Chương 9: Tôi còn biết đua xe nhé

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Chương 9: Tôi còn biết đua xe nhé

Thẩm Điềm về nhà đã vài ngày, trong Wechat, Khánh An lục tục gửi tới vài cái tin.

Nàng nhìn thấy, nhưng đều không trả lời. Bởi vì, Khánh An đối với nàng mà nói, giống như là người nghiện heroin.

Một ngày hút, liền sẽ ghiền. Cho nên muốn hoàn toàn từ bỏ, cũng không cần tiếp xúc thêm, bằng không kiếm củi ba năm thiêu một giờ, sẽ thành công cốc.

Giờ này khắc này, Giang Nhất Phàm an vị ở đối diện nàng.

Giang Nhất Phàm chính là đối tượng kết hôn của nàng, trong nhà Nhị lão đối với hắn rất hài lòng. Dù sao thân cao, dáng dấp không kém, tự mình mở nhà xưởng in ấn. Người như vậy, ở ngoài đời có thể nói là đốt đèn lồng đều khó tìm.

Giang Nhất Phàm cùng Thẩm Điềm niên kỷ không sai biệt lắm, cha mẹ của Thẩm Điềm khuyên nàng nhanh chóng bắt lấy hắn.

Phụ mẫu nói lý do có chút nực cười. Đó chính là, Thẩm Điềm hiện nay đã tuổi gần ba mươi, không so được tiểu cô nương, nếu như không bắt được cơ hội trước mắt này, chỉ sợ về sau sẽ không ai thèm lấy. Dù sao tiểu muội muội bên ngoài trẻ tuổi xinh đẹp nhiều như vậy, Giang Nhất Phàm có thể coi trọng nàng đã là một kỳ tích.

Nhưng Thẩm Điềm ngồi ở đó lúc nhìn Giang Nhất Phàm đối diện, trong mắt là mê mang.

"Cô thích ăn cái gì, liền chọn cái đó đi." Giang Nhất Phàm đem thực đơn lật ra, sau đó vô cùng thân sĩ đặt vào trước mặt Thẩm Điềm.

Tôm hùm nhỏ, thoi (cái này ta không biết), cá nướng, hàu sống, sò biển....

---

Hình minh họa :v

Tôm hùm

Cá nướng

Hàu sống

Sò biển

---

Từng tờ một lật qua, đồ ăn màu sắc tươi đẹp từ đáy mắt xẹt qua, ậy mà không có cho nàng lưu lại quá nhiều ấn tượng, thế cho nên nàng lại đổ lại từ đầu lật lại một lần.

"Thẩm tiểu thư làm sao vậy, thoạt nhìn dường như tinh thần không tốt lắm?" Giang Nhất Phàm cầm lên ấm trà, vì nàng rót đầy một chén nước trà, sau đó đưa tới trong tay Thẩm Điềm.

"Cảm ơn. " Thẩm Điềm đem thực đơn hướng bên cạnh thả xuống, sau đó hỏi: "Cái kia.... Giang tiên sinh, tôi mạo muội hỏi một câu, ngài coi trọng điểm nào nhất ở tôi?"

" Thời điểm cả hai còn chưa hiểu rõ, đương nhiên là nhìn tướng mạo. Ảnh chụp của cô rất đẹp, còn có, người chụp cùng lại càng xinh đẹp. " Giang Nhất Phàm ngược lại trả lời rất chân thực.

Cũng đúng, Thẩm Điềm đến cùng hắn xem mặt, còn không phải là bởi vì hắn dáng dấp cũng được sao.

Nhất định phải kết hôn, nói như thế nào cũng phải chọn một người tướng mạo tốt, đây là suy nghĩ của Thẩm Điềm lúc trước phá quán phá suất (vò đã mẻ không sợ sứt).

Nhưng là bây giờ, Thẩm Điềm đã ngồi ở đây rồi, nguyên bản tâm bình tĩnh dần dần một lần nữa hiện lên chấn động--

[ Hắn không phải người mình muốn cùng một chỗ cả đời]

[ Hắn rất tốt, nhưng không có cái gì hấp dẫn mình dù chỉ một chút]

[ Hắn kích thích không dậy nổi hormone của ta, ta động lòng không nổi ]

Gặp mặt kết thúc, Thẩm Điềm sau khi về đến nhà, tùy tiện ứng phó cha mẹ vài câu, ngồi vào trước bàn máy vi tính trong phòng ngủ, Thẩm Điềm bắt đầu suy nghĩ, chính mình có phải nên nghe theo người nhà nói có phải thật hay không, ngoan ngoãn kết hôn sinh con.

Nàng cũng không biết mình đang suy nghĩ cái gì đồ vật loạn thất bát tao, tóm lại chính là cảm thấy không thoải mái, thậm chí cảm thấy được toàn thân mềm nhũn.

Phòng ở hiệu quả cách âm không được tốt lắm, cha mẹ nàng giọng lại đều rất lớn, mặc dù một mình ở trong phòng ngủ, Thẩm Điềm lại vẫn có thể nghe thấy âm thanh bọn họ nói chuyện với nhau.

"Thẩm Điềm đến cùng đang suy nghĩ gì a? Gia đình Giang Nhất Phàm điều kiện tốt như vậy, nó còn nói phải cân nhắc?"

"Đều sắp ba mươi tuổi, còn cho là mình mười tám tuổi sao, chọn chọn lựa lựa, đều là bị ngươi làm hư...."

Thẩm Điềm nỗ lực đi quên lời nói của bọn họ, sau đó mở máy vi tính ra.

Âm thanh hệ thống nhắc nhở quen thuộc vang lên, lam quang nhu hòa nhiễm vào trong con ngươi của nàng.

Chỉ chốc lát sau, dưới góc phải nhảy ra một cái cửa sổ nhỏ tin tức.

Là một công ty tuyên truyền quảng cáo hôn lễ trong vùng.

Mở ra vừa nhìn, trong tin tức hai người mẫu sắm vai vợ chồng đang ôm nhau, nét mặt tươi cười như hoa.

Thẩm Điềm đem mặt của Giang Nhất Phàm thay vào trên nhân vật chú rễ, lại đem mặt mình thay vào trên nhân vật cô dâu, sau đó ngón tay cầm con chuột bắt đầu phát run.

Quẹt một cái đứng dậy, hai tay chống ở mặt bàn, nàng bắt đầu lẩm bẩm: "Thẩm Điềm, thứ mày muốn, rốt cuộc là cái gì?"

Lúc này, Wechat lần nữa nhận được tin nhắn Khánh An gửi tới.

An An: "Cậu người đâu, mấy ngày nay đi làm cái gì, chẳng lẽ cậu và mình giống như bạn nghe trong phát thanh lần trước, mở ra phi thuyền trên vũ trụ sao?"

Sau khi Thẩm Điềm nhìn thấy, cười khúc khích, rốt cục, vẫn là không nhịn được cùng Khánh An nói chuyện: "Chậc, mình thế nhưng là Địa Cầu cầu hoa (hoa khôi của địa cầu), mình nếu là lên trời, Địa Cầu nên làm cái gì bây giờ?"

"Cầu hoa? Mình còn là hoa khôi của hệ ngân hà nha. Nghiêm chỉnh mà nói, cậu bên kia ra sao, người đàn ông kia đáng tin không?" Wechat bưng, Khánh An gửi xong tin nhắn, sau đó đưa tay nhéo nhéo gối dựa đặt ở phía sau cổ.

Thẩm Điềm: "Liền tốt vô cùng lạc~, hắn không tệ. "

Trông thấy trả lời như vậy, Khánh An an tâm: "Nói chung, hy vọng cậu có thể được hạnh phúc, cũng hy vọng mình nhận được những chuyện loạn thất bát tao ở đường dây nóng đều không cần phát sinh ở trên người cậu. "

Thẩm Điềm: "Cậu quan tâm mình như vậy sao?"

Sau khi Khánh An nhìn thấy, lập tức nhắn lại: "Trong đài mình cùng cậu quan hệ tốt nhất, mình không quan tâm cậu vậy nên quan tâm ai đây?"

Câu này gửi đi, sau đó qua một lúc lâu Thẩm Điềm mới hồi âm: "Đúng vậy, lúc mới vừa vào trong đài, mình liền thật thích cậu."

"Vì cái gì đây?" Khánh An đứng dậy, đi tới ban công, đem cửa sổ kéo ra.

Thẩm Điềm: "Thì rất thích cậu, không có vì cái gì. "

"Cũng đúng. Khí tràng ăn nhịp loại này, rất huyền diệu. Lúc mình lần đầu tiên nhìn thấy cậu, cũng liền thật thích cậu, cho nên liền cùng cậu chơi. " Khánh An trả lời.

Nhưng sau đó, Thẩm Điềm lại mất tích.

Đợi hơn mười phút đều chưa lấy được đáp lời của Thẩm Điềm, Khánh An nhìn chằm chằm màn hình, miễn cưỡng nói câu: "Cầu hoa.... Có ý tứ. "

Cách giờ làm việc còn có nửa tiếng, vì vậy Khánh An đứng dậy xuống giường, mang theo túi xách, đi ra ngoài.

Cái công việc này thời gian làm việc và nghỉ ngơi rất quỷ dị. Lúc người khác nghỉ ngơi, nàng đang làm việc. Lúc người khác làm việc, nàng lại nghỉ ngơi.

Nhịp điệu sinh hoạt bởi vì thời gian điên đảo, mà có vẻ hơi mất trật tự.

Đeo ống nghe lên, điều tốt microphone, đem tất cả công tác chuẩn bị sắp xếp, Khánh An nói xong một chuỗi lời phát thanh, sau đó liền chính thức bắt đầu.

"Trong lý tưởng của bạn một nửa kia là dạng như thế nào?" Tung cái đề tài này, sau đó Khánh An phát ra ca khúc, sau đó bắt đầu chú ý Wechat nhắn lại.

Tất cả mọi người ở cái đề tài này mà nghiêm túc thảo luận.

Có người nói, hy vọng một nửa kia rất săn sóc ôn nhu hiểu được chiếu cố mình.

Có người nói, hy vọng một nửa kia là người có hiếu tâm.

Đọc mấy người, sau đó Khánh An phát hiện Ninh cũng gửi tới nhắn lại.

Thô sơ giản lược quét mắt một vòng, sau đó Khánh An liền bắt đầu đọc.

"Bạn nghe [ Ninh ] nói, một nửa kia trong lý tưởng của ta, đầu tiên giọng nói nhất định phải êm tai, còn nữa chính là hi vọng từ cổ của nàng trở xuống tất cả đều là chân. ZCup là cơ bản nhất. Màu da, màu lúa mạch trắng nõn đều có thể. Nhưng tổng quát mà nói, chính là muốn xinh đẹp như hoa, dù sao như vậy mới có thể đuổi kịp bước chân cùng nhịp điệu của ta, cùng ta cùng một chỗ vui sướng khoác lác. " Đến chỗ này, Khánh An không nhịn cười được, nói: "Vị bằng hữu này, ngài thật là ác độc a. "

Thua thiệt chính mình ngay từ đầu còn nghiêm trang đọc lên, kết quả không nghĩ tới tên kia lại đem cuộc nói chuyện phiếm trên Wechat lần trước của các nàng khoác lác ngạnh đưa lên.

Bất quá, Ninh không biết, một số người không hiểu cái này ngạnh, tư tưởng vô cùng thuần khiết còn có một số bạn nghe cao tuổi, đã tại Wechat của Khánh An để lại như là "Nông cạn", "Ngây thơ", "Loại người như hắn đã định trước độc thân cả đời" các loại rồi.

Khánh An mặc dù rất muốn cười, nhưng làm một người dẫn chương trình chuyên nghiệp, vẫn có thể nhịn được.

Chỉ bất quá, sau khi tan việc, Khánh An mở ra Ninh Wechat, vừa đi đường, vừa gửi tin nhắn: "Cô đại khái không biết, cô nói những lời này, làm cho nhiều người đều hiểu lầm. Không chỉ có người cho rằng cô nông cạn, còn có người cảm thấy cô sẽ độc thân cả một đời. "

Ninh: "Kích động như vậy sao?"

"Bất quá, tôi sẽ không cùng cô khoác lác. Dù sao tôi nói đều là thật, không có gì hay thổi. Về phần cô nói mình là đại mỹ nhân, chính là giả đi, cho nên cô mới cần thổi. " Sau khi Khánh An gửi tin trả lời xong, đưa tay mở cửa xe.

Ninh: "Cô nhiều lần cường điệu như vậy, thật ra khiến tôi có chút hiếu kỳ cô đến tột cùng bộ dạng dài ngắn thế nào nha. "

"Được rồi, tôi thừa nhận trước đó là tôi nói khoác. Trên thực tế bộ dạng của tôi rất xấu xí, không đẹp. " Khánh An trở lại nơi ở dừng xe xong, thấy Ninh gửi tin nhắn đến, sau đó liền vừa đi tới thang máy, vừa nhắn lại.

Ninh: "Xấu như thế nào đây?"

"Xấu đều chỉ là đơn thuần một cái xấu mà thôi, nhưng tôi xấu, là gấp mấy lần người bình thường."

Ninh: "Tôi đã hiểu. Phụ phụ đến chính, xấu thừa xấu thì bằng đẹp. "

"....Tôi phục cô." Khánh An đến cửa hàng tiện lợi, cầm lấy đồ ăn, sau đó đến quầy thu tiền thanh toán.

Nhưng, câu nói tiếp theo của Ninh, liền khiến cho Khánh An muốn đem tay từ trong màn hình đưa tới, vặn chặt lỗ tai cùng của cô gái kia, dùng sức đẩy ra ngoài.

Bởi vì Ninh nói: "Như cô mong muốn, làm ơn nhất định hảo hảo vịn ai gia, nếu ai gia ngã, nhất định hỏi tội ngươi. "

Khánh An cất điện thoại di động, một bên suy nghĩ làm như thế nào trả lời mới có thể đánh rớt dáng vẻ kiêu ngạo của đối phương.

Về đến nhà, ngồi vào trên ghế sa lon, sau đó hai chân vắt chéo, Khánh An cầm điện thoại di động lên, phát hiện mình còn không biết rõ làm sao tiêu diệt đối phương, Vì vậy nói: "Không nói với cô, tôi muốn xem clip ngắn." cái gọi là clip ngắn, chính là clip hài hước, Khánh An đặt mua mấy tập, mỗi ngày buổi tối trở về đều sẽ xem một tập, để giảm stress. Một tập cũng không dài, chỉ mấy phút mà thôi.

Ninh: "Ah? Tiểu thị tần?"

Thấy những lời này của Ninh, Khánh An liền biết, cô ấy lại hiểu sai, hơn nữa là cố ý.

"Cô yên tâm, tôi tuyệt đối không phải đang xem loại clip cô thích xem kia. "

Ninh: "Loại clip tôi thích xem là loại clip nào?"

"Chính là ừm...A.... Cái chủng loại kia. " Khánh An nhắn lại xong, sau đó mình cũng muốn cho chính mình một cái liếc mắt.

Ninh: "Vừa rồi không nghĩ qua, tưởng tượng lúc cô dùng giọng nói nói ra câu nói kia cảm giác.... Hẳn là rất tiêu hồn. "

Ninh: "Không tin, chính cô thử xem. "

Càng đáng sợ hơn chính là, Ninh đem câu nói kia nói ra khỏi miệng, sau đó Khánh An chính mình dĩ nhiên cũng làm theo... Tưởng tượng một chút.

Toàn thân đều nổi da gà.

"Không nói nhiều, tôi dự định báo cảnh sát. " Khánh An vuốt cánh tay.

Ninh: "Cô đùa bỡn tôi nhiều lần như vậy tôi cũng không có báo cảnh sát. Tôi đùa giỡn cô một chút cô liền nói báo cảnh sát, đúng là không đạo đức. "

"Cho nên cô bây giờ là đang đối với tôi tiến hành trả đũa sao?" Khánh An bắt đầu chính thức tính sổ đối phương.

Nàng, chỉ là thỉnh thoảng sẽ đơn thuần cùng muội tử (em gái) quen thuộc lẫn nhau tán gẫu chơi đùa, nhưng người này, là trực tiếp mở cửa xe.

Ninh: "Cho nên tôi thắng lợi sao? Hắc. "

"......" Xem thấy đối phương gửi tới icon biểu tượng chiến thắng, Khánh An chỉ có thể phát ra im lặng tuyệt đối.

"Quá tự tin. Cô không phải là biết môn kéo xe sao? Tôi còn biết đua xe nhé. Hơn nữa, đường chạy khó hơn nữa đều ngăn cản không được tốc độ xe như ánh sáng của tôi." Khánh An rót một miệng lớn nước.

Ninh: " Giỏi. Vậy cô, đua xe cho tôi xem? Hiếu kỳ. "

******

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net