1•Curtis và Cuộc đại chiến xứ sở người cá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Curtis mong là sẽ có ai đó giải thích cho cô hiểu. Tại sao cô đang ở trong sân nhà mình mà vẫn có thể bị một vật thể nặng từ trên trời rơi xuống mém nữa là làm cô chầu trời vậy? Do số cô xui hay do cuộc sống lắm điều lạ thường?

Chuyện này kể ra thì dài, 1 tiếng trước......

.
.
.
.
.

"Doraemon, chiếc máy bơm này sắp xong rồi phải không" - Nobita cực kì háo hức hỏi Doraemon.

"Nó đã xong rồi. Không cần chờ nữa đâu" - Doraemon lục tìm chiếc kính mô phỏng nước biển để đưa cho Nobita.

"Huray, mau lên Doraemon tớ sắp không chờ được rồi đây" - Nobita hớt ha hớt hải đeo chân vịt và chiếc kính.

"Rồi rồi, liền ngay đây. Xuất phát thôi" - Doraemon cũng chuẩn bị hoàn tất và bắt đầu bơi ra ngoài.

"Khoan đã Doraemon, chờ tớ với. Mà khoan, ta không rủ Curtis hay sao?" - Nobita vừa bơi theo Doraemon vừa thắc mắc hỏi.

"Phòng kế bên im ắng từ nãy đến giờ, nên tớ nghĩ có lẽ Curtis đã ngủ rồi" - Doraemon cũng muốn rủ Curtis đi nhưng cậu lại không có can đảm đánh thức Curtis lúc em ấy ngủ đâu.

"Tiếc thế, vậy ta đi chơi thôi" - Nobita vui vẻ bơi thật nhanh về phía trước. Phía sau Doraemon cũng không chịu thua kém, hai người bơi nhanh về phía bãi đất trống.

Hai người không biết rằng, vốn dĩ Curtis vẫn đang còn thức và đang ở dưới nhà cùng với bà Nobi xem bộ phim "Cô dâu 8 tuổi".

"Ba tụi nhỏ sao nay về trễ vậy không biết. Chắc lại quá chén rồi đây" - Bà Nobi lo lắng ông Nobi nên cứ 5 phút lại nhìn ra cửa một lần.

"Cháu nghĩ chắc bác Nobi cũng sắp về rồi đấy ạ. Nếu bác mệt thì cứ để cháu canh cửa cho ạ" - Curtis thấy bà Nobi dù ngáp ngắn ngáp dài nhưng vẫn nhìn ra ngoài cửa thì cũng không đành lòng. Nên để bà Nobi đi vào phòng ngủ trước và cô ở lại xem phim tiếp.

Tầm khoảng 45 phút sau, cửa nhà có động tĩnh. Curtis liền chạy ra xem.

"A, bác về rồi" - Curtis tiến lại đỡ bác Nobi đang đứng lảo đảo chỗ kệ giày.

"A, c-chào..nấc..cháu" - Ông Nobi trong men say, cảm thấy đầu óc như quay cuồng. Ông thật muốn đi ngủ.

"Bác say rồi. Để cháu dìu bác về phòng" - Curtis nhẹ nhàng đặt giày vào vị trí gọn gàng sau đó dìu ông Nobi về phòng.

Thật vất vả dìu ông Nobi vào phòng, sau khi làm xong Curtis thở phào nhẹ nhõm. Người lớn bộ ai cũng nặng như vậy sao? Làm cô mém nữa bị thịt đè tắt thở rồi. Tội cho Curtis không biết, cô lần này chỉ là mém bị thịt đè, nhưng khoảng chừng 10 phút sau, cô sẽ bị ĐÈ thiệt.

Curtis bước vào phòng khách, cô lơ đãng nhìn phía ngoài sân và thấy một đàn cá bay qua. Vâng, là bay chứ không phải bơi ạ.

"Ôi chúa, cái thứ gì đang diễn ra ngoài kia thế" - Curtis giật mình, vội ra ngoài kiểm chứng.

Khi ra ngoài cô phải há hốc mồm, nguyên một đàn cá to, dẫn đầu là một con cá mập và con cá mập đó lại còn phát ra tiếng nhạc?? Thế giới này, điên thật rồi.

Thật ra cô cũng biết là do Doraemon làm rồi. Dù cô bất ngờ cỡ nào nhưng cô vẫn còn não để suy nghĩ, dù sao chuyện kì lạ thế này chỉ có thể là Doraemon làm.

Curtis nhìn đoàn cá đi xa, cô cũng mệt mỏi, quay người chuẩn bị bước vào nhà. Chợt, từ trên trời có một vật thể lạ rơi xuống. Và không may thay, Curtis lại biến thành chiếc đệm.

"My godness!!" - Curtis la lên một tiếng, có thứ gì đó đang đè lên cô, và thứ đó chẳng nhẹ tí nào cả.

Curtis choáng hơn 2 phút mới phục hồi tinh thần lại. Cô khẽ động đậy, đẩy vật thể cô chưa kịp nhìn sang một bên. Curtis đang lo nhìn cơ thể quý báu của mình. Sau khi nhìn một lượt cơ thể mình, Curtis xác nhận cô chỉ bầm tím sương sương, chỉ bị bầm gần hết người chứ chẳng bao nhiêu cả.

"Sao xui đến thế không biết. A, đây là một cô gái ư?" - Curtis bây giờ mới quay qua xem vật thể khiến cô đau đớn là cái gì.

Curtis quay cái vật thể đó lại, đó là một cô gái. Mái tóc dài màu xanh tán loạn trên mặt nhưng vẫn không thể che được vẻ đẹp của cô gái. Trên người cô ta mặc bộ đồ khá là kì lạ, và quan trọng là chân cô ta, cũng không hẳn là chân mà là đuôi. Cô gái này có đuôi cá!!

"Đừng nói là.." - Curtis chợt có cảm giác không tốt lắm.

Curtis nhìn đuôi cô gái kia nhẹ nhàng biến trở thành đôi chân dài trắng nõn. Thôi rồi, cô biết rồi, sắp có chuyến phiêu lưu mới nữa rồi.

"Tại sao chứ" - Curtis bóp trán thở dài.

Curtis rất muốn giục cái của nợ này sang một bên và xem như không biết đến. Cô biết ngày mai Nobita sẽ phát hiện ra cô gái này nhưng lương tâm cô không cho phép cô để một cô gái đang hôn mê bất tỉnh nằm ngoài trời một đêm được. Chẳng lẽ giục vào phòng Nobita? Một ý định ngu ngốc cực kì. Thế nên Curtis đành ủy khuất chính mình, đem cô gái này vào phòng mình.

Và thế là, mất sức chín trâu hai hổ Curtis mới có thể kéo cô gái này lên, có vẻ cô ta lớn hơn cô một xíu, tuy không nặng nhưng cũng không hề nhẹ.

"Phù, cuối cùng cũng xong" - Curtis sau khi trải nệm thì đặt cô gái ấy nằm trên đó. Còn cô thì ngã thân tàn của mình trên giường.

"Nobita, Doraemon! Hai người ngày mai chết với tôi!" - Curtis trước khi ngủ chỉ có mỗi ý nghĩ này thôi. Ngày mai Nobita và Doraemon sẽ tiêu tùng.

7 p.m

Curtis cảm giác có một thứ gì đó nện vào bụng cô một cách đau điếng. Curtis giật mình mở mắt ra, cô gái ấy đang đứng cách giường cô không xa, tay cô ta đang cầm cuốn truyện của cô, mặt cô ta nhìn cô như nhìn kẻ trộm.

"Nè bạn kia, tôi đã giúp bạn mà bạn lại đối xử với tôi như thế đấy hả" - Curtis xoa bụng đứng dậy.

"Douma Dunglaiday" - Cô gái ấy nói những từ ngữ mà Curtis chẳng thể hiểu nổi.

"À quên, cô không thể nói tiếng nhật. Chờ tôi xíu, tôi qua tìm Doraemon" - Curtis đi lại phía cửa.

Cô gái ấy thấy Curtis đi lại liền bay tới định đánh Curtis. Cô ta đánh phải Curtis liền né trái, cô ta đánh trái thì Curtis né phải. Rốt cuộc Curtis hết kiên nhẫn, tay cô giữ tay cô ta lại, chân thì gạt chân khiến cô ta ngã xuống giường. Nhưng Curtis lại không ngờ cô ta vì mất cân bằng nên níu áo cô. Thế là...

"Curtis, cậu đang làm cái gì vậy?" - Shizuka đứng ngoài cửa nhìn tình thế trong phòng thì không còn lời gì để nói.

Curtis đang đè một cô gái lạ, mà cô gái ấy lại rất đẹp, cô nhìn cô ta cũng khá quen mắt có vẻ gặp ở đâu đó rồi, nhưng cô chả quan tâm mấy, bây giờ Shizuka chỉ biết là cô đang rất rất rất bực. Từ dưới lầu cô đã nghe tiếng ầm ĩ trong phòng Curtis, mở cửa lại thấy cậu ta đang đè con người ta, và con người ta vùng vẫy thì cậu ta cũng chẳng thèm bỏ ra.

"Tôi không ngờ cậu lại như vậy đấy. Xin lỗi vì đã làm phiền" - Shizuka mặt lạnh nói xong, quay người tính bước đi.

Curtis hoảng loạn đứng lên, đuổi theo Shizuka.

"Không phải như cậu nghĩ đâu mà" - Curtis níu tay Shizuka lại.

"Buông tôi ra!" - Shizuka giọng lạnh lùng, tay ráng rút khỏi tay của Curtis.

"Xin cậu đấy, tin tôi đi. Cho tôi giải thích đi làm ơn~" - Curtis làm nũng năn nỉ Shizuka.

"Cho cậu 3 phút" - Shizuka rút tay ra khỏi tay Curtis, đứng khoanh tay chờ cậu ta giải thích.

"Được, đứng đây chờ tôi" - Curtis tiến về phía phòng Nobita.

Rầm!!Chiếc cửa Nobita đã lỏng đi đôi chút.

Nobita bên trong phòng giật mình mặt ngái ngủ ngồi dậy. Doraemon thì làm thủng luôn cửa giấy lăn từ trong tủ, mặt đập xuống đất, đây là tướng té sấp mặt trong truyền thuyết.

"Hở hở, vụ gì vậy" - Nobita ngái ngủ hỏi Curtis.

"Cho 1 phút mặc đồ, 1 phút sau tập hợp ngoài cửa" - Curtis mặt đen ra lệnh.

Rầm!! Chiếc cửa đóng lại. Lại lỏng lẻo hơn chút ít nữa.

"Mau, mau lên Nobita" - Doraemon lật đật lôi Nobita đứng dậy.

1 phút sau chưa thấy hai người ra. Curtis liền vào mở cửa.

"Aaaa! Đừng nhìn" - Doraemon che đi những bộ phận trên người mình.

"Doraemon!! Cậu che cái quái gì trên người thế kia! Mau trả đồ cho Nobita mặc mau. Cho thêm 30s" - Curtis hết nói nổi, kêu Nobita mặc đồ chứ có phải Doraemon đâu. Thiệt tình.

Rầm!! Cửa nứt ra hai miếng nhỏ.

"Má ơi, lẹ lên Nobita, Curtis đáng sợ quá đi" - Doraemon hốt hoảng hối Nobita.

"Cậu còn ở đó hối tớ? Nhìn bộ đồ này đi. Rách rồi này!!" - Nobita giơ cho Doraemon xem chính tác phẩm của cậu ta.

"Xin lỗi xin lỗi mà! Lẹ đi Nobita!" - Doraemon đứng ngồi không yên, thiếu điều muốn bay vào mặc quần áo hộ Nobita.

Rốt cuộc cũng xong, nhưng khi Doraemon bước ra đến cửa thì.

Rầm!! Cửa gãy cmnr.

"Nobita! Doraemon đâu. Hai người lề mề quá đấy. Doraemon đâu rồi hả? " - Curtis chính thức bực rồi.

Nobita run rẩy, chỉ phía đằng sau cánh cửa. Curtis bực mình nhìn vào.

"Oh.." - Curtis cảm thấy khá có lỗi.

"A a, ra liền đây" - Doraemon sau khi thấy Curtis thì lại như thấy quỷ. Giật mình chạy ra điểm danh.

"Lau máu mũi đi rồi tính" - Curtis chạy ra đứng kế Shizuka, phòng cho trường hợp cậu ta đổi ý đi về.

Thật ra, nãy giờ Curtis tấu hài cho Shizuka xem cũng khiến cho cô đỡ giận phần nào rồi. Có cần gấp gáp vậy không chứ, cô nói 3 phút nhưng nếu là 10 phút cô cũng sẵn lòng chờ mà.

Sau khi Doraemon lau hai hàng máu mũi và sửa chữa cánh cửa Curtis lỡ "nhẹ" tay làm gãy thì mọi người tập trung ở phòng Curtis.
.
.
.
.

"°Bánh mì chuyển ngữ°, đây nè. Bạn ăn đi" - Doraemon đưa bánh cho cô gái lạ.

Sau khi hơn 2 phút sau cô ta đã nhai xong. Curtis thở dài chán nản, hôm nay sẽ là một ngày dài đây.

"Tôi xin tự mình giới thiệu trước. Tôi là Sophia, là một cô gái bình thường, nhưng không hiểu sáng sớm hôm nay tôi lại nằm trong phòng cô gái xinh đẹp này đây. Cô có thể cho tôi hỏi vì sao tôi lại ở đây được không?" - Sophia vừa nói vừa nở nụ cười lễ phép.

Curtis âm thầm khinh bỉ Sophia, nói dối mặt không đỏ nói không vấp, quả là công chúa có khác.

"Kính thưa Sophia thân mến. Nếu cô hỏi tại sao tôi cũng xin trả lời. Tối hôm qua không trăng không sao, tôi đang ở trong sân ngắm từng đàn cá "bay" qua bản mặt mình, thì không biết từ đâu một vật thể không rõ đã rơi xuống và đè lên thân thể ngọc ngà của tôi, điều đó khiến cho thân thể của tôi bị bầm tím sương sương gần hết người chứ chẳng nhiều đâu. Và vì tôi là một người tốt tính nên không nỡ khiến cho một cô gái phải ngủ ngoài trời đông gió rét nên tốt bụng cưu mang cô ấy một buổi tối. Nhưng sáng hôm sau mọi thứ đều diễn ra một cách kì lạ khiến tôi bị hiểu nhầm là kẻ xấu như bây giờ đây" - Curtis nói một tràng dài không ngừng nghỉ, cô rap một cách điêu luyện khiến cho mọi người lùng bùng hết cả lỗ tai mới có thể hiểu hết những gì cô nói.

"À, ra là vậy. Tôi thật sự xin lỗi" - Sophia cười gượng, cô thật sự cảm thấy có lỗi.

"Không sao, chuyện nhỏ ấy mà, miễn tôi không còn bị hiểu lầm là được. À quên giới thiệu cho cô, tôi tên là Curtis. Đây là Shizuka, còn đây là Doraemon và Nobita" - Curtis cũng không chấp nhặt những truyện cỏn con này, dù sao trước mặt cô cũng là một người đẹp. Người ta thường hay du di cho người đẹp lắm, Curtis cũng không ngoại lệ.

Sophia mỉm cười cảm kích, xem ra cô hiểu lầm Curtis thật rồi.

"Và giờ..." - Curtis mỉm cười thảo mai quay sang nhìn Doraemon và Nobita đang đứng run cầm cập.

Doraemon và Nobita nuốt nước miếng, thôi tiêu đời trai rồi.

"Và giờ thì, kính thưa ông anh trai yêu quý và đứa bạn thân của ông anh đây. Không biết hai người có lời gì để nói không nhỉ" - Nobita và Doraemon không hiểu vì sao Curtis cười rất tươi nhưng hai người lại thấy nụ cười đó lại rất đáng sợ.

Nobita là người đầu hàng đầu tiên, cậu bay lại cầu xin Curtis.

"Anh sai rồi, anh sẽ bao em 2 tuần, xin em hãy tha cho anh" - Nobita thiếu điều quỳ xuống dập đầu lạy Curtis.

"Tớ sẽ làm việc nhà giúp cậu 2 tuần. Sẽ làm TẤT CẢ mọi thứ" - Doraemon cũng đu theo Nobita cầu xin Curtis.

"Chỉ 2 tuần?" - Curtis lười biếng hỏi hai người.

"1 THÁNG" x 2

"Vậy còn được. Xem như tạm tha cho hai anh" - Curtis vui vẻ hẳn lên. Xem ra cô sẽ có thêm nhiều thời gian đi chơi với Shizuka hơn rồi.

Curtis quay sang cười lấy lòng Shizuka.

"Mình đi công viên trò chơi chơi nha" - Curtis mắt lấp lánh nhìn Shizuka. Cô biết Shizuka đã hết giận cô rồi, bởi vì nãy giờ Shizuka cứ nhìn cô cười mãi thôi.

Thật ra Curtis hiểu lầm, Shizuka cười vì cớ khác.

"Được thôi, với 1 điều kiện" - Shizuka nhướng mày.

Shizuka không biết lôi từ đâu ra một cái bịch và đưa nó cho Curtis.

Lát sau, Curtis mặt phụng phịu bước ra khỏi cửa phòng. Trên người cô là một bộ đồ thú Stitch màu xanh rất cute cộng thêm khuôn mặt vốn cực xinh của Curtis khiến cho người ngắm không khỏi muốn bay vào ôm ấp và nựng nịu.

"Tôi thấy cậu mặc rất dễ thương đấy" - Shizuka vui vẻ nhìn thành quả của mình.

"Mặc thế này sao tôi đi chơi được chứ" - Curtis không muốn đâu, mặc thế này ra đường ngại chết mất.

"Cậu không thích?" - Shizuka giả vờ mặt lạnh.

"Thích chứ thích chứ" - Curtis lật đầu lia lịa. Đừng đùa, Shizuka mà giận thật thì ai đi chơi với cô đây.

"Vậy được rồi. Đi thôi" - Shizuka vui vẻ nắm tay Curtis.

"À..ờm, t-tôi có thể đi chung được không?" - Sophia ngập ngừng. Cô rất tò mò về thế giới bên ngoài, nhưng nhìn mặt Curtis có vẻ không vui khi cô hỏi như vậy.

"Được chứ. Hay Doraemon và Nobita cũng đi đi. Rủ Jaian và Suneo nữa" - Shizuka đồng ý mà chả thèm suy nghĩ, cô không thấy được Curtis hiện đang nhìn cô rất u oán.

"Càng đông càng vui phải không Curtis" - Shizuka quay qua mỉm cười nhìn Curtis.

Curtis nào dám nói không. Cô thở dài, vậy đành chờ lúc đi chơi cô sẽ cố lôi Shizuka đi đánh lẻ vậy. Vốn dĩ chỉ muốn hai người đi hẹn hò riêng, nhưng giờ...haizz.

"Xuất phát thôi" - Nobita hào hứng, cậu cứ tưởng mình bị bỏ rơi chứ. May mà có Sophia, thật vui quá đi.

"Đi thôi" - Curtis ỉu xìu nắm tay Shizuka xuống lầu. Cô không biết ở phía sau cô Shizuka đang nở nụ cười phúc hắc. Cho chừa việc cậu đè người ta, dù là hiểu lầm nhưng Shizuka cũng không thể tha được.

Và thế là 5 người đi qua nhà Jaian và Suneo để rủ họ đi. Trong 5 người ai vui thì vui nhưng riêng Curtis vẫn cứ ỉu xìu, may thay Shizuka vẫn còn tính người hôn cậu ta một cái cậu ta mới phấn chấn lên được, và hôn thì tất nhiên là ở trên má rồi. Sophia trên đường vẫn cứ nhìn chằm chằm hai người, xem ra cô có nhiều thứ để học tập rồi đây.

-To be continued-

====================

Lời của Ái : May mà nó mấy hết chỉ có mấy trăm chữ nên mình còn bổ sung được để đăng. Không là hôm nay không có chap rồi. Ghim watt 😃 viết xong hết rồi đăng ấn đăng thì nó xóa mấy trăm chữ. Dù watt có điên có xóa nay vẫn có chap đó nha cả nha =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net