chap 8: Bí Mật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau cả hai đang nằm ngủ Tố Nhã tự nhiên bật dậy....

-Ánh Nguyệt dậy mau,sắp muộn rồi(Tố Nhã lay mạnh Ánh Nguyệt)

-Tí nữa đi còn sớm mà(Ánh Nguyệt lấy chăn trùm đầu)

-Em có dậy không!!!thì bảo(Tố Nhã kéo chăn Ánh Nguyệt ra)

Ánh Nguyệt nhíu mày từ từ mở mắt ,ngồi dậy Tố Nhã thì chạy vội đi làm vệ sinh cá nhân.Ánh Nguyệt hất chăn ra thì thấy mình đang mặc đồ của Tố Nhã ...

-Chết rồi em không có quần áo đi học...TT_TT

Tố Nhã từ trong phòng tắm quát lên

-Em đúng là....còn đứng đấy ,không điện cho người mang đồ đến

Ánh Nguyệt tìm điện thoại điện cho thư kí

-Alo...mau lấy xe đến đón tôi ở nhà Tố Nhã nhớ chuẩn bị sách vở mang theo cả quần áo đi học nữa

Nói xong Ánh Nguyệt nhảy bổ từ trên giường xuống không may chân mắc vào chăn ngã xuống nền nhà

"BỤP"

-Híc híc...Vợ ơi!đau!TT_TT

-Ai là vợ của em hả,hậu đậu hết mức à,còn không mau đứng dậy mà đi chuẩn bị đi muộn bây giờ

Tố Nhã đi từ phòng tắm ra,ăn mặc đồ đi làm mọi ngày rất chỉnh tề

-Dạ vợ(Ánh Nguyệt đứng dậy,đứng nghiêm)

Ánh Nguyệt chuẩn bị xong 2 người nhanh chóng đi xuống nhà

-A,chị Mỹ Phương đến rồi kìa(Ánh Nguyệt hí hửng chạy ra)

-Vợ ơi,hay vợ đi cùng xe e đi(Ánh Nguyệt đứng im quay người lại)

-Đã bảo đừng gọi là vợ rồi cơ mà!!!

----Cả 2 vào xe---

-Chị Phương quần áo em đâu

-Đây,em định thay luôn ở đây à(Mỹ Phương đưa quần áo cho Ánh Nguyệt)

-Không thay ở đây thì thay ở đâu

-Vợ ơi!!!vợ thay cho em đi(Ánh Nguyệt đưa quần áo cho Tố Nhã)

-Đã bảo đừng gọi cô là vợ rồi cơ mà(Tố Nhã nhíu mày lườm)

-Không cho gọi thì thôi!!!(Ánh Nguyệt quay mặt đi)

Ánh Nguyệt cửi quần áo ra,Tố Nhã nhìn thấy thân hình nõn nà của mặt đỏ ửng lên ,như thể muốn xông vào ăn Ánh Nguyệt

-Sao ,muốn sờ vào người em không(Ánh Nguyệt sát lại gần Tố Nhã)

-Em mặc áo vào nhanh đi sắp đến trường rồi đấy(Tố Nhã quay đi)

-Vậy cô cài cúc áo cho em đi!!!

-Em tự...(chưa kịp nói xong Tố Nhã bị Ánh Nguyệt cầm chặt tay)được rồi để tôi cài

Đến trường mỗi người đi 1 hướng ,Ánh Nguyệt vào đến cửa lớp

-Ánh Nguyệt,tao tưởng mày đi nước ngoài cơ mà(Hạ Vỹ chạy đến khoác tay Ánh Nguyệt)

-Có 1 số chuyện nên tao chưa đi được

--------------------

Tiết đầu là tiết của Tố Nhã

-Các bạn,đứng(lớp trưởng hô)

-Các em ngồi xuống

-Cô ơi,sợi dây chuyền bạn trai cô tặng à hay...(1 bạn dưới lớp hỏi)

-À,bạn trai cô tặng(Tố Nha nhìn Ánh Nguyệt nói)

-Bạn trai cô có mắt ghê....(Ánh Nguyệt lên tiếng)

-Nhìn đẹp quá, cô ơi(1 bạn nữ dưới lớp hỏi)

---Giờ về tại phòng giáo viên---

-Cô ơi!!!Về thôi muộn rồi!!!(Ánh Nguyệt đứng dậy đi đến bàn gv)

-à,ừ(Tố Nhã thu dọn tài liệu)

-Mà cô có bạn trai khi nào thế(Ánh Nguyệt bĩu môi)

-A...sao cô véo má e đau chết đi được(Ánh Nguyệt lấy tay ôm má)

-Không nhẽ tôi lại bảo tôi có bạn gái(Tố Nhã mỉm cười)

-Về thôi muộn rồi

Ánh Nguyệt vẫn ôm má bước thật nhanh theo Tố Nhã *đúng là chân dài có khác*đi đến cổng trường thì gặp Băng Băng

-Băng Băng chị làm gì ở đây vậy chẳng phải tan trường từ lâu rồi à

-À...

-A...quên chưa giới thiệu cho chị đây là bạn gái em Tố Nhã(Ánh Nguyệt tiến lên nắm tay Tố Nhã)

Tố Nhã không trả lời mà chỉ cúi đầu chào nhẹ

-Chào chị,em là Băng Băng,hôm trước thật lòng xin lỗi chị(Băng Băng đưa tay ra)

-Không sao,tôi cũng có nghe Ánh Nguyệt giải thích rồi(Tố Nhã lạnh giọng,đáp trả cái bắt tay)

Rinh...Rinh...Rinh Ánh Nguyệt nhận được tin nhắn cuộc gọi từ cty

-Thôi em với Tố Nhã có việc bận về trước có gì khi khác chúng ta nói chuyện sau(Ánh Nguyệt kéo tay Tố Nhã vào ôtô)

-Ánh Nguyệt em có việc bận à

-Vâng,nhà em có việc

-Vậy để tôi tự về em cứ đi làm việc của em đi

-Thôi để em đưa cô về đằng nào vẫn kịp thời gian

Đến nhà Tố Nhã,Ánh Nguyệt vội vàng chào tạm biệt

-Có gì tối về em điện cho cô sau(Ánh Nguyệt dơ tay chào)

------------------

-Cty chết tiệt mỗi cái việc nhỏ mà cũng không tự giải quyết được(Ánh Nguyệt lẩm bẩm)

Do ở cty nhiều việc nên Ánh Nguyệt không có thời gian điện cho Tố Nhã.10 giờ Tố Nhã vẫn nằm đợi điện thoại của Ánh Nguyệt đến mức ngủ lúc nào không biết.11 giờ Ánh Nguyệt xong việc ở cty định gọi cho Tố Nhã mà sợ Tố Nhã đang ngủ.

-------------------

Sáng hôm sau:

-Tố Nhã hiệu trưởng gọi cô kìa(1 đồng nghiệp của Tố Nhã nói)

-Vâng

-Tố Nhã cô đến rồi à

Vừa bước vào Tố Nhã bất ngờ vì nhìn thấy người yêu cũ mình sao lại ở trường,lại liếc sang nhìn người bên cạnh

-Đây là ông Dương Minh giám đốc cty MULTILEVEL còn đây là con trai ông Dương Tuấn(hiệu trưởng hầu như không biết có chuyện gì)

-Cô là bạn gái cũ của con trai tôi phải không(Dương Minh đứng lên tiến lại gần Tố Nhã)

-Vâng(Tố Nhã lạnh giọng)

"BỐP"Dương Minh tát Tố Nhã 1 cái đau đến nỗi môi Tố Nhã chảy máu ,mặt thì in 5 ngón tay.Hiệu trưởng hoảng hốt những cũng chỉ biết đứng nhìn không dám lên tiếng

-----------------------

Hôm qua ngủ muộn ,nên Ánh Nguyệt đến trường muộn

-Ánh Nguyệt sao giờ mới đến cô Nhã bị hiệu trưởng gọi lên phòng nghe nói gặp ai....(Hạ Vỹ chưa kịp nói hết câu Ánh Nguyệt vứt cặp vào người Hạ Vỹ vội vàng chạy lên phòng hiệu trưởng)

.....................

-Cô là gì mà dám đánh con trai tôi(Dương Minh dơ tay lên định đánh Tố Nhã )

Ánh Nguyệt vừa đến nơi, thấy thế liền xông vào cầm tay Dương Minh hất xuống

-Ánh Nguyệt...em..em..làm(hiệu trưởng sợ đến nỗi nói ấp a ấp úng)

-Mày là ai mà dám...(Dương Minh tức giận chỉ tay vào Ánh Nguyệt)

-Cha đấy là đứa đánh con hôm nọ đấy ,dùng dao làm thương tay con đấy đấy còn tự nhận Tố Nhã là bạn gái của cô ta đấy(Dương Tuấn đi đến chỉ tay vào Ánh Nguyệt)

-Ánh Nguyệt em làm gì ở đây vậy, mau về lớp đi(Tố Nhã hốt hoảng kéo tay Ánh Nguyệt lại)

-Ồ,thì ra là mày à,mày muốn ăn đấm tiếp sao mà vác mặt đến đây(Ánh Nguyệt hất tay Tố Nhã ra)

Ánh Nguyệt chỉ tay vào Dương Tuấn tay còn lại thì bị Tố Nhã kéo lại,Ánh Nguyệt lại dùng lực hất tay Tố Nhã ra

-Con dao cắt vào tay mày sao,được tao trả lại cho mày(Ánh Nguyệt với lấy con dao gọt hoa quả trên bàn hiệu uống nước)

-Ánh Nguyệt em làm....

Tố Nhã chưa kịp nói hết Ánh Nguyệt dùng con dao tự cứa vào lòng bàn tay mình

-Mày hài lòng chưa,mày có bằng chứng là tao nói Tố Nhã là người yêu của tao không(Ánh Nguyệt đưa bàn tay đang chảy máu của mình ra)

-Ánh Nguyệt em làm gì thế mau băng đi băng lại đi(Tố Nhã hốt hoảng cầm tay Ánh Nguyệt)

-Em không sao,lấy cái này buộc là không chảy máu rồi(Ánh Nguyệt lấy cà vạt của mình băng lại)

-Ngươi...Ngươi...CHA(Dương Tuấn tức điên lên lay tay cha mình)

-Thì ra mày là đứa đánh...(Dương Minh chỉ tay vào Ánh Nguyệt)

Dương Minh chưa kịp nói hết đã bị Ánh Nguyệt cắt lời

-Có phải ông vừa đánh cô giáo của tôi phải không(Ánh Nguyệt lườm Dương Tuấn bằng Ánh mắt ghê rợn)

-Phải,là tao đánh,mày làm gì được tao hay định xông vào đánh tao hả(Dương Minh kích đểu Ánh Nguyệt)

-Ồ...vậy sao(Ánh Nguyệt cúi mặt xuống)

Ánh Nguyệt đấm cho Dương Minh 1 cái chảy máu mồm ngã xuống nền nhà

-Cái này trả lại cho mày

-Mày dám đánh tao(Dương Minh vịn ghế đứng dậy)mày biết tao là ai không hả

-Ông là ai nào???(Ánh Nguyệt mỉm cười)

-Tao là giám đốc cty MULTILEVEL

-Tôi không cần biết ông là giám đốc hay thằng hót rác nào???Ông phải xin lỗi cô giáo tôi(Ánh Nguyệt trừng mắt nhìn Dương Minh)

Dương Minh có chút sợ hãi nhưng cố lấy lại tinh thần:

-1 giám đốc như tao mà phải xin lỗi con tiện nhân đấy sao,tao sẽ cho cả 2 chúng mày ra khỏi cái trường này(Dương Minh quát lên)

-Tôi cho ông 30s để rút lại câu nói đó(Mặt Ánh Nguyệt trầm xuống)

-Tao không rút lại đấy,1 gv với 1 học sinh như mày thì làm gì được tao

-Ồ vậy sao!!!(Ánh Nguyệt nhếch mép nhìn Dương Minh)

Ánh Nguyệt rút điện thoại trong túi quần ra

-Học sinh mà mang điện thoại đến trường sao hiệu trưởng(Dương Minh quay sang nhìn hiệu trưởng)

-Ánh Nguyệt...em quá...(hiệu trưởng ấp úng)

-Alo...là tôi đây,lập tức rút hết vốn đầu tư ở cty MULTILEVEL ra cho tôi

-Trong vòng 1 giờ tới tôi muốn nghe cty MULTILEVEL phá sản

Từ Tố Nhã đến tất cả mọi người trong căn phòng đều bất ngờ đứng im

Ring...ring..ring Dương Minh lôi điện thoại ra,thì thấy

Cty STRENGTH SUCCESSC đã rút toàn bộ vốn đầu tư cty MULTILEVEL phá sản Dương Minh cầm điện thoại há hốc mồm ra

-Đây chẳng phải cty STRENGTH SUCCESSC lớn nhất châu á đây sao???

Hiệu trưởng vừa nói thì mọi người lại càng bất ngờ

-Bây giờ ông có xin lỗi, rồi rút lại lời nói vừa nãy không,hay tôi cho toàn bộ tài sản nhà ông bị niêm phong luôn hả(Ánh Nguyệt cầm điện thoại khua đi khua lại)

-Tôi rút lại lời nói(Dương Minh run lên)Tôi...xin..lỗi ngài(Dương Minh quỳ xuống đi bằng 2 đầu gối đi đến ôm chân Ánh Nguyệt)

-Người ông cần xin lỗi không phải tôi mà là cô ấy

-Cha...Cha(Dương Tuấn khóc lóc)

-Tôi..xin..lỗi mong cô tha thứ cho tôi tôi sẽ không bao giờ làm vậy nữa(Dương Minh lại ôm chân Tố Nhã khóc lóc)

-Hiệu trưởng,vậy ngài đuổi chúng tôi đi hay là tiễn 2 người họ về

Ánh Nguyệt kéo tay Tố Nhã ra ngoài

-Em...xin...(Ánh Nguyệt cúi ngằm mặt xuống)

-Em bị ngốc à sao lại tự cắt vào tay mình chứ,theo tôi lên phòng y tế(Tố Nhã kéo tay Ánh Nguyệt đi)

---Phòng y tế---

-A...(Ánh Nguyệt nhăn mặt)

-Lần sau em còn làm tôi sợ như thế thì tôi không tha cho em đâu(Tố Nhã vừa nói vừa băng vết thương cho Ánh Nguyệt)

-Em bị thương như vậy,em nghĩ tôi không đau sao(Tố Nhã rưng nước mắt)

-Được rồi em xin lỗi,lần sau e không thế nữa(Ánh Nguyệt lau nước mắt cho Tố Nhã)

-Cô không có gì hỏi em sao??

-Em là ai???Em giải thích cho tôi đi

Ánh Nguyệt kể hết mọi chuyện cho Tố Nhã nghe

..................

-Mọi thứ nó như thế đấy!!!

-Tổng giám đốc!!!em mới 15 tuổi

-Vâng, đành chấp nhận chứ biết làm sao

-À...cô không thể thay đổi cách xưng hô với em sao

-Được...được sẽ thay đổi cách xưng hô(Tố Nhã vuốt ve mái tóc của Ánh Nguyệt rồi hôn nhẹ lên trán Ánh Nguyệt)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net