3• Truyền thuyết vua mặt trời

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Bên này Curtis đang bị con vật lạ kia lôi kéo thì bên kia tình trạng của Shizuka cũng không tốt hơn là bao. Từ sáng đến giờ Shizuka vẫn đang bị làm phiền bởi tên "Curtis" lắm mồm này, suốt tiết học, lúc nào miệng của cậu ta cũng hoạt động liên tục, cô kêu cậu ta câm miệng thì cậu ta câm được 5p sau đó lại tiếp tục bô bô cái miệng. Đến lúc ra về thì bên Curtis bị đám con gái kia theo đuôi, Shizuka bị đám người đó đẩy ra, bực tức cực kì, cộng thêm tên  Nobita này bám theo...tâm trạng Shizuka phải nó là cực kì cực kì cực kì không ổn, núi lửa trước khi phun trào thường rất là yên bình nhưng nếu đụng vào là xác định...và tình trạng của Shizuka hiện giờ y chang cái núi lửa đấy. Shizuka đi thẳng một đường từ trường về đến nhà, Nobita như một cái đuôi được dán keo cứ đi theo cô. Vừa về đến nhà, mở cửa xong Shizuka liền chạy vào nhanh chóng đóng cửa.

Rầm!!!!!!

  Nobita nuốt nước bọt nhìn cánh cửa chỉ cách chiếc mũi cao thẳng của mình 2cm, cậu căn cứ vào tiếng đóng cửa thì liền biết Shizuka đây là đang tức giận. Nobita rất là biết điều, khi biết Shizuka giận thì cũng tự giác chạy về nhà né xa Shizuka ra. Nhìn Shizuka bình thường đã đủ đáng sợ, bây giờ cậu ấy như thế thì ở gần có nước chết không toàn thây. Nobita bước lên lầu và dựa theo thói quen đi vào phòng của chính mình.

   "..."

  Nobita há hốc mồm nhìn tình trạng căn phòng của mình. Đồ đạc vươn vãi khắp nơi, giấy bay lung tung, sàn nhà thì đầy bùn đất và dấu chân, cửa giấy thì bị thủng một lỗ rõ to.

  "T-Tiêu rồi... Đó là chỗ ngủ của Doraemon mà.... P-Phòng mình bị gì thế này........DORAEMON!!"

===    Ta là dãy phân cách ===

  Curtis bị con vật kì lạ này lôi chạy từ nãy đến giờ cũng đã được nửa tiếng. Tay cô thì đang bị chuột rút, lúc nãy do bị kéo đi quá vội nên Curtis cũng chưa kịp mang giày, bị lôi chạy trong rừng nãy giờ chân cũng đã rươm rướm máu. Curtis mệt như muốn chết đi sống lại, cô không chạy nữa và để con này lôi cô đi đâu thì đi. Con vật này cứ như bị dọa sợ, chạy lung tung không có mục đích. Curtis lấy hết sức lực còn lại ôm chặt lấy cái cây gần cô nhất, con vật kia cũng theo đó dừng lại. Curtis gồng mình chống lại con vật đáng ghét này nhưng không thành, cô vẫn bị nó lôi kéo đi tiếp.

  "Quá đáng lắm luôn á au, cho nó lôi ta hoài là sao"

  [Author : ... Ta vô tội ╮(╯3╰)╭, tất cả là do ngươi yếu thôi]

  Mắt thấy con này sắp nhảy xuống đầm lầy thì Curtis cũng chuẩn bị tinh thần chết tại nơi rừng rậm hoang vu này.

"Tên au khốn nạn, không hành hạ ta là mi không vui hay gì"

[Author : Đoán đúng r á =)) Thưởng cho ngươi một vé xuống đầm lầy ]

  "Ta không cần!!!! Tha ta đi!!!"

  [Author : *Nhắm mắt làm ngơ* Tạm biệt... Ráng tận hưởng nha]

  Curtis bị rơi xuống đầm lầy thì vùng vẫy, nhưng càng vùng càng vẫy thì thân thể cô lại càng chìm xuống. Curtis cảm nhận được trong miệng mình toàn là bùn đất, mũi thì cũng đầy chất nhầy, ý thức của Curtis dần dần mất đi.

Chẳng lẽ chết đây thật sao! Ta không cam tâm!!!

  Curtis nghĩ thế thì liền vùng vẫy mạnh hơn, kì này đúng như nguyện vọng của Curtis, tên au đã có tâm hơn và cho người đến cứu cô. Cô vùng vẫy và sau đó vơ được một cây gậy không viết từ đâu xuất hiện. Curtis coi đó như hi vọng cuối cùng của mình, gắng sức ngoi lên đầm lầy. Sau khi ngoi lên cô liền được vị ân nhân này kéo vào bờ.

"Ha...ha....ha... Tưởng như chết đến nơi rồi chứ.."

"Vị công tử này...không biết ngài có sao không?"

Curtis ngẩng đầu lên nhìn vị ân nhân cứu mạng mình, là một vị trung niên vóc người khỏe mạnh, mặc áo làm bằng da thú hình như là người của bộ tộc nào đó, tay thì cầm giáo và trên lưng còn có đầy những con vật nhỏ, có lẽ vị này đang đi săn gặp cô đang bị chìm trong đầm lầy nên ra tay cứu giúp. Curtis thấy được khi cô ngẩng đầu lên thì người này lại lộ vẻ sợ hãi.

"H-Hoàng tử Tio..."

"Ngài nói gì? Tôi không hiểu?"

"Mong bệ hạ thứ tội. Thần không biết là ngài nên mới cư xử không lễ phép như thế, xin ngài thứ tội"

  Vị kia vừa nói vừa quỳ xuống, Curtis hoảng sợ vội vàng dìu người này dậy.

  "Sao lại quỳ rồi... T-Tôi không phải Tio gì đó đâu, ngài nhận lầm người rồi"

"Sao thần lại có thể nhầm chứ, khuôn mặt này đúng là hoàng tử. Xin hoàng tử thứ tội vì thần không đến cứu ngài sớm hơn"

Curtis dù nói cỡ nào cũng không làm cho vị ân nhân này đứng lên được, đành phải nói mình là Tio để cho vị này đứng dậy.

"R-Rồi rồi... Tôi tha tội cho ngài. Mau đứng dậy"

"Xin bệ hạ đừng xưng hô tôn kính với thần như thế. Thần không dám nhận"

"Vậy ngài muốn xưng như thế nào"

"Gọi thần là Hirai là được ạ"

"Vậy Hirai, lúc nãy cảm ơn ông đã cứu tôi"

"Đó là phúc của thần"

Curtis tán gẫu với ông ta một xíu thì liền biết sơ sơ về khu rừng này rồi. Khu rừng này thuộc về vương quốc Mayana, và cô hiện đang bị nhầm là Tio, vị hoàng tử của vương quốc này. Curtis âm thầm thổ tào trong lòng.

Vừa mới thoát vụ chó mèo xong giờ lại quay qua vụ vương quốc mặt trời!!! Chừng nào ta mới được yên bình sống qua ngày đây!!

  Curtis nhìn trời, có vẻ đã giữa trưa rồi, cô nên đi tìm đường đi về nhà thôi.

"Tôi đi về đây. Cám ơn ông đã cứu tôi, bây giờ thì tạm biệt"

Curtis quay người tính đi nhưng lại bị Hirai giữ lại.

  "Bệ hạ, người đi nhầm hướng rồi. Cung điện của người đi hướng này"

  "Tôi đã nói rồi. Tôi không phải Tio mà, bây giờ tôi phải về"

  "Ngài đừng như thế. Thần biết việc nữ hoàng bệnh nặng làm ngài rất buồn nhưng ngài không nên bỏ thần dân của mình"

  "Đã nói bao lần rồi!!! Tôi không phải Tio mà!!!!"

  "Thứ lỗi cho thần thưa bệ hạ, ngài không về thì thần đành đưa người về"

  Hirai cúi người vác Curtis lên lưng. Curtis dùng đủ mọi cách ví dụ như nhéo tai, chọc cù lét, nhún nhảy... Nhưng Hirai vẫn sừng sững như một ngọn núi, chân không run, tay giữ chặt Curtis, bước bình thản về phía trước. Đi không bao lâu thì Curtis thấy cây cối ít dần, sau đó liền thấy một tòa thành lớn cực kì.

  "Tham kiến hoàng tử Tio" x n

Curtis được Hirai vác đến đâu thì mọi người đều đồng loạt quỳ xuống hành lễ với cô. Curtis bị không khí trang nghiêm này làm đơ người mấy chục giây, ra đây là cảm giác được người tôn kính sao? Hirai đưa cô đi lên trên đỉnh tòa thành, bước vào trong là một căn phòng dài, hai bên có đầy cung nữ.

"Ta đã đến nơi thưa bệ hạ"

Curtis được Hirai thả xuống, cô quay đầu định chạy nhưng lại bị bắt lại lần nữa.

"Người đâu, mau giúp hoàng tử tắm rửa"

  "Aaa!!! Cứu!!!!"

Curtis bị năm tên cung nữ mập mạp lôi vào nhà tắm. Còn Hirai thì đứng đó nói chuyện với tên lính kế bên kêu tăng cường giám sát vị hoàng tử Tio này.

"V-Vị tỷ tỷ xinh đẹp này... T-Tôi có thể tự tắm được mà..."

"Hahaha... Hoàng tử ngại gì chứ.. Để ta hầu hạ ngài là tốt rồi"

Curtis cảm thấy mình sắp ngạt thở chết rồi, dưa hấu của vị tỷ tỷ mập mạp này đập thẳng vào mặt cô và lấy hết không khí của cô. Chưa kể hiện cô còn đang bị vị tỷ tỷ này sàm sỡ chà rửa, sờ soạng khắp nơi trên người cô.

"Shizuka!!!! Cứu tôi!!!"
.

.

.

.

.

    "H-Hắt xì... Haizz... Bị cảm rồi"

Shizuka mệt mỏi nằm trên giường lăn lộn, trong đầu cô cứ hiện lên nụ cười đẹp trai của Curtis hồi sáng. Dù là trong hình dáng cô ghét nhất nhưng Shizuka vẫn thấy Curtis rất đẹp, có vẻ như dù hình dáng của Curtis thế nào thì cậu ta cũng làm cho cô không thể thôi nhớ về cậu ta.

Không biết giờ cậu ta đang làm ? nhớ tới mình như mình nhớ cậu ta không nhỉ?

.

.

.

.

.

  Bên chỗ Curtis và Shizuka tình hình thì cũng có vẻ ổn. Nhưng tình hình của bên Nobita thì không như vậy rồi....

"Curtis!!! Em đừng phá tivi chứ!!!"

"Curtis!!! Đừng nghịch lửa!!!"

"Curtis!! Đó là máy hút bụi, không phải hoa ăn thịt người!!"

"CURTIS!!!!! ĐỨNG YÊN LẠI!!!"

  Nobita đau đầu nhìn "Curtis" đang quậy phá căn nhà, may mà mẹ cậu không có ở nhà, không là chết chắc. Lúc nãy sau khi Nobita thấy tình trạng của căn phòng xong thì cậu lần theo những dấu chân đi đến chỗ lỗ hổng thời gian nằm ở chỗ ngủ của Doraemon, Nobita nhìn lỗ hổng thời gian một hồi lâu sau đó hít một hơi thật sâu bước qua đó.

"A! Đây là chỗ hôm bữa rơi xuống"

Nobita sau khi bước qua lỗ hổng thì liền đi xung quanh tìm Curtis.

"Curtis!! Em có đây không!"

"Curtis!! Có ở gần đây thì lên tiếng đi"

Chợt một bóng người lướt qua sau đó đè lên Nobita.

"Ngươi là ai! Nói! Sao mặt ngươi lạ thế! Ăn mặc kiểu gì đây!"

"Curtis, em đừng giỡn nữa. Mau về thôi, phòng còn một đống lộn xộn do em gây ra kìa"

"Ngươi nói cái gì thế?!?"

"Em ăn mặc kiểu gì thế?!? Đóng vai người rừng à?!? Mau về"

  Người mà đè lên Nobita không ai khác là Tio và hiện giờ cậu ta mặt đần ra nhìn mặt của Nobita. Tio từ đó đến giờ chưa thấy cô gái nào đẹp như cô gái này, dáng nhỏ nhắn, mắt đen láy, mi dài, mũi cao, môi mỏng, da trắng... Cậu thất thần một lúc lâu, lúc tỉnh lại thì nhận ra mình bị cô gái lạ mặt này dẫn đến một nơi lạ lẫm. Tio giật mình, cảnh giác nhìn xung quanh sau đó liền giữ chặt tay Nobita.

"Nói mau!! Ngươi dẫn ta đi đâu!!!"

Tio nói xong không chờ Nobita trả lời thì lại tò mò đi nhìn những thứ xung quanh. Sau đó mọi chuyện thì xảy ra như trên... Căn nhà bị Tio làm loạn hết cả lên.

"CURTIS!!! ĐỨNG YÊN ĐÓ CHO ANH !!!"

-----    To be continue  -----

============================

  Lời của Author : Mọi người có ai có truyện nào hay không =)) giới thiệu cho au với =)) Truyện bách á nha =)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net