấy ngày hôm nay hắn cứ nghĩ mãi về nó , có vẻ như hắn đã biết quan tâm một người là gì nhưng hắn chưa giải đáp được đó là cảm giác gì nữa chỉ biết bảo vệ một người có vẻ vui vui thôi.

"Có ai ghi âm giọng đâu mà tiết kiệm lời nói như hắn ta đang thiếu chữ trong đầu luôn !"- nhỏ nhìn hắn mà tức thay cho con bạn chơi lâu năm bên cạnh mình ( nó ) , nhỏ đã biết câu chuyện rồi , moi nó mãi mới ra được đấy nhưng khi nghe xong thì nhỏ đã ném chiếc điện thoại thân yêu của nhỏ vào tường mà hỏng luôn rồi (~_~)

" Thôi đi đi !"- nó nói rồi kéo cả bọn ra sân bóng .

Sân bóng ở đây đẹp , to , rộng lắm nha , nhìn mà thích hết sẩy luôn . Sân bằng phẳng được lớp bê tông đổ lên , chỗ nghỉ giải lao cho học sinh được những rặng cây bao phủ bao quanh tạo bóng mát cho mọi người ngồi dưới gốc cây . Ở sân chơi có khoảng 4-5 chiếc cột dựng lên với chiếc rổ tròn có lưới trắng để ném bóng vào rổ .

Tụi nó chạy ra chơi với nhau vui vẻ nhưng hắn thì lại leo lên cây ngủ mất rồi (-_-) . Nó đang đứng cười đùa với ba người kia nhưng không biết quả bóng rổ to bằng mặt người lao thẳng vào đầu nó với độ mạnh không gọi là mạnh nhưng cũng đủ để nó sắp hôn đất mẹ rồi may sao cậu đỡ nó kịp lúc .

" Không sao chứ !"- cậu vòng tay qua eo nó mà nhấc nó dậy đứng thẳng người , vì vừa nãy chỉ mới tóm được cái áo nó thôi khiến nó suýt ngạt thở vì bị thắt cổ .

" Không... sao !"- nó hít lấy hít để cái không khí trong lành ở đây mà sặc mấy cú của vụ thắt cổ . Bị ám sát thật may không bị hôn đất mẹ và cũng đến tệ khi sắp bị trầu trời , thật khổ cho nó , may cái này thì lại xui cái kia .

" Xin lỗi mình không cố ý !"- con nhỏ Lệ chạy ra hốt hoảng nhặt chiếc bóng , nhỏ Lệ vừa ném được hạ dạ xong nhưng cũng phải sôi máu khi nhìn thấy cảnh cậu đỡ nó dậy . Nhỏ Lệ chính là con nhỏ đã đạp nam sinh xuống đất để cho cậu ngồi đó .

Nhưng xin lỗi chưa được bao lâu thì một quả bóng bay đến với tốc độ kinh hoàng và nhằm chúng đầu nhỏ Lệ luôn khiến nhỏ hôn đất mẹ .

" Xin lỗi ! Bạn có sao không ?"- nhỏ chạy đến giả bộ mặt hối lỗi mà đỡ nhỏ Lệ đứng dậy khiến nhỏ Lệ tin nhưng đến nửa chặng đường thì nhỏ lại thả tay ra và kết cục là nhỏ Lệ lại hôn đất mẹ một lần nữa . Nhỏ hả dạ nhưng không dám cười lớn khiến anh đứng bên kia mà cười rúc rích .

" Không sao !"- nhỏ Lệ biết dụng ý nhưng vẫn giả bộ không biết mà nghĩ mình là người hiền lành mà .

Cả hai đang dùng ánh mắt âu yếm nhìn nhau đắm đuối mà không phải mà là ánh mắt giết người mới đúng mà không hay biết hắn đã đi đến bên cạnh nó rồi đưa cho nó một quả táo vừa bứt được trên cây .

" Ném đi !"- hắn nở nhếch môi , nhỏ Lệ đụng đến nó sao . Phải trả cả vốn lẫn lãi mới được , hắn thì đang cố bảo vệ nó mà nhỏ đó lại đụng đến thật đang muốn treo mạng sống của mình cho hắn mà .

" Ư..m !"- một cái nhếch mép thôi nhưng đã làm hắn thêm cuốn hút hơn , cái nhếch mép thôi nhưng đối với nó như là gặp được nụ cười đầu tiên vậy . Thật đẹp !

Nó quay sang nhìn nhỏ Lệ đang đưa anh mắt giết người nhìn nhỏ mà cười nhếch mép gian tà giống y hệt hắn , không phải là học lỏm đâu à nha mà là cùng một cái nhếch mép thôi .Nó co người lại với quả táo trên tay , hai tay chụm vào nhau rồi tay phải đưa quả táo lên cao rồi co chân vuông góc với người sau đó đặt chân xuống đồng thời đưa tay ném thật mạnh quả tao đến chỗ nhỏ Lệ trông như người huấn luyện viên ném bóng chày vậy .

" Ối .... !"- nhỏ Lệ lại một lần nữa ôm đất mẹ nhưng quả này khiến nhỏ Lệ đau đến chảy cả nước mắt . Nhỏ Lệ rủa thầm đứa nào dám ném vào đầu nhỏ , nhỏ sẽ không tha cho đứa đó .

" Mình không may !"- hắn đi đến chỗ nhỏ Lệ mà ngồi xuống trước mặt lạnh lùng nhặt quả táo lên vì sao ư vì trường này có một môi trường sạch sẽ và có tiếng nhất Viêt Nam đó nha .

" À... không sao !"- nhỏ Lệ ngơ ngác vì vừa nãy nhỏ đã bắt chuyện được với hắn rồi ư , một cú đau điếng trên đầu cũng đáng mà . Ôi hoàng tử của lòng nhỏ đang nói chuyện với nhỏ kìa ! Thật vui quá đi !

" Vậy thôi !"- hắn nghe câu trả lời thấy vừa ý rồi đi thẳng đến chỗ tụi nó đang cười đau ruột kia . Cách đứng cười rất dễ người khác bảo mấy đứa ở trại mới ra , anh và cậu thì cười thôi nên không cần nói gì còn nó và nhỏ thì mỗi người một kiểu . Nó thì đứng gục người xuống vừa giấu đi nụ cười vừa vỗ đùi đen đét còn nhỏ thì ở đàng sau cười đập vào vai nó đôm đốp .

" Có cần phản ứng vậy không ?"- hắn chau mày nhìn lũ dở hơi mà lại là những thiên tài của trường nữa chứ . Cười đến đâu thì cười phải biết giữ ý tứ chứ , cứ cười như thế này chắc trường này là trạm ba thá mất .

" Thôi đi về !"- hắn không chịu nổi lũ này mà phán một câu khiến ai cũng phải nghe theo rồi đi về .

Họ cười vì nhỏ Lệ bị hôn đất ba lần trong chưa đầy 1 tiếng và lại còn bất ngờ khi hắn lại giúp nó nhận thay tội nữa chứ rõ ràng nó ném mà thành hắn ném , nhưng nhỏ Lệ lại ngu đến mù quáng luôn rồi , đi tin lời cái thằng là hotboy nổi tiếng nhất trường và còn tiết kiệm lời nữa chứ . Thật không hổ danh mà ! Chắc hắn bắt nhỏ Lệ bỏ ra biển cho cá mập ăn chắc nhỏ cũng toại nguyện mất ! (>_



Ũng hộ nha mina

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net