Chương 19: Ngươi đừng muốn ném bỏ ta

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 19: Ngươi đừng muốn ném bỏ ta

"Nói như vậy, ngươi thật sự chọn tiểu tức phụ kia làm vệ sĩ cận thân của ngươi"

"Chú ý cách diễn đạt của ngươi"

Trong quán rượu ồn ã khắp nơi đung đưa linh hồn không chịu cô đơn, chỉ có hai người bên trong góc nhất vẫn duy trì mười phần bình tĩnh. Nghe thấy lời của Chung Cẩn Lan, Tư Hướng Nhan nhíu mày. Quả nhiên, cô vẫn là không cách nào nhìn thẳng vào nữ nhân không giữ mồm giữ miệng mà không biết xấu hổ như Ông Lẫm Nhiên và Chung Cẩn Lan, cái gì tiểu tức phụ, cho dù toàn bộ thế giới nam nữ đều chết hết, Tư Hướng Nhan cũng không cho là mình sẽ đối với Ông Lẫm Nhiên có cảm giác

"Cái gọi là kẻ trong cuộc thì mê, Tư Tư ngươi căn bản là không phát hiện ánh mắt bình thường cô ấy nhìn ngươi. Quả thực chính là yêu say đắm mang theo si mê, bên trong si mê lại có một chút sủng nịch nhỏ. Chỗ chết người nhất chính là, ánh mắt cô ấy nhìn ngươi tại mọi thời khắc đều chăm chú và * như vậy, thì giống như mỗi phút mỗi giây đều hận không thể để ngươi đem cô ấy ăn sạch lau sạch, như nếu không xuông giường, ngươi không cần nói cho ta biết ngươi không cảm giác được * của nàng đối với ngươi"

"Được rồi" lời nói trần trụi của Chung Cẩn Lan vang vọng ở bên tai, để Tư Hướng Nhan không nhịn được lên tiếng đánh gãy. Cô không phải cọc gỗ, tự nhiên có thể cảm giác được ý đồ không an phận của Ông Lẫm Nhiên đối với mình. Nhưng Tư Hướng Nhan không cho là chính mình sẽ thích nữ nhân, cũng không cảm thấy cô bây giờ còn có năng lực yêu thích ai. Trên thế giới này, nếu nói yêu, cái gọi là người yêu đều là vật vô dụng, chỉ có nắm thật chặt quyền lợi ở trong tay mới là chân thực

"Được được được, không nói thì không nói. Nhưng nếu như ngươi không bài xích như vậy, hoàn toàn có thể cùng cô ấy thử một lần. Rất nhiều nữ nhân ở trước khi gặp phải đúng nữ nhân kia, luôn cho rằng chính mình là yêu thích nam nhân. Kỳ thực a, cái tốt của nữ nhân, chỉ có tự mình hưởng qua mới biết" Chung Cẩn Lan lấy một bộ ngữ khí người từng trải giảng kinh với Tư Hướng Nhan, thấy cô ấy vừa nói vừa cười với một nữ nhân mặc khiêu gợi trên quầy bar, trong mắt tràn đầy ám chỉ, Tư Hướng Nhan biết mình nên rời đi, ở lại chỗ này nữa, Chung Cẩn Lan tuyệt đối sẽ làm ra chuyện lật đổ tam quan (nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan) của cô

"Ta đi đây" Tư Hướng Nhan quay người rời khỏi, mà Chung Cẩn Lan cũng không giữ lại thêm. Nhìn theo bóng lưng nhỏ gầy của đối phương, Chung Cẩn Lan có chút xúc động, cô ấy bỗng nhiên đi lên trước, từ phía sau ôm lấy Tư Hướng Nhan, vỗ vỗ bờ vai của cô. "Tư Hướng Nhan ta quen biết không phải người nhát gan vô vị như vậy, qua lâu như vậy, ngươi cũng nên từ trong bóng tối đi ra rồi"

Ngữ khí nói chuyện của Chung Cẩn Lan rất thấp, cũng chỉ có cô ấy và Tư Hướng Nhan có thể nghe được, cảm thấy lực đạo của cô ấy ôm chính mình rất lớn, Tư Hướng Nhan cũng không muốn giãy dụa, mà là cười cười nhạt, quay đầu nhìn lại Chung Cẩn Lan. "Chung Cẩn Lan, ta không phải người sẽ ủy khuất chính mình, nếu như ngươi tiếp tục ôm ta nữa, con mồi đêm nay của ngươi thì phải đi rồi"

Tư Hướng Nhan vừa nói, khơi lấy cằm của Chung Cẩn Lan, tới gần khóe miệng của cô ấy nhẹ nhàng thổi thổi, ở phía xa xem ra hình như đang hôn. Mắt thấy nữ nhân trên quầy bar trợn mắt nhìn chính mình một cái thì cùng nữ nhân khác thân mật với nhau, Chung Cẩn Lan vội vã đẩy Tư Hướng Nhan ra, thì phát hiện cô đang một mặt nghiền ngẫm nhìn mình

"Tư Tư, ngươi vô lại!"

"Cũng như nhau thôi"

Con mồi mất rồi, kẻ cầm đầu cũng chạy, Chung Cẩn Lan bây giờ có thể cảm nhận được chỉ có dục cầu bất mãn. Nhìn nhìn kim đồng hồ mới chỉ 9 giờ, cô ấy vô vị đi ra quán bar, lái xe của mình về nhà, lại ở trên đường nhận được một cuộc điện thoại đến. Nghi hoặc nhận điện thoại, sau khi nghe được đối phương tự giới thiệu mình là hướng dẫn đại học của Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan đột nhiên cảm giác thấy, cả ngày này thực sự là hỏng bét rồi !

"Chung Cẩn Du, ngươi ra đây cho ta!" Vừa mới về đến nhà, Chung Cẩn Lan thì không ra hình tượng quát lên, nghe được cô gào thét, Chung Cẩn Du luôn ở trong phòng bếp bận rộn đầu tiên là đem nồi tắt lửa, lại cởi tạp dề, lấy tay rửa sạch, xác định sau khi không thành vấn đề chậm rãi đứng ra. Nhìn Chung Cẩn Lan vẻ mặt không vui, Chung Cẩn Du đã có thể đem nguyên nhân đoán ra được đại khái

"Có chuyện?" Tuy trong lòng rất rõ ràng, nhưng Chung Cẩn Du vẫn là thích biết rõ còn hỏi, không thể không nói, cô đúng là rất thích nhìn thấy dáng vẻ xù lông này của Chung Cẩn Lan

"Đương nhiên có chuyện, giáo viên hướng dẫn kia của ngươi nói với ta hy vọng ngươi đi giao lưu sinh viên, xuất ngoại một trận, kết quả ngươi không chỉ có từ chối, còn dùng trốn học để kháng nghị. Tiểu Du Du, ngươi không nghe lời như thế, mẹ lại sẽ tức giận"

"Chỉ sợ nguyên nhân ngươi tức giận cũng không phải bởi vì ta thôi, bình thường thời gian này, ngươi chắc sẽ xuất hiện ở trong quán rượu của ngươi, tìm một nữ nhân nhìn được giải quyết nhu cầu sinh lý. Hôm nay ngươi trở về sớm như vậy, hẳn là săn bắt thất bại, mới có thể đem tính khí vung ở trên người ta" Nghe qua lời của Chung Cẩn Lan, Chung Cẩn Du mạch lạc rõ ràng phân tích, mắt thấy gương mặt vừa trắng vừa hồng kia của đối phương, thực sự là cực kỳ đáng yêu

"Tiểu Du Du trở nên hư rồi" Không thể không nói, thân là con gái Chung Cẩn Lan thu dưỡng, Chung Cẩn Du xác thực rất hiểu cô. Từ ngày đầu tiên bắt đầu thu dưỡng cô ấy, Chung Cẩn Lan thì chưa bao giờ có giác ngộ của một người mẹ. Cô vẫn là như thường ăn chơi chè chén, nữ nhân mang theo đủ loại màu sắc hình dạng trở lại qua đêm, thanh âm gọi giường càng là vang vọng toàn bộ gian nhà

Chung Cẩn Du tuổi nhỏ thường xuyên sẽ nửa đêm nghe ca vào ngủ, bằng không nương theo lấy cô ấy chính là thanh âm đục khoét xương kia của Chung Cẩn Lan. Chung Cẩn Lan là nữ nhân ngốc, rõ ràng ngực cũng không phải rất lớn, lại chính là ngông cuồng tự phụ lại ngốc đến kinh người. Cô luôn là đem không chú ý đối với mình bày ở trên mặt, làm người làm việc cũng là không biết xấu hổ, Dần dần, Chung Cẩn Du phát hiện mình không có cách nào đem cô coi là một mẫu thân hoặc người nhà mà đối xử nữa, cô ấy muốn đem quần áo của nữ nhân này xé nát, đem cô hung hăng đặt ở dưới thân, tiến vào thân thể của cô, muốn đến cô gào khóc

"Ta chẳng qua là đem lời thật nói ra mà thôi, nếu như ngươi không muốn nghe có thể không để ý. Đối với chuyện giao lưu sinh viên, ta đã từng từ chối, ngươi không cần khuyên ta" Chung Cẩn Du nói qua, bưng tới một bát nước mật ong, thấy Chung Cẩn Lan giống như con mèo híp mắt lại đợi chủ nhân cho ăn, vui vẻ uống xuống, Chung Cẩn Lan cố nén kích động muốn đi sờ đầu của cô, nhấc lên kính mắt trên mũi

"Lời thật của Tiểu Du Du có khi thật sự rất để người ta chán ghét, giao lưu sinh viên có cái gì không tốt, ngươi học tập hình như luôn không tệ, cùng loại học tệ như ta đây hoàn toàn khác nhau, nếu như ngươi đi nước ngoài học tập, ta cũng không cần mỗi ngày đều chăm sóc ngươi, cũng không cần...."

"Ngươi đang nói cái gì? Rõ ràng là ta chăm sóc ngươi nhiều hơn chút đó?"

Nghe Chung Cẩn Lan ở bên kia nói lảm nhảm, Chung Cẩn Du chỉ cảm thấy dị thường buồn bực. Cô ấy chán ghét cái cảm giác này, càng chán ghét thái độ của đối phương coi chính mình vô vị. Chung Cẩn Du cũng rõ ràng, Chung Cẩn Lan là người thích chơi, ngoại trừ vui đùa không có gì có thể hấp dẫn cô. Chính mình đối với cô mà nói chẳng qua là cái gánh nặng, là bao quần áo. Thế nhưng, nếu ngươi đã thu dưỡng ta, lại được ta chăm sóc lâu như vậy, hiện tại muố nném ta ra, không khỏi quá muộn rồi

"Cái gì chứ, ta mới là làm mẹ được không? Rõ ràng là ta chăm sóc ngươi nhiều hơn chút mới đúng. Ta cảm thấy ngươi lớn như vậy, cũng có thể một mình sinh sống rồi, ta, a!" Chung Cẩn Lan nói còn chưa dứt lời, thân thể đột nhiên bị đè ở trên sofa. Nước mật ong trong tay không kịp thả xuống, trực tiếp hắt ở trước ngực cô, đem quần áo đẹp thấm ướt một mảng lớn. Mà giờ khắc này người đè ở trên người cô, không phải Chung Cẩn Du lại là ai?

"Ngươi nổi điên cái gì" Quần áo mới vừa mặc mấy tiếng thì bị làm làm bẩn, Chung Cẩn Lan đương nhiên sẽ không hài lòng, chỉ là, càng thêm để cô không vui lại là vị trí giờ khắc này của hai người. Chính mình mới là mẹ, mình mới nên là cái kia cường thế, cái kia ngực lớn nói trước!

"Chung Cẩn Lan, ngươi mãi mãi cũng đừng muốn ném bỏ ta. Nếu ngươi cảm thấy là ngươi luôn chăm sóc, vậy ta làm con gái đây, cũng nên báo đáp công ơn nuôi dưỡng của ngươi. Lâu như vậy không có làm, ngươi nhịn đến rất khổ cực chứ"

Tiếng nói Chung Cẩn Du rơi xuống, hai tay đã đè lấy bờ vai của Chung Cẩn Lan, đem cánh môi chuẩn xác không có sai sót kề sát ở bên trên môi hồng của Chung Cẩn Lan. Vật chất đồng dạng mềm mại tiếp xúc với nhau, mang đến lại là xúc cảm cực kỳ tươi đẹp. Chung Cẩn Lan cũng không biết chính mình là thế nào rồi, rõ ràng không có uống say, mà cô cũng rất rõ ràng giờ khắc này đè ở trên người chính mình là con gái cô thu dưỡng sắp mười năm, nhưng thân thể rung động đáng chết kia lại là xảy ra chuyện gì?

"Ngươi làm cái gì!" Thật vất vả tránh ra kiềm chế của Chung Cẩn Du, Chung Cẩn Lan bất an hỏi. Tiểu Du Du giờ khắc này thực sự là cực kỳ quái rồi, căn bản không như là tiểu gia hỏa tùy ý chính mình bắt nạt kia

"Dáng vẻ bây giờ của ngươi rất đáng yêu, chớ lộn xộn, ngoan" Chung Cẩn Du nói qua, lần nữa đem Chung Cẩn Lan đè lại trên ghế sofa, cưỡng hôn lấy cánh môi của cô

Bởi vì mới uống qua nước mật ong, miệng của Chung Cẩn Lan rất ngọt, khắp nơi đều tràn đầy mùi vị đường mật. Duỗi ra đầu lưỡi liếm lấy khe hở môi của cô, mới bắt đầu cô còn có thể chống cự mím miệng, đến lúc sau lại chủ động há mồm ra, hoan nghênh chính mình xâm lấn. Nghe Chung Cẩn Lan càng ngày càng nặng thở dốc, phát hiện cô không kìm lòng được ôm phía sau lưng chính mình. Chung Cẩn Du cười, thật muốn bây giờ thì cố gắng yêu thương nữ nhân này một chút. Chỉ có điều... Sớm như vậy thì thỏa mãn cô, có chút quá tiện nghi cô rồi đó

Bạn giường của Chung Cẩn Lan tuy nhiều, lại là người rất xoi mói, cũng không phải ai cũng có thể vào mắt của cô. Suy nghĩ một chút, cự ly lần trước làm yêu, tựa hồ đã là chuyện rất lâu lúc trước rồi. Vào giờ phút này, ý chí rất tỉnh táo, mà Chung Cẩn Lan cũng biết cô vừa rồi cư nhiên cùng con gái của chính mình tiếp hôn. Tuy không phải ruột thịt, nhưng dù sao có chút quái dị không nói ra được. Mắt thấy Chung Cẩn Du lại muốn hôn xuống, dù cho thân thể đã có cảm giác, Chung Cẩn Lan vẫn cảm thấy mình không thể làm ra chuyện táng tận thiên lương lại không có mặt mũi như vậy

"Tiểu Du, cái này không tốt lắm" Chung Cẩn Lan nói xong câu đó thì hối hận rồi, e sợ đây là lời nói vô lực nhất, dục cự hoàn nghênh (trong lòng bất mãn nhưng ngoài mặt vẫn phải vui vẻ) nhất trên đời. Quả nhiên, ở sau khi cô nói xong, Chung Cẩn Du nở nụ cười, hai con mắt màu đen cô ấy lóe lên quang điểm, bên trong chiếu rọi ra gương mặt mang theo đỏ ửng của bản thân, rõ ràng dáng dấp là đã luân hãm tiến vào trong tình dục

"Xác thực không tốt lắm, nhưng mà, ngươi thật sự muốn cự tuyệt ta? Nơi này đã cứng rồi, phía dưới cũng ướt lợi hại" Chung Cẩn Du nói qua, tay trái nhẹ nhàng xoa bộ ngực của Chung Cẩn Lan, cô lại là chân không ra trận, mà trước ngực đã sớm bị nước mật ong ướt nhẹp. Đỉnh của bộ ngực kia xác thực rất nhô lên, để quần áo bằng phẳng miễn cưỡng bất ngờ nổi lên hai viên đầu nhỏ tròn tròn

Mà một cái tay khác của Chung Cẩn Du cũng không có nhàn rỗi, nó xuôi dòng mà xuống, trực tiếp đè xoa ở giữa hai chân tách ra của Chung Cẩn Lan. Dù cho có một tầng vải vóc làm cách trở, nhiệt tình bên trong lại vẫn là tràn đầy chảy ra ngoài. Chung Cẩn Du phát hiện, chính mình chỉ là dùng lòng bàn tay xoa xoa viên nào đó của trung tâm đỉnh núi, Chung Cẩn Lan liền mẫn cảm run rẩy lên

"Ân.... Không được... Mặc dù rất thoải mái... Nhưng ta không thể... Làm như thế....." * của thân thể bị Chung Cẩn Du phát hiện, Chung Cẩn Lan lúng túng muốn chết, cả khuôn mặt đều thẹn thành màu cà tím, nhưng không cách nào ngăn cản * trong cơ thể. Thân thể của cô đối với va chạm của Chung Cẩn Du cũng không phải thờ ơ không động lòng, mà là phi thường có cảm giác, dường như mỗi tấc điểm nhạy cảm đều là Chung Cẩn Du trù tính, bị cô ấy tùy tiện đụng vào sẽ dễ như chơi cháy lên

Vì không phạm vào sai lầm lớn, Chung Cẩn Lan dùng hết một chút khí lực cuối cùng đẩy Chung Cẩn Du ra, có chút chật vật chạy về trong phòng của mình. Nhìn bóng lưng vụng về của cô, Chung Cẩn Du cũng không mất mác, trái lại cười đặc biệt hài lòng. Cô ấy lấy kính mắt xuống, đem tóc dài màu đen tết thành đuôi ngựa phân tán ra, say sưa ngon lành liếm lấy tay phải

"Chung Cẩn Lan, ta từng nói, ngươi đừng muốn ném bỏ ta"

Hết chương 19

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net