Chương 1. Cao Ốc quỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: CAO ỐC QUỶ


Vào thu, trời có chút lạnh. Bầu trời âm u thổi một chút gió, lạnh nhạt tát trên mặt. Dòng xe cộ vẫn đi như nước chảy, người đi đường vẫn vội vội vàng vàng như cũ.

Lễ khánh thành Cao Ốc chọc trời. Cao Ốc này ngạo nghễ đứng thẳng giữa đường, trước cửa hoa tươi cùng khẩu hiệu chúc mừng nhiều không đếm được càng khiến tòa Cao Ốc thêm một mảng khí dương dương tự đắt.

Lăng Linh từ trên xe taxi đi xuống, ngửa đầu nhìn lên Cao ốc, chân mày nhẹ nhàng nhăn lại một chút, rồi lập tức nới lỏng, mặt không chút thay đổi đi vào. Nàng tiến vào đại sảnh, ánh mắt lãnh mạc quét một vòng hoàn cảnh chung quanh, sau đó đi thẳng đến thang máy.

Trước cửa thang máy cũng có mấy người đang chờ trước, ba nam nhân, hai nữ nhân, đều là thành phần tri thức quần áo chỉnh tề. Thang máy xuống lầu một, mọi người đi vào.

Ngay lúc cửa thang máy vừa khép lại trong tích tắc ấy, Lăng Linh thấy hai luồng bóng đen đột nhiên tiến vào, đứng ở giữa sáu người bọn họ. Độ ấm trong thang máy cũng đột nhiên giảm xuống, cảm giác âm lãnh giống như trong hầm ngầm.

Một cô gái tóc dài ngang vai, mặc đồ màu trắng vuốt lấy cánh tay lên tiếng nói

"Sao tự nhiên lại lạnh như vậy?"
"Đúng rồi!" Cô gái còn lại cũng phụ họa: "Thật lạnh lẽo"

Trừ bỏ Lăng Linh, không ai nhìn thấy hai luồng bóng đen đứng ở giữa bọn họ. Lăng Linh đứng ở cuối cùng bên trong, ở phía sau bóng đen, nàng thấy bọn hắn không hé răng cũng im lặng. Từ nhỏ đến lớn, mấy thứ này nàng cũng từng thấy qua rất nhiều lần, chỉ cần bọn hắn không đến trêu chọc nàng, nàng cũng làm như không thấy. Ở trong thang máy nhìn thấy mấy thứ này cũng không ngoài ý muốn. Trước đó nàng cũng sớm có chuẩn bị tâm lý, lúc tiến vào Cao Ốc nàng đã thấy Cao Ốc này âm khí rất nặng, đặc biệt là trên sân thượng, như muốn bao phủ âm khí bên trong, cũng càng có nhiều thêm một cỗ oán khí.

Thang máy đi đến tầng hai mươi cũng có chút lâu, nàng cùng hai cô gái bước ra thang máy, ba người nam còn lại thì tiếp tục lên tầng hai mươi lăm.

Nàng là do tổng công ty điều tới đây, hôm nay cũng là ngày đầu tiên đến nơi đây đi làm.

"Này, cô cũng là mới tới sao?" Cô gái tóc dài đột nhiên hướng Lăng Linh hỏi.

"Uhm." Lăng Linh lên tiếng.

"Chúng tôi đều là mới tới, hôm nay đều là ngày đầu tiên đi làm. Tôi tên là Thẩm Duyệt, cậu ấy là Tiếu Vân. Chúng tôi đều làm ở bộ thương vụ, còn cô thì sao?"

"Lăng Linh, Tổng giám đốc." Lăng Linh ngắn gọn tự giới thiệu.

"Tổng giám đốc?" Hai người mở to mắt, kinh ngạc đến thiếu chút nữa cằm cũng đều rơi ra. Này...... Trước mắt này thoạt nhìn chỉ là con bé mới hai mươi lại chính là Tổng giám đốc?

Lăng Linh trực tiếp đi vào. Đừng nói hai người họ cảm thấy kinh ngạc, ngay cả chính nàng đều cảm thấy có điểm kỳ quái, nàng ở tổng công ty cũng chỉ công tác một năm, đột nhiên Trưởng phòng chạy tới nói cho nàng biết, mời nàng đến chi nhánh công ty mới đảm nhiệm chức Tổng giám đốc.

Mở ra cửa công ty, nhìn trước mặt mới đúng là âm khí nặng nhất. Bên trong  phòng có rất nhiều người, đèn cũng được mở hết công suất, nhưng vẫn là không thể xua tan không khí âm lãnh trong đây. Âm khí nơi này so với bên ngoài còn nặng hơn!

Nàng nhẹ nhàng mà nhăn mày, trong nơi làm việc không chỉ có người sống, còn có năm sáu quỷ ảnh đi lang thang ở trong. Lăng Linh khẽ thở dài trong lòng, bây giờ nàng là người phụ trách nơi đây, cũng không thể làm như nhìn không thấy mấy thứ này.

"Tiểu thư, xin hỏi cô tìm ai?" Ở quầy lễ tân có người đi tới, lễ phép hỏi han.

Lăng Linh đem giấy chứng nhận đưa ra, nàng nhìn một chút, nói: "Phòng làm việc của tôi ở nơi nào?"

"Xin chào Lăng Tổng." Người đó cực kỳ lễ phép hành lễ một cái, sau đó dẫn Lăng Linh tới phòng làm việc của nàng.

Mở cửa phòng mình ra, liền thấy một quỷ treo cổ bắt trên trần nhà, đầu lưỡi thật dài phun ra bên ngoài, ánh mắt lồi ra, đầu sưng như đầu heo, một đôi chân đảo qua đảo lại phía trên chỗ ngồi của nàng.

Lăng Linh đóng cửa lại, chậm rãi đi đến trước bàn, đem văn kiện trong tay đặt lên trên bàn. Nàng quay đầu lại, phía sau cửa đột ngột bật lên một 'Người' thẳng tắp, mặt của hắn đen thùi, lưng dán chặt lấy tường. Lại nhìn bên trái trên ghế sa lon, một tên gia hoả mặc quần áo thời đại dân quốc đang bắt chéo hai chân thoải mái hút tẩu thuốc.

Quỷ cũng có thể hung hăng ngang ngược như vậy?!?

Lăng Linh một tay kéo quỷ treo cổ phía trên nàng lôi xuống, khiến nó ngã trên mặt đất.

Cử động của nàng rất nhanh kinh động hai tên quỷ khác, hai tên quỷ trợn tròn mặt nhìn nàng. Quỷ treo cổ trên mặt đất bò lên, cũng nhìn nàng. Đại khái là thật không ngờ sẽ có người nhìn thấy được bọn hắn, hơn nữa còn bắt được mà túm xuống.

Lăng Linh lạnh lùng nói: "Lập tức đi ra ngoài nói cho huynh đệ của các ngươi, không cho phép lảng vảng ở tầng lầu này với trong thang máy."

Tên quỷ hút thuốc kia đột nhiên nhảy dựng lên, hướng Lăng Linh đánh móc sau gáy.

Lăng Linh vung tay, tên quỷ kia liền bay ra ngoài, nặng nề đập vào tường tiếp tục rớt xuống, trên mặt đất hóa thành một đoàn màu đen. Một cái ném này đã đem quỷ hồn đánh tan, nếu nặng hơn một chút, chỉ sợ liền hồn phi phách tán.
Mặt khác hai tên quỷ nhìn thấy Lăng Linh lợi hại, sợ tới mức lập tức biến mất khỏi tầm mắt Lăng Linh.

Lăng Linh lấy ra vài lá bùa mang theo trong túi, đi đến phòng hành chính, tìm được Trưởng phòng hành chính, đem lá bùa cầm trong tay đưa cho hắn, nói:

"Nhà mới hoàn thành, đề phòng có cái gì không sạch sẽ, đem cái này dán ở cửa chính và các cửa ở các phòng ban."

Trưởng ban hành là một lão bá, hắn tiếp nhận lá bùa, nhìn Lăng Linh nói: "Tuổi còn trẻ cũng tin cái này sao?"

"Nói đến Quỷ Thần, có tin là có, không tin là không."

Lăng Linh đánh giá văn phòng này, ở đây thật không có bóng dáng của quỷ, ngay cả quỷ khí cũng không có. Tiếp tục nhìn một chút, thì ra là có một Khai Quang Bát Quái Kính nho nhỏ đối diện trên cửa lớn. Bát Quái Kính này không lớn, hơn nữa là treo phía trên lịch ngày, không thấy được.

Trưởng ban hành chính lại nói "Nhưng là, trong công ty dán cái này..."

Hắn còn chưa nói dứt lời liền nhìn thấy thẻ công tác trước ngực Lăng Linh, lập tức trở miệng."Ngài là Tổng giám đốc?"

"Đúng vậy!." Lăng Linh thản nhiên lên tiếng, xoay người đi ra ngoài.

Nếu là Tổng giám đốc bảo dán, hắn cũng không cần băn khoăn lãnh đạo cao hơn sẽ nói cái gì, lập tức phân phó người đem bùa này dán thật tốt. Hắn cũng là người hiểu sơ một chút ở phương diện này, lúc vào công ty đã cảm thấy ở đây âm khí nặng, nên treo trong phòng làm việc một cái Khai Quang Bát Quái Kính.

Lá bùa dán lên, liền phát ra một đạo ánh sáng ôn nhu khiến cho người ta không dễ dàng phát hiện ra. Ánh sáng này mặc dù mỏng manh, lại vẩy khắp trong công ty, Du Hồn quỷ quái trong đây tất cả đều tông cửa xông ra.

"Rầm rầm rầm." Trừ cửa lớn trong phòng Tổng giám đốc, toàn bộ cửa đều đột nhiên trong lúc đó mở ra, lãnh khí cũng lập tức tan đi .

"Ô, này sao lại thế này?" Viên chức tò mò đứng lên, xem xét xung quanh quanh, cũng không còn thấy cái gì khác thường, liền về lại chỗ ngồi.

Lăng Linh làm như không có việc gì trở lại văn phòng.

Công ty mới luôn có rất nhiều chuyện phải xử lý, tất cả mọi người bận tối mày tối mặt, cũng không có ai rảnh mà chú ý chung quanh xem có phải có cái gì không tầm thường hay không. Ngẫu nhiên cũng có người nói đến những tầng lầu khác ở Cao Ốc này có một đống chuyện ma quái, nghe xong đều cho là một truyện cười không để ở trong lòng. Nếu có chuyện ma quái như lời nói, trong bọn họ thường thường có người tăng ca đến đêm khuya mới về nhà cũng không có thấy có người bị nhát nha.

Có người còn cười nói, nếu công ty thật sự có quỷ thì quỷ kia chính là Tổng giám đốc Lăng Linh. Nàng luôn vô thanh vô tức, băng băng, lãnh lãnh, xuất hiện đều là xuất quỷ nhập thần. Còn có truyền thuyết, mèo chó cùng động vật linh tinh nếu gặp nàng đều cung kính cúi đầu tại chỗ.

Một tháng rất nhanh đã trôi qua, mọi sự việc trong công ty cũng dần đi vào quỹ đạo phát triển đúng đắn.

Lăng Linh nhận được điện thoại của Chủ Tịch, nói con gái của ông Hoa Lôi từ nước ngoài du học trở về, ông muốn đem con gái mình đến chỗ nàng làm việc, mời nàng có thể chỉ dạy con gái ông một chút.
Lăng Linh đi đến văn phòng, liền nhìn thấy một cô gái trẻ tuổi ăn mặc đúng mốt ngồi trước bàn làm việc của nàng tự nhiên hút thuốc. Nhìn thấy Lăng Linh, cô gái lặng đi một chút, sau đó khóe miệng nhẹ nhàng giơ lên, đôi mắt câu hồn đánh giá Lăng Linh.

"Cô chính là người có tiền đồ nhất trong công ty chúng ta, Tổng Giám Đốc trẻ tuổi nhất Lăng Linh?"

"Uhm." Lăng Linh đi tới, không cần đoán cũng biết đây là con gái của Chủ Tịch, Chủ Tịch công ty tương lai Hoa Lôi.

Lăng Linh liếc mắt: "Phòng làm việc của cô ở cách vách, chức vị là Phó tổng."

"Phó tổng?" Hoa Lôi nhíu mi "Phụ trách những thứ gì?"

"Trước hết cô quản lý thương vụ." Lăng Linh nhìn cô từ xa.

Hoa Lôi nhún vai, nói: "Sao cũng được."

Cô chuyển động thân thể, đi đến bên người Lăng Linh, cười: "Tôi rất tò mò, cô dựa vào cái gì mà trong thời gian ngắn một năm đã leo đến trên vị trí này?" Cô lại đi đến phía sau Lăng Linh: "Bộ dạng xinh đẹp như vậy, quả thật là có tiền vốn."

Ánh mắt Lăng Linh trầm xuống, đây là ý gì? Nàng bất động thanh sắc ngồi trở lại trên ghế làm việc nhíu mày

"Hoa phó tổng còn có chuyện gì sao?"

"Có a."

Hoa Lôi quay đầu tiến đến trước mặt Lăng Linh, cười:

"Hỏi cô một vấn đề, có phải cô ăn nằm với cha tôi?"

Lăng Linh trong mắt hiện lên một tia tức giận, nàng lạnh lùng nhíu mắt nhìn cô.

Hoa Lôi nhìn thấy ánh mắt của nàng, cảm thấy một tia hàn ý từ lòng bàn chân dâng lên. Hoa Lôi cười cười, nói:

"Tôi hay nói giỡn, đừng nóng giận. Tôi đi trước, tạm biệt."

Nói xong xoay người đi ra ngoài. Cô đi đến cửa, quay đầu lại nhìn thoáng qua, nha đầu kia thật đúng là không đơn giản, tuổi còn trẻ lại có một cỗ khí thế bất phàm. Bất quá, cái cô thích không giống như nữ tử bình thường, có lẽ cuộc sống sau này sẽ có thêm niềm vui, không nhàm chán.

Lăng Linh tựa người vào ghế, nhẹ nhàng nhắm mắt lại. Vừa rồi lúc làm việc, nàng nhìn đến sân thượng oán khí ẩn hiện huyết quang, có lẽ có người sẽ bị ác quỷ giết chết. Nàng không phải người thích xen vào việc của người khác, chỉ muốn một cuộc sống vô cùng đơn giản, người không đánh ta, ta không phạm người là tôn chỉ của nàng. Cho nên, nàng quyết định, chỉ cần không động đến người của công ty nàng, không mang đến phiền toái cho nàng, nàng sẽ làm bộ như không phát hiện.

Giữa trưa tan tầm, Lăng Linh ra ngoài ăn cơm. Đi đến dưới lầu, có rất nhiều người, còn có cảnh sát. Nàng vừa đi qua vừa nhìn, mới biết được là có người vừa nhảy lầu chết. Bởi vì đầu chạm đất trước nên đầu đều nát vụn, óc vỡ toang, hồng trắng văng đầy trên đường. Càng làm cho người ta sợ hãi là, trên người huyết nhục mơ hồ này có cặp mắt to trợn lên, hướng mọi người nói ta không cam lòng. Oan hồn lại nhiều thêm một cái! Sau khi cơm nước xong, nàng đi cùng người thuê nhà nói chuyện làm ăn.

Sáng ngày thứ hai vừa đến lầu một công ty nhìn thấy rất nhiều xe cảnh sát. Lại tai nạn chết người sao? Lăng Linh lên thẳng lầu hai mươi, vừa vào liền chứng kiến cảnh sát ở bên trong. Lá bùa dán ở cửa chính tầng này đã không thấy, không trung nồng đậm sát khí.

Đã xảy ra chuyện? Lăng Linh thầm nghĩ đi đến.

"Tổng giám đốc đến rồi." Có người kêu lên.

Một sĩ quan cảnh sát đi đến trước mặt Lăng Linh

"Cô là người phụ trách nơi này?."

"Vâng." Lăng Linh gật đầu một cái, hỏi:
"Xảy ra chuyện gì?"

"Là như vậy, nơi này của các người vừa có một công nhân nhảy lầu tự sát, còn có một người chết ở buồng vệ sinh, một người trước máy vi tính."

Lăng Linh đi đến văn phòng, chỉ thấy Tiểu Vương của bộ công trình ngã trên ghế, khuôn mặt vặn vẹo, hai mắt trợn lên, miệng há to, khóe miệng chảy ra dịch màu vàng, nhìn bộ dáng giống như là bị hù chết. Nàng tiếp tục đi tới buồng vệ sinh, trong phòng vệ sinh nữ, một cô gái quỳ ở chân tường, vết máu thật dài kéo từ trên tường xuống tới đầu. Hẳn là do đập vào tường vỡ đầu từ từ ngã xuống.

Trong nhà vệ sinh âm khí rất nặng, Lăng Linh ngẫng đầu liền nhìn thấy một bộ mặt ác quỷ hung ác tiến về phía nàng nhe răng há miệng cười to.

Nàng trừng mắt liếc nó một cái, xoay người đi ra ngoài tìm Trưởng phòng hành chính

"Bùa dán trên cửa đâu?"

"Đã bị xé toàn bộ rồi"

"Tại sao lại xé? Ai xé ?"

"Là ta." Hoa Lôi từ trong đám người đi ra, "Dán cái kia làm cái gì, nơi này cũng không phải bãi tha ma"

Hoa Lôi đi đến bên người nàng nói: "Rốt cuộc cô nghĩ gì? Xảy ra án mạng còn hỏi ai đã xé giấy?"

Lăng Linh nhìn cô một cái, khẽ thở dài:
"Đều quay về đi làm đi. Khuya hôm nay bất luận người nào cũng không được tăng ca, mặc kệ có nhiều việc thế nào, sau khi tan việc lập tức về nhà."

"Này, đây là ý gì?" Hoa Lôi giữ Lăng Linh đang chuẩn bị rời đi.

"Lăng Tổng giám đốc, hỏi cô một chút chuyện có phiền cô không?" - Một sĩ quan cảnh sát tiến đến nói với nàng.

"Không sao." Lăng Linh gật gật đầu, cùng cảnh sát đến phòng làm việc ghi chép.
Chờ cảnh sát đi rồi, Hoa Lôi chạy vào văn phòng Lăng Linh như lốc xoáy

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Sao tự dưng công ty lại chết ba người?"

"Tôi không biết, cô hỏi cảnh sát đi."
Lăng Linh nhìn cô một cái, liền đem văn kiện ra vội vàng như rất bận.

Hoa Lôi hồ nghi nhìn nàng một chút, thấy nửa ngày không có phản ứng, cô liền xoay người đi ra ngoài.

Mấy u hồn xuyên tường mà vào, ở phòng làm việc của nàng lượn tới lượn lui.

Nàng tìm hiểu qua, toà Cao Ốc này thật lâu thật lâu trước kia là bãi tha ma, sau chiến tranh lại làm thành pháp trường, qua vài thập niên, lại thành bãi tha ma, trước đó không lâu, ở đây mới xây thành Cao Ốc. Mà trong đó vô số hài cốt đều bị hỗn hợp xi-măng trộn với cát xây thành. Mấy trăm năm qua, nơi này Quỷ Hồn so với số người hiện tại trong đây còn nhiều hơn. Thêm nữa kế bên Cao Ốc này lại bố thành tứ âm vận mệnh, càng tích thêm âm khí dẫn quỷ, mà tầng hai mươi trên lầu chính là nơi có Âm Nhãn, là chỗ có âm khí nặng nhất. Buổi tối có người qua đêm ở đó, phải chết là chuyện tất nhiên.
Cần phá vận mệnh này, không dễ, hơn nữa mọi người ở đây đều không tin quỷ thần, nàng coi như không sợ phiền toái tự động thủ phá vận mệnh này tất nhiên sẽ gặp nhiều quấy nhiễu.

"Lăng tổng, Trưởng Phòng Lưu muốn gặp ngài." Trong điện thoại truyền đến âm thanh của thư ký.

"Cho vào."

Trưởng phòng hành chính đi đến trước mặt Lăng Linh, nơm nớp lo sợ kêu một tiếng: "Lăng tổng."

"Uhm." Lăng Linh lên tiếng "Thông báo cho mọi người, khuya hôm nay ai cũng không thể tăng ca, đợi ngày mai dán bùa lên rồi nói sau."

"Vâng."

Trưởng phòng hành chính nghĩ một chút nói: "Lăng tổng sao lại tin chuyện này?"

"Tôi có mắt âm dương." Lăng Linh đáp: "Lưu chủ quản đối với chuyện này cũng biết?"

"Biết sơ sơ một chút, trước đây trong nhà có lập đàn tràng."

Trưởng phòng hành chính lại nói: "Lăng tổng, tôi xem qua nơi này có rất nhiều hài cốt, nơi đây là cực hung..." Ông ta nói tới đây liền dừng lại, thấy phản ứng Lăng Linh liền lưu ý.

"Uhm, tiếp tục."

"Lăng tổng, chỗ này sớm hay muộn cũng sẽ xãy ra chuyện. Tôi có cân nhắc một chút, công ty mới đến liền thay đổi, như vậy đối với nhân lực và tài lực của công ty đều là lãng phí. Cho nên nghĩ, có nên thỉnh một  pháp sư cao minh về đầy trừ quỷ hay không?"

"Hữu dụng sao? Lầu trên cũng có rất nhiều công ty đã mời pháp sư đạo sĩ, cũng không thấy tốt hơn!"

"Bọn họ thỉnh người không đủ pháp thuật. Lăng tổng, những lá bùa ngài đưa đều khiến lũ quỷ chạy đi, tin tưởng người vẽ bùa nhất định là cao nhân đắc đạo, sao không thỉnh người đó ra mặt?"

"Việc này tôi đã có suy xét. Ông ra ngoài trước đi, đem hậu sự của những người chết giao cho phụ trách xử lý!"

"Vâng!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net