Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung Khuynh lớn lên ở Viên Hải Cung gia, lại có quan hệ vi diệu với Cung gia, cho nên bốn vị thị nữ Bình Quả, Huệ Phổ, Tác Ni cùng Đông Chi bên cạnh nàng đều thực sự không phải là người trong Cung gia, mà là cô nhi cố ý chọn mua từ bên ngoài. Cung Khuynh cẩn thận dạy dỗ các nàng vài năm, hôm nay đều có thể được trọng dụng.

Trong đó, Đông Chi cùng với ba vị thị nữ kia có chút khác biệt.

Bình Quả là chân chính cô nhi trong ba người. Năm đó, cuộc sống của lê dân bách tính không tốt, gặp phải chút thiên tai nhân họa sẽ cửa nát nhà tan. Người nhà của Bình Quả chết vì một trận ôn dịch sau khi hồng thủy qua đi, cảnh ngộ của Huệ Phổ và Tác Ni cũng tương tự như nàng. Chỉ có Đông Chi là vẫn còn thân nhân trên đời.

Nói đúng ra, Đông Chi vốn là tiểu thư nhà quan lại. Chẳng qua là, lúc nàng còn ở trong bụng mẹ, cả nhà đều bị liên lụy vào một bản án âm mưu phản nghịch, một gia tộc đang hảo hảo nói tán liền tán, nam đinh thì bị xử trảm, lưu vong, toàn bộ nữ nhân thì sung làm quan nô. Nói cách khác, sau khi Đông Chi sanh ra cũng chưa từng hưởng được một ngày phúc, thật ra là đến để chịu tội. Điểm chết người nhất chính là, tình cảnh như gia đình nàng sẽ không được ân xá.

Không được ân xá, này có nghĩa là bọn họ không cần phí công tìm kiếm cơ duyên khác, hậu thế cùa bọn họ mãi mãi cũng là tội nhân và quan nô.

Bản thân Đông Chi chính là cái cơ duyên này.

Lại nói tiếp, trong thời kỳ Thánh Tổ từng có một cựu lệ. Một vị mẫu phi của Hoàng tử vốn xuất thân trong gia đình hèn kém, cũng là quan nô, dù cho sinh ra Hoàng tử, vẫn bị mọi người xem thường. Không ngờ vị Hoàng tử này sau khi lớn lên lại có hiền danh, vì nước vì dân làm không ít việc lợi, thụ phong Hiền vương. Lúc này mẫu phi của hắn mới là mẫu bằng tử quý*, thụ phong Tĩnh phi. Người nhà Tĩnh phi vốn đều mang xuất thân hèn kém, cũng nhờ đó là có cơ hội thoát khỏi nghèo hèn. Hôm nay chính là Hiền vương phủ!

(*Mẹ vinh hiển nhờ con cái)

Đông Chi và người nhà của Đông Chi liền muốn học theo vị Tĩnh phi này.

Đúng lúc, Cung Khuynh không muốn bị Hoàng thượng thị tẩm, nàng cần một người có thể thay thế.

Vì vậy, Đông Chi liền đi theo Cung Khuynh.

Một trong những chuẩn tắc xử thế của Cung Khuynh là không muốn ép buộc người khác, chính nàng không nguyện ý liên quan tới Hoàng thượng ở một phương diện nào đó, tất nhiên cũng sẽ không đem người ở bên cạnh mình đẩy ra, cho nên bọn người Bình Quả đều là an toàn. Chỉ có Đông Chi, mục tiêu phấn đấu của nàng và gia tộc nàng chính là điều này.

Quay lại thời gian lúc đại hôn, Kiền Khánh đế nhất định phải nghỉ lại trong Chiêu Dương điện đủ ba ngày, chẳng qua là hắn bị Tô Vân Chỉ châm ngòi mới không nguyện ý để Hoàng hậu sinh con cho mình, Cung Khuynh lại nói thẳng mình đến nguyệt sự, không tiện thị tẩm, vì vậy Đế hậu hai người lập tức đã đạt thành ăn ý ở phương diện này.

Nhưng là, người của hai vị Thái hậu cũng không biết điểm này. Bởi vì, thời gian đại hôn là được tỉ mỉ chọn lựa ra, bình thường đều tận lực tránh đi kinh kỳ của tân nương. Nói cách khác, loại chuyện nguyệt sự xuất hiện trong đêm tân hôn như tình huống của Cung Khuynh cơ hồ sẽ không xảy ra. Đương nhiên, coi như là truyền Thái y đến bắt mạch, Cung Khuynh cũng sẽ có lý do, nàng tâm tình khẩn trương bởi vì bề bộn nhiều việc hôn lễ, cho nên dẫn đến nguyệt sự hỗn loạn, điều này chẳng lẽ có cái gì không đúng sao?

Mà Đông Chi, sau khi thị tẩm trong ba ngày tân hôn kia, liền nghỉ ngơi ở trong phòng của mình, rất ít khi xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Cung Khuynh từng nói với Kiền Khánh đế như thế này: "Đông Chi vốn là thị nữ bên cạnh bổn cung, hầu hạ bổn cung cũng là chuyện nên làm, chẳng qua hôm nay nàng đã là người của Hoàng thượng rồi, tuy nói tình huống bây giờ có chút đặc thù, không tiện trực tiếp nhắc sắc phong nàng, chỉ là rốt cuộc nàng cũng không giống với bọn người Bình Quả, không chừng ngày sau còn có số phận vì Hoàng thượng mà sanh con dưỡng cái, bổn cung tất nhiên cũng không dễ chịu khi sai khiến nàng. Không bằng Hoàng thượng lại ban thưởng cho bổn cung một vị Đông Chi, như thế nào?"

Vừa mới đại hôn liền sắc phong cho cung nữ ở bên cạnh Hoàng hậu, truyền ra ngoài sẽ khiến cho người ta cảm thấy Đế hậu bất hoà.

Thời điểm này mặc dù Kiền Khánh đế bởi vì sự cường thế của Cung gia mà không thích Cung Khuynh, nhưng hắn xác thực thoả mãn với sự hầu hạ của Đông Chi, cũng ưa thích sự rộng lượng đoan trang của Hoàng hậu ở phương diện này, liền rất vô tình nói: "Này có là gì? Nếu như Hoàng hậu cần người, trực tiếp gọi hạ nhân bổ sung cho ngươi là được!"

Cung Khuynh lại đề cập đến một chủ đề khác, nói: "Hoàng thượng, hôm nay cung vụ đều nằm ở trong tay hai vị Thái hậu, trong lục cung có bao nhiêu người là trung với Hoàng thượng? Chỉ là, hai vị Thái hậu rút cuộc là trưởng bối, nếu như tùy tùy tiện tiện đoạt đi quyền lực của các nàng, hoặc là thay thế đi người của các nàng, chỉ cần các nàng huyên náo lên, bổn cung và Hoàng thượng đều phải mang một cái tội danh bất hiếu, làm sao còn mặt mũi đi gặp tổ tông, làm sao còn mặt mũi đi gặp thiên hạ?"

Kiền Khánh đế nghe xong lời này, trong lòng lập tức liền nổi lên lửa giận. Lửa giận này không chỉ là đối với hai vị Thái hậu, mà cũng là đối với Cung Khuynh.

Những lời này của Cung Khuynh, chẳng lẽ hắn không biết sao? Hắn biết rõ.

Mỗi lần chân trước Cần Chính điện xảy ra chuyện gì, chân sau chỗ của hai vị Thái hậu liền biết rõ.

Kiền Khánh đế đặc biệt thống hận điểm này. Hai vị Thái hậu trực tiếp lộ liễu duỗi tay đến trước mặt hắn rồi.

Nhưng mà, đúng như Cung Khuynh nói, Kiền Khánh đế không thể trực tiếp đoạt quyền giết người, vì vậy hắn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn, sau đó từ từ tìm cơ hội.

Cung Khuynh không để ý đến lửa giận của Kiền Khánh đế, nói: "Bổn cung có một kế này ..."

Mưu kế này hiệu quả như thế nào, cuối cùng hôm nay cũng có kết quả, không uổng phí tâm sức của Cung Khuynh đã bắt đầu tính kế tại ba ngày trước tân hôn.

Đông Chi ít xuất hiện là cố ý để cho người khác chú ý. Nếu như không có nhược điểm, vậy thì tạo ra nhược điểm. Cung Khuynh là một thợ săn rất tốt. Mồi câu treo ở trên lưỡi câu, con cá liền mắc câu rồi. So với đám người Bình Quả thường thường ở bên cạnh Cung Khuynh đi đi lại lại, đương nhiên Đông Chi lại càng dễ giết.

Giờ phút này, đang ở trước mặt Thái hậu cùng phần đông phi tần, chỉ có Cung Khuynh có thể trả lời câu hỏi của Kiền Khánh đế. Nàng thở dài một hơi, nói: "Người tự sát chắc hẳn là Đông Chí rồi. Hôm nay Đông Chi không ở trong phòng cung nữ của Hậu điện. Hai ngày trước bồn cung sai người dọn dẹp Tư Vũ các ở phía đông cho nàng vào ở." Chiêu Dương điện rất lớn, Tư Vũ các là một bộ phần của Chiêu Dương điện. Khi Hoàng thượng và Đông Chi lăn sàn đan, cũng không thể dùng giường của Cung Khuynh a?

Tất cả mọi người đều là Thất Khiếu Linh Lung Tâm*, nghe xong lời này liền hiểu. Nguyên lai Hoàng hậu để cho vị cung nữ gọi là Đông Chi kia thị tẩm, rồi lại dùng một cung nữ tên là Đông Chí đến bổ sung vào vị trí cùa Đông Chi. Chỉ là điểm ấy rất quan trọng sao? Bất kể là Đông Chi, hay là Đông Chí, dù sao đều sợ tội tự sát a.

(*Trong Phong Thần diễn nghĩa, nhân vật Tỷ Can là người có trái tim Thất Khiếu Linh Lung, tức trái tim 7 lỗ. Người này sau đó bị Đát Kỷ hãm hại, lấy mất trái tim. - Chỉ người rất thông minh)

Kiền Khánh đế nhìn Ngụy ma ma một cái, lại hỏi: "Đông Chí đập đầu tự sát? Bởi vì nàng phụng mệnh ám hại Trịnh quý nhân sao?"

Ngụy ma ma do dự một chút, trong nội tâm cẩn thận suy tư một phen, cảm thấy bản thân cũng không để lại dấu vết, quyết định thật nhanh nói: "Lão nô không biết cung nữ kia rút cuộc là Đông Chi, hay là Đông Chí, nhưng nàng đúng là một Đại cung nữ trong Chiêu Dương điện, cũng xác thực là đã tự sát ở trước mặt lão nô."

Dù sao chậu nước bẩn này là nhất định phải giội lên người Hoàng hậu!

Kiền Khánh đế lại lập tức trở nên vô cùng phẫn nộ, hắn trực tiếp đứng lên, đạp cho Ngụy ma ma một cước: "Đó là người trẫm ban cho Hoàng hậu, là người từ Ám bộ điều đến. Người của Ám bộ chỉ trung với trẫm, lão già ngươi có ý nói là trẫm sai người ám hại hài tử của mình sao?"

Thái hậu biết mình trúng kế. Nàng đột nhiên nhìn về phía Cung Khuynh, ánh mắt giống như là muốn ăn thịt người.

Người của Ám bộ là chỉ trung với Hoàng thượng, cũng có thể gọi là Ám vệ.

Người như vậy sẽ nghe lời Hoàng hậu đi ám hại Trịnh quý nhân? Làm sao có thể!

Ở thời đại này, mặc dù không có cái gì nội lực tâm pháp thần kỳ giống như trong tiểu thuyết võ hiệp, nhưng ngoại gia công phu vẫn là có. Người của Ám bộ không phải đều có võ nghệ cao cường, nhưng mỗi người lại có sở trường riêng rất giỏi, có điểm giống như bộ đội đặc chủng đã trải qua huấn luyện đặc thù ở thời hiện đại.

Số lượng Ám vệ không nhiều lắm. Bởi vì tiền triều đã xảy ra chuyện Hoàng thượng mượn thế lực ngầm bất chấp mọi thứ làm thương tổn trung lương khiến cho dân chúng lầm than, sau khi Thái Tổ Hoàng đế tạ thế, hơn mười tổ huấn hắn lưu lại nay chỉ còn một tổ, mỗi đời Hoàng đế không thể nuôi dưỡng quá ba mươi Ám vệ.

Hơn nữa, bởi vì trong chế độ quan lại của triều đình đã thiết lập tổ kiểm tra, điều này đã chia sẻ tác dụng của Ám bộ, vì vậy Ám bộ trở nên có cũng được mà không có cũng không sao. Nếu lúc này Kiền Khánh đế không chủ động nhắc tới, chỉ sợ nhất thời mọi người cũng không nghĩ đến cái này. Nhưng mà, Ám bộ xác thực vẫn còn tồn tại.

Nếu như Kiền Khánh đế cho Cung Khuynh một cung nữ khác, chỉ bằng việc trong Chiêu Dương điện khắp nơi đều là tai mắt, chuyện này đã sớm giấu không được rồi. Nhưng mà, nếu như hắn cho Cung Khuynh một vị cung nữ giống như nữ bộ đội đặc chủng, vị bộ đội đặc chủng này không có nhiệm vụ gì khác, chỉ cần giấu mình thật kỹ, nàng chẳng lẽ còn không làm được sao? Nàng chỉ cần xuất hiện khi Thái hậu phái người đi giết Đông Chi là được rồi, sau đó thuận thế giả chết.

Giả chết là có ý gì, lúc ấy nhìn qua vị Đông Chí cô nương này đúng là chết rồi, dù sao có người nắm tóc của nàng, đập đầu nàng vào tường, nhưng gần nửa canh giờ sau, nàng có thể từ trạng thái giả chết tỉnh lại, sau đó ôm lấy một đầu máu me đầm đìa hô to "Bắt thích khách".

Kiền Khánh đế đã sớm bố trí thị vệ, tiếng la "Bắt thích khách" sẽ kéo thị vệ tới. Bọn hắn sẽ một đường truy tìm, tính toán thời gian chắc cũng có thể sắp đến Từ Ninh cung. Quả nhiên, lúc Kiền Khánh đế vẫn còn đang la mắng Ngụy ma ma ầm ĩ, bên ngoài Từ Ninh cung liền vang lên tiếng bước chân dồn dập.

Trưởng Thị vệ hai ba câu nói rõ tình huống, nói Đại cung nữ bên cạnh Hoàng hậu gặp thích khách, chỉ sợ bây giờ thích khách vẫn còn ở trong nội cung, lo rằng sẽ gây bất lợi cho các quý nhân. Kiền Khánh đế trực tiếp cắt ngang hắn, chán ghét mà nhìn Ngụy ma ma, nói: "Nhìn một cái, đây chính là thích khách các ngươi muốn tìm!"

Lúc này, tất cả mọi người biết rõ, Cung Khuynh thắng. Lần này nàng bình yên vô sự. Phượng ấn ở trong tay của nàng, vững vững vàng vàng.

Nhưng mà, như thế này làm sao đã đủ?

Chẳng lẽ Cung Khuynh chỉ muốn một cái phượng ấn thôi sao? Nàng hoặc là không ra tay, một khi ra tay tất nhiên là muốn để cho đối thủ không chết cũng bị thương.

Kiền Khánh đế đè xuống hưng phấn trong lòng, nói: "Trẫm cũng không biết hậu cung của trẫm loạn thành như vậy! Hôm nay có người trực tiếp giết chết Đại cung nữ bên cạnh Hoàng hậu, còn ngụy trang thành nàng sợ tội tự sát, ngày mai không phải sẽ có người ám hại Hoàng hậu sao, thậm chí còn muốn ám hại trẫm? Như Ngụy ma ma đây, đã ở trong cung hầu hạ mấy đời chủ tử, vốn tưởng rằng nàng xử sự ổn thỏa, rút cuộc lại là trung gian khó phân biệt a! Xem ra đám người trong cung này là đến lúc phải dọn đi rồi, cho tuyển vài người trung hậu một chút đến thay. Mẫu hậu, đợi đến khi người mới vào cung, phía bên ngài có muốn chọn trước không?"

Thái hậu có thể cự tuyệt sao? Không thể! Bởi vì Ngụy ma ma là người bên cạnh nàng! Cho nên nô tài của Từ Ninh cung càng đặc biệt phải đổi.

Đúng rồi, cái này là mục đích của Cung Khuynh. Nàng muốn trực tiếp chặt đứt thế lực trong tay của Thái hậu.

Cung nữ thái giám trong cung này đều đã có chủ tử thì thế nào? Bọn hắn đều không nghe lời Hoàng hậu thì thế nào? Trực tiếp đổi một đám người sạch sẽ biết nghe lời tiến đến là được rồi! Dọn sạch toàn bộ đám người bên cạnh hai vị Thái hậu, Đức phi, Hiền phi, trong tay các nàng đã không còn nhân lực, lập tức sẽ từ một người linh thông tin tức biến thành thành kẻ mù cùng kẻ điếc. Các nàng thậm chí cũng không có cách nào lại truyền tin tức ra ngoài cung. Mà Cung Khuynh liền có thể chân chính làm chủ.

Phương pháp rút củi dưới đáy nồi này rất tốt. Kiền Khánh đế đã sớm muốn làm như thế rồi.

Hoàng thượng cùng Hoàng hậu hợp mưu làm chuyện này, cố tình hiện tại đạo lý lại đều ở bên phía bọn họ a!

Dù là sự tình truyền ra, Kiền Khánh đế cũng có thể nói, hắn làm những chuyện này, đều là do cân nhắc đến sự an toàn của Thái hậu a! Cũng là vì tốt cho Thái hậu! Dù sao Đại cung nữ bên cạnh Hoàng hậu đều có thể bị người trực tiếp giết chết, tình huống này có bao nhiêu nghiêm trọng, có bao nhiêu đáng sợ? Những kẻ âm thầm lập nên kế hoạch nham hiểm kia lại có bao nhiêu kiêu ngạo a? Nếu không đem hậu cung hảo hảo chỉnh đốn, có lẽ Kiền Khánh đế cũng không dám nhắm mắt ngủ rồi!

Thái hậu tức giận đến đau ngực. Nàng biết ván cờ này của mình quả thật là thua rồi.

Hoàng thượng vẫn là đại hiếu tử a!

Hoàng hậu vẫn là thuần trắng như đóa hoa sen a!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net