70. Nói dối

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
trước hai ánh mắt kia, đành phải gật đầu.

Giang Tĩnh Bạch cùng trợ lý Tiếu ngồi sau hai cô. Trong khoang có bốn hàng ghế, hai hàng ghế còn lại không có ai ngồi. Sau khi ngồi xuống, Chung Thần còn ngượng ngùng: "Giang tổng cũng đến thành phố A?"

Trợ lý Tiếu đang cúi đầu xem văn kiện, nghe được hỏi liền gật đầu cười: "Vâng, đi công tác."

"Vừa vặn gặp hai người."

Chung Thần vò đầu: "Thật là trùng hợp."

Trợ lý Tiếu mỉm cười, không nói gì.

Chung Thần không yên tâm, từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm phía trước, nhưng chỉ có thể nhìn thấy bờ vai của Giang Tĩnh Bạch.

Ngư Hi nhắm mắt không bao lâu liền ngủ, nằm nghiêng trên ghế, Giang Tĩnh Bạch nghiêng đầu liền nhìn thấy cô ấy đã ngủ nhưng vẫn cau mày, nhớ lại lời chất vấn cùng gương mặt lạnh lùng của cô ấy tối hôm qua, nghĩ đến chuyện dường như cô ấy để ý đến La Thiên Như, trong lòng Giang Tĩnh Bạch tràn đầy vui vẻ, ánh mắt nhìn Ngư Hi đầy dịu dàng lưu luyến.

Sau khi cất cánh, Ngư Hi cũng không tỉnh lại, chỉ trở mình, vốn đang nằm thẳng, giờ đây đã nghiêng người đối diện với Giang Tĩnh Bạch, cô không đắp chăn, chỉ mặc chiếc váy dài ôm người không tay khoét ngực, dải lụa xanh men theo xương quai xanh vòng lên cổ, thắt thành một chiếc nơ.

Cổ nhỏ thon dài, xương quai xanh tinh xảo xinh đẹp, hơi thở đều đặn, Giang Tĩnh Bạch nhìn mấy lần, cởi áo khoác công sở của mình đắp lên người Ngư Hi, áo không to, vừa vặn che phủ thân trên của cô, chỉ để lộ đầu ra ngoài.

Giang Tĩnh Bạch cẩn thận nhìn Ngư Hi rất lâu mới thu ánh mắt về, ngồi thẳng lưng, đặt cặp tài liệu lên đùi, lấy văn kiện từ bên trong ra nghiêm túc đọc, thỉnh thoảng lật mở trang giấy. Chung Thần thấy Giang Tĩnh Bạch luôn giữ quy củ mới yên tâm, cũng quay đầu nghỉ ngơi.

Trong khoang rất yên tĩnh, chỉ nghe được tiếng trang giấy cọ vào nhau rất nhỏ, Giang Tĩnh Bạch cụp mắt đọc văn kiện, bên cạnh, Ngư Hi giật giật thân mình.

Giang Tĩnh Bạch nghiêng đầu, nhìn thấy có lọn tóc quấn quanh chiếc cổ thon dài của Ngư Hi, tóc đẹp đen nhánh rơi trên làn da trắng nõn cực kỳ nổi bật. Bàn tay cầm văn kiện nắm thật chặt, cuối cùng giúp Ngư Hi vén lọn tóc ra sau. Khi đầu ngón tay chạm vào làn da tinh tế, ánh mắt Giang Tĩnh Bạch dần mờ đi, nhìn chằm chằm đôi môi đỏ mọng của Ngư Hi, tựa như đang mời gọi, hệt như đêm hôm ấy.

--------

Tác giả có lời muốn nói:

Rùa đen sắp biến thành Rùa ngọt, cầu dịch dinh dưỡng!! Còn nữa ta phát hiện các ngươi cực thích bình luận những đoạn ngược, cớ sao viết ngọt liền không bình luận nữa! Không thích Rùa ngọt ư?

Ngư Hi: Ngươi có lương tâm không, như bây giờ mà ngọt à?

Tác giả: Không có lương tâm, chỉ có ngực, muốn sờ thử không?

Ngư Hi: Cút! Không to bằng vợ ta!

Tác giả:...

---------

Cái gương vỡ sắp lành rồiiii.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net