Chương 78

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Diệp Nhị cảm thấy lưng trở nên cứng đờ đến lợi hại. Lúc đại tỷ kêu nàng đến tìm Hạ tiểu thư của Bạch Quốc nàng nên cự tuyệt sớm, trong nhà có rất nhiều cô gái muốn đến bái phỏng nàng, vì cái gì hết lần này đến lần khác chỉ muốn nàng đi? Diệp Nhị không biết đại tiểu thư Bạch Quốc có mị lực gì, chỉ là cảm thấy nàng vô cùng...đáng sợ.

"Nhị tiểu thư có muốn ăn khuya gì đó không? Tôi cho người đi chuẩn bị, ăn xong có thể đi ngủ." Hạ Tri Dao đứng lên, ôm bé gái luôn yên tĩnh ngồi bên cạnh mở hai mắt to nhìn hai người, ôn nhu hỏi: "Mệt chưa? Đi ngủ với mẹ nha?"

Con gái Hạ Đình Đình nhu thuận cười, mí mắt đã sụp hết cả.

"Chờ một chút!" Diệp Nhị đứng lên, có chút nổi giận đi đến Hạ Tri Dao đang bước ra ngoài: "Tuy Bách Mộc và Bạch Quốc không cùng một tổ chức, nhưng chúng ta vốn là cùng một gốc, trước kia Bách Mộc gọi là "Bạch Mộc" Niên gia phụ cùng chú Hạ đều là anh em kết nghĩa, chuyện lần này..."

Diệp Nhị còn chưa nói xong, Hạ Tri Dao cắt ngang nàng: "Côcũng nói, hiện tại các cô gọi là Bách Mộc, chúng tôi là Bạch Quốc làm sao đánh đồng được? Bây giờ tôi quản lý Bạch Quốc, không phải là chú Hạ của cô. Cô cũng thấy con gái tôi còn nhỏ, tôi mệt mỏi, không muốn xen vào những chuyện giang hồ giao tranh."

Diệp Nhị đề cao thanh âm: "Chẳng lẽ cô muốn Bạch Quốc bị hủy trong tay cô sao!"

Lúc này Hạ Tri Dao mới quay đầu, Diệp Nhị đột nhiên bị ánh mắt sắc bén của nàng quét qua, các đốt tay tựa hồ cũng trở nên mỏi nhừ, cay mũi.

Cái loại ánh mắt nuốt sống người khác chỉ xuất hiện vài giây đã biến mất, vẫn là đôi mắt mông lưng, ngữ điệu hòa hoãn, thế nhưng lời nói ra có thể nghẹn chết người: "Gọi đại tỷ Diệp gia đến nói chuyện với tôi." Nói xong liền mặc kệ Diệp Nhị không nói gì, cũng không quay đầu một đường đi thẳng một bước.

Đã là nửa đêm, trong phòng Diệp Nhất hương trà tỏa bốn phía.

"Ah? Đã gặp phải khó khăn rồi hả?"

Diệp Nhị đỏ mặt: "Tỷ tỷ...thực xin lỗi.."

Diệp Nhất xiết lấy tấm khăn quấn quanh người: "Không sao, ngày mai chị tự mình đế gặp nàng một chuyến là được rồi."

"Sức khỏe tỷ tỷ, có thể chịu nổi không? Đầu vẫn còn đau không?" Diệp Nhị cau mày, lo lắng thật nhiều

Diệp Nhất cười: "Có lo lắng của em thì đầu chị khỏe lại không còn đau nữa rồi."

Diệp Nhị ngừng chải tóc: "Không có gì nữa. Em .....trở về phòng ngủ"

"Nhị, đêm nay ngủ cùng với chị đi." Diệp Nhị nhìn vẻ mặt tỷ tỷ của nàng ai oán chờ mong, tim liền nhũn ra.

Giường chiếu đã được trải sạch sẽ, Diệp Nhị đỡ Diệp Nhất nằm xuống.

"Nhị, em rõ ràng ngủ không còn cởi quần áo sao?"

Diệp Nhị đỏ mặt cởi bỏ áo ngoài, chỉ còn bộ nội ý bó sát người. Nàng nằm xuống, chuẩn bị mở to mắt sống qua đêm, tỷ tỷ nhiều chuyện lại lên tiếng: "Nhị a, khi còn bé chị luôn ôm em ngủ, khi đó em thật nhát gan luôn chui vào trong ngực chị. Tỷ tỷ rất lâu không có ôm em, tới đây, để cho chị ôm một cái"

"Chuyện này...không tốt lắm" Diệp Nhị sớm biết ngủ chung với nàng sẽ xảy ra tình huống như vậy! Tỷ tỷ này xem chuyện đùa vui nàng làm thú vui "Chúng ta đều lớn rồi...còn bị tỷ tỷ nói....người khác thấy..."

"Nhị, em dài dòng quá" Diệp Nhất mạnh bạo ôm lấy Diệp Nhị, mặc kệ muội muội nằm trong ngực, mặt đỏ bừng, tự tìm tư thế thoải mái đi ngủ. Đến ngày hôm sau, nắng sớm rọi vào trong phòng đánh thức Diệp Nhị, trơ mắt nhìn bộ ngực của Diệp Nhất chỉ cách mình một centimet, không ngừng động viên bản thân:

"Không nên ngủ gật, không được ngủ gật, không thì mình sẽ đụng phải..."

oOo

Vương Tử Hựu cùng Mạc Tịnh Ngôn nằm bên cạnh nhau trên giường, nhìn trần nhà.

"Cảm giác thật thần kỳ, không công việc, tắt điện thoại di động, chỉ cùng Mạc tỷ ở một chỗ."

"Em đoán dưới nhà chúng ta tụ tập tất nhiều phóng viên."

"Đại Nguyên cùng 80 đều muốn nổi trận lôi đình...

"Ha ha ha...."

Vương Tử Hựu xoay người, rất chân thành hỏi Mạc Tịnh Ngôn: "Mạc tỷ, chị có từng nghĩ muốn rời khỏi ngành giải trí không?"

Mạc Tịnh Ngôn nhàn nhạt nói: "Nếu như chuyện lần này sẽ huyên náo rất lớn, nếu như ngành giải trí thương hại đến chúng ta, tôi đây..." Nói đến nửa câu sau lại rơi vào trầm mặc. Vương Tử Hựu đương nhiên minh bạch, Mạc Tịnh Ngôn đã từng nói người mình yêu rất quan trọng, nhưng không có nghĩa là ngành giải trí đối với nàng chỉ là phù vân, Vương Tử Hựu nàng có thể rất tiêu sái, có thể rất không quan tâm, bởi vì trong ngành này ngoại trừ Mạc Tịnh Ngôn ra, chẳng còn gì để nàng mong muốn có được nữa.

Bởi vì ngoài dự liệu, bởi vì nghĩ không có được, cho nên có thể tiêu sái rời đi.

Thế nhưng Mạc Tịnh Ngôn thì sao? Lăn lộn trong ngành lâu như vậy, diễn xuất là sự nghiệp yêu thích của nàng, nàng nhất định....rất không nỡ.

Vì vậy đề tài này không thể tiếp tục được nữa. Vương Tử Hựu nằm trở lại, tiếp tục ngẩn người nhìn trần nhà. Thế nhưng trong lòng nàng lại có nhiều hơn một lo lắng không hiểu nổi, lo lắng cho tương lai của cách nàng. Loại dự cảm không rõ không đến từ người ngoài...áp lực bên ngoài không khiến nàng để ý, nhưng mâu thuẫn giữa nàng và Mạc Tịnh Ngôn luôn khiến nàng trở nên cực kỳ mẫn cảm.

Không biết đến lúc nào sẽ bộc phát.

oOo

Cố Hồng Trình hùng hổ đi vào Chung Hạ hội, Cố Thanh Nham thấy cái mũi của tỷ tỷ sưng chù vù, sợ hãi kêu lên một tiếng: "Ai đánh chị?" Cố Hồng Trình đem toàn bộ câu chuyện kể cho đệ đệ nghe, Cố Thanh Nham ngâm điếu thuốc rút hết hơi: "Tỷ, chị xem, em đã sớm bảo chị đừng đi dày vò nữ minh tinh kia mà, phiền toái vô cùng!"

Cố Hồng Trình không nhịn được nổi giận đùng đùng: "Em giúp chị liên hệ với tất cả tạp chí lớn! Ngày mai ta muốn cho cả thế giới nghe thấy tiếng rên rỉ của các nàng!"

Cố Thanh Nham nghĩ nửa ngày, gọi cho lão đại Chung Hạ hội. Lão đại bởi vì bị Bách Mộc Tổ đột nhiên khiêu khích nên rất giận dữ, tính tình nóng nảy, đối với Cố Thanh Nham nói Chung Hạ Hội chúng ta chả lẽ để cho Bách Mộc Tổ bọn chúng ức hiếp! Phản kích! Một câu nói khiến khúc mắc trong lòng Cố Thanh Nham được cởi bỏ, nhiệt quyết được kích phát, nếu Bách Mộc Tổ gây chuyện trước không thể trách Chung Hạ Hội bọn chúng vô tình.

"Yên tâm, tỷ, thù này nhất định sẽ báo cho chị!"

oOo

Chung Hạ Hội cho người gửi một cái USB đến Bách Mộc Tổ, chỉ đích danh Vương Tử Hựu. Vương Tử Hựu không cầm xem cũng biết rõ là vật gì, xem ra Chung Hạ Hội nhất định phản kích. Diệp Nhị phái người điều tra, nhận được tin tất cả truyền thông đều được báo sắp có scandal giữa hai nữ diễn viên hàng đầu, tất cả mọi người đều rục rịch đoán xem là scandal của ai, dự đoán sẽ có một trân gió tanh mưa máu.

Diệp Nhị đến tìm em trai Diệp Tam.

Nói đến chuyện phá hoại những chuyện bên ngoài, đương nhiên phải tìm hắn.

"Nhị tiểu thư... hiện tại phương pháp gậy ông đập lưng ông có phải là tốt nhất không?" Mạc Tịnh Ngôn ngược lại cực kỳ tỉnh táo.

Diệp Nhị sờ cằm nói: "Tôi cũng từng nghe qua một ít chuyện xấu của bà ta, chỉ là hơi khó tìm hiểu, nếu có thể tìm ra nhất định phản kích sẽ rất thống khoái."

"Tôi cảm thấy, có thể tìm một người hỗ trợ" Mạc Tịnh Ngôn nhìn về phía Vương Tử Hựu, Vương Tử Hựu bị cái nhìn trấn định kia của Mạc Tịnh Ngôn làm cho thức tỉnh:

"Chị nói là... Tô Trì?"

"Đúng vậy"

Liên hệ 80, Mạc Tịnh Ngôn mới biết 80 và Tô Trì cùng lúc từ chức, còn là vì Chung hạ hội phá hoại, trong lòng càng bốc hỏa, cảm thấy thập phần có lỗi với 80.

"Không có gì đâu Mạc tỷ, kỳ thật chuyện đó như trút gánh nặng cho em, rất tốt."

Nghe lời 80 nói tràn đầy ngọt ngào, ấm áp, tiêu sái đến không ngờ, Mạc Tịnh Ngôn mới an tâm một chút.

80 nói nàng cùng Tô Trì muốn mở công ty báo chí tại nhà, bởi vì có người quen hỗ trợ nên có thể nhanh chóng online.

Mạc Tịnh Ngôn đột nhiên nhớ đến nói: "80. Muốn tạp chí lập tức nổi tiếng không?"

Nói chuyện với Mạc Tịnh Ngôn qua điện thoại xong, nhiệt huyết của Tô Trì lập tức tuôn trào, cùng với Diệp Nhị, cả hai chia ra hành động, đào ba thước đất, rốt cuộc đào được thứ có thể uy hiếp Cố Hồng Trình.

"Hà aaaa...! Thật thú vị!" Tô Trì đứng trên cầu, phía dưới là dòng xe cộ cuồn cuộn," Scandal! Quậy một lần cho lớn nha!"

Bạch Quốc Tổ

"Chuyện đó cứ quyết định như vậy nha, Hạ đại tiểu thư" Diệp Nhất ngồi đối diện Hạ Tri Dao. Bình tĩnh uống trà.

Diệp Nhị đứng sau lưng Diệp Nhất, vẻ mặt khó chịu trừng Hạ Tri Dao.

Hạ đại tiểu thư của Hạ gia, người kế thừa Bạch Quốc, mỗi lần gặp nàng đều đưa ra khuôn mặt thân tình nhìn con gái im lặng bên cạnh, đối với người khác luôn có vẻ mặt buồn ngủ, giống như lúc nào cũng không ngủ đủ.

"Diệp đại tiểu thư đã mở miệng, tôi cũng không có cớ cự tuyệt" Hạ Tri Dao ôm lấy con gái, ánh mắt khiến người khác nổi da gà lại xuất hiện "Đình Đình, cùng mẹ đi ngủ nào."

"Mẹ." Con gái ôm cổ Hạ Tri Sao, một hình ảnh mẹ con cực kỳ thân mật. Diệp Nhất cười rất vui vẻ, mà Diệp Nhị hận đến nổi không thể chọc mù hai mắt. Đây là màn kích tình mẫu tử.

Về đến nhà, đụng ngay Tiểu Cửu ở cửa ra vào.

Tiểu Cửu nhìn thấy hai tỷ tỷ về nhà cùng nhau, trong lòng dự cảm bất hạnh xuất hiện: "Hẳn là các chị vừa mới về từ nhà Bạch Quốc?"

Gật đầu xong, Diệp Cửu hận đến nỗi không để ý hình tượng đấm ngực dậm chân! Lại không có cơ hội nhìn thấy yêu nghiệt kia! Đến lúc nào mới có thể nhìn thấy đại tiểu thư Bạch Quốc trong truyền thuyết đây?

oOo

Chung Hạ sẽ cùng Bách Mộc Tổ đấu một trận sống mái, cục cảnh sát cũng bị kinh động, tất cả cảnh sát đều được điều động đi trấn áp các cuộc ẩu đả của hai phái. Nghe nói cuộc bạo động lần này số người tử vong đến hàng trăm, bị thương vô số kể. Đương nhiên xã hội đen hiện đại không chỉ có bạo lực đơn giản như vậy, thương chiến cũng chính thức khai hảo, vài gia đình có công ty ngoài thị trường cũng bị ảnh hưởng, thị trường chứng khoán cũng vì thế mà bị chấn động. Mỗi người trong lòng đều bàng hoàng, cảm giác xã hội đều ở trạng thái chấn động.

Trịnh cảnh đốc gọi điện thoại cho Diệp Thiên. Vừa lúc bắt đầu hắn đã rất nổi nóng, trách cứ hắn gần đây làm việc không đầu không đuôi, kế quả Diệp Thiên nói đây là chuyện của con gái Thường Hiểu Vân, Trịnh cảnh đốc lập tức không nói gì được nữa, trầm mặc một hồi nói: "Ít xuất hiện một chút" Sau đó treo điện thoại.

Bởi vì tạm thời liên minh với Bạch Quốc tổ, nên Bách Mộc tổ đại thắng.

Cố Hồng Trình bị dày vò đến mệt mỏi, phim trong tay không thể chiếu, còn bị hai ông trùm Bách Mộc tổ và Chung hạ hội truy lùng, sống mũi bị Vương Tử Hựu kia không chút lưu tình đá hỏng rồi, phải vội vàng đến bệnh viện trị liệu, khiến nàng thật sự mệt mỏi cũng phiền toái. Nhận được điện thoại lạ, trong lòng đã biết là ai, nhận trả lời không ngờ là Mạc Tịnh Ngôn:

"Cố đạo"

"Ah? Monica? Thật bất ngờ" Cố Hồng Trình tựa ở ghế sofa, vô luận nàng mệt đến thế nào, cũng sẽ giả vờ nhẹ nhõm cùng cao ngạo giọng điệu

"Cố đạo, thật sự không thu tay sao? Bà là trưởng bối, tôi cảm thấy không nên đem chuyện này làm lớn ra"

"Ah? Việc này phải hỏi tiểu quỷ nhà cô đó, hết thảy đều là nàng gây chuyện. Cô không đi hỏi nàng bằng cách nào nàng có thể nhanh nổi tiếng như vậy sao?"

Vương Tử Hựu ngồi bên cạnh, không nghe được lời nói của Cố Hồng Trình, nhưng nhìn thấy đôi mắt Mạc Tịnh Ngôn liếc nhìn mình, khiến cho lòng nàng trở nên bất an

"Mặc kệ là cách nào, tôi hiện tại muốn hỏi bà, có phải muốn tiếp tục đem sự việc quậy lớn lên không?"

"Cùng các cô chơi đến cùng!"

Mạc Tịnh Ngôn nói: "Tốt thôi" Trong tay nàng còn cầm bản tạp chí gốc Tô Trì vừa mới gửi đến cho nàng, bìa tạp chí là hình Cố Hồng Trình, dòng giật tít màu đỏ dài ngoằng: "Độc nhất vô nhị! Tình sử bí ẩn của Cố Hồng Trình!"

"Cố đạo, vậy ngày mai, trời vừa sáng, bà có thể nhìn thấy tạp chí có ảnh bìa của bà xuất hiện trong cả nước. Cùng bản ghi âm kia tạo chấn động đi"

Cố Hồng Trình trong lòng trầm xuống, đang muốn nói gì thì đối phương đã cúp máy, vô luận nàng gọi thế nào đối phương cũng không tiếp, cuối cùng dứt khoát tắt điện thoại.

Mạc Tịnh Ngôn cầm bìa tạp chí gốc ném lên bàn, đối với 80, Tô Trì cùng nhân viên mới nói: "In đi"

Vương Tử Hựu nhìn Mạc Tịnh Ngôn, nàng thật sự càng lúc càng mê người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net