14. [C] Một món ăn Ngô Tà thích: Đỉnh Biên Hồ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

• Tác giả: Yêu Ngô Tà đến 500 triệu năm - 天真无邪
Nguồn bài viết: Facebook/Yêu Ngô Tà đến 500 triệu năm - 天真无邪

Mười năm bôn ba, dừng tại thôn Vũ.

Bàn Tử giơ ngón tay cái lên: "Lãng tử hoàn chân bất hối đầu. Không phải nói là tính tình của cậu không tốt, nhưng người ta một khi đã trải qua nhiều chuyện, cũng phải biết lúc nào nên dừng lại. Chúng ta sẽ ở đây chờ, tới khi Tiểu Ca đi ra, cậu định làm gì giờ? Cậu đã nghĩ tới chưa?"

"Tôi từng một lần qua phía nam Phúc Kiến điều tra về ngôi làng trên núi, phong thủy nơi đó rất kỳ quái, nằm ngay ở đỉnh một sơn cốc lưng chừng núi, có sáu thác nước chảy quanh, năm nào cũng đổ lên trước thôn đó, giống như mưa vậy, các cụ trong thôn kể rằng trước đây từng có tăng nhân bơi qua đó, viết lại một bài thơ, nói rằng bách niên khô đằng thiên niên vũ. Rất đẹp, nước rất sạch sẽ. Quanh làng có rất nhiều đại thụ, thôn dân thuần phác, tôi chuẩn bị tới đó ở một thời gian [...]. Cái thôn đó, người dân trong thôn có một loại điểm tâm, dùng gạo nếp và đường đỏ để làm, vì lượng mưa dồi dào nên trong thôn có một loại cỏ dại đặc biệt phát triển tốt, gọi là Vũ tử tham, trong món điểm tâm ấy, có cánh hoa Vũ tử tham, ăn vào có thể lấy lại được ký ức. Đương nhiên, đây cũng chỉ là truyền thuyết địa phương."

Bàn Tử hỏi: "[...] Cậu tưởng tượng kỹ lại, làm thế nào cậu nghĩ tới Phúc Kiến?"

Ngô Tà nghĩ nghĩ, nói rất chắc chắn: "Là vì tôi thích ăn Đỉnh Biên Hồ."

Đỉnh Biên Hồ còn gọi là Oa Biên Hồ, Đỉnh Biên Thùy, là một món ăn nhẹ có hương vị đặc biệt nổi tiếng ở Phúc Châu, sau đó nó được lan rộng đến các vùng thuộc tỉnh Phúc Kiến, trở thành đặc sản trứ danh của tỉnh Phúc Kiến. Phàm là người được sinh và lớn lên tại Phúc Kiến hoặc định cư ở địa phương này đều yêu thích nó. Nó đặc biệt đến độ khi vừa nghe thấy tên, những người Phúc Kiến định cư ở nước ngoài sẽ có cảm giác như được nhìn thấy quê hương. Nguyên liệu chính bao gồm nước ngao, nấm hương, tôm khô, hành lá, sữa gạo, mắm tôm, bánh quẩy, đậu hủ,...

Vào thời Gia Tĩnh triều Minh, ở vùng duyên hải Phúc Châu thường bị giặc Oa quấy phá, Thích Kế Quang mang binh đi tiêu diệt giặc Oa được dân chúng địa phương ủng hộ, còn được họ thường xuyên đem lương thực tới thiết đãi. Một ngày nọ, binh lính tới vùng ngoại ô phía nam của Phúc Châu, dân chúng ở địa phương chủ động bày bàn, dâng gạo, thịt cá, nấm hương, tôm khô, chuẩn bị vô cùng náo nhiệt để chiêu đãi những binh sĩ khải hoàn trở về. Nhưng vào lúc này lại có giặc Oa tập kích, Thích Kế Quang hỏi tình hình, lập tức tập hợp đội ngũ chuẩn bị diệt giặc. Dân chúng vừa nghe đã sốt ruột, bất luận thế nào cũng phải để binh lính ăn cơm rồi mới đi đánh giặc. Không biết ai nhanh trí, đem gạo ra xay thành dạng sền sệt rồi đem trộn cùng mộc nhĩ, trai khô, sò khô, thịt xay, hải sản,... nấu thành canh suông, sữa gạo đổ vào mặt bên nồi, không đến mười lăm phút, một nồi lại một nồi Đỉnh Biên Hồ ra lò, chúng binh sĩ sau khi ăn no liền anh dũng ra trận đánh bại toàn bộ giặc Oa.

Ngoài ra ở Phúc Châu, người ta gọi một người là "Đỉnh biên hồ" còn là vì hình dung tính cách họ thân thiện, dễ có cảm tình với người lạ và dễ hoà đồng.

Phúc Châu là thủ phủ tỉnh Phúc Kiến.

Facebook/wuxiedehua


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net