24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
buộc bố phải mặc vest.”

“Em nghĩ cái này thực sự đủ ổn rồi,” Kai nói. Cậu quay sang Hyun. “Cháu có nghĩ thế không, Hyeon? Ý chú là, nó cũng cho thấy mông của bố cháu, và anh ấy trông thật gợi cảm khi mặc nó.”

Cậu bé cười, trong khi bố cậu lắc đầu với Kai. “Chú NingNing nói đúng, bố ạ,” nhóc đồng ý. “Chính là cái đó.”

“Hai người có chắc không?” Beomgyu nhướng mày với hai người trẻ hơn.

“Tụi em chắc chắn,” Kai nói, đứng dậy. “Bây giờ đến phần làm tóc và trang điểm của anh.”

Hai alpha dành khoảng mười lăm phút tiếp theo để làm tóc và trang điểm cho Beomgyu, Beomgyu làm tóc, trong khi Kai trang điểm. Hyeon chỉ ngồi ở phía sau, loay hoay với các sản phẩm trang điểm của Beomgyu.

Đối với tóc của mình, Beomgyu duỗi thẳng, sau đó rẽ ngôi sang hai bên. Về phần trang điểm, Kai trang điểm theo phong cách tự nhiên nên trông không quá lố với bộ trang phục đơn giản của anh.

"Tất cả đã được làm xong!" Kai thông báo, cất đồ đạc của mình đi.

"Wow, rất gợi cảm đó, bố." Miệng của Hyeon được tạo thành một chữ 'o' nhỏ, khiến Beomgyu bật cười.

“Cảm ơn con, con yêu,” anh nói. “Đó là ý định của bố.”

"Bố và Taehyun-ah định làm những gì thế?" Hyeon hỏi khi cả ba đi xuống cầu thang.

“Bố sẽ đi ăn mì, có thể là ăn kem, rồi đi công viên.” Dù sao thì đó cũng là những gì họ đã làm trong hai buổi hẹn hò vừa qua.

Kai nói: “Các anh đã làm điều đó trong hai buổi hẹn hò trước đây mà. Anh không thấy chán à?”

"Anh không." Beomgyu nhún vai. “Nếu Taehyun có, thì anh chắc chắn em ấy sẽ nói cho anh biết. Dù sao thì, anh cần phải rời đi. Vậy hai người có chắc là bố trông ổn không?"

“Bố trông rất quyến rũ, bố ạ!” Hyeon đảm bảo.

“Con có biết quyến rũ nghĩa là gì không, con yêu?” Beomgyu cười khúc khích.

“Không, nhưng thỉnh thoảng con nghe bố mẹ các bạn cùng lớp nói vậy,” Hyeon nói, khiến bố và chú NingNing lắc đầu.

"Chà, bố cần phải đi ngay bây giờ, nếu không sẽ bị trễ," Beomgyu nói, lấy chìa khóa của mình. Anh ôm con trai vào lòng, hôn lên đỉnh đầu. “Hãy đối xử tốt với chú NingNing, được không, bánh bao mật? Bố sẽ trở lại trước khi con biết điều đó."

Hyeon gật đầu, vẫn mỉm cười. Bây giờ khi biết bố mình thực sự sẽ đi đâu, Hyeon không còn khó chịu hay gắt gỏng như trước nữa. Đặc biệt là khi biết bố mình sẽ ở bên Taehyun, người mà nhóc rất thích!

“Chúc may mắn trong cuộc hẹn, bố,” nhóc vui vẻ nói. "Nhưng đừng hôn Taehyun-ah, bởi vì đó là những con chó sói."

“Không hứa đâu, bánh bao yêu.” Beomgyu hôn lên má nhóc, khiến Hyeon rên rỉ.

“Ew, chắc là bố có tận mấy con chó sói,” nhóc vừa nói vừa nghịch ngợm lau má.

“Con không thích Taehyun-ah à?” Beomgyu nhắc nhở, nhướn mày nhìn nhóc.

“Vẫn là chó sói thôi,” nhóc lầm bầm, khiến Beomgyu bật cười.

“Tạm biệt, Kai,” anh nói, mỉm cười với cậu. "Cảm ơn em một lần nữa vì đã chăm sóc cho Hyeon."

“Tại sao em lại không chứ?” cậu nói, để lộ hàm răng khi cười. “Em luôn thích dành thời gian với thằng nhóc tinh nghịch này.”

Hyeon cười khúc khích khi Kai vò rối mái tóc của cậu bé và ôm lấy chân cậu khi vẫy tay với bố. Beomgyu vẫy tay chào lại họ với một nụ cười, trước khi bước ra khỏi nhà, đóng cửa lại để đi về phía nhà Taehyun.

.

Khi Beomgyu đón Taehyun, anh đã rất ngạc nhiên trước vẻ ngoài xinh đẹp của Taehyun, như mọi khi. Khi Taehyun mở cửa, Beomgyu nhìn thấy cách em ăn mặc: áo sơ mi đen bỏ trong quần jean xanh, thắt lưng đen buộc quanh eo thon, với áo khoác dài màu đen bên ngoài. Em bước ra ngoài để xỏ một đôi giày đế vuông màu đen. Mái tóc vàng dâu được duỗi thẳng, với khuôn mặt trang điểm tự nhiên. Nhưng tất nhiên là với một lớp son bóng màu dâu tây trên đôi môi hồng của em.

Cả hai ngượng ngùng chào nhau và bắt đầu buổi hẹn hò. Lần này, đến lượt Beomgyu đóng vai một quý ông nên anh mở và đóng cửa xe cho Taehyun. Họ đến tiệm mì và gọi hai hương vị tiếp theo. Trong khi chờ đợi đơn đặt hàng, họ nói về cuộc sống cho đến nay như thế nào, đó là lúc Taehyun tiết lộ với Beomgyu rằng người sếp khốn nạn của em đã chọn thiết kế của mình. Beomgyu chúc mừng em và nói rằng anh biết em có thể làm được.

Số thứ tự của họ được gọi ra không lâu sau đó. Giống như Taehyun đã dự đoán lần trước, cả hai hương vị đều có vị kinh tởm, vì vậy họ quyết định đặt cược theo cách mà Beomgyu nghĩ ra. Taehyun cuối cùng đã chiến thắng, điều đó khiến em vui mừng. Em khoe khoang rằng em là người sẽ trả tiền lần nữa, và Beomgyu chỉ hậm hực một câu nhỏ “sao cũng được”, khiến Taehyun cười khúc khích.

Đúng như Beomgyu dự đoán, họ lại đi ăn kem trước khi đi dạo trong công viên. Những ngôi sao lại đẹp một lần nữa, và cả hai ngồi xuống một chiếc ghế dài để ngắm sao. Họ giữ im lặng trong vài phút, trước khi Beomgyu phá vỡ nó bằng những câu nói sến súa, và nói rằng Taehyun thậm chí còn đẹp hơn cả ngôi sao trong mắt anh. Điều đó khiến Taehyun đỏ mặt như điên, và em cố che giấu điều đó bằng cách tựa đầu vào vai Beomgyu.

“Này, tuần sau là sinh nhật em rồi,” anh nói trên đường trở về nhà Taehyun. Tay họ đan vào nhau, đặt trên bảng điều khiển trung tâm.

“Đúng vậy,” em đồng ý, gật đầu.

"Em đang già đi," Beomgyu trêu chọc.

“Ồ, suỵt.” Taehyun huých nhẹ vào cánh tay anh. “Em sắp bằng tuổi anh rồi.”

“Nhưng anh sẽ không hai mươi lăm lâu đâu,” anh nhắc. “Anh cũng sắp hai mươi sáu tuổi rồi.”

“Ông,” lần này Taehyun trêu chọc.

“Anh không chỉ nói vậy thôi, Kang Taehyun.”

“Và nếu em làm thế thì sao?”

Quyết định trả thù, Beomgyu thả tay em ra để hạ tay xuống, chỉ để siết chặt đùi Taehyun. Điều đó khiến Taehyun kêu lên, khiến Beomgyu bật cười.

"Em đã nói gì?"

“Đó là hành vi quấy rối,” Taehyun gắt. “Những gì anh làm bây giờ là quấy rối đấy, Choi.”

“Em vẫn sẽ sống thôi,” anh cười khúc khích, khiến Taehyun bật ra một tiếng “hừm” nho nhỏ khi khoanh tay, trẻ con nhưng tinh nghịch nhìn ra ngoài cửa sổ.

“Ôi, thật là một em bé dễ thương,” Beomgyu thủ thỉ, siết nhẹ tay Taehyun.

“Im đi,” em cười, khiến Beomgyu cũng cười theo.

“Nhưng thực sự, em không hào hứng với sinh nhật của mình sao?” anh nói.

“Em có, nhưng không hẳn là quá, vì em biết về bữa tiệc bất ngờ của hyung dành cho em.” Taehyung nhún vai.

“Đừng đánh giá thấp anh ấy,” Beomgyu nói. “Anh ấy có nhiều bất ngờ hơn em biết đấy.”

“Ồ, vâng?” Taehyun nhướn mày nhìn anh. "Như thế nào?"

Beomgyu nhún vai. “Đó là để em tự tìm hiểu.”

“Đó không phải là một câu trả lời có thể chấp nhận được.”

"Nhưng nó là thế." Beomgyu đưa tay Taehyun lên môi khiến em bất ngờ, anh đặt một nụ hôn nhẹ lên các đốt ngón tay của em. Cử chỉ đó khiến mặt Taehyun nóng bừng, và em không nói bất cứ điều gì khi quay ra cửa sổ để cố giấu đi sự đỏ mặt của mình. Nhưng Beomgyu đã biết được những thói quen nhỏ của em, vì vậy anh biết mình đang cố gắng làm gì. Và lần này, anh quyết định không trêu chọc em vì điều đó.

Họ đến nhà Taehyun vài phút sau đó, Beomgyu đỗ xe bên lề đường. Anh ra ngoài trước, vì vậy tất nhiên anh sẽ mở cửa cho Taehyun. Anh cười ranh mãnh với Taehyun khi chìa tay về phía em, khiến Taehyun ngượng ngùng mỉm cười cảm ơn anh. Beomgyu chỉ tiếp tục cười một cách tinh nghịch, và khi Taehyun ra ngoài, anh đóng cửa lại sau lưng, trước khi bắt đầu đi cùng em về phía cửa trước.

“Tối nay em đã rất vui,” em nói khi họ đến trước hiên nhà.

"Anh cũng vậy," Beomgyu đồng tình. Hai bàn tay của họ vô thức đan vào nhau một lần nữa, cả hai đều mỉm cười dịu dàng với nhau. “Hẹn gặp nhau vào thứ Sáu nhé?”

"Thứ sáu?" Taehyun trở nên hơi bối rối về điều đó. “Tại sao lại là thứ sáu?”

“Chà, thứ Bảy là sinh nhật của em, và anh muốn dành thêm một chút thời gian với em trước khi mọi người dồn dập thu hút sự chú ý của em vào thứ Bảy,” Beomgyu giải thích, ôm lấy má Taehyun. Cử chỉ đó khiến trái tim Taehyun rung động, và em không thể không dựa vào cái chạm của Beomgyu. “Hơn nữa, có lẽ chúng ta có thể luyện tập vẻ mặt ngạc nhiên của em cho hyung.”

“Anh nói đúng,” Taehyun cười khúc khích khi nhận ra Beomgyu có lý. "Đó là một ý kiến ​​hay."

Anh nói: “Anh thích những buổi hẹn hò vào thứ Bảy như thường lệ của chúng ta, nhưng anh không phiền nếu gặp nhau nhiều hơn trong tuần. Đó là nếu anh không bận.”

“Tại sao chúng ta không bắt đầu hẹn nhau đi ăn trưa nhỉ?” Taehyun gợi ý. “Và, vì vậy chúng ta sẽ không cần phải tranh nhau xem ai sẽ trả tiền, mỗi người chúng ta sẽ có một lượt cho mỗi ngày.”

“Thỏa thuận,” Beomgyu đồng ý, và cả hai cười khúc khích khi bắt tay vào việc.

“Cảm ơn vì tối nay.” Ánh mắt của Taehyun trở nên gợi tình, và đôi mắt em không thể không lướt xuống đôi môi của Beomgyu một lần nữa.

“Cảm ơn vì đã đồng ý đi chơi với anh,” anh nói, mắt anh cũng làm như vậy với đôi môi của Taehyun, trông sáng bóng, do ánh trăng làm cho lớp son bóng của em nổi bật hơn.

“Tại sao em lại không chứ?” là điều cuối cùng Taehyun có thể nói, trước khi môi em và Beomgyu chạm nhau. Cả hai nhẹ nhàng rên rỉ trước cảm giác đó, và tay Beomgyu đặt trên má Taehyun, trong khi tay kia lướt xuống vòng eo nhỏ nhắn của em. Taehyun đặt tay lên bắp tay của Beomgyu, và điều đó khiến cơ thể họ xích lại gần nhau hơn. Đôi môi của họ dần dần bắt đầu chuyển động đồng bộ, và Beomgyu di chuyển bàn tay kia của mình xuống vòng eo nhỏ bé của Taehyun. Điều đó khiến Taehyun vòng tay quanh cổ Beomgyu, và cơ thể họ một lần nữa lại gần nhau hơn.

Tuy nhiên, cả hai kéo ra trước khi nụ hôn của họ có thể leo thang. Họ hơi khó thở khi rời xa nhau và mỉm cười một cách dịu dàng khi giao tiếp bằng mắt.

“Chúng ta chắc chắn nên bắt đầu hôn nhau thường xuyên hơn,” Beomgyu nói, hơi thở hổn hển, điều đó khiến Taehyun cười khúc khích.

“Chúng ta hoàn toàn nên vậy,” em đồng tình, không phá vỡ giao tiếp bằng mắt. “Một lần nữa cảm ơn anh vì tối nay, hyung.”

“Tất nhiên rồi, Taehyunie.” Beomgyu mỉm cười với anh, cũng không phá vỡ giao tiếp bằng mắt. "Chúc ngủ ngon."

"Chúc ngủ ngon." Taehyun khiến bản thân và Beomgyu ngạc nhiên khi hôn vào môi anh, trước khi ngại ngùng bước nhanh về phía cửa trước. Cử chỉ đó khiến mặt Beomgyu nóng bừng, nhưng anh vẫn mỉm cười trìu mến với Taehyun. Anh quay trở lại xe của mình, nhưng anh không rời đi cho đến khi chắc chắn rằng omega đã an toàn trong nhà mình. Khi đã xong, đó là lúc Beomgyu lên xe để lái về nhà, và khi anh khẽ liếm môi, một nụ cười nở trên môi khi nhận ra rằng mình vẫn có thể nếm và cảm nhận được mùi vị dâu tây của Taehyun trên môi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net