16.Back to love.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Build tỉnh dậy, khi đó là tờ mờ sáng, trong tình trạng toàn thân đau nhức, ê ẩm. Nhìn quanh phòng, chẳng lấy nổi một chút quen thuộc.
Điều làm cậu hốt hoảng hơn là trên người chẳng có một mảnh vải che thân và người nằm bên cạnh cậu là Bible.
Chuyện gì đã xảy ra đêm qua?
Cậu choáng váng nhớ lại, đầu đau như búa bổ. Theo trí nhớ ngắn hạn của cậu, tối qua cậu đã gặp một người đàn ông, hắn mời cậu uống rượu và sau đó...cậu thấy người nóng như thiếu đốt. Trong cơn mê man, cậu lờ mờ nhìn thấy Bible. Rồi...rồi...
Mặt cậu đỏ lựng lên, không dám nghĩ tới viễn cảnh đêm qua nữa.
Cậu và Bible đã...
Build đánh vào đầu, ép bản thân phải quên nó.

Cậu lật chăn, quấn vội tấm khăn tắm vào nửa thân dưới, rón rén vào nhà tắm.
Build giật mình vì thân hình chằng chịt dấu hôn, cổ, vai ngực...
Cậu ôm mặt, tát mạnh vào hai má, rằng đây chẳng phải là mơ.
Rửa mặt bằng nước lạnh để tỉnh táo lại, Build dựa lưng vào tường, nhịp đập bất ổn. Tất cả chỉ là tai nạn, đêm hôm qua là một tai nạn.
Cậu không biết nên vui hay nên buồn nữa, cảm xúc hỗn loạn quá.
Cậu thấy xấu hổ, cậu không muốn đối diện với Bible, cậu sợ mình sẽ yếu lòng, sẽ vì nó mà thất hứa với bản thân và Pete.
Vả lại...Bible, anh ấy sớm đã có đối tượng mới, chuyện xảy ra giữa họ, đơn giản là tình một đêm, sự cố ngoài ý muốn, chắc chắn anh sẽ chẳng để tâm nhiều đến vậy.
Build cười chua xót khi nghĩ về ba từ "tình một đêm" đầy buốt giá ấy.
Cõi lòng nguội lạnh, nhưng hốc mắt lại nóng lên, cay xè. Build vội dụi mắt, ngăn bản thân không được phép yếu đuối. Cậu đứng dậy, tắm qua loa rồi vơ lấy quần áo mặc vội, nhanh chóng rời đi trong lúc anh còn ngủ say.
Sau đêm qua, chúng ta coi như không hay không biết gì.
Sau đêm qua, làm ơn hãy đừng liên quan đến nhau.
Làm ơn hãy buông tha cho nhau, được không?

_______________

Bible mơ màng tỉnh khi thấy hơi ấm bên cạnh mình biến mất. Anh vô thức đưa tay lần mò lên ga giường tìm kiếm cậu nhưng không thấy.
Cậu đã đi rồi...

Bible mân mê khoảng trống bên cạnh, hương trà sữa vẫn lưu luyến đọng lại. Anh thấy nhớ cậu da diết. Khoảng thời gian đó thực sự chớp nhoáng, khiến anh chẳng thể bày tỏ hết lòng mình.
Vậy mà...không một dấu vết, cậu rời đi trong âm thầm lặng lẽ.
Build...em ghét tôi đến vậy sao?

_______________

Tới nhà tìm Build, nhưng cậu không có nhà. Bible cứ đứng đó thẫn thờ từ sáng, rồi lại phóng moto đi lòng vòng giải khuây, cuối cùng vẫn chọn quay lại đó đứng đợi đến chiều tối.
Đang chìm đắm trong vô vàn suy nghĩ đè nặng, tiếng bước chân rệu rã vang bên tai, đánh thức anh.
Bible ngẩng đầu, bắt gặp thấy ánh mắt mệt mỏi của Build.
Cậu mặc áo phông rộng thùng thình đến đầu gối nhìn qua đã biết đó không phải đồ của cậu. Mái tóc rối tung, gương mặt tiều tụy rõ rệt.
Build chợt khựng lại, đôi mắt hiên lên nhiều tia khó hiểu xen lẫn bất ngờ, rồi lại cố gắng giấu giếm chúng đi.
- Build...mình nói chuyện chút được không?
Build không nói gì, cậu tiếp tục bước, tiến tới mở khoá cổng.
- Build...làm ơn.
- Anh về đi! Chúng ta không có gì để nói cả.
Build quay mặt, đối diện với anh.
Ánh sáng lờ mờ của đèn đường hắt ngược, cậu chỉ có thể nhìn thấy nửa gương mặt ấy.
U buồn.
Rối bời.
Đáng thương.
- Một phút thôi, được không?
- Tôi biết anh muốn nói về cái gì. Bible, đó chỉ là tai nạn thôi, một sự cố ngoài ý muốn, việc gì phải làm quá lên?! Chúng ta chấm dứt rồi, tốt nhất không nên gặp nhau.
- Build, em đang cố trốn tránh. Em còn yêu anh, đúng không?
Build im lặng một thoáng, hơi thở nặng nề đến lạ.
- Không! Một chút cũng không!
- Build, em không giỏi nói dối đâu. Nếu không còn yêu, quay lại và nhìn thẳng vào mắt anh mà nói xem nào!
Bible ngoan cố, anh không tin những gì Build nói, anh không muốn tin và sẽ không bao giờ tin!
Build cuối cùng cũng quay mặt lại, hai hốc mắt đã ngấn nước nhưng vẫn cố nén lại. Cậu không trả lời mà vặn hỏi lại:
- Còn anh thì sao? Còn yêu hay không?

Bible không do dự, anh tiến lại gần, chạm nhẹ lên gò má ửng đỏ, vén những sợi tóc của cậu gọn lại:
- Anh yêu em, điều này không bao giờ thay đổi.
- Anh nhớ em! Build, anh xin lỗi...
- Build, anh cần em...
Trái tim cậu như hẫng đi một nhịp. Cảm giác đau nhói tê dại lan khắp cơ thể.
- Gương vỡ không thể lành được. Quên em đi, Bible...
- Giá như...anh nói những lời này sớm hơn, giá như, em được nghe chúng trước khi thấy anh hạnh phúc ôm người khác, giá như anh không im lặng lúc trước thì...em sẽ tin anh. Nhưng mà...anh không làm vậy.
- Dành tình yêu của anh cho ai khác được không? Buông tha cho em được không? Em đủ mệt rồi, Bible.
Build cuối cùng cũng khóc, mọi thứ đè nén khiến cậu thấy nặng nề, khó thở.
- Build, nếu không là em, thì sẽ không là ai hết.
- Anh sẽ chờ em. Anh tin em sẽ đổi ý, anh tin em còn yêu anh.
Bible ôm lấy vai cậu, kiên định tuyên bố.
- Không bao giờ đâu, đừng tốn công vô ích!
Build đẩy tay anh, lạnh lùng tuyên bố.
Một người quay gót, một người đứng nhìn...
Yêu là cố chấp, là mù quáng, là bất chấp...

__________________

Dù có bị Build coi là không khí, Bible vẫn một mực đứng dưới cổng nhà cậu.
Ngoài giờ làm ra, Bible không một ngày vắng mặt.
Dù là giờ nghỉ trưa ít ỏi, anh cũng dành ra để mang đồ ăn đến treo ở cổng.
Mỗi tối sẽ là những món tự nấu kèm theo vài đồ ăn vặt yêu thích của Build để sẵn ở đó.
Nhưng không một lần nào, cậu mang chúng vào nhà. Nếu có, thì chúng sẽ nằm gọn gàng trong sọt rác.
Một người cương quyết đến nhẫn tâm.
Một người cố chấp đến tổn thương.
Đây là yêu hay sự ấu trĩ của cả hai?

________________

Dự báo thời tiết hôm nay: Trời chuyển mưa giông vào ban đêm.

Build co mình trong chăn mỏng, ngâm nhi ly cacao nóng hổi, thẫn thờ nhìn ra ô cửa sổ.
Lời tuyên bố đó...đã hình thành nên thói quen này của cậu.
Cứ tiếp tục dày vò nhau như thế này mãi sao?
Build không biết nữa, lý trí nói cậu nên khước từ nhưng...trái tim lại bảo khác.
Bible hôm nay...không đến.
Một chút hụt hẫng, buồn ngang dâng lên trong Build.
Sự xuất hiện của anh, cái bóng quen thuộc dưới ánh đèn đường vàng nhạt đã là hình ảnh không thể thiếu trong cậu.
Cũng như lúc trước, cậu tiếp tục phụ thuộc vào anh, chỉ là...theo một cách gián tiếp nào đó.

Build vùi mặt vào đầu gối, bỗng thấy tủi thân vô cùng.
Nhưng rồi, tiếng động cơ quen thuộc vang lên trong không gian tĩnh mịch khiến Build như bừng tỉnh, tiến gần cửa sổ để nhìn anh rõ hơn. Cậu chạm lên tấm kính lạnh, như đánh lừa bản thân cảm giác muốn chạm vào anh.
Cậu...không muốn anh thấy bộ dạng ba phải này.
Bible đi đến, mang theo một túi đồ ăn khá lớn, nếu không lầm, Build đoán đó là cơm gà nóng hổi và một tô canh trứng đựng trong hộp giấy.
Cậu bất giác cười.
Không cảm thấy khó chịu như mấy hôm trước nữa.
Build cứ đứng đó, ngây ngốc nhìn, vô thức nở một nụ cười tươi tắn.
Nhưng cậu chẳng biết là...đôi mắt nóng rực bên dưới đang nhìn mình.
Anh có chút ngạc nhiên nhưng thấy vui nhiều hơn.
Có phải...đây là "mưa dầm thấm lâu" không?
Cậu đã mủi lòng rồi đúng không?
Bắt gặp ánh nhìn của Bible, Build giật mình lảng tránh, cậu nép chặt vào góc tường. Tim loạn nhịp.
Mày bị gì vậy Build?! Ai cho phép mày?! Mày không nên nhìn anh ấy như thế!
- BUILD!!! ĐỐI DIỆN VỚI SỰ THẬT ĐI!!!
Bible dùng hết sức gọi cậu. Anh biết Build của anh đang nghĩ gì, muốn gì nhưng...cậu không đủ can đảm đối mặt với anh.

ĐOÀNG!!!

Trời chuyển mưa, cơn giông kéo đến, lạnh giá và rét buốt, thổi rối tung mái tóc Bible.

Những giọt mưa nặng hạt thi nhau rơi, chạm vào da thịt, đau và rát như hàng ngàn mũi tên lao xuống ghim thẳng vào lồng ngực anh.
Bible không hề nhúc nhích, một mực ngước mắt lên nhìn ô cửa sổ quen thuộc, mong ngóng bóng hình quen thuộc sẽ xuất hiện.
Mưa như trút nước, tiếng gió rít lên, gào thét.
Tiếng sấm chớp, ánh điện vàng rẹt qua xé tan bầu trời đêm, xé toạc sự thanh vắng.
Có phải ông trời đang thay tiếng lòng anh mà gào thét không?
Bible không sợ bị sét đánh chết, cũng chẳng sợ mưa làm lạnh cơ thể, anh chỉ sợ...sợ rằng nếu mình bỏ cuộc, nếu mình bỏ về, anh sẽ lỡ mất Build thêm lần nữa. Anh đã quá hèn nhát trốn tránh, đã quá nhu nhược để rồi đẩy cả hai đến bước đường này.
Và rồi, khi nhận ra lại quá muộn.
Dù hôm nay anh chết vì rét vì lạnh hay bất cứ lí do nào đi nữa, người anh nhìn thấy cuối cùng phải là cậu. Anh muốn nằm trong vòng tay cậu, cảm nhận hơi ấm của cậu.

- BIBLE!!!
Build đã chạy xuống từ khi nào, cánh cổng bật mở toang, cậu như con thiêu thân lao đến anh, ô cũng không màng tới mà lăn lóc rơi xuống.
Build ôm lấy mặt anh, đặt lên môi anh một nụ hôn vụng dại, đau nhói, vồ vập và đầy nhớ nhung. Cậu vụng về gặm cắn môi anh đến nỗi bật máu, tìm kiếm đầu lưỡi ấm nóng, khao khát quấn quít tăng dần.
Bible nhanh chóng phối hợp, anh siết chặt lấy thắt lưng cậu, đáp trả lại, cuốn lấy lưỡi nhỏ ngốc nghếch mà hoà quyện.
Nụ hôn của nỗi nhớ, của những kìm nén trong cảm xúc, của nỗi đau chất chứa khó nói, và cũng là sự giải toả, đáp án cuối cùng đã được giải đáp.
Rằng...
Họ yêu nhau.
Họ cần nhau.
Họ chẳng thể quên nhau.
Rằng, dù họ có cố chấp, có trốn tránh thì họ vĩnh viễn không phủ nhận được sự thật là: Họ chẳng thể sống hạnh phúc nếu để mất nửa kia.
Build run rẩy vì lạnh. Mưa làm ướt đẫm quần áo hai người.
Tựa như trận mưa tầm tã ngày buồn hôm ấy.
Ngày mưa u buồn, ngày mưa của sự tan vỡ.
Ngày mưa lạnh buốt khi không có anh và em.
Build tách khỏi môi Bible, nụ hôn triền miên khiến cậu khó khăn hít thở.
Cậu gục mặt vào vai Bible mà khóc, khóc nức nở như một đứa trẻ.
Những dồn nén, sự kìm chế bao lâu nay như trút hết ra. Cậu luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, tỏ ra rằng mình ổn, tỏ ra vô cảm, lạnh lùng khi đối diện với anh, để rồi khiến bản thân thấy ngạt thở, mệt mỏi vì chúng, để rồi những vết thương ngày càng nứt toác, mục rữa theo thời gian.
Bible ôm cậu thật chặt, đưa tay xoa dọc sống lưng Build vuốt ve, an ủi vỗ về. Cảm giác an toàn quen thuộc này lập tức ùa về, ôm trọn Build khiến cậu an lòng vô cùng.
- Don't cry... I'm sorry, Build.
- I'm sorry about everything.
- Forgive me...
Giọng Bible khàn đặc, lạc hẳn đi.
- Em nhớ anh...hức...em nhớ anh lắm!
- Bé ngoan không được khóc.
Nín nào.
- Bible, em cũng ghét anh nữa nhưng...nhưng càng ghét anh, em càng yêu anh...hức...
- Thấy anh bên người khác, ôm người khác, em khó chịu lắm! Mặc dù...chúng ta đã chia tay và em...hức...
- Em ép mình khước từ mọi hành động của anh. Từ khi biết quá khứ ấy của Pete, em thà từ bỏ anh còn hơn nhìn cậu ấy đau khổ dằn vặt vì chuyện cũ. Pete...cậu ấy vẫn yêu anh, cậu ấy không thể quên anh.
- Em nghĩ mình sẽ làm được nhưng...hức...lại chẳng làm được gì. Em đã phản bội lời hứa với cậu ấy...Bible...em biết, sau khi biết sự thật, anh sẽ đổi ý...nên em chọn cách ra đi trước...
Bible im lặng từ đầu đến cuối, lắng nghe những lời bộc bạch lủng củng, đứt đoạn của cậu.
- Bé ngốc, tại sao phải làm như vậy?
Anh thở dài, vén những sợi tóc rủ xuống của Build gọn lại:
- Anh biết hết rồi. Pete đã nói cho anh biết.
- Anh biết rồi nhưng vẫn... Tại sao?
- Không tại sao gì hết!
- Dù quá khứ đã từng xảy ra chuyện gì đi nữa, thì đó cũng chỉ là quá khứ, tất cả đã qua rồi, tình cảm cũng chẳng còn, và anh không thể sống mãi dưới cái bóng của nó.
Bible ôm lấy hai má Build, nhìn vào mắt cậu chăm chú:

- Build, em chỉ cần nhớ điều này thôi.
- Hiện tại của anh là em và mãi mãi sẽ là em. Người anh yêu hiện tại là em. Những chuyện ngoài lề, không thể ảnh hưởng đến chúng ta.
- Bible...
Build khóc, nhưng lần này là những giọt nước mắt hạnh phúc.
- Bé ngoan, đáng lẽ anh nên nói sớm hơn. Xin lỗi vì đã để em buồn...
- Đồ ngốc, sao phải tự mình chịu đựng như vậy? Sao phải hi sinh tình cảm của mình cho người khác?
- Bible...hức...em xin lỗi...
- Không sao, không sao... Mọi chuyện đã qua rồi.

_______________

Build ngoan ngoãn ngồi trong lòng Bible để anh sấy tóc cho mình.
Lâu lắm rồi cậu không được tận hưởng cảm giác ấm nóng như thế này.
Cậu mỉm cười hạnh phúc, hơi ngửa cổ ra đằng sau, hôn lên má anh một cái:
- Cảm ơn anh.
Bible tắt máy, ngồi đối diện cậu, nhéo chóp mũi ửng hông:
- Cả tháng qua lại lười sấy tóc đúng không?
- Ưm...
Cậu như mèo con, ôm lấy eo anh quấn quít:
- Nhớ Bible chết mất thôi! Không có Bible, Build chẳng làm được gì cả. Không có ai nấu cơm cho Build, không ai ôm Build ngủ cả.
- Bible ở đây rồi, không nhanh mà nhốt lại kẻo mất bây giờ.
Anh siết chặt lấy cậu, cúi xuống hôn thật kêu vào má lúm đồng tiền.
- À! Em quên không hỏi tội anh!
Build ngóc cái đầu hạt dẻ tròn xoe dậy.
- Tội gì nữa? Không phải đã chuộc đủ cả vốn lẫn lãi rồi sao?
Bible có chút sửng sốt.
- Lần trước em bắt gặp anh cùng ai đó ôm nhau thắm thiết của trường! Giải thích cho rõ ràng xem nào!
Build nghiêm mặt, mặt hiên lên chứ GHEN to đùng.
- Ừm, cậu ấy là Pete.
Mặt Build thấp thoáng nét buồn.
- Cậu ấy tới tìm anh và nói hết tất cả. Lúc đó, anh vừa sốc vừa tức giận, nhưng thương cậu ấy nhiều hơn. Anh tự trách bản thân rất nhiều, vì để cậu ấy một mình trải qua chuyện kinh khủng như vậy. Nhưng, Pete hiện tại không còn quan tâm đến điều đó nữa, cậu ấy đang rất hạnh phúc với cuộc sống hiện tại. Và Pete muốn chúng ta như vậy, vui vẻ bên cạnh nhau, không vì quá khứ mà bị chi phối.
- Bible, em thương Pete quá!
Nhắc đến Pete và chuyện buồn cũ, Build không ngăn nổi nước mắt.
- Thôi nào, em không đến lượt thương cậu ấy nữa đâu! Pete bây giờ có người yêu rồi.
- Thật á?!
- Ờ! Vậy mà em còn tích cực "đẩy thuyền" cho anh và Pete. Không sợ người yêu em bị đánh ghen à?
- Nhanh thế á?!
Build trong mắt hỏi.
- Ừm...lúc em bỏ anh đi, người ta thi nhau có đôi có cặp. Đấy, em xem, em nhẫn tâm với anh như thế nào?
Bible tỏ vẻ giận dỗi, rúc vào hõm cổ cậu mà hôn tới tấp.
- Khổ thân Bible quá đi! Thôi nào, cho Build xin lỗi Bible nha!
Build ôm lấy mặt anh, chu môi hôn lên khắp mặt anh, khiến Bible bật cười sảng khoái. Anh ôm lấy cậu, ghì xuống giường, ranh mãnh nói:
- Hai hiệp nhé!
- Á!!! Lưu manh!!!!

---------------------------
Đúng như ước nguyện của con dân nhó!!!
Sogi vì sự chậm chễ này nha bà con:)))
Nếu thấy hay, các tình êu tặng tui một ngôi sao để tui lấy động lực nhoé💙🖤
Củm ơn các tình iu nhìu!!!
Mãi êuuuu


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net