Chương 10: Là đơn thuần trùng hợp a

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chương 10: Là đơn thuần trùng hợp a

Thính Ngữ: "Mẹ cô ở sau lưng cô đó. "

Người dẫn chương trình này có ý tứ, cách không khí lừa dối người, hơn nữa còn dùng phương pháp cũ kỹ lại ngây thơ như vậy.

Úc Hữu Ninh đeo tai nghe, vừa ở trên ghế sa lon cuộn tròn vừa nghe ca nhạc.

Ngón tay thon dài trắng thuần trên giao diện trò chuyện của điện thoại đưa vào văn tự: "Kỳ thực, tôi đang ở sau lưng cô....."

Nhưng mà, chữ còn không có đánh xong, phía sau một cái vô ảnh chùy liền rơi xuống trên bả vai nàng.

Tay Úc Hữu Ninh run một cái, cả người suýt chút nữa từ trên ghế salon lăn xuống đất.

"Tai sao ngài luôn xuất quỷ nhập thần như vậy đây?" Úc Hữu Ninh kéo xuống dây tai nghe, quay đầu lại, nhìn về phía Triệu Hân.

" Weibo của con, ta càng xem càng cảm thấy không thích hợp. " Triệu Hân ột tay cầm điện thoại, ngồi vào trên tay vịn ghế sô pha, liếc mắt nhìn Úc Hữu Ninh.

Đè xuống nút Home, đem điện thoại di động để qua một bên, Úc Hữu Ninh đứng lên, cúi đầu xuống nhìn màn hình điện thoại di động của Triệu Hân.

"Cái gì không đúng?"

"Con đều ở trên Weibo cùng người tán gẫu những chuyện loạn thất bát tao ( lộn xộn; lung tung ) .... Những cô nương này sẽ không phải là thật sự thích con chứ? Còn có, con có phải là đồng tính luyến ái không?" Triệu Hân mở ra một cái bình luận mới nhất trên Weibo, sau đó đưa đến trước mặt Úc Hữu Ninh.

[ Đường Đường 1995]: "Ninh của ta hôm nay lại thêm Weibo sao? Không có, Ninh của ta ngày thứ tư không có chương mới, nhớ nàng.... Ai, mỗi ngày rời giường và trước khi ngủ chuyện thứ nhất chính là tới Weibo của Ninh nhìn xem. Ta cảm thấy có khả năng ta đã trúng độc rồi.... Ai, Ninh a Ninh, ngươi nói, ta có phải thích ngươi hay không?"

Mà Úc Hữu Ninh hồi âm nội dung là: "Trúng độc của ta sao? Không có việc gì, dù sao ta người đáng giá để yêu nha. "

"Hiện tại lúc người biểu đạt cảm xúc sử dụng phương thức tương đối khoa trương, mẹ đừng có đoán mò. Nếu thật có cái gì, con còn dám để cho mẹ biết nick Weibo của con sao?" Úc Hữu Ninh liếc nhìn, sau đó vô cùng bình tĩnh nói.

"Phải không, vậy tại sao con còn không mang theo bạn trai trở về?" Triệu Hân hồ nghi hỏi.

"Con cũng muốn a, lần trước không phải con còn theo mẹ đi gặp một nam nhân sao?" Úc Hữu Ninh một lần nữa ngồi vào trên ghế sa lon, khoanh hai tay, để xuống dưới cổ.

"Vừa gặp, các ngươi sau lại cũng quả thực hẹn qua... Nhưng là không khoa học a.... " Triệu Hân tiếp tục lướt Weibo, nhíu mày nói: "Người khác cô nam quả nữ tập hợp một chỗ đều là xem phim, con nói một chút, các con cùng một chỗ đều làm gì?"

Úc Hữu Ninh nghe xong, sờ sờ cái cằm: "Gọi những bằng hữu khác cùng nhau tạc kim hoa. "

"Còn gì nữa không?" Triệu Hân lại hỏi.

"Cùng nhau tham gia hoạt động tử phi (Fixed Gear tên gọi tắt Fixie Bike) của thành phố."

" Phương thức ở chung của các ngươi có vấn đề. " Triệu Hân làm ra tổng kết.

"Không phải đâu? Cái này không phải rất bình thường sao. "

"Vậy bây giờ các ngươi quan hệ thế nào?" Triệu Hân tiếp tục hỏi.

"Rất tốt, phi thường thân mật. Hắn đảm nhiệm gọi con là Úc lão đại, con đảm nhiệm gọi hắn là Trần lão ca. Hơn nữa gần đây hắn hình như thích muội tử rồi, thỉnh thoảng sẽ tìm con định ra kế hoạch tác chiến. " Úc Hữu Ninh mỉm cười.

"Cái này là thân mật mà con nói, cũng không phải là ta hiểu. Ai, xem ra, ta là không trông cậy nổi hai ngươi ở giữa phát sinh gì đó rồi. Bất quá... Cái này đều lộn xộn cái gì xưng hô a.... " Triệu Hân lần nữa liếc Úc Hữu Ninh, xoay người đi.

Thế nhưng, đi chưa được mấy bước, Triệu Hân lại quay đầu, nói: "Còn có, các ngươi cực kỳ yếu ớt, lão nương của con năm đó lúc ta còn đi học, tất cả mọi người đều gọi ta là giang bá nhất thư."

Úc Hữu Ninh nghe xong, lờ mờ gật đầu, nhìn theo mẹ của cô trở về phòng.

Sau đó, Úc Hữu Ninh đưa tay vuốt ngực thuận khí, mở ra giao diện nói chuyện phiếm trên Wechat cùng Thính Ngữ, đánh chữ: "Tà môn... Cô vừa nói xong, mẹ tôi liền thực sự xuất hiện. "

Mà lúc này, ở bên kia Khánh An vừa mới lướt qua mạng lưới nội bộ trong nghề, tìm được Mạn Mạn.

Nói cho đúng, là tìm được số điện thoại của Mạn Mạn, cho nên đối với Ninh gởi tới tin nhắn, nàng vẫn không rảnh kiểm tra.

Lưu số điện thoại của Mạn Mạn tốt sau đó Khánh An vốn muốn gọi điện thoại tới, nhưng liếc nhìn thời gian, vẫn là thôi đi.

Cuối cùng, Khánh An biên tập ra cái tin tức phát tới.

"Là Mạn Mạn tỷ sao? Không biết chị còn nhớ đến tiểu Úc đồng học không? Nhiều năm trước, nàng thường xuyên gọi điện thoại cho chị trong chương trình trò chuyện. Em là bằng hữu của nàng, An. "

Gửi qua, sau đó Khánh An đợi vài phút, trên màn hình không tin tức nhắc nhở gì mới.

Người trong nghề nói, Mạn Mạn ở < tâm linh hoa viên > ngưng phát hình, sau đó liền giải nghệ kết hôn sinh con, làm toàn chức phu nhân đi.

May mắn chính là, Khánh An hiện tại chính là làm một chuyến này, tương đối dễ tìm. Nếu như mình không có làm nghề người dẫn chương trình, đại khái lúc này thực sự không chỗ hạ thủ tìm kiếm rồi.

Mạn Mạn khi đó cùng Úc Tử giao du mật thiết, vậy các nàng hiện tại còn liên lạc sao?

Đã cách nhiều năm, ai cũng không biết trong đó sinh ra bao nhiêu biến hóa, ở trả lời trước đó của Mạn Mạn đây hết thảy, đều là không biết trạng thái, tựa như Tiết định ngạc miêu (*).

----

(* Tiết định ngạc miêu: Con mèo của Schrödinger các bạn muốn hiểu rõ hơn thì có thể gg thí nghiệm này nhé vì nó rất dài nên mình không giải thích vào đây.

Ý của câu trên là: cũng giống như thí nghiệm Con mèo của Schrödinger phải chờ tới khi mở ra cái hòm mới biết còn sống hay đã chết cũng giống như phải ch đến khi Mạn Mạn trả lời mới biết được tình hình như thế nào )

----

Khánh An ở trong phòng đi tới đi lui, sau đó lại dừng bước, mở QQ* trong máy vi tính ra.

(*Tencent QQ, thường được goi là QQ, là một phần mềm nhắn tin nhanh do công ty TNHH Tencent (Tencent Holdings Limited) của Trung Quốc phát triển.)

Ở rất nhiều rất nhiều năm trước, nàng và Úc Tử thường xuyên cùng nhau chà đạp đối phương, chỉ là về sau, các nàng tách ra, liền hết thảy hỗ động cũng không có. Dù sao, cũng đã tách ra, còn có thể có cái gì hỗ động cùng nhau.

Hơn nữa nghe những người khác nói, nick QQ kia của Úc Tử, sau khi tốt nghiệp trung học, cũng thật lâu không có login qua, ảnh chân dung vĩnh viễn là màu xám tro. Có người phát tin tức đi tìm cậu ấy, cũng chưa từng nhận được hồi âm.

Ấn mở Q. Q, tiến nhập thư nhắn lại, Khánh An lật tới một trang cuối cùng, sau đó đã nhìn thấy Úc Tử.

Khung ảnh ảnh chân dung là một tấm ảnh phong cảnh, ngần ấy năm không đổi qua. ID là "QQ này đã vứt bỏ"

Bởi vì Khánh An là đem Úc Tử tách ra, cho nên, trong không gian biểu hiện ID, thì không phải là ghi chú, mà là nick name chủ nhân QQ nguyên bản.

Lúc thấy mấy chữ [QQ này đã vứt bỏ], Khánh An cúi đầu trầm mặc vài giây.

Úc Tử ở trong khung nhắn lại của nàng, có một số tin nhắn lại của nàng, có một số tin nhắn nàng không trả lời. Nhưng cho dù nàng không có trả lời, cái kia cũng vẫn là kiểu gì cũng sẽ thường thường liền chạy đến nhắn lại.

[QQ này đã vứt bỏ lầu 1]

Ha ha, Q. Q chủ nhân trống rỗng? Không hiểu nhiều, không biết chơi vui không, đuổi theo giẫm! Ta dùng sức đuổi theo đuổi theo đuổi theo! ! ! Ngươi cũng muốn tới chỗ của ta giẫm a ~ nếu không.... cũng quá lạnh lẽo buồn tẻ rồi ~~~

2005- 06- 07 11: 08 hồi phục tặng lễ

May mắn có ngươi:

Ta cũng không biết cái này có gì vui.....

2005- 06- 07 14: 35

[QQ này đã vứt bỏ lầu 15]

Bản cô nương vừa đăng tràng, mê đến đám người thần hồn điên đảo! Chúc mừng đồng chí tiểu An, nhanh tới đón tiếp ta!

2005- 06- 09 21: 01 hồi phục tặng lễ

[QQ này đã vứt bỏ lầu 33]

Nga rất tổn thương, ngươi sẽ bối rối

Nga muốn ngươiζ

2005- 06- 15 22: 05 hồi phục tặng lễ

May mắn có ngươi:

Ngươi! Lẽ nào ngươi không biết ta là phản chủ lưu a ! Tiểu a ! Chủ sao, còn cố ý phát hỏa làm cho ta khinh bỉ không vui.

2005- 06- 16 11: 12

QQ này đã vứt bỏ:

Ha ha ha, ta chính là buồn nôn hơn ngươi!

2005- 06- 16 13: 07

May mắn có ngươi:

Mau mau cút

2005- 06- 16 13: 23

[QQ này đã vứt bỏ lầu 156]

Không còn thừa lại bao nhiêu thời gian, mặc dù sẽ tương đối khổ cực, thế nhưng sống qua thi đại học liền tốt! U a, cùng nhau phấn đấu a !! Tốt nghiệp liền dễ dàng!

2006- 02- 25 20: 05 hồi phục tặng lễ

May mắn có ngươi:

/ Phấn đấu / Phấn đấu / Phấn đấu

2006-02-25 21: 23

QQ này đã vứt bỏ:

Chỉ là sẽ luyến tiếc ngươi.

2006- 02- 25 22: 02

Lật xem tất cả xong, Khánh An đem con chuột xê dịch đến cái ID kia, kích vào.

Ấn mở, sau xuất hiện một cái giao diện.

Quyền hạn thiết lập của chủ sở hữu, ngài có thể thông qua phương thức phỏng vấn phía dưới.

Trả lời vấn đề sau phỏng vấn

Vấn đề: Bảo bối của ta

Đáp án: ________

[ Xác định ]

Khánh An thâu nhập nhiều cái đáp án. Trong đó có tên của con chó nhà Úc Tử, tên mèo, tên chim bồ câu, tên cá vàng....

Thế nhưng toàn bộ đều không đúng.

Cuối cùng, Khánh An chần chờ gõ xuống tên của mình.

Điểm kích xác nhận, vẫn không đúng.

Cũng đúng, lúc Úc Tử bỏ QQ, hai nàng đều náo tách ra, làm sao có thể đem câu hỏi đáp án thiết trí thành hai chữ Khánh An đây.

Đóng lại giao diện trang bìa, đóng QQ, tắt đi máy vi tính, nhổ dây điện, Khánh An đem điện thoại di động nắm đến trong tay, nằm dài trên giường, tắt đèn.

Thấy tin nhắn Ninh gửi tới, Khánh An mỉm cười: "Hỉ văn kiến nhạc. " (hân hoan vui vẻ)

Ninh: "Nàng thực sự mỗi ngày đều sẽ nói một ít lời rất đáng sợ. Nàng vừa mới còn.... Xoát Weibo hỏi tôi có phải đồng tính luyến ái hay không. "

Nhìn thấy ba chữ đồng tính luyến, Khánh An nằm thẳng trở lại, hỏi: "Vậy mẹ cô đã đoán đúng sao? Cô đúng là vậy sao?"

Ninh: "Tôi không cảm thấy tôi là đồng tính luyến. "

"Không cảm thấy? Thuyết pháp này thật kỳ quái. Phải thì phải, không phải thì không phải. Như tôi, liền rất rõ ràng tôi không phải. " Khánh An không quá lý giải cái chủng loại thuyết pháp kia của Ninh.

Ninh: "Hắc, tôi lại thuận tay đánh mà thôi, không cần để ý những chi tiết kia. Tôi không phải. "

"Vậy là tốt rồi. "

Ninh: "Cô sợ đồng* sao?" (ý chỉ đồng tính nha)

Nhìn thấy câu hỏi này của Ninh, Khánh An phủ nhận nói: "Không phải. Chỉ là nếu như cô là đồng, lúc cùng cô tán gẫu tôi phải thu liễm thu liễm. Dù sao nếu như sản sinh hiểu lầm, liền không tốt lắm. Mặc dù không hiểu nhiều lắm, nhưng tôi nghĩ, tôi cùng nữ sinh đồng tính luyến ái nói chuyện phiếm, giống như tôi cùng nam sinh khác phái nói chuyện phiếm, phải có mức độ, không thể quá mức. Dù sao, vạn nhất tôi một chút mất tập trung, khơi dậy hormone của đối phương, vậy liền quá mức. "

Ninh: "Ha ha ha, nói cách khác nếu như tôi là đồng tính luyến, co cùng tôi nói chuyện phiếm sẽ giống như cùng nam sinh nói chuyện phiếm nghiêm chỉnh lại sao?"

"Đúng. " Khánh An trả lời.

Ninh: "Vậy cô liền không nên lo lắng. Tôi không phải. "

"Ừ.... Danh sách bài hát của tôi đều chán nghe rồi, cô có bài hát nào không tệ có thể đề cử cho tôi không?" Khánh An mở ra máy nghe nhạc, các bài hát đều đã nghe qua hết rồi.

Ninh: "It' s Amazing, Jem . "   (link nhạc ở trên nha)

Sau khi Khánh An nhìn thấy, đem bài hát đưa vào máy nghe nhạc tìm kiếm, sau đó nhét tai nghe vào trong tai.

"Tôi thích câu " Nothing can compare To deserving your dreams" này. Không có bất kỳ vật gì có thể cùng giấc mộng của ngươi so sánh với. " Khánh An gửi xong tin nhắn, ngón tay vòng quanh dây tai nghe.

Ninh: "Giấc mộng của cô thực hiện được chưa?"

"Không có. " Khánh An gửi đi hai chữ.

Ninh: "Tôi còn tưởng rằng dẫn chương trình là giấc mộng của cô, kết quả không phải sao?"

Úc Hữu Ninh gửi xong, sau đó cầm lấy ly nước, đi tới máy nước uống tự động lấy nước.

Hơn mười giây qua đi, tin tức đối phương hồi âm xuất hiện ở trên màn hình.

Thính Ngữ : "Không phải, giấc mơ ban đầu của tôi, trở thành một biên kịch. "

Bịch --

Bởi vì cô đang nhìn tin nhắn, có chút phân tâm, vì vậy liền không cẩn thận vẩy nước nóng văng đến trên ngón tay, tay Úc Hữu Ninh run lên, cái chén liền rớt rơi xuống đất.

Thủy tinh vỡ nát, bọt nước văng khắp nơi.

Úc Hữu Ninh không gấp đi xử lý mảnh vụn thủy tinh, mà là ngẹo đầu nhìn câu nói kia Thính Ngữ gửi tới, hai mắt híp lại.

Lúc này, phòng của Triệu Hân đèn vẫn sáng, bên trong truyền đến tiếng tất tất tác tác rời giường. Tiếng bước chân dần dần trở nên rõ ràng, không lâu sau, Triệu Hân liền đi tới trước mặt Úc Hữu Ninh.

"Đêm hôm khuya khoắt.... Con cẩn thận một chút. "

Triệu Hân nói thầm một câu, sau đó xoay người đi đem cái chổi lấy tới, cũng tự tay đem nữ nhi đẩy đến một bên, xử lý thủy tinh cùng nước trên đất.

Thân thể Úc Hữu Ninh thoáng lảo đảo sau đó đứng vững, bất quá ánh mắt như trước khóa chặt màn hình điện thoại di động.

Thính Ngữ cùng Khánh An có giọng nói gần giống nhau cũng cho qua, thậm chí ngay cả ước mơ làm biên kịch cũng đều giống nhau.....

Là đơn thuần trùng hợp sao?

Úc Hữu Ninh đem ngón tay gác qua bên môi, thổi thổi, chân mày hơi hơi nhíu lên.

Thính Ngữ: "Bài hát này không tệ. Bất quá không còn sớm, tôi muốn ngủ. Cô cũng đi ngủ sớm một chút. Ngủ ngon. "

"Tốt, ngủ ngon. " Úc Hữu Ninh gửi tin đi, sau đó đối diện liền không có đáp lại nữa.

******

Tình hình là hai bạn sắp nhận ra nhau rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net