3• Curtis và Cuộc đại chiến xứ sở người cá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Shizuka sau khi chờ Sophia mặc đồ xong thì cuối cùng cũng biến về bình thường được. Sau đó cô liền nhanh chóng tắm rửa rồi liên hệ với Curtis. Vừa cúp điện thoại tầm 5 phút thì cô thấy có một cánh cửa xuất hiện ngay cửa phòng mình, cánh cửa mở ra thì tất nhiên người đầu tiên bước ra chính là Curtis.

"Shizuka à, cậu thơm quá đi" - Curtis vừa đặt mông ngồi vào kế Shizuka thì từng đợt mùi hương liền bay đến quanh quẩn nơi mũi của cậu.

Shizuka cũng có nghe được mùi hương trên người Curtis, đó là một loại mùi hương rất hợp với cậu ta, rất ngọt ngào và nghe mùi như sữa bột dành cho trẻ em vậy.

"Cậu chưa cai sữa nữa hả Curtis?" - Shizuka hỏi một cách bất chợt.

"Hả?" - Curtis mặt ngờ nghệch nhìn sang.

"Tôi nghe mùi sữa phát ra từ người cậu"

"À, do tôi mới uống sữa xong ấy. Tôi uống để khiến mình cao lên. Sao cậu hỏi thế? Cậu không thích mùi này hả?"

"Ờm..không phải vậy.."

"Không phải vậy là cậu thích phải không? Để tôi ngồi xích lại nữa nhé" - Dứt câu Curtis liền nhích người sát lại với thân thể của Shizuka.

"E hèm, alo alo" - Doraemon khẽ hắng giọng.

"Cậu có ý kiến gì không? Sao lại hắng giọng" - Curtis cho Doraemon một ánh mắt sắc lẹm.

"Ờ..thì...C-Cậu còn nhớ lí do mình qua đây mà hả?" - Doraemon ngập ngừng nói.

"Tất nhiên là nhớ rồi" - Cô tất nhiên biết lí do hai người kia qua đây để làm gì, nhưng mục đích của cô lại khác biệt với hai người, cô muốn qua đây ngủ chứ không có hóng chuyện nha.

"Vậy ta vô vấn đề chính thôi. Cậu nói đi Sophia" - Shizuka vừa nói vừa đẩy Curtis ra chỗ khác, dính dính nhau như này cậu ta không ngại thì cô ngại.

"Ờm..Thì đầu tiên cho tôi xin lỗi vì đã nói dối mọi người. Lúc sáng tôi nói tôi là cô gái bình thường nhưng thật ra tôi là công chúa của bộ tộc người cá. Tôi có nghe mọi người ờ vương quốc kể lại rằng vốn dĩ chúng tôi không có thuộc hành tinh này, chúng tôi đến từ hành tinh Aqua, một hành tinh mà nước biển trong xanh tuyệt đẹp. Nhưng 5000 năm trước, biển trên hành tinh của chúng tôi đã bị ô nhiễm bởi những kẻ ngoại tộc. Thế nên chúng tôi mới di cư đến trái đất này" - Sophia kể lại câu chuyện với ánh mắt đượm buồn.

"Vậy là cậu sống ở dưới đáy biển?" - Nobita tò mò hỏi.

"Đúng vậy, theo như luật của chúng tôi thì mọi người không được tự ý lên đất liền đâu. Nhưng tôi muốn tìm quê hương của mình nên đã đi đến đây" - Trong mắt Sophia bây giờ chính là cả ngàn vì sao, đó là hi vọng của cô, là chấp niệm muốn tìm về cội nguồn của chính mình.

"Mà tớ chưa bao giờ nghe về hành tinh Aqua cả. Tớ chỉ biết về nước suối Aquafina thôi" - Nobita trầm ngâm suy nghĩ.

"Cậu đó giờ có biết gì ngoài nói xàm không hả Nobita" - Doraemon đánh Nobita 1 cái.

"A! Đau đấy nhá!" - Nobita xoa cánh tay mình rồi nhẹ nhàng rời xa Doraemon, dạo này Doraemon chơi với Jaian riết rồi cũng bạo lực theo cậu ta rồi đấy.

"Vậy cậu có cái gì có tí thông tin nào về hành tinh đó không Sophia. Nếu kể tỉ mỉ hơn xíu thì có lẽ tụi tôi sẽ giúp được đấy..Oa.." - Curtis vừa nói vừa ngáp. Tối hôm qua cô ngủ trễ, sáng nay dậy sớm mà còn đi chơi ở công viên nữa, hiện tại cô đang rất là mệt.

"Hay là mình tạm thời dừng ở đây được không? Giờ tôi thấy cũng trễ rồi, mai mình sẽ bắt đầu giúp Sophia nhé?" - Shizuka nhìn chằm chằm quầng thâm mắt của Curtis. Có vẻ cậu ta nên được nghỉ ngơi sớm thì hơn.

"Vậy cũng được, dù sao tôi cũng không gấp" - Sophia bình thản đáp.

"Vậy tụi tớ về nhé" - Doraemon và Nobita nói xong chạy cái èo vào cánh cửa thần kì.

Rầm! Cánh cửa đóng lại rồi biến mất.

"..."

"..."

"..."

Curtis nhẹ nở nụ cười mỉm, trước khi đi qua cô đã dặn Doraemon và Nobita rồi, hết chuyện là cứ chạy về lẹ đi, cô sẽ ở đây với Shizuka, nếu họ nghe lời cô thì cô sẽ giảm cho họ nửa tháng làm việc nhà.

Shizuka mặt bất đắc dĩ nhìn Curtis, cậu ta cười cái gì chứ, suốt ngày chỉ toàn bày kế thôi. Nhìn cái nụ cười đó đi kìa, khác gì kẻ gian gặp được con gái nhà lành không.

"Cậu! Đi xuống đất ngủ" - Shizuka ra lệnh.

"Hong!" - Curtis phụng phịu.

"Một là nghe lời. Hai là mai khỏi nắm tay nắm chân gì cả. Chọn đi" - Shizuka khoanh tay hất mặt khiêu khích Curtis.

"Ờm...Hay là để tôi.." - Sophia nhìn hai người *gay* gắt thì thấy có lỗi, thôi để cô ngủ dưới đất đi cho khỏe.

"Thôi thôi đừng. Cậu ngủ trên giường với Shizuka đi. Tôi trải nệm nằm đất được rồi, không sao cả" - Curtis vội ngắt lời của Sophia. Cô sao nỡ để con gái nằm dưới đất chứ? Tuy cô cũng là con gái nhưng cô lại thấy việc mình nằm đất rất bình thường. Còn nếu để một bạn gái khác nằm thì tâm lý cô thấy rất khó chịu. Con gái của cha mẹ nhà người ta, cha mẹ người ta cưng như trứng hứng như hoa thì mình cũng phải làm như vậy, sao để con người ta chịu khổ được chứ.

"Ngoan vậy có phải tốt hơn không" - Shizuka xoa nhẹ đầu Curtis xong rồi đi ra khỏi phòng tìm chăn nệm cho cậu ta.

Chờ Shizuka đi ra khỏi phòng thì Sophia liền hỏi Curtis.

"Chả phải là cậu muốn ngủ cậu ấy sao? Sao giờ lại giành ngủ dưới đất rồi?"

"E hèm.. Thứ nhất đính chính lại là tôi muốn ngủ 'với' Shizuka chứ không phải là muốn ngủ cậu ta. Thứ hai, tôi tuy có muốn nhưng tôi suy nghĩ lại rồi, cậu cứ ở trên giường đi vì cậu là khách mà" - Curtis vui vẻ đáp, cậu ta là khách nhưng cô thì không phải. Shizuka kêu cô ngủ dưới đất vì không coi cô là người ngoài đó. Tâm trạng Curtis vốn đang không vui nhưng nhờ suy nghĩ này đã khiến cô thấy hưng phấn hơn bao giờ hết.

Sophia chớp chớp mắt nhìn Curtis. Có vẻ cô nàng đã hiểu ý trong lời nói của Curtis. Cô nở một nụ cười hàm ý, kiến thức này đã được tiếp thu.

Shizuka lấy đồ xong bước vào thì thấy Sophia cười một mình? Còn Curtis thì lại nhìn cô với ánh mắt 'cháy bỏng'? Ủa gì vậy? Mới đi lấy đồ có 2 phút mà hai người này tới cơn rồi hả?

"Nè, đồ của cậu đây"

"Cảm ơn nha" - Curtis nhận đồ từ tay Shizuka, cậu còn cố ý bao trùm tay mình lên tay của cậu ta.

"Curtis! Cậu yên phận lại cho tôi. Đi ngủ lẹ lên!" - Shizuka tuyệt tình rút tay ra. Chờ cậu ta sắp xếp đồ xong hết thì cô liền tắt đèn.

"Ngủ ngon nha Shizuka, Sophia"

"Ngủ ngon"

"Ngủ ngon"

-----

Sáng hôm sau, mọi người đều tập trung đông đủ tại phòng Nobita.

"Chuyện là vậy đó" - Nobita kể lại chuyện một cách nhanh chóng cho Jaian và Suneo nghe.

"Wow, vậy cậu là công chúa sao. Tuyệt vời thế!" - Jaian nhìn Sophia với ánh mắt hâm mộ.

"Ừm. Thật ra làm công chúa thì cũng bình thường thôi, có khi còn không vui bằng người bình thường ấy chứ" - Sophia nhớ đến mấy thứ lễ nghi mama bắt cô học mà dựng hết tóc gáy.

"Vậy.. Cậu có biết hình dáng hay đặc điểm của hành tinh đón ra sao không Sophia?" - Suneo hỏi. Cậu nghĩ với kiến thức kha khá về thiên văn học của mình thì có lẽ cậu sẽ giúp được Sophia một phần nào đó chăng?

"Theo như truyền thuyết tớ được nghe kể lại thì hành tinh Aqua nếu kết hợp với 4 hành tinh khác thì sẽ tạo được một hình ngũ giác đó"

"Hmm... Tạo thành một hình ngũ giác sao? Nghe có vẻ như đó là chòm sao Ngũ Xa thì phải?" - Suneo khoanh tay lại vắt óc suy nghĩ.

"Cậu thật sự biết nó sao!" - Sophia mừng rỡ nhìn Suneo.

"T-Thật ra tớ cũng không chắc lắm về suy đoán của mình đâu, cậu đừng có hi vọng quá" - Suneo khẽ nhún vai, thật sự chỉ có nhiêu đó thông tin thì cậu khó mà có thể phán đoán chính xác được là hành tinh Aqua nằm ở đâu.

"Hay là mình đi xem thử chòm sao đó đi" - Nobita phấn khởi đứng bật dậy.

"Nhưng bây giờ là ban ngày mà?" - Jaian nhìn Nobita bằng con mắt khó hiểu, cậu ta bị sao vậy.

"Thì cứ chờ đến tối là được thôi mà" - Nobita cảm thấy chờ xíu cũng không sao, dù sao hôm nay mọi người cũng đâu có kế hoạch gì đâu.

"Nhưng mà chòm sao này chỉ xuất hiện vào mùa đông thôi. Bây giờ không có để cho chúng ta ngắm đâu" - Lời nói của Suneo dập tắt đi hi vọng của Nobita, và luôn cả của Sophia nữa.

Curtis nhìn cảm xúc Sophia trầm xuống thì cũng không nỡ. Đáng ra là vụ này lại một lần nữa cô không muốn dính vào rồi á, mà đời nó cứ đẩy đưa cô vô chỗ hiểm không thôi.

"Tôi nghĩ là mình có thể dùng cánh cửa thần kỳ để đi đến bên kia trái đất xem chòm sao Ngũ Xa được đấy" - Curtis bày tỏ ý kiến của mình. Haiz, sắp tới chắc cũng sẽ mệt lắm đây. Sao tụi nhóc này mới lớp 5 mà phải mạo hiểm dữ vậy? Mấy lần mém chết luôn mà vẫn không bỏ cuộc.

"Ha! Đúng rồi nhỉ. Sao tớ lại không nghĩ ra ta?" - Doraemon lục lục trong túi xong lôi ra cánh cửa thần kỳ. Nhiều khi cậu cũng quên đi cậu là mèo máy đến từ tương lai, nãy giờ cứ suy nghĩ vắt óc chẳng lẽ giờ phải chờ đến đông mới được hay sao. Trong khi chỉ cần vài món bảo bối là cậu đã có thể giải quyết vấn đề gọn lẹ rồi.

"Mình rất cảm ơn mọi người" - Sophia hai mắt long lanh nhìn mọi người trong phòng. Cô thật may mắn khi có thể gặp những con người tốt bụng như thế này.

"Vậy mình đi thôi" - Doraemon mở cửa ra, phía bên kia chỉ là một màu đen tối.

Doraemon thấy vậy liền dẫn đầu đi trước, sau đó mọi người cũng nhanh chân bước qua cánh cửa. Nhìn từ phòng Nobita thì thấy đằng sau cánh cửa khung cảnh đáng sợ vậy thôi, nhưng khi đã bước qua thì hiện lên trước mắt mọi người là một bầu trời đầy sao lung linh lấp lánh.

"Đẹp quá! Trước nay tôi chưa bao giờ thấy được bầu trời nhiều sao đến vậy" - Trong mắt Sophia bây giờ chính là ảnh chiếu của hàng vạn vì sao. Thật là tuyệt vời, đây là lần đầu tiên cô thấy được bầu trời sao đẹp đến như thế.

"N-Nhưng mà m-mọi người có thấy l-là ở đây hơi bị l-lạnh không" - Curtis mở miệng ra phá đi bầu không khí cảm động nãy giờ. Cô thấy nó đẹp thì đẹp thiệt, nhưng ở đây thật sự quá là lạnh và cô còn đang mặc áo thun mỏng nữa. Bây giờ hàm răng của cô đang đánh trống đây này, mọi người có thể nào đẩy nhanh tiến trình được không.

"Vậy thì Suneo, cậu mau nhìn xem đi" - Jaian hối thúc, đáng lẽ cậu cũng không chú ý thời tiết cho lắm nhưng Curtis lại nhắc đến nó nên bây giờ cậu cũng thấy lạnh quá.

"X-Xin l-lỗi Sophia, bây giờ bầu trời nhiều sao quá. Tớ bây giờ cũng không có biết chòm sao Ngũ Xa nằm ở hướng nào cả" - Suneo vừa run rẩy vừa nói.

"Ừm, thôi cũng không sao đâu. Ít nhất tôi biết được hành tinh của mình nằm trong bầu trời này là được rồi, cứ coi như là tôi đã thấy nó đi" - Sophia không dám đòi hỏi quá nhiều, bao nhiêu đâu thôi là đủ để làm thỏa mãn cô rồi.

"Vậy mình về thôi" - Shizuka nói xong liền cùng Curtis bước lẹ vào phòng. Nãy giờ cô với cậu ta vẫn đang nắm tay, cô lạnh thì có lạnh, nhưng cậu ta còn lạnh hơn cô nữa, tay cứ y như cục đá vậy.

"A! Cuối cùng cũng sống lại" - Sau 5 phút bước vào phòng thì cuối cùng Curtis cũng cảm giác được thân thể mình ấm áp trở lại. Nếu lúc nãy đứng thêm 1 phút nữa thôi chắc cô bị đông cứng tại chỗ đó luôn quá.

"Ừm, hôm nay rất là cảm ơn mọi người. Tôi đã rất vui, nhưng có lẽ bây giờ tôi phải quay về với vương quốc của mình rồi. Tôi rất lấy làm tiếc" - Sophia cảm thấy khá là tiếc nuối. Dù sao đây là lần đầu tiên cô được trải nghiệm cảm giác có bạn bè, tại vì cô là công chúa nên ở vương quốc không ai dám chơi với cô cả, hiện đã tìm được bạn nhưng phải chia tay sớm như thế này thì thật lòng Sophia không nỡ tí nào.

"Cậu đừng buồn vậy mà Sophia... Doraemon! Hay là mình đến vương quốc của Sophia chơi đi, mình cũng muốn thấy mấy người cá khác nữa" - Nobita nhìn Sophia buồn thấy mà thương luôn ấy nên cậu đã quyết định đề nghị đi  vương quốc của Sophia chơi.

"Ý kiến không tồi đó Nobita! Tụi mình đến thăm vương quốc của cậu nha Sophia" - Doraemon cũng khá là phấn khởi, tại vì cậu đang suy nghĩ hôm nay Mimi bận rồi thì cậu phải làm gì cho hết ngày dài đây.

"Nếu được vậy thì không còn gì là tuyệt vời hơn nữa. Tôi rất sẵn lòng chào đón các cậu đến với vương quốc của chúng tôi" - Tâm trạng Sophia nãy giờ cứ như chơi tàu lượn siêu tốc vậy, cứ lên xuống lên xuống thất thường, quả thật là dễ đau tim quá đi.

"Yay yay yay,vậy mình chuẩn bị đi Doraemon" - Jaian cũng rất hào hứng về việc này. Được đi xuống biển chắc cậu sẽ được đi ăn hải sản mà hả? Ôi, nghĩ tới thôi mà nước miếng cậu đã chảy ròng ròng.

Curtis câm lặng nhìn mọi chuyện diễn theo đúng những gì đã xảy ra trong truyện. Vậy là lát họ sẽ gặp con lươn to đùng màu vàng? Vậy là Shizuka sẽ bị bắt cóc? Vậy là tụi Nobita sẽ bị bắt vì tội bắt cóc công chúa? Nghĩ tới mấy vấn đề này thôi cũng đủ khiến đầu của cô nhức nhối không thôi. Thế nên cô liền kề tai Shizuka nói nhỏ - "Nè Shizuka, hay là mình ở nhà được không? T-Tôi không có muốn đi cho lắm"

Shizuka giật bắn mình, cậu ta làm cô hết hồn. Lúc cậu ta nói chuyện thì hơi thở nóng rực đó cứ phà vào lỗ tai cô, nóng gần chết. Shizuka khó chịu mà xoa lỗ tai của mình - "Cậu có thể nào đừng có nói chuyện gần sát lỗ tai tôi được không, ngứa lắm đấy. Còn về việc đi vương quốc người cá thì tôi nghĩ chúng ta không nên từ chối. Cậu nhìn Sophia đi, thấy cậu ta vui mừng không, cậu nghĩ xem nếu giờ mình từ chối thì sẽ có vụ gì xảy ra"

Curtis nghe vậy liền nghía mắt qua xem. Đúng thiệt kìa, cậu ta đang rất hớn hở cho Doraemon mượn bộ đồ người cá của mình để nhân bản. Lúc nãy cậu ta nhìn cũng rất là cô đơn nữa. Giờ cô từ chối thì chắc cậu ta thất vọng chết mất.

"Haiz, thôi âu đành phận vậy. Nếu chúng ta đi thì tôi mong cậu bám sát tôi nhé Shizuka. Đừng có đi bậy đấy" - Curtis nói rồi nghiêm túc nhìn Shizuka.

Shizuka khó hiểu mà nhìn Curtis. Bộ có lúc nào hai đứa không bám nhau hay sao? Dính nhau như sam là đằng khác nữa mà. Sao giờ cậu ta lại dặn dò như thế? Không lẽ..cậu ta biết việc gì đó sao? Nghĩ là vậy nhưng Shizuka cũng thành thật mà đáp lại con người nghiêm túc đang nhìn mình - "Vâng, tôi biết rồi, cậu đúng là lắm chuyện mà"

Curtis nghe được câu trả lời mình muốn thì nở nụ cười tươi rói. Hai người bên đây kề đầu nói nhỏ được vài phút thì bên kia mọi người cũng chuẩn bị xong xuôi hết rồi, giờ thì tất cả đều lục đục mà đi xuống sân của nhà Nobita.

"Nào mọi người, giờ mình sẽ chiếu đèn thích nghi cho mọi người nha. Vì ở dưới biển có áp lực rất lớn và môi trường ở đó khác ở trên đây lắm. Đèn này sẽ giúp mọi người xuống đáy biển vẫn sẽ cảm giác thoải mái như trên đất liền" - Doraemon giải thích cặn kẽ chức năng sau đó liền chiếu vào mọi người.

"S-Sao sao mà c-cái đèn n-này mạnh t-thế!" - Nobita mở miệng là gió cứ phà vào miệng cậu. Gió mạnh tới nỗi muốn cuốn cậu bay đi luôn ấy.

"D-Dừng được rồi!" - Curtis la lên. Chiếu gì mà lâu thế, cô vừa phải đứng vững mà còn phái túm cái váy mệt chết đi được đây.

"Hì hì, được rồi thì thôi vậy. Rồi! Mọi người, mình đi thôi nào!" - Doraemon nói một cách hùng hồn.

"Đi thôi!" - Mọi người đều cùng đồng thanh theo Doraemon. Ai cũng hứng khởi, trừ Curtis, cô khá là lo lắng, mong là chuyến đi này không nguy hiểm như cô tưởng tượng và cô cũng sẽ không để bất cứ kẻ nào bắt lấy Shizuka đâu!

Sau khi dứt lời mọi người lần lượt cùng nhảy vào nước và mất hút. Trong dòng nước mát lạnh đó, tay Curtis khẽ siết lấy tay Shizuka, cô sẽ bảo vệ cậu ta, kẻ nào đụng đến cô cũng sẽ nhất quyết không buông cậu ta.

--- To be continued ---

===================

Lời của Ái : Vậy là chuyến phiêu lưu của Curtis đã chính thức bắt đầu rồi, mong là tôi sẽ tiếp tục viết mà không có lười =)))))))

Mà á =)) coi cmt của mọi người tôi cười mệt á, có người chờ tôi ra chap mà có em thiệt luôn á hả :)))) Nhờ cmt đó tôi mới biết là à truyện tôi viết cũng đã lâu lắm rồi. Từ lúc tôi cấp 3 xong giờ tôi sắp lên năm 2 đại học luôn rồi :)) Đúng là thời gian như chó chạy ngoài đồng vậy.

Và tôi cũng thật lòng cảm ơn mọi người vẫn ủng hộ dù cho lâu rồi tôi mới đăng chap lại nha. Toi củm động lắm :( cảm ơn nhiều ạ 🙇  どもうありがとうございいます。

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net