Chương 25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 25


Edit: VũPhi



Sáng hôm sau Vận Hàm bị nụ hôn của ai kia đánh thức. Vừa mở mắt đã nhìn thấy gương mặt Văn Dư phóng đại bên cạnh, ánh mặt ngập tràn ý cười.


"Buổi sáng tốt lành, nên rời giường ."


Lương Vận Hàm bị hôn khiến hô hấp có điểm loạn, một lúc sau yếu ớt nói: "Đồng hồ báo thức còn chưa reo mà"


Văn Dư dùng mũi cọ cọ mũi Lương Vận Hàm: "Là chị tắt nó, sau này sẽ dùng cách này để gọi em dậy, chịu không?"


Lương Vận Hàm nhắm mắt lại cười, vòng tay trên cổ Văn Dư , cô thích như vậy


Văn Dư hôn lên mắt Lương Vận Hàm: "Mau dậy đi, chị đưa em ra sân bay"


"Không cần đâu, một chút em tự đi là được, chị ngủ thêm đi."


Văn Dư cắn nhẹ một cái lên môi Lương Vận Hàm: "Em nên nghe lời" Văn Dư dời tay đến sau lưng đỡ Văn Dư ngồi dậy.


"Đi rửa mặt, còn ăn sáng"


"Chị nấu?"


" Chị gọi bên ngoài, nhà không có gì để nấu!! Tiễn em trở về chị liền đi siêu thị, sau đó đến công ty."


Lương Vận Hàm chớp chớp mắt, nhìn chằm chằm Văn Dư hỏi: "Vì sao không đi công ty trước, lại đi mua đồ đạc ah?"


Văn Dư đem Lương Vận Hàm ôm vào trong ngực, lắc lư nhẹ nhàng: "Chị trước hết phải bảo đảm tốt hậu phương lớn của chúng ta , mới có thể an tâm công tác." .


"Không đúng, là của em"


""Ha hả, được được, là của em. Chỉ cần em là của chị là được."


"Tốt cho chị"


Lương Vận Hàm cười đẩy Văn Dư ra đi rửa mặt, buổi sáng như vậy khiến Lương Vận Hàm cảm giác được hạnh phúc.


Văn Dư ngồi ở bên bàn ăn, loay hoay với bữa sáng phong phú đa dạng, hỏi: "Thích bữa sáng kiểu Trung Quốc hay kiểu Tây?"


"Đều được ah"


"Em thích ăn loại nào nhiều hơn."


"Cháo ah"


"Chị cũng thích ăn cháo, sau này sáng sớm chị sẽ nấu cháo cho em." Văn Dư vừa nói vừa đem hai bát cháo đến trước Vận Hàm "Không còn nóng nữa, em dùng đi, em còn 15' để dùng bữa sáng"


"Chị không ăn sao?"


"Lúc em rửa mặt chị đã ăn rồi, giờ xuống dưới kia trước lấy xe. Chị thấy em không cầm áo khoác ngoài, còn chưa lấy lại đúng không? "


"Không cần phiền phức. Chúng ta cùng nhau xuống dưới."


"Em ngoan ngoãn ăn, chị ở bên dưới chờ em. Ăn xong đừng thu dọn , trở về chị sẽ dọn. Ah được rồi, t chị a đem hành lý của em lấy xuống trước, trước khi đi em xem lại xem có quên đồ đạc gì lại không ." Văn Dư vừa nói vừa mặc áo khoác đi ra ngoài. Lương Vận Hàm nhìn chằm chằm bóng lưng Văn Dư , đột nhiên đứng dậy từ phía sau ôm lấy Văn Dư đang đổi giày, hai người không ai nói chuyện.


Văn Dư vỗ vỗ tay Lương Vận Hàm , thấp giọng nói: "Được rồi, nhanh đi ăn. Một hồi lạnh ."


"Văn Dư, chị đối ai cũng đều tốt như vậy sao?"


"Không có, chị chỉ đối em cùng bạn thân chị như vậy."


Lương Vận Hàm không có hỏi nhiều, thế nhưng trong đầu hiện lên kia tấm ảnh chụp chung với nữ nhân đặt ở trong phòng kia


Lương Vận Hàm ngồi vào trong xe, trong xe ấm áp , Lương Vận Hàm trong lòng cũng ấm áp . Rạng sáng 5h trên đường đèn đường còn chưa có tắt. Hai người thỉnh thoảng trò chuyện vài câu, Văn Dư cùng Lương Vận Hàm mười ngón tay nắm chặt lấy nhau.


Văn Dư cho xe dừng lại cách cổng chính không xa, Lương Vận Hàm cảm thấy luyến tiếc không muốn rời đi. Vận Hàm nhìn Văn Dư, muốn nói cái gì đó thế nhưng lại nói không nên lời. Văn Dư nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên môi Lương Vận Hàm rồi lập tức rời đi.


"Đi thôi, chị ở nhà chờ em"


Lương Vận Hàm gật đầu, vừa muốn xoay người xuống xe. Văn Dư lại bỗng nhiên gọi lại nàng "Ah ! Thiếu chút nữa đã quên, giúp chị đem cái này gây cho Sùng Hân."


Nói xong đưa cho Lương Vận Hàm một cái phong thư hình vuông, Lương Vận Hàm hỏi là cái gì, Văn Dư cười nói là bức tranh


"Em không phải nói nếu như lấy không ra bức tranh, Sùng Hân sẽ không bỏ qua chị sao !"


"Thực là bức tranh?"


"Uhm"


Lương Vận Hàm cười xoay người mở cửa xe, cầm hành lý đi đến cửa chính



= =


Sáng sớm mọi người chuẩn bị hoàn tất ên xe bus đến sân bay, trên xe Lương Vận Hàm đưa bức tranh cho Sùng Hân


"Văn Dư đưa cho em."


"Hửm? Văn Dư?"


Lương Vận Hàm mỉm cười gật đầu. Sùng Hân mang theo hiếu kỳ mở phong thư, nguyên lai là một bộ bức tranh cỡ nhỏ. Bức tranh chính là một cái tranh châm biếm tiếp viên hàng không trẻ tuổi, mỉm cười, hai tay ở trước người, phía dưới là hai câu đối thoại: " " -- người khỏe, xin hỏi cần điểm nhi cái gì? -- cần Sùng Hân em gái hài lòng vui vẻ."


Sùng Hân con mắt có chút chua xót, nàng xoay người, Lương Vận Hàm cầm tay Sùng Hân . Sùng Hân chớp mắt mấy cái, quay đầu lại tặng một nụ cười.


"Bức tranh cũng không tệ lắm."


Lương Vận Hàm cười cười không nói chuyện


"Cô ấy hình như nói qua yêu cầu em tìm 'Cà rốt' tới !" Lương Vận Hàm vui vẻ đi ra


" "....., thật không thể chịu được !"



=v=v=v=



Bên trong công ty, Lưu Gia Vân đem A đại tình hình thực tế báo cáo Văn Dư, .


"Bởi vậy, hạng mục A đại nói cũng không tệ lắm, đã ký kết cơ cấu thoả thuận." .


"Uhm, làm tốt lắm"


"Cô mau chóng đửaa hợp đồng chính thức, hẹn lãnh đạo T đại , chúng ta gặp mặt."


"Uhm. Tân Nguyên đưa tới thiệp mời thấy được sao?"


"Thấy được, ngày hôm nay buổi tối."


"Uhm"


"Cô tham dự cùng tôi chứ?"


"Được"


"Cùng T đại sắp xếp ngày mai buổi sáng làm sao?"


"Ngày hôm nay buổi chiều chứ."


"Buổi chiều? Buổi tối tham gia tiệc em không cần chuẩn bị một chút?" .


"Tới kịp. Cần biết bọn họ rốt cuộc có bao nhiêu thành ý, để lần tới quyết định chính thức gặp mặt. Tiệc trước tôi cần một giờ chuẩn bị là đủ rồi."


"Được, tôi đây đi sắp xếp, một hồi nói cho cô thời gian."


"Đi thôi. Được rồi, này hai ngày cô cũng khổ cực !"


Lưu Gia Vân cười cười, nói rằng: "Cô mới là thật khổ cực, chú ý sức khỏe."




Buổi chiều cùng T đại lãnh đạo nói rất vui vẻ, đối phương hợp tác ý đồ rất rõ ràng. T đại bày tỏ đối với Tân Nguyên đột nhiên ra tay cũng cảm giác sâu sắc ngoài ý muốn, nhưng phía trên áp lực chỉ có thể thỏa hiệp. Văn Dư trong lòng có để, chỉ Bất quá liên quan Ngô Linh Nam, thực sự chỉ là muốn khiến cho bản thân chú ý?


Hoàng Kim building, năm giờ rưỡi, thang máy vip đến hội trường. Bố trí phòng khách xa hoa, vừa nhìn thì là đại thủ bút, xem ra Tân Nguyên bỏ không ít công sức


Đêm nay là Ngô Linh Nam lần đầu lấy thân phận nguyên phó tổng mời T thị đồng hành. Cùng lúc chính thức bộc lộ quan điểm, cùng lúc cùng địa phương trọng yếu vài thứ tập đoàn làm tốt quan hệ, xúc tiến hỏi thăm Văn Dư là phó tổng một tập đoàn Trung Hoa khu đáp ứng lời mời, nhưng mà còn hơn xã giao, nàng càng hiếu kì Ngô Linh Nam.


Văn Dư ngày hôm nay lựa chọn áo sơmi trắng đơn giản phối hợp với áo vest lửng màu nhạt, quần màu xám trang điểm nhẹ, cả người lộ ra một cổ mạnh mẽ cùng thần bí. Lưu Gia Vân một thân tây trang màu xám sẫm cũng lộ ra một cổ tuấn tú, trên đường đến Văn Dư trêu ghẹo tối nay ngài có cần tìm một bạn đồng hành.


Văn Dư cùng người quen trò chuyện, lúc này, người chủ trì tuyên bố Tân Nguyên phó tổng Ngô Linh Nam gửi lời cảm ơn. Ngọn đèn dần tắt chỉ còn một lồng sáng mờ nhạt. Lúc này một nữ tử với váy dài màu tím nhạt chậm rãi đi hướng trước đài. Nữ tử đến gần, trang điểm xinh đẹp, vóc dáng cao ráo làm cho xung quanh một mãnh cảm thán.


Văn Dư mắt híp lại, là cô ấy!


Hóa ra ngày đó trên máy bay người phụ nữ ngồi ở mình bên cạnh mang ánh mắt sắc bén nhìn mình chính là Ngô Linh Nam. Văn Dư hiện tại... ít nhất ... Biết một việc, Ngô Linh Nam đã sớm biết mình . .


Ngô Linh Nam thanh âm đều không phải một cô gái nhỏ mang giọng nói nhỏ nhẹ , mà là có nhịp điệu mạnh mẽ, lộ ra cổ tự tin, như vậy làm cho Văn Dư nhịn không được hiếu kỳ. Văn Dư chú ý tới ngày hôm nay có mặt có ký giả, xem ra Ngô Linh Nam muốn mượn ngày hôm nay làm một tuyên bố gì đó không nhỏ


Đại gia đối Tân Nguyên vị này sau này người nối nghiệp hình ảnh cũng không sai, tuổi còn trẻ, đẹp, giỏi giang, cũng không đường hoàng. Các phóng viên vội vàng chụp ảnh, Văn Dư cùng mọi người như nhau, bận về việc.. Hàn huyên


Một lát sau, Văn Dư hít thở không khí. Vì vậy một người hướng sân thượng đi đến. Bỗng nhiên bên người vang lên một cái giọng nữ:


"Văn tổng, có thể hay không phiền ngài giúp tôi một chút"


Văn Dư quay đầu vừa nhìn, là Ngô Linh Nam. Hóa ra chờ tại đây! Văn Dư sớm có dự cảm Ngô Linh Nam đêm nay nhất định sẽ chủ động tìm được mình, về phần mục đích của nàng, Văn Dư rất ngạc nhiên, thế nhưng nàng mỏi mắt mong chờ


"Ngô tổng khách khí, làm sao vậy?"


Ngô Linh Nam trên mặt hiện lên một tia e lệ, thấp giọng nói: "Vừa không cẩn thận vòng tay mắc vào vạt áo trước"


Văn Dư cúi đầu vừa nhìn, quả nhiên, Ngô Linh Nam tay đặt trước ngực vạt áo bị mở ra


"Tôi có thể giúp thế nào?"


"Ta mới vừa sắp xếp trợ lý ra ngoài, ngài có thể hay không đưa ta đi lầu hai đổi lại kiện y phục. Lúc này phòng khách đều là người, một đường đi qua sợ rằng sẽ có không ít người mà nói nói, cùng lúc ta không quen thuộc, ta cuối cùng lấy tay lôi kéo trước ngực y phục không tốt lắm. Về phương diện khác có ký giả tại, chị cũng không tưởng bị phách đến. Ở đây ta chỉ có thể kính nhờ ngài ."


Văn Dư mỉm cười nhìn nàng, không nói chuyện. Thế nhưng kín đáo ánh mắt làm cho nhìn không thấu nàng suy nghĩ gì.


"Được"


Nói xong đi tới Ngô Linh Nam bên người, bồi nàng cùng nhau đi qua phòng khách hướng trên lầu đi. Trên đường, quả nhiên có không ít người tiến lên tìm Ngô Linh Nam nói, tại Văn Dư hỗ trợ hạ Ngô Linh Nam rất nhanh thoát khỏi, thế nhưng hai người cùng một chỗ thì, Ngô Linh Nam lại thân mật kéo Văn Dư cánh tay, Văn Dư không nói cái gì, mang theo nàng tiếp tục hướng lầu hai đi đến


Đi tới lầu hai, Ngô Linh Nam tìm phục vụ sinh muốn cái chìa khóa, bởi bên này hợp với bên ngoài sân thượng, bởi vậy gió rất lạnh. Văn Dư nhìn Ngô Linh Nam hai tay cùng phía sau lưng hầu như toàn bộ lộ ở bên ngoài, lạnh thẳng run lên. Do dự một chút, tối cuối cùng quyết định đem áo khoác cởi choàng trên người Ngô Linh Nam


"Cảm ơn!"


"Không cần khách khí"


"Không nghĩ tới sẽ gặp được xấu hổ chuyện như thế, may mà có Văn tổng."


Văn Dư nở nụ cười, Ngô Linh Nam ngày đó ở trên máy bay nhìn chằm chằm mình nửa ngày, cuối cùng hừ lạnh một tiếng xoay đi ..., lúc này lại khách khí như vậy, nàng trong hồ lô rốt cuộc muốn làm cái gì?


"Tôi thấy Ngô tổng rất quen mặt, chúng ta có đúng hay không trước gặp qua?"


"Chúng ta quả thực gặp qua."


"Ah? Tôi trí nhớ không tốt lắm, có thể hay không nhắc tôi một chút?"


"Trên máy bay."


Văn Dư rất ngoài ý muốn Ngô Linh Nam thì đơn giản như vậy thừa nhận chuyện trên máy bay. Nàng cười cười, đã như vậy, bản thân cũng không cần phải giả bộ tác không nhận ra, Vì vậy Văn Dư vừa cười vừa nói: "Thảo nào, tôi nhớ lúc đó ngài hừ lạnh một tiếng xoay đi, xin hỏi tôi đã làm gì đắc tội Ngô tổng ?"


Ngô Linh Nam nhìn chằm chằm Văn Dư, nửa ngày nói rằng : "Bởi vì Văn tổng cùng trước đây giống nhau, chính lãnh mạc như vậy !"


Lúc này Văn Dư thế nhưng thực sự mơ hồ ! Nàng trong mắt nghi hoặc nhìn chằm chằm Ngô Linh Nam, trong đầu không ngừng giả như. Ngô Linh Nam nhìn nàng hình dạng rối rắm, rốt cục bật cười,


"Văn tổng là tốt nghiệp E đại?


Văn Dư gật đầu. Nàng nghĩ đến Cao Lam cho nàng tư liệu giữa nhắc tới qua, Ngô Linh Nam từng dĩ trao đổi sinh thân phận đến E đại học quá nửa năm. Lẽ nào khi đó hai người đã gặp mặt?


"Ta đã từng tại E đại hhộc quá nửa năm"


"Chúng ta khi đó gặp qua?"


"Tôi đã thấy ngài rất nhiều lần, thế nhưng Văn tổng đối với tôi vẫn là làm như không thấy." .


Văn Dư lúc này có chút không biết làm sao trả lời , sự tình tựa hồ chính hướng phát triển quỷ dị



-end 25-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net