Chương 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 36 

Văn Dư lần này đi Đài Bắc phải ở lại ít nhất một tuần. Mà Lương Vận Hàm bên kia bay đi S thị, còn bay địa phương khác. Đột nhiên ly biệt đối với hai người mới vừa xác định quan hệ yêu đương mà nói, so với bình thường càng thêm gian nan. .

Trên máy bay Văn Dư bởi vì đau đầu, lên máy bay liền ngủ. Mãi cho đến hạ cánh chưa từng nói nói chuyện. Lưu Gia Vân chỉ cho rằng nàng là lo nghĩ sự tình hạng mục, không nghỉ ngơi tốt

Vừa đến khách sạn, Văn Dư thì liền gọi điện thoại cho Lương Vận Hàm, thế nhưng đối phương tắt máy. Lúc này Lương Vận Hàm còn chưa tới S thị, Văn Dư cảm thấy xa nhau thật là khó chịu, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm tình của nàng. Vừa nghĩ đến cùng Lương Vận Hàm hai người ngày chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều , Văn Dư liền cảm thấy có chút khó chịu.

Lương Vận Hàm lúc này cũng ngồi tại nghỉ ngơi khu ngẩn ra, Sùng Hân đến đưa cho nàng một lon nước

"Cùng Văn Dư cãi nhau ?" .

"Không có." .

"Vậy sao chị cứ ngồi thừ ra đây?"

Lương Vận Hàm thở dài "Không nghĩ tới mới vừa cùng một chỗ, sẽ xa nhau lâu như vậy. Có chút không thích ứng."

"Ôi ôi! Lời này là chính miệng lãnh mỹ nhân của chúng ta nói ra sau"

Lương Vận Hàm liếc mắt không nói chuyện. Sùng Hân bên nàng bên cạnh ngồi xuống: "Hai người các mới tiếp xúc vài ngày thì lưu luyến ! Xem ra, tình yêu thực sự là kỳ diệu, có thể để băng cứng hóa thành một cái đầm Nhu Thủy."

"Ta ngày hôm qua gặp qua Ngô Linh Nam ."

"Uhm? Cái gì tình huống?" Sùng Hân máu bà tám lại nổi lên, con mắt sáng long lanh nhìn chằm chằm Lương Vận Hàm

Lương Vận Hàm đem tối hôm qua trải qua bên Party giản đơn giảng kể lại cho Sùng Hân nghe. Sùng Hân nghe xong, trầm mặc một hồi: "Cái Ngô Linh Nam này thể hiện rõ là muốn tranh Văn Dư mà !"

Lương Vận Hàm không nói chuyện: "Kia Văn Dư sau đó có nói với chị cái gì không?" .

"Lời chưa kịp nói, người thì đã vội vã đi Đài Bắc ."

"Ta nghĩ Văn Dư nếu có thể đem chị đi theo, nhất định trong đầu đã biết trước. Chị ấy tâm tư không phải đơn giản !"

Lương Vận Hàm cười nói: " Em còn nói. Chỉ một cái vòng tay đã mua chuột được em"

"Đó là em cho chị ta mặt mũi"

"Thật không? Sao chị thế nào cũng thấy mắt em đều sáng cả lên?"

Ngày đó Văn Dư tặng nàng là một bộ vòng tai thủ công tinh xảo. Vòng tai là khối tinh xảo mã não thạch, kiểu dáng vô cùng độc đáo. Sùng Hân liếc mắt thấy thì thích

"Ah... Mặc kệ nói như thế nào, hai người tình cảm hảo hảo phát triển mới là tối trọng yếu !"

Lương Vận Hàm tự tiếu phi tiếu liếc mắt nàng, nha đầu chết tiệt kia, nói sang chuyện khác !

"Hàm, xem ra hai người tiến triển vẫn rất nhanh, đây là chuyện tốt. Hai người, mặc dù cách lâu như vậy, nhưng cuối cùng cũng gặp nhau."

Lương Vận Hàm cười cười, đúng vậy, rốt cục cũng gặp

Chờ bay đáp xuống S thị, đã rất muộn. Vừa xuống máy bay lên Xe buýt, Lương Vận Hàm vội vã mở điện thoại di động, chỉ chốc lát sau, âm thanh thông báo nhắc nhở không ngừng vang lên. Lương Vận Hàm không kịp nhìn kỹ, trước nói cho Văn Dư bản thân tới rồi

"Em tới rồi."

"Tốt. Mới vừa xuống máy bay?"

"Uhm. Chị đang làm gì?"

Một tấm ảnh bên trong phòng họp kèm theo một khuôn mặt ủ rũ . Lương Vận Hàm khóe miệng cong lên, bên cạnh Sùng Hân chạm chạm vào cánh tay nàng nói: "Uy! Nói khẽ chút ! Sợ người khác không biết hai người yêu đương có đúng hay không !"

Lương Vận Hàm giương mắt cười tủm tỉm nhìn Sùng Hân, không nói chuyện, cúi đầu tiếp tục nhắn tin. Sùng Hân trợn trắng mắt không để ý tới nàng

"Chị ăn chưa?"

"Uhm, gọi thức ăn nhanh. Còn em ăn chưa?"

"Không đói bụng."

"Vậy chút nữa về khách sạn hay về nhà chúng ta"

Vận Hàm khóe miệng cong lên, trả lời: "Về khách sạn"

"Có nhà không trở về ! Đêm không về ngủ !"

Lương Vận Hàm trong mắt tất cả đều là ý cười: "Chị làm việc đi. Em đến khách sạn sẽ cho chị hay."

"Bà xã, tôi nhớ em."

Nhìn tin nhắn này, Lương Vận Hàm tưởng tượng đầu điện thoại bên kia Văn Dư một bộ dáng tiểu động vật ánh mắt đáng thương, trong lòng thoáng cái nhuyễn vô cùng. Lương Vận Hàm suy nghĩ một hồi, vẫn là gõ xuống mấy chữ gữi đi

Văn Dư bên này một bên nghe Lưu Gia Vân cùng người bộ phận kỹ thuật thảo luận, một bên nhìn di động. Đinh một tiếng, nàng vội vàng ấn xem tin nhắn, sau đó cười tươi tỉnh. Trên màn hình ba chữ: "Em cũng vậy."

"Nghe bà xã nói vậy, liền cảm thấy như sống lại ! Tiếp tục việc làm, đêm nay ai cũng không được nghĩ! Đều cho tăng ca !"

Lương Vận Hàm cười bả vai đều run lên, Sùng Hân véo nàng một cái

Đảo mắt một cái đã qua hơn tuần lễ, Văn Dư bên kia vẫn như cũ đang bận. nhân viên bộ phận kỹ thuật cho dù liên tục tăng ca khắc phục khó khăn, cũng vẫn như cũ giải quyết không được vấn đề. Cao Lam lúc này ngồi ở phòng làm việc nhìn đối diện Văn Dư, không nói gì. Văn Dư gầy một chút, quầng thâm mắt rõ ràng .

"Văn Dư, ngươi rốt cuộc cố chấp cái gì? Nếu Tân Nguyên có ý định hợp tác, vì sao không chọn bọn họ?"

Văn Dư vuốt mái tóc ngắn, nhíu mày nói: "Bọn họ là cố ý, hơn nữa giá cả khai rất cao."

"Văn Dư, business is business. Hiện tại kỹ thuật chúng ta gặp chuyện này, lại như vậy thêm không chỉ có càng ngày càng tốn nhiều nhân lực tài lực kinh phí đầu tư, hơn nữa rất có khả năng những ... này đều không có hiệu quả, biết không? Lẽ nào ngươi không rõ đạo lý tổn hại này sao?"

Văn Dư xóa giữa đôi mày, không nói chuyện

"Ta không rõ ngươi rốt cuộc lo lắng cái gì. Ngô Linh Nam bên kia lúc trước làm ra chuyện xấu, ngươi đều không phải cũng không lựa chọn cách xử trí sao. Như bây giờ lại là có ý tứ gì?" .

Văn Dư hiện tại quả thực không có lý do gì tái cự tuyệt Tân Nguyên truyền. Tân Nguyên thông qua các loại con đường trực tiếp tìm đến Cao Lam, đồng thời nhiều lần phái người đến đây nói chuyện hợp tác. Văn Dư đều không phải không biết, thế nhưng Tân Nguyên đem trong tay hạng mục HYI đánh một cái giá cao không tuân theo chuẩn mực giá cả, sau đó lành nghề vừa gặp được kỹ thuật trở ngại thì đứng ra nói muốn hợp tác, này đều không phải lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn sao !

Trước sự tình không so đo không có nghĩa là Văn Dư còn có thể tiếp tục dễ dàng tha thứ hành vi Tân Nguyên như vậy. Mặc dù Văn Dư biết không cần cần thiết, thế nhưng chính là không cam tâm. Hiện tại, Cao Lam tìm đến mình nghiêm túc nói về chuyện này, Văn Dư nghĩ thầm sợ rằng tránh không khỏi. Nàng phải nghiêm túc đối với lần này hợp tác này.

"Ta đã biết. Trở lại ta thì bắt tay vào làm chuẩn bị chuyện hợp tác. Thế nhưng ta không thể tiếp nhận điều kiện Tân Nguyên nói ra, bọn họ đem cái kỹ thuật này ước định giá cả cao như thế tới hợp tác, hiển nhiên quá coi thường chúng ta."

Cao Lam rốt cục lộ ra mỉm cười

"Biện pháp dự phòng ?"

"Đợi tin của tôi đi."

Cao Lam gật đầu, nàng tin tưởng năng lực Văn Dư . Chuyện xấu sự kiện nàng không có lên giọng xử lý, mà là lựa chọn ẩn hạ, này bản thân thì có chút ngoài dự liệu Cao Lam. Dù sao ban giám đốc bên kia rất nhiều người đều tỏ ý nghi hoặc, chuyện này thời gian tới rất có khả năng trở thành một cái điểm yếu.

Hơn nữa sau đó kỹ thuật hạng mục thì gặp sự cố, mà Tân Nguyên lại chọn đúng thời gian tìm đến, không ai dám đảm bảo không cho người hoài nghi Văn Dư cùng Ngô Linh Nam trong lúc đó có chút không thích hợp

Thế nhưng, đối phương là Văn Dư, là Cao Lam khéo tay bồi dưỡng, người nhìn nàng lớn , Cao Lam biết Văn Dư thông minh cùng mánh khoé. Bởi vậy nàng lựa chọn bình tĩnh xem kỳ biến. Thế nhưng không nghĩ tới kéo lâu như vậy, bộ phận kỹ thuật bên kia một điểm tiến triển cũng không có, lại kéo dài thêm đối với Hành Nhất là mối nguy. Mặc kệ hợp không thích hợp, lần này đều hẳn là lựa chọn hợp tác rồi. Thế nhưng Văn Dư chậm chạp bất động, bướng bỉnh không chịu nói chuyện hợp tác chuyện, ngay cả Cao Lam đều bắt đầu buồn bực Văn Dư đây là làm sao vậy

"Lam tỷ, ta ngày hôm nay trở về T thị. Bên này để Gia Vân lưu lại."

"Uhm, được. Thế nhưng không thể vượt quá một tháng. Chuyện này phải trong năm nay gõ ràng."

"Hiểu. Tân Nguyên xuất ra thành ý tới, hợp tác tự nhiên liền thành ."

Cao Lam nhìn một hồi Văn Dư, chính không nói gì thêm. Hai người lại hàn huyên chút chuyện không quan trọng, Văn Dư liền cáo từ rời đi.

-o0o-

Ngày hôm nay trở lại T thị, Lương Vận Hàm đi qua phòng chờ, hướng cửa đăng ký đi đến. Mọi người đa số vẫn đối với tiếp viên hàng không tán thưởng cùng hâm mộ, nhất là đội ngũ giữa duyên dáng Lương Vận Hàm cùng Sùng Hân làm người khác chú ý, một đường tự nhiên thu hoạch không ít ánh mắt

Hành khách bắt đầu đăng ký, Lương Vận Hàm cùng Sùng Hân đứng ở cửa cabin khẩu nghênh tiếp. Đột nhiên Văn Dư xuất hiện, Lương Vận Hàm cùng Sùng Hân đều ngây ngẩn cả người. Văn Dư hướng hai người gật đầu cười cười liền tiến khoang.

"Ngươi không phải nói Văn Dư bên Đài Bắc sao?" Sùng Hân nhỏ giọng hỏi

Lương Vận Hàm tuy rằng mặt ngoài khôi phục mỉm cười tiếp đón hành khách, nhưng tim đập sớm rối loạn. Rõ ràng trước lúc đăng ký hai người vẫn gọi điện thoại, thế nào trong nháy nàng thì xuất hiện tại đây?

Văn Dư tâm tình rất sung sướng, nàng cố ý ngồi máy bay tới X thị trước, sau đó đến sân bay đợi ba giờ để cho Lương Vận Hàm một bất ngờ. Văn Dư nhớ Lương Vận Hàm vô cùng nhớ, từ lúc trong phi trường thấy Lương Vận Hàm các nàng mặc đồng phục xinh đẹp đi qua phòng chờ thì Văn Dư cảm thấy cả người sắp không giữ được bình tĩnh

Lương Vận Hàm dáng người phi thường đẹp, nhất là chân rất dài, đường cong cực kỳ đẹp. Kia cả người hồng sắc đồng phục, Văn Dư hận không thể tiến lên một phen ôm chặt Lương Vận Hàm ! Rốt cục đợi được đăng ký, gần gũi nhìn đến Lương Vận Hàm vẻ mặt ngốc lăng, trái tim Văn Dư như có nghìn con mèo cào cấu, muốn hung hăng hôn con người đó.

Lương Vận Hàm ngồi ở một bên, xem xét một chút hành khách khu Văn Dư. Nàng có chút muốn cười, thế nhưng xung quanh đều là đồng nghiệp, Lương Vận Hàm chỉ có thể chịu đựng. Hơn nữa lúc này ngực trái nhịp đập dần dần bình ổn, lý trí thu hồi, Lương Vận Hàm bắt đầu thấy nhiều ngày như vậy nhớ nhung tựa hồ gần phá vỡ cái điểm tới hạn của mình, để bản thân xung động động không thôi. Thế nhưng không biết có phải xúc động hay không, chỉ cảm thấy trong lòng ngứa ngáy.

Máy bay bình ổn bay trên không trung, đèn phục vụ sáng lên. Lương Vận Hàm vừa nhìn dãy số nhịn không được khóe miệng cong lên, quả nhiên là tên kia ! Sùng Hân ở bên cạnh trợn trắng mắt

"Mau đi đi ! Người của chị đợi không kịp kêu gào kìa!"

"Đừng nói bậy !"

Lương Vận Hàm liếc mắt Sùng Hân, vội vã đứng dậy hướng Văn Dư đi đến.

Ấn tắt đèn phục vụ, Lương Vận Hàm trên mặt mang theo nụ cười chuyên nghiệp, nhưng thanh âm nhưng mơ hồ có chút run, nàng cúi người nói: "Xin hỏi ngài cần gì?"

"Ah, thật ngại quá có thể hay không giúp tôi một chút, đi đến toilet?"

Văn Dư biểu tình có chút xấu hổ nói. Lương Vận Hàm tưởng là thực sự là gặp cái gì phiền phức, khẩn trương mang theo Văn Dư đi đến hướng buồng vệ sinh. Vừa vào toilet, Văn Dư liền trở tay khóa cửa. Lập tức kéo Vận Hàm lại gần môi gắt gao dán lên môi đối phương. Lương Vận Hàm chỉ tới kịp "Uhm" một tiếng, liền chìm đắm vào nụ hôn. Môi Văn Dư lạnh lạnh, trên người hương trà quen thuộc, bên tai tiếng hít thở càng ngày càng nặng cùng khí nóng phả ở trên mặt, Lương Vận Hàm ý nghĩ dần dần mơ màng, cả người mềm nhũn, chỉ có thể dựa vào lòng Văn Dư, để mặc đối phương tuỳ tiện.

Văn Dư cảm thấy cái loại nhớ nhung này như dời núi lấp biển mà đến. Rõ ràng người thì đang ở trong lòng, thế nhưng chính là nhịn không được ôm chặt càng thêm chặt . Môi mềm mại khiến người ta muốn ngừng mà không được, Văn Dư đầu lưỡi đẩy khớp hàm ra, tiến quân thần tốc. Đầu lưỡi đảo qua khoang miệng đối phương, Văn Dư vẫn ngại không đủ, ôm lấy Lương Vận Hàm đầu lưỡi đẩy sang bên kia, chuyên tâm mút mát. Lương Vận Hàm chỉ cảm thấy đầu lưỡi tê dại, đầu óc trống rỗng.

Không khí càng ngày càng loãng, lồng ngực cũng càng ngày càng chịu áp bách, Lương Vận Hàm rốt cục nhịn không được xoay đầu qua một bên, thở hổn hển, Văn Dư một bên vỗ nhẹ người trong lòng, một bên hôn Lương Vận Hàm từ chóp mũi, mắt, lông mi, Lương Vận Hàm tất cả đều là hấp dẫn người như vậy, khiến người ta muốn ngừng mà không được.

"Tôi rất nhớ em" Văn Dư bên Lương Vận Hàm bên tai thấp giọng nói

Bên tai hơi thở nóng và giọng nói trầm ấm làm cho Lương Vận Hàm không khỏi run rẩy một chút. Văn Dư khóe miệng cong lên, cười xấu xa, sau đó ngậm vành tai xinh xắn kia. Quả nhiên người trong lòng cứng nhắc, Văn Dư thực sự nhịn không được, dán sườn mặt Lương Vận Hàm bật cười.

Lương Vận Hàm đấm nàng một cái, muốn đẩy ra. Văn Dư hì hì cười không buông, hai người náo loạn một hồi.

Lương Vận Hàm trên mặt đỏ ửng, sóng mắt lưu động, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, thân thể nhân thở dốc mà có chút rung rung, Văn Dư lập tức cảm thấy lại khô nóng khủng khiếp, vội vã tiến lên tìm môi hôn. Lương Vận Hàm vừa lấy lại chút hơi thở, lại bị nàng ôm lấy lại hôn them một hồi. Hai người mới buông ra, trán tựa trán thở dốc.

"Chúng ta ở đây lâu lắm rồi, mau đi ra." Lương Vận Hàm trên mặt như trước mang theo đỏ ửng, nhưng là có chút sốt ruột nói

Văn Dư cũng biết, vừa rồi phía sau lưng đã nghe được ngoài cửa có tiếng động . Nàng lưu luyến không rời buông Lương Vận Hàm ra, Lương Vận Hàm xoay người nhìn gương chỉnh lý quần áo, Văn Dư dựa cánh cửa không đàng hoàng cười <cười tà>

Lương Vận Hàm trừng mắt nhìn Văn Dư trong gương, Văn Dư mày thoáng nhướn, giống như 'muốn tôi tới hôn em nữa không'. Lương Vận Hàm vội vàng một bên trốn, một bên đẩy Văn Dư. Lại không dám lớn tiếng, chỉ có thể cấp thiết xin tha

Hiếm thấy thấy Lương Vận Hàm chịu thua, Văn Dư hết sức vui mừng. Tới gần hôn lên mặt một cái mới buông tay ra. Lương Vận Hàm không dám tái chọc nàng, bằng không các đồng sự khẳng định sẽ nhận thấy được bất thường. Nàng lần thứ hai kiểm tra một chút dáng vẻ bản thân, ngoại trừ son môi đều bị ăn tươi nuốt sống, còn lại hoàn hảo.

Nàng xoay người nhìn Văn Dư, người nọ ánh mắt lại sâu thẩm. Lương Vận Hàm vội vàng cúi đầu, giúp nàng vuốt lại nếp nhăn bên trên quần áo. Văn Dư tùy ý Lương Vận Hàm sửa sang quần áo mình, chỉ là nhìn nàng giống như nhìn không đủ

"Được rồi, ra ngoài thôi."

"Xuống máy bay chị ở bãi đỗ xe chờ em"

Lương Vận Hàm gật đầu, khẩn trương mở cửa toilet ra ngoài. Văn Dư hít sâu vài cái, mở vòi nước rửa tay, điềm tĩnh. Ở lại một chút mới đi ra ngoài.

Vận Hàm mặc dù đã trang điểm lại nhưng trên mặt nét đỏ ửng vẫn còn chưa phai. Sùng Hân để ý đến hai người cùng nhau đi vào toilet. Nàng vừa bận rộn việc xong trong tay, kề sát tới : "Hai người làm chuyện xấu"

Lương Vận Hàm bình tĩnh trừng mắt nàng, nhưng trên mặt nét đỏ ửng dường như tăng thêm.

"Hai người chơi kích thích quá há! Ba vạn met trên không tình cảm mãnh liệt bắn ra bốn phía. . ." <Editor: chời ơi kết câu này của chế Sùng quá =]] >

Lương Vận Hàm vội vã bịt miệng Sùng Hân lại, giận dữ trừng mắt nói không nên lời

Sùng Hân cười không thấy mặt trời, hai tay vờ giơ lên đầu hang Lương Vận Hàm mới buông ra nàng.



End chương 36

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net