10• Truyền thuyết vua mặt trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tio sau khi nghe Rian nói thì sốt ruột không thôi, nếu như tối qua cậu không làm như thế, nếu như cậu không nặng lời, nếu như, nếu như...Hàng ngàn câu nếu như lặp lại trong đầu Tio, nhưng tiếc thay trên đời này không tồn tại nếu như, chuyện đã xảy ra không thể cứu vãn lại được. Curtis nhẹ đặt tay lên vai Tio, đánh thức Tio từ trong suy nghĩ của cậu ta.

  "Nên tìm cách cứu Maku, không nên đứng thừ ra đấy đâu Tio" - Curtis nhẹ giọng khuyên bảo Tio, chắc cậu ta sốc lắm, thanh mai trúc mã  cậu ta bị bắt đi ngay khi cậu ta vừa tổn thương người đó xong.

   Tio quay qua nhìn Curtis sau đó gật đầu, cậu lần lượt nhìn hết căn phòng, hi vọng của cậu đặt hết vào những người đang có mặt ở đây.

  "H-Hoàng tử...thần..còn có chuyện muốn bẩm.." - Rian lo sợ nhìn Tio.

  "Nói" - Tio nghiêm giọng, chẳng lẽ còn thêm một tin xấu sao?

  "Thần không tìm thấy Dangi ở đâu hết ạ" - Rian lí nhí bẩm báo.

  "To gan!!! Tên phản đồ!!!!" - Tio tức giận la to, trong mắt cậu đầy lửa giận.

  "Thần có tội" - Rian thấy Tio la to liền sợ hãi quỳ xuống.

  "Ngươi không có tội gì hết, đứng lên đi. Các cậu, có thể giúp tôi được không, van xin các cậu" - Tio nâng Rian xong, quay qua nhìn mọi người một cách rất chân thành.

  "Haha, cậu ta đã nói thế chẳng lẽ chúng ta lại từ chối phải không Curtis" - Jaian lên tiếng trước tiên, cậu vừa nói vừa huých vai Curtis.

  "Tất nhiên là không rồi" - Curtis mỉm cười, nhẹ nhàng lên tiếng. Tay cô không biết từ lúc nào đã cầm chặt tay của Shizuka.

   "Cảm ơn mọi người" - Tio mừng rỡ nhìn những người bạn quý báu của mình.

   "Đi cứu Maku thôi nào" - Jaian hào hứng đi lấy vũ khí của mình.

   "Đi thôi" x n
.
.
.
.
   "Tỷ tỷ!!!" - Dangi vừa đến nơi ở của Redena là liền la lớn. Cậu đang rất gấp, tại sao cậu lại tìm không thấy Maku chứ, chẳng lẽ bà chị trời đánh này của cậu bắt cóc Maku thật sao? Nếu là vậy thật thì chị ta chết với cậu rồi.

   "Gì đấy muội muội khả ái của ta" - Redena vốn dĩ là một muội muội cuồng bà ta rất yêu quý muội muội mình, nhưng từ khi con bé ấy mê Maku đến nay, nó không hề đến thăm bà ta, nên khi nghe thấy tiếng con bé, bà ta không khỏi vui vẻ, cuối cùng muội muội cũng chịu về tìm ta.

   "Đã bảo đừng kêu em là muội muội, em đang phải giả nam đấy" - Dangi sốt ruột đến giậm chân.

  "Ta không hiểu sao muội lại phải giả trang nữa, nếu thích con bé Maku gì đó thì ngươi nên dùng thân phận thật chứ" - Redena khó hiểu nhìn muội muội của mình.

  "Tỷ tỷ, dẹp chuyện đó sang một bên đi. Có phải tỷ đã bắt cóc Maku không vậy" - Dangi vội vã hỏi tỷ tỷ của mình.

  "Maku của muội ta bắt làm gì?" - Redena thản nhiên nói, hừ, ta nghĩ con bé đến thăm ta, không ngờ lại là có mỹ nhân bỏ quên tỷ tỷ. Tuy nhiên Redena cũng hơi chột dạ xíu, đúng thật là Maku đang ở đây.

  "Nhìn mặt em này, nói chuyện mà tỷ nhìn đi đâu thế" - Dangi nhìn cách hành xử của Redena liền nổi lên lòng nghi ngờ.

  "Ta không có" - Redena nhìn thẳng mặt Dangi, rõ ràng con bé tự đến chỗ ta chứ có phải ta bắt đâu, vậy nên ta cũng không có làm gì sai.

   Dangi thở phào nhẹ nhõm, không phải tỷ tỷ bắt là được, cô không muốn tỷ muội tương tàn. Nhưng ngay sau đó cô lại vội vã lần nữa, vậy Maku đi đâu mất rồi?!? Dangi lo lắng nhìn xung quanh để chắc chắn rằng Maku không có đây sau đó cô sẽ đi tìm cậu ấy. Chợt, Dangi chú ý tới bóng người sau bức màn trong góc. Cô nhẹ nhàng đi tới.

  "Ấy ấy, muội muội đi đâu vậy" - Redena tâm nhấc tới cuống họng rồi, phía sau tấm màn đó là...

Xoạch! Dangi vén bay tấm màn và cô nhìn thấy người con gái cô tìm từ nãy đến giờ, Dangi không kìm chế được sự mừng rỡ lao vào ôm người con gái ấy.

  "Cậu..." - Maku ngập ngừng muốn đẩy Dangi ra, nhưng sực nhớ Dangi là nữ, nên tạm thời để cậu ta ôm mình, Maku vẫn còn khá sốc và đang trong quá trình tiêu hóa thông tin mình vừa nghe được.

    Redena khá chột dạ đứng nhìn hai đứa trẻ ôm nhau, thôi rồi, tiêu tùng rồi. Redena âm thầm nhắm mắt lại, đếm từ 1 đến 5, đến số thứ 5 thì..

   "Ôi chúa ơi!! Redena!!!!! " - Dangi nhẹ buông ra Maku, miễn Maku không sao là cô yên tâm rồi, bây giờ đến lượt tỷ tỷ của cô.

   "Có mặt" - Redena mặt vô tội nhìn Dangi, bà ta là một phù thủy tài ba, không sợ trời không sợ đất chỉ sợ duy nhất hai thứ, một là Hoàng Hậu, hai là muội muội của bà ta.

    "Cho tỷ 5 giây giải thích" - Dangi hùng hổ nhìn tỷ tỷ của mình.

    "Thì chuyện là..." - Redena lúng túng nói không nên lời.

    "Một"

    "Do Maku..." - Redena bối rối ra hiệu cho Maku nói điều gì đó.

    "Năm. Hết thời gian" - Dangi cười vui vẻ một cách rợn người bước đến gần Redena.

   "Muội ăn gian!!" - Redena lo sợ lùi bước ra sau.

  Dangi đứng trước mặt Redena sau đó nhẹ nhàng cầm tai bà ta lên. Đôi môi mỏng hé mở sau đó la to lên.

  "SAO TỶ DÁM LÀM THẾ HẢ!!"

  Redena cảm giác tai mình như không thuộc về mình nữa rồi. Chiêu vừa nãy của muội muội còn sử dụng cả phép khuếch đại, bây giờ tai bà ta không có một tiếng động, chúng cứ ù ù. Redena thấy được hoàng hậu đang đi tới gần mình, nàng ấy đang nói gì đó.

    "Redena? Ngươi có sao không?" - Hoàng hậu do nghe được động tĩnh nên mới đi ra, khi ra đến nơi nàng ấy lại thấy Redena bịt lỗ tai của chính mình còn có Dangi và Maku đứng gần đó nữa.

   "Redena?" - Hoàng hậu hỏi lại bà ta lần hai.

   "Nàng nói cái gì vậy!!!!" - Redena la to do bà ta không nghe được gì cả.

   "Redena bị gì vậy Dangi?" - Hoàng hậu khó hiểu nhìn Dangi.

    "Không ngờ tỷ còn dám bắt cả Hoàng hậu. Em biết tỷ có cảm giác với người nhưng sao tỷ lại dám như thế chứ hả" - Dangi tức muốn sùi bọt mép với tỷ tỷ của mình.
.
.
.
.
.
   Đương lúc bên Redena đang rối loạn thì bên Tio lại đang chuẩn bị khởi hành đi giải cứu Maku.

  "Ngươi nói xem Rian, tại sao tên Dangi lại làm như thế chứ" - Tio vừa đi vừa tức giận, miệng không ngừng oán hận Dangi.

   "T-Thần.." - Rian đang rất căng thẳng, cậu đang đứng sát với hoàng tử quá a!

   "Đừng ở đó oán giận nữa Tio, mau dẫn đường đi. Cẩn thận trễ đấy" - Theo như Curtis nhớ thì buổi tế thần sẽ diễn ra vào trưa mai, nếu không khởi hành nhanh sẽ trễ mất.

   "Curtis, cậu quên gì rồi à" - Shizuka khẽ lay Curtis sau đó chỉ chỉ Pandora.

   "Đừng chỉ ta. Ta không khiêng nổi bao nhiêu đây người để dịch chuyển đâu" - Pandora tay thì đút cho Alice ăn dâu, không thèm quay mặt nhìn mọi người, chỉ lo nhìn Alice.

   "Đi mau thôi!" - Curtis thấy vậy cũng thúc giục mọi người đi nhanh. Nhưng cô cũng không quên đút cho Shizuka một quả nho nhỏ nhỏ xinh xinh, cô cũng quan tâm Shizuka lắm nha.

-Hồ Kaina-
  
    "H-Hoàng tử, thần có nghe đồn rằng hồ này thông với chỗ ở của Redena đấy ạ" - Thề với trời Rian đã cố gắng hết sức để có thể bắt chuyện được với Tio, bình thường tập võ toàn đấm với đá không thôi.

   "Đã có cách! °Bóng thám hiểm°°Máy định vị°. Ta sẽ dùng hai bảo bối này thăm dò xem sao" - Doraemon cẩn thận dùng °Bóng thám hiểm° dò xét, sau một hồi bỗng quả bóng bị một vật gì đó đánh bay sau đó liền mất tính hiệu.

   "Một con cá sấu" - Shizuka biết chắc rằng đó là con cá sấu rất bự, cô đã gặp nó từ kiếp trước rồi.

  Curtis khá tò mò quay sang nhìn Shizuka, tại sao cậu ta lại biết? Con cá sấu ấy có xuất hiện trên màn hình đâu. Có lẽ nào....cậu ta như mình? Shizuka nhận thấy được tầm mắt của Curtis, cô quay sang cười với cậu ta.

   Curtis bắt đầu nổi lên sự nghi ngờ, có khi nào cậu ta cũng trọng sinh chăng? Chuyện này rất có thể xảy ra, vì cậu ta vốn cư xử rất trưởng thành và rất khác với những gì cô được đọc trong truyện. Curtis lại gần nắm tay cười mỉm nhìn Shizuka, trong lòng âm thầm thôi thúc chính mình nên đi tìm hiểu sau hơn vấn đề này.

   Shizuka thấy Curtis nắm tay mình thì cũng không nói gì. Chuyện bình thường ở huyện, cô không để ý lắm. Hiện mọi người đã bắt đầu xuất phát tiếp, Shizuka cũng mặc Curtis nắm tay mình, hai người đi song song đuổi kịp theo mọi người.

    Mọi người vượt qua một rừng cây gai, đến một vách đá cao ngất. Trên vách đá có các động nho nhỏ, Curtis và Shizuka mặt bắt đầu trở nên nghiêm trọng, đây là ổ rắn.

   Curtis vừa nhìn vách đá vừa lén lút quan sát sắc mặt của Shizuka, sau khi thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Shizuka, Curtis vui vẻ, có vẻ như suy đoán của cô không sai.

   "Vách đá này cao quá đi! Sao ta có thể đi qua được hả Doraemon" - Nobita sốt sắng, cao thế này, chẳng lẽ phải leo lên?

  "Không sao, không sao. Mọi người đừng lo" - Doraemon lục túi thần kì của mình xem xem có thứ gì dùng được hay không.

Xè xè ~~ xè xè ~~

    "Có ai nghe thấy tiếng gì không?" - Alice ngu ngơ nhìn xung quanh.

    Pandora dù không biết tiếng đó là gì nhưng cũng kéo Alice ra phía sau mình.

    Curtis thì cảm thấy hơi mệt tim rồi đây. Cô không thích nổi động vật bò sát, nói thẳng ra là ghét. Nếu là rắn thì càng ghét hơn.

    "Xem kìa!!!" - Tio la to, cậu chỉ vào vách đá.

    Trên vách đá, những con rắn dài,trắng sát đang bò từ trong các hang động bò ra. Trên vách đá đếm sơ sơ thôi cũng hơn chục động, mỗi động lại tràn ra rất nhiều con rắn. Nhất thời, đất đã ngập tràn toàn những con rắn trắng, to dài, miệng không ngừng phát ra thanh âm.

    "Thật gớm" - Curtis ghét bỏ nhìn mặt đất. Cô ôm Shizuka vào lòng, né đi những con rắn.

    "Không xong rồi! Mọi người mau chạy đi" - Tio vừa dùng giáo đâm rắn, vừa nói với mọi người.

    Thật ra tất cả mọi người ai cũng muốn trốn, nhưng đường lui đã bị triệt. Xung quanh toàn là những con rắn.

   "°Chong chóng tre° đây! Mọi người chụp lấy" -  Doraemon phân phát cho mọi người.

    Tuy nhiên số lượng có hạn, chỉ tối đa 6 cái. Doraemon thật muốn đánh chết mình, những lúc cần bảo bối như thế này cậu lại lấy vài món bảo bối đi bảo dưỡng để rồi lúc không cần bỏ xó lúc cần lại không có mà xài.

   Pandora thấy vậy lụm hai chiếc chong chóng chụp được đưa cho Curtis và Jaian, sau đó cô ôm lấy Alice.

   "Ta đi trước, hai người dùng cái đó đi" - Nói rồi Pandora dịch chuyển, biến mất ngay tại chỗ.

    Curtis ôm Shizuka, Jaian và Doraemon kéo Rian, Suneo và Nobita kéo Tio. Tất cả mọi người đều bay lên thoát khỏi lũ rắn.

   "Sợ chết tớ mất" - Suneo sau khi tiếp đất thì ngồi bệt xuống. Một phen hú tim.

    "Mau đi thôi, bọn rắn sắp đến rồi" - Pandora chú ý động tĩnh bọn rắn. Thấy chúng sắp lên đến nơi thì liền thúc giục mọi người.

    "Ai ui!" - Tio đang tính đi tiếp lại phát hiện, chân cậu bị thương.

    "Đ-Để thần cõng người" - Rian quỳ xuống, quay lưng lại với Tio.

    "Nhưng.." - Tio do dự.

   "Lẹ đi hai bạn trẻ. Họa tới nơi ở đó lo liếc mắt đưa tình" - Jaian nhìn Tio do dự mà không khỏi nóng ruột.

    "Người ôm chắc thần" - Rian ổn định Tio xong liền đứng dậy chạy nhanh.

    Tio yên lặng không nói gì, mặt đỏ như sắp cháy tới nơi.

   Sau khi thoát khỏi bầy rắn, Doraemon liền lấy °Hộp y tế°  xem bệnh cho Tio.

   "Không sao, chỉ là trật chân. Không nên di chuyển mạnh"

   "Vậy để thần..." - Rian nhìn Tio.

   "Ta còn đi được" - Tio ngắt lời Rian. Giỡn hoài, để Rian cõng thà cậu đi bộ chịu đau còn hơn, ngại chết mất.

   "Để cậu ta cõng đi, chúng ta không thể chậm trễ thời gian được Tio à" - Curtis vui vẻ đổ dầu vào lửa.

    Lát sau, mọi người vui vẻ nhìn Tio mặt đỏ nằm trên lưng Rian. Đẹp đôi quá nha~~
 
   "Qua được chỗ này là ta sẽ đến được chỗ của mụ Redena" - Tio thẹn thùng, tuy vậy mặt ngoài vẫn giả bộ bình thản. Lôi kéo sự chú ý của mọi người sang con thác.

   "°Giày trượt mọi địa hình° . Có giày này, dù là núi đất đá cứng hay nước mềm mại lỏng lẻo, ta đều có thể đi được" - Doraemon phân phát cho mọi người, lại thiếu nữa...

   "Leo lên lưng nhau nha mọi người. Thông cảm nhà nghèo, không nhiều bảo bối hì hì" - Doraemon lúng túng giải thích.

   Không ai có dị nghị gì cả.

   Thế nên ai cõng ai chắc đọc giả cũng đoán được. Đoán không được thì thôi, ai ship couple nào tự chèo couple đó mà suy diễn hen.

   Đến giữa hồ, chợt một con cá sấu to lớn xuất hiện. Trên đầu con cá sấu còn có một người.

   "Ai cho các ngươi xâm phạm chỗ ở của chủ tử ta" - Người ngồi trên đầu cá sấu giọng âm trầm, có vẻ là một người đàn ông.

   "Chúng ta đến cứu người! Chủ tử ngươi cả gan bắt cóc Maku. Nay bọn ta đến đòi người!!" - Tio la to, khí thế hùng dũng. Nhưng hiện cậu ta lại mặt đỏ ngồi trên lưng Rian nên tình cảnh có hơi buồn cười.

   "Xảo biện! Chủ tử ta sẽ không làm những chuyện như thế! Đời này kiếp này chủ tử ta chỉ bắt cóc có một người! Ngoài Hoàng hậu ra chẳng còn ai cả!" - Redena nếu biết đàn em mình bán đứng mình một cách vô tội vạ thế này chắc sẽ tức thọc máu chết.

    "Ngươi nói gì!!!" - Tio thất thố. Tên kia nói mụ Redena bắt cóc mẫu hậu sao!!!

    "Không có gì!!!" - Đại khái biết mình lỡ lời. Nên tên này không nhiều lời nữa. Động thủ.

   "Pandora" - Curtis bình tĩnh lên tiếng.

   "Rồi rồi ta biết tự giác. Lần sau khỏi cần kêu ta. Người kêu ta cứ như ta là thuộc hạ của ngươi vậy" - Pandora bất đắc dĩ nhìn Curtis.

   "Nghe cũng có vẻ được đấy. Chịu làm đàn em ta không? Ta sẽ đối đãi ngươi thật tốt" - Curtis vui vẻ đùa giỡn, không thèm để trong mắt cái tên cá sấu gì đó đang điên cuồng bơi lại đây.

    "Còn lâu" - Pandora nhẹ nhàng giải quyết tên cá sấu trong một nốt nhạc.

    Shizuka trầm ngâm nằm trên lưng Curtis. Mọi chuyện diễn ra thật khác kiếp trước, khác hoàn toàn đến nỗi Shizuka còn mém quên rằng mình là người trọng sinh.

   "Sao vậy Shizuka. Cậu mệt à?" - Curtis quan tâm Shizuka nằm trên lưng mình sẽ bị mệt. Dù sao đường đi cũng không dễ, nên trên lưng sẽ bị xóc nẩy.

    "Không sao. Chỉ hơi buồn ngủ"

    "Vậy ngủ đi. Có gì tôi kêu cậu"

    "Ừm" - Shizuka ôm chặt Curtis hơn một xíu, ngửi được mùi hương trên người cậu ta, nhẹ nhàng thả lỏng rồi chìm vào giấc ngủ lúc nào không biết.
.
.
.
.
   "Tỷ, bây giờ giải thích cho muội. Chuyện này là thế nào đây" - Dangi khoanh tay, đứng chất vấn Redena.

   "Thì như muội thấy, ta bắt cóc hoàng hậu" - Redena như đứa trẻ làm sai sợ hãi, không dám nhìn Dangi.

    Hoàng hậu và Maku hoang mang nhìn hai người một tỷ một muội trước mặt. Hai người như đổi vị trí cho nhau, tỷ thì nhận lỗi còn muội thì la mắng.

    Hoàng hậu im lặng, nhìn Redena, trong mắt ẩn ẩn có chút sủng nịch. Con người này, nhiều khi tính trẻ con đến đáng sợ, nhưng như vậy rất đáng yêu.

    "Bây giờ mau đem Hoàng hậu về vương quốc Mayana mau" - Dangi ra lệnh.

    "Nhưng.." - Redena kháng cự. Bà ta không muốn để nàng đi.

    "Muốn có được trái tim Hoàng hậu phải có quang mình chính đại, để Hoàng hậu tự nguyện. Không thể ép buộc như thế được" - Dangi nghiêm giọng.

    "Muội quang minh chính đại vậy nhưng cũng có được trái tim Maku đâu. Ở đó nói ta" - Redena lầm bầm.

    Dù Redena lầm bầm nhưng trong không gian im ắng này thì ai cũng có thể nghe thấy được. Maku mặt không khỏi đỏ lên, Dangi khỏi nói thẹn quá thành giận mặt đỏ như trái ớt.

    Maku len lén liếc mắt nhìn Dangi. Thật ra cô cũng không phải không có hảo cảm với cậu ta, nhiều lúc cô bị Tio làm tổn thương thì cậu ta cũng an ủi cô rất nhiều. Tuy nhiên, Maku không hiểu sao lúc cô tưởng Dangi là nam lại không có cảm giác gì, nhưng biết cậu ta là nữ rồi thì cô lại muốn thân cận với cậu ta nhiều hơn.

   Dangi tức đến nội thương. Sao tỷ của cô lại nói thế trước mặt Maku chứ, mất mặt quá đi. 

    "Mau thả Hoàng hậu! Tỷ không thể làm thế" - Dangi nhấn mạnh một lần nữa.

   "Ta không muốn!!" - Redena nhìn thẳng muội muội mình, gằn từng chữ.

    "Tỷ nghĩ Hoàng hậu muốn sao? Người có tình nguyện ở lại đây với tỷ không? Tỷ muốn ép Hoàng hậu sao?" - Dangi đau lòng nhìn tỷ tỷ. Cô biết tỷ không muốn, nhưng Hoàng hậu sẽ suy nghĩ như thế nào đây. Không thể ép người ở lại đây được.

   "Ta không muốn ép nàng..T-Ta không..." - Redena buồn bã, mày nhíu chặt lại. Bà ta đưa mắt nhìn Hoàng hậu.

   Hoàng hậu rất muốn nói nàng nguyện ý, nhưng nàng không thể. Nàng nhẫn tâm quay đầu, tránh né ánh mắt của Redena.

   "Đấy tỷ thấy chưa. Mau thả người đi đi" - Dangi thật sự không muốn tổn thương tỷ của cô. Nhưng chịu thôi, Hoàng hậu vốn dĩ bạc tình như vậy.

   Redena còn muốn nói thêm gì nữa chợt nghe bên ngoài ồn ào sau đó nghe được một loạt tiếng chân.

   "Mẫu hậu! Mẫu hậu" - Là tiếng của Tio.

   Hoàng hậu nghe được tiếng con mình, nàng không thể tin được, mừng rỡ chạy lướt qua Redena, chạy lại nơi phát ra âm thanh.

    Redena thấy một trận gió vụt qua, tim bà ta lại có thêm một vết dao.

    Redena mỉm cười chua xót, đừng khóc Redena, ngươi đã quen rồi không phải sao?

   Dangi quay sang tỷ cô sau đó quay sang nhìn Maku. Maku mặt cứng đờ một xíu, sau khi nhìn thấy Dangi thì mỉm cười nhẹ, Dangi không khỏi giật mình, không phải Maku thích Tio sao? Maku như hiểu ra, nhẹ lắc đầu, trầm ngâm không nói.

   Dangi thở dài trong lòng, yêu đương đúng là đau khổ.

   "Mẫu hậu!" - Tio sau khi thấy Hoàng hậu, bất chấp chân đau nhảy khỏi lưng Rian, chạy về phía mẫu hậu.

   Mọi người thật ra lúc nãy vượt sang tháp thì liền thấy một đàn ác đểu. Doraemon liền dùng bảo bối thu phục sau đó mọi người đều cưỡi chúng bay đến cung điện.

   Hiện ai cũng cảm động nhìn cảnh mẫu tử tương ngộ. Rian còn nhẹ quệt nước mắt đang có xu hướng tràn ra trên mi mắt mình.

    Ai cũng cảm động, riêng Redena thì lại chìm đắm trong đau thương. Một lát sau đó bà ta cười lớn, một nụ cười thê lương.

   "Hahaha...thật đáng buồn cười. Mẫu tử tương phùng, cảm động làm sao" - Mặt Redena hiện lên vẻ trào phúng.

    Hoàng hậu nhìn Redena, dù chỉ trong phút chốc thoáng qua nhưng nàng đã thấy được trong mắt Redena là sự tổn thương. Nàng muốn mở miệng nói gì đó nhưng Tio đã giành lên tiếng.

   "Mụ Redena! Ngươi dám bắt cóc mẫu hậu ta. Hôm nay ngươi sẽ biết tay ta" - Tio giận dữ, đứng trước mặt che chắn cho mẫu hậu. Mặt dữ tợn, tay chỉ thẳng Redena.

   "Ôi! Ta sợ quá cơ" - Redena khinh thường nhìn Tio.

   "N-Ngươi quá đáng! Đã làm sai còn không biết tự nhục" - Rian cũng giúp Tio, mắng chửi Redena.

   Redena nghe vậy không những không giận dữ mà lại càng cười to thêm. Nước mắt trượt xuống thấm đẫm hai má

   "Hahaha. Đúng vậy, là ta sai. Ngàn sai vạn sai đều là ta đã sai" - Redena như điên loạn, ngước mặt lên trời cười to.

   Curtis lặng im nhìn tình cảnh này, cô không thấy Redena ác độc vô lí như trong truyện, cô chỉ đang thấy một con người cô đơn bị tôn thương do tình yêu thôi.

   "Tỷ tỷ" - Dangi chạy lại ôm lấy tỷ tỷ của cô, đau lòng không thôi.

   "Ngươi nữa Dangi! Tên phản đồ!" - Tio thấy Dangi càng giận dữ.

   Maku cũng bước ra theo Dangi, mặt lạnh lẽo nhìn Tio. Thân hình Tio khẽ cứng đờ.

   "Sao lại kêu cậu ta là kẻ phản đồ?" - Maku lạnh nhạt hỏi Tio.

   "Cậu ta bắt cóc cậu! Còn kêu Redena là tỷ tỷ!" - Tio chỉ vào mặt Dangi.

   "Không phải cậu ta bắt cóc tôi. Là tôi tự đến" - Maku thoáng liếc nhìn hai tỷ muội, trong lòng không biết là cảm xúc gì.

   "Sao có thể" - Tio mặt không thể tin nhìn Maku.

   Maku cũng không nói gì nữa, chỉ lặng im đứng bên hai tỷ muội.

    Redena bình tĩnh lại, bà ta thoát khỏi cái ôm của muội muội. Mặt bình tĩnh nhìn Hoàng hậu, nếu mọi người không chính mắt nhìn thấy Redena cười điên loạn thì họ đã nghĩ người hồi nãy chỉ là họ tưởng tượng ra.

   Redena nhìn lướt qua Hoàng hậu, tầm mắt rơi vào cái nắm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net