Chương 107 - Phiên ngoại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có 4 buổi phỏng vấn

Buổi 1

Vấn đề 1: Lúc làm yêu muốn đối phương nói cái gì?

Tiểu Thảo: A?

Người chủ trì: Ta lặp lại một lần nữa, thích nói cái gì?

Tiểu Thảo:  A? Ông như thế nào còn ngốc hơn ta à, ta nói ta thích nàng a (- thích Uyển Uyển nói A -)

Phong Uyển Nhu: Ân.

Người chủ trì: Ân?

Phong Uyển Nhu: Ân.

Người chủ trì:......

Vấn đề 2: Thời điểm hai người làm yêu thích cởi cái gì của nhau ra trước?

Tiểu Thảo *mặt đỏ*: Nội y đi, thiệt thỏa mãn~

Phong Uyển Nhu *thực bình tĩnh*: Không có thói quen cởi, đều là là Tiểu Thảo cởi ra.

Tiểu Thảo:T___T *khóc thành 1 dòng sông*

Người chủ trì:......

***

Vấn đề 3: Một tuần có cố định số lần làm yêu không?

Tiểu Thảo *giơ ngón tay ra đếm đếm*: Không đếm được nha, môn toán ta học không giỏi.

Phong Uyển Nhu *không nhìn người chủ trì*: Một ngày thôi.

Tiểu Thảo: Òh, làm bảy lần.

Người chủ trì: Một ngày sao......

Tiểu Thảo mắt trợn trắng: Chẳng lẽ là một năm, Uyển Uyển, người chủ trì này thật sự còn ngốc hơn em.

Phong Uyển Nhu: Òh.

Người chủ trì:......

***

Vấn đề 4: Lúc làm yêu, xấu hổ nhất là chuyện gì?

Tiểu Thảo: Làm được một nửa thì ngón tay muốn gãy.

Phong Uyển Nhu: Một bên chỉ biết ăn chay, một bên lại mê ăn thịt.

Người chủ trì:[ ⊙ o ⊙ ]......

****

Vấn đề 5: Hai người có cùng nhau học tập tinh túy của H văn Bách hợp không?

Tiểu Thảo *mặt đỏ*: Ta tự học tự đọc.

Phong Uyển Nhu *mắt lạnh nhìn người chủ trì*: Học? Ngươi cảm thấy ta cần phải học sao?

Người chủ trì:......

Buổi 2

Người chủ trì: Thực vui khi Dạ Ngưng có thể thay thế Phong tổng để cùng bạn thân Tiểu Thảo tới tham gia buổi họp mặt hôm nay, mọi người xin vỗ tay hoan nghênh.

Dạ Ngưng *mỉm cười phất tay theo kiểu minh tinh khi lên nhận giải*: Đừng khách khí, có vấn đề gì cứ việc hỏi.

***

Người chủ trì: Mọi người đều biết, hai người đều xem qua không ít phim cấp 3 Bách hợp, xin hỏi, khi xem một bộ phim không chỉ có sắc tình mà có kích tình, trong lòng sẽ có cảm giác gì?

Tiểu Thảo *mặt đỏ*: Muốn tìm Uyển Uyển để nghiên cứu thực tiễn.

Dạ Ngưng *không kiên nhẫn*: Save ngay save ngay, chỉ tiếc là kích tình hiện nay quá ngắn a, ai da, đạo diễn cũng không còn nhiều ý tưởng như xưa.

Người chủ trì:......

****

Người chủ trì: Mọi người đều nói hai người các bạn bị vợ quản rất nghiêm, đối với vấn đề này, các bạn có ý kiến gì không?

Tiểu Thảo: Bị vợ quản nghiêm là truyền thống tốt đẹp của Trung Hoa.

Dạ Ngưng *nhún vai*: Chỉ cần ở trên giường tôi làm chủ, vợ thích quản nghiêm thì quản nghiêm đi.

Người chủ trì:......

***************

Buổi 3

Người chủ trì: Về chuyện múa dân tộc, ta muốn phỏng vấn bạn học Tiểu Thảo. Cô nhìn thật có chút ngốc nhưng vì cái gì khiêu vũ lại hương diễm như vậy?

Tiểu Thảo: Thật thẹn thùng a, kỳ thật mọi người không phát hiện sao, ta một chút cũng không ngốc, đặc biệt là trong mấy chuyện hoạt sắc sinh hương này lại có thiên phú rất mạnh, không tin ngươi cứ hỏi Uyển Uyển đi, ai nha, thật sự là ngại quá.

Phong Uyển Nhu:......

Người chủ trì:......

**

Người chủ trì: Mọi người đều nói ngươi theo Dạ Ngưng học thói xấu , đối với việc này, ngươi cảm thấy thế nào?

Tiểu Thảo *thực nghi hoặc*: Việc này sao có thể học a? Vật thí nghiệm của hai người chúng ta không giống nhau à.

Phong Uyển Nhu: Tôi là vật thí nghiệm sao?

Tiểu Thảo:......

**

Người chủ trì: Đến vấn đề nhạy cảm, lúc ở trên giường, bạn là thích ở dưới hay ở trên?

Tiểu Thảo *lắc đầu, nhìn nhìn Phong Uyển Nhu*: Người chủ trì này rất bạo à.

Phong Uyển Nhu:......

Tiểu Thảo *khinh bỉ*: Muốn ta trả lời thật sao?

Người chủ trì:...... Ta chỉ là vì độc giả, ngươi là thuộc tính gì.

Tiểu Thảo *thẹn thùng*: Ta a, vừa P vừa T, vừa trên vừa dưới, nói chung là do Uyển Uyển quyết định.

Phong Uyển Nhu: Ngoan.

Người chủ trì:......

**

Người chủ trì: Đối với chuyện xuất quỹ, ngươi cảm thấy thế nào?

Tiểu Thảo *quay đầu nhìn Phong Uyển Nhu, nuốt một ngụm nước miếng*: Xuất quỹ sao...... Không dám làm lại lần nữa, giống như bị xe lửa áp chết.

Phong Uyển Nhu *cười*.

Người chủ trì:......

**

Người chủ trì: Phong tổng hình như không thích nói chuyện a, đều là Tiểu Thảo trả lời phỏng vấn.

Tiểu Thảo *quay đầu lại nhìn Phong Uyển Nhu*: Người chủ trì đang hỏi chị kìa.

Phong Uyển Nhu *gật đầu*: Tôi không bị câm điếc.

Người chủ trì *rơi lệ*:...... Lần sau có thể đổi người chủ trì không?

Buổi 4

Người chủ trì: Xuân đi thu đến đông lại về, Diệp tử rốt cục cũng lết đến giai đoạn kết thúc, vài vị nhân vật chính thật vất vả .

Tiểu Thảo *bĩu môi*: Vì cái gì mỗi lần tôi đều thất bại như vậy, gợi cảm quyến rũ một lần cũng chưa thành công.

Phong Uyển Nhu *cười*: Gợi cảm của em chỉ có thể cho tôi xem đâu thể cho mọi người thưởng thức.

Dạ Ngưng: Vấn đề là lần nào cũng không thành a.

Người chủ trì: Cho qua đi......

***

Người chủ trì: Sắp kết thúc rồi, mọi người có lời gì muốn nói không?

Tiểu Thảo: Có! Chúc mọi người làm việc thành công, cuộc sống vui vẻ, mỗi ngày đều có khoai tây ăn !

Phong Uyển Nhu: Chúc mọi người đều thành đôi thành cặp.

Dạ Ngưng: Chúc mọi người có thể xem phim cấp 3 miễn phí, vĩnh viễn không cần đăng kí hội viên cũng xem được!

Người chủ trì:......

***

Người chủ trì: Nếu tác giả không viết bách hợp ......

Tiểu Thảo: Tào lao, cả người của Lá xanh toán mùi bách hợp a.

Phong Uyển Nhu *thở dài*: Uổng phí một đôi tay linh hoạt.

Diệp tử: Đúng vậy, uổng phí đôi tay của một cường công như ta!

Người chủ trì: Ngạch...... Phỏng vấn có thể chấm dứt được chưa?

Phần 2: Review Đệ nhất phu nhân ~ Tiêu tổng có thai nha

Cảnh tượng 1:

Nếu như nói lần hội tụ trước đó Tiêu Mạc Ngôn bị mất mặt, vậy thì lần này chính là cơ hội rửa sạch hổ thẹn lần trước.

Trong bàn ăn, không người nào dám nói với Tiêu Tổng chữ không, nhất là Dạ Ngưng cùng Tiểu Thảo, trước kia châm chọc Tiêu tổng rất hăng hái, nay lập tức biến thành nịnh hót, a dua.

Tiêu tổng: "Ai nha, các cô biết không, mang thai thật không dễ dàng, mỗi ngày đều bị trông coi"

Tiểu Thảo: "Đúng vậy a đúng vậy a, Tiêu tổng trăm công nghìn việc, còn phải mang thai hài tử, quả thực là phụ nữ mẫu mực điển hình năm tốt!"

Dạ Ngưng: "Tiểu Thảo, bồ nói gì thế? Cái gì gọi là phụ nữ mẫu mực, đừng đem Tiêu tổng nói đến già vậy, mình thấy Tiêu tổng có làn da rất săn chắc, từ khi có Bảo Bảo, quả thực càng nhìn càng đẹp mắt, hiện tại phải nói là thiếu nữ động lòng người a."

Tiêu Mạc Ngôn thẹn thùng: "Nói quá rồi, cũng đã bao nhiêu tuổi rồi còn nói cái gì mà thiếu nữ động lòng người."

Tiểu Thảo: "Không có nha, Tiêu tổng nhìn thật trẻ mà, đi lẫn vào mấy bạn sinh viên cũng chẳng ai nghi ngờ."

Dạ Ngưng: "Bậy bậy, coi bồ nói kia, cái gì gọi là không ai nghi ngờ? Đi cùng học sinh cấp 3 cũng có người tin đó."

A Đan: "Đúng đúng, đoán chừng vào trong nhà trẻ mẫu giáo cũng có người tin a."

Tiêu tổng: "..."

Cảnh tượng 2:

Phong tổng sờ lên mặt Tiểu Thảo, cười dịu dàng.

"Tốt, sanh con a, sanh xong một đứa rồi sanh một đứa nữa, gom lại được một đội bóng."

Tiểu Thảo nhíu mày

"Chị sao có thể qua loa như vậy, tập trung một chút đi."

"Được được được, em muốn có bảo bảo ha, vậy từ sau vị trí đại bảo bảo ở nhà của em sẽ bị rớt hạng, muốn sinh bao nhiêu cũng được."

Thanh âm của Phong tổng như mây trôi nước chảy mà đánh trúng vào hồng tâm, Tiểu Thảo bĩu môi, bị nói trúng điểm lo lắng nên không thể lên tiếng, nàng chỉ cần nhìn Tiêu Mạc Ngôn hiện giờ đang có thai được đối đãi cưng chiều hết mực ra sao nàng cũng muốn rồi, nhưng nếu sinh đứa bé ra vẫn có thể được Phong Uyển Nhu cưng chiều như vậy thật là hạnh phúc...

Lời nói vô tình này lại rơi vào tai Tiêu Mạc Ngôn, Tiêu Mạc Ngôn nhìn về phía Hạ Linh Doanh, về sau nếu bảo bảo sinh ra, nàng có phải hay không sẽ không còn địa vị nữa? Hiện tại nàng được đối đãi như Hoàng Thái Hậu, đoán chừng về sau không phải trực tiếp bị đày vào lãnh cung chứ? Hạ Linh Doanh biết rõ Tiêu Mạc Ngôn đang lo lắng cái gì, nhu hòa nhìn nàng

"Đừng suy nghĩ lung tung, Tiêu vĩnh viễn là đệ nhất trong lòng em."

Mọi người đều thở mạnh, đối với sự phô trương của hai lão phu thê này cảm thấy buồn nôn vô cùng. Ngược lại là Dạ Ngưng uống một chén rượu, nhìn nhìn Tiêu Mạc Ngôn

"Tiêu tổng, hai người có đặt tên cho em bé chưa?"

"Tạm thời thì chưa có, nhưng mà tên gọi ở nhà thì đã nghĩ ra rồi."

Tiêu Mạc Ngôn vung tay lên, rất là dương dương đắc ý, như thế lại để cho Hạ Linh Doanh có chút khiếp sợ, nàng nhìn về phía Tiêu Mạc Ngôn, chuyện này quyết định khi nào nhỉ, sao nàng lại không biết.

"A, nói nghe một chút đi."

Mấy người ồn ào, Tiêu Mạc Ngôn tâm tình đang tốt, hơn nữa đều là gia quyến nên cũng không khách khí

"Gọi là Tiêu Mỹ Nhân, mọi người thấy thế nào? Đơn giản lại khái quát, có thể đem tính chất đặc biệt của mommy cùng baby đều hình dung ra hết, quả thực là tuyệt diệu a."

"..."

"..."

Một bữa cơm, mấy người ăn rất sung sướng, Tiêu Mạc Ngôn rút cuộc đang có thai, không thể giày vò quá lâu, khi nàng nói muốn ca hát liền bị Hạ Linh Doanh hung hăng trợn mắt liếc xéo, chứng kiến phu nhân tức giận, Tiêu tổng của chúng ta cũng không dám manh động nhiều nữa. Mọi người thấy vậy cũng đều rút quân từ từ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net