Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Qua tết âm lịch, cũng nên định ra người được chọn làm quan chủ khảo kỳ thi mùa xuân.

Vốn tư lịch của Trần Các lão và Tào Các lão không sai biệt lắm, cơ hội để hai người đảm nhiệm chức vị quan chủ khảo là một nửa. Nhưng là, ai kêu Trần Các lão bất lợi gặp năm hạn, luôn bị người trong gia tộc, thân thích cản trở, tuy nói bản thân hắn có chút chính trực đáng tin, chỉ là hôm nay thanh danh trong lòng thư sinh cũng không tốt.

Duới tình huống như thế, ai sẽ đảm nhiệm quan chủ khảo kỳ thi mùa xuân lần này đây? Đáp án tựa hồ đã rõ ràng rồi!

Tô Vân Chỉ hùng hồn nói: "Đương nhiên là Trần Các lão!"

Nói thật, Huệ Phổ một mực không có hiểu Tô Vân Chỉ lấy sự tự tin đó từ đâu ra. Tất cả những người chưa từng chân chính tham dự vào toàn bộ kế hoạch của Tô Vân Chỉ, kỳ thật bọn họ đều không rõ Tô Vân Chỉ lấy sự tự tin đó từ đâu ra. Nhưng là, kế hoạch của Tô Vân Chỉ một mực tiến hành rất thuận lợi.

Tuyết Bích đối với Tô Vân Chỉ có một loại tín nhiệm mù quáng, vì vậy suy xét tình hình một chút, nếu như chủ tử nương nương cuối cùng nhất định là muốn chọn Trần Các lão thượng vị, nhưng bây giờ vẫn đang ngán chân Trần Các lão, Tuyết Bích liền đưa ra một cái kết luận: "Chẳng lẽ là... Muốn dìm xuống trước khi nâng lên?"

Tô Vân Chỉ điểm một cái trên mũi Tuyết Bích: "Thật thông minh!"

Tuyết Bích cũng lập tức cảm thấy ngũ quan đẹp nhất của bản thân đúng là cái mũi của nàng rồi, vừa nhìn liền biết là cái mũi của người thông minh!

"Bất quá, ngươi chỉ nói đúng phân nửa." Tô Vân Chỉ cười đến ý vị thâm trường, "Ta làm cho mọi chuyện rõ ràng là lừa dối, giương đông kích tây."

Trần, Tào nhị vị Các lão tư lịch không sai biệt lắm, nhưng kỳ thật thế lực sau lưng Tào Các lão càng lớn. Thế gia không muốn để cho hàn môn cầm giữ càng nhiều quyền lực, bởi vậy thừa dịp trước khi hàn môn còn không có triệt để phát triển, thế gia sẽ điên cuồng mà chèn ép bọn hắn. Vì vậy, Tào Các lão có được thế gia là trợ lực kỳ thật phi thường khó có thể đối phó. Nếu như, Tô Vân Chỉ từ ban đầu liền trực tiếp đối đầu Tào Các lão, như vậy nàng sẽ gặp tình huống gì đây?

Rất đơn giản, nàng sẽ bị tấn công chính diện. Này đối với nàng mà nói không có lợi. Bởi vì thế lực của Trần Các lão phải yếu hơn mấy phần.

Tô Vân Chỉ làm cho người ta nói nhưng lời khó nghe đối với Tào Các lão, như vậy phía kia của Tào Các lão cũng có thể nói nhưng lời khó nghe gấp bội đối với Trần Các lão; Tô Vân Chỉ bôi đen Tào Các lão, như vậy phía kia của Tào Các lão có thể bắt chước làm theo mà bôi đen Trần Các lão; Tô Vân Chỉ chém đứt một phần thế lực của Tào Các lão, như vậy phía kia của Tào Các lão đồng dạng có thể thu hoạch thế lực của Trần Các lão ... Bọn hắn sẽ càng đấu lưỡng bại câu thương, mà Trần Các lão ước chừng thất bại thảm hại hơn.

Nhưng mà, Tô Vân Chỉ kỳ thật đã làm gì đây? Nàng một mực luôn tạo phiền phức cho Trần Các lão, giả vờ tạo thành một loại tình huống như có người đang đối phó với Trần Các lão, nàng đang dùng loại thủ đoạn này để mê hoặc, lừa gạt phía bên Tào Các lão, khiến cho bọn hắn thả lỏng đề phòng, cho rằng Trần Các lão không đáng để lo rồi.

Ở trong quá trình này, bởi vì lấy sự khinh thường của Tào đối với Trần, Trần có thể bảo toàn tất cả thực lực.

Hiện tại, tất cả mọi người đều cảm thấy thanh danh Trần Các lão không tốt bằng Tào Các lão, bọn hắn đều cảm thấy Tào Các lão nhất định sẽ trở thành quan chủ khảo. Như vậy sự lừa dối của Tô Vân Chỉ, kế giương đông kích tây liền thành công. Tiếp theo, nàng sẽ bỗng nhiên tiến hành khoái công, do đó đạt tới mục đích thủ thắng.

Cái gọi là khoái công, chính là muốn tại lúc người khác còn chưa kịp phản ứng, trước tiên để cho phe mình bày ra xu thế tấn công Tinh Hỏa Liệu Nguyên.

Hương vị năm mới vẫn còn, đông hàn cũng chưa tán, chưa tới vài ngày sai khi Kiền Khánh đế khai bút, tin tức kinh người đầu tiên lan truyền trong kinh thành. Năm đó khi Tào Các lão vẫn còn là một thí sinh, hắn thậm chí từng làm rối kỉ cương! Vào lúc này, người nhà của hắn đã đưa cho hai vị giám khảo ngàn lượng bạc trắng!

Khi lời đồn đãi này vừa truyền ra, không có ai tin tưởng nó là thật sự, nhưng mà các loại lời đồn tiếp theo nhanh chóng đuổi kịp rồi.

Trước tiên là nói về hai năm trước khi đến khoa cử của Tào Các lão năm đó, Tào phụ thế nhưng lại lấy một vị thương nữ làm thiếp. Chuyện này là sự thật, nói đến chuyện này, Tào phụ khi đó đã có tử có nữ, mà lúc đó Tào gia cũng không khó khăn, vì sao Tào phụ vẫn còn muốn đắm mình nạp một thương nữ làm thiếp? Đáp án rất đơn giản a, Tào gia nhất định là nhìn trúng gia tài của thương hộ kia, mà thương hộ kia cũng muốn mượn nhờ thế lực của Tào gia, cho nên bọn họ hợp tác với nhau.

Như vậy, vấn đề lại tới nữa. Tào gia vì sao cần tiền gấp như vậy? Có phải định dùng để hối lộ giám khảo khi Tào Các lão tham gia khoa cử hay không?

Lại nói sau khi Tào Các lão giành được danh hiệu Trạng nguyên tiến vào triều đình, cùng với sự thăng tiến không ngừng của hắn, vận khí của hai vị giám khảo được đồn rằng nhận hối lộ của hắn lại càng ngày càng tệ, một vị giám khảo trong đó bởi vì liên quan đến án mưu nghịch đã bị chém đầu cả nhà, còn một vị giám khảo sau đại tang cũng không có phục vị.

Vì vậy, vấn đề đến rồi. Vì sao hai vị giám khảo này sẽ xui xẻo như vậy chứ? Có phải Tào Các lão chột dạ nên muốn diệt khẩu hay không?

...

Tóm lại, về chuyện năm đó Tào Các lão hối lộ giám khảo, bản thân là không có chút chứng cứ nào, chỉ là lời đồn đãi một mực phát triển theo hướng bất lợi đối với Tào Các lão. Những "Chứng cứ" xuất hiện trong lời đồn đãi kia kỳ thật vốn không thể xem như chứng cứ, lại làm cho Tào Các lão nhiễm một thân mùi tanh tưởi.

"Chiêu này gọi là bịa đặt sao?" Tuyết Bích cung kính mà thỉnh giáo nói.

Tô Vân Chỉ lắc đầu: "Không, một chiêu này là di hoa tiếp mộc.*" Trong những lời đồn đãi mà nàng sai người phát tán kia, lời đồn đãi chính là thật , lời đồn đãi quan trọng nhất là giả. Nhưng bởi vì đã có những lời đồn đãi cái chân thật kia, vậy nên tất cả lời đồn đãi đều dường như tăng lên một phần độ tin cậy.

(*Chỉ việc làm xảo trá, đổi trắng thay đen)

Tiếng người đáng sợ, lời đồn đãi treo đầu dê bán thịt chó cũng có thể giết người.

Khi phía bên Tào Các lão muốn bắt đầu hành động, kỳ thật đã muộn. Nếu như bọn hắn không xử lý lời đồn đãi, như vậy mọi người xem hắn là cam chịu, bởi vậy không còn lời nào để nói; nếu như bọn hắn xử lý người lan truyền lời đồn đãi, mọi người sẽ coi bọn họ là chột dạ, đang muốn che giấu chân tướng. Tóm lại, mặc kệ bọn hắn làm gì, kỳ thật cũng đã rơi xuống rơi xuống tiểu thừa. Hơn nữa, thời gian của bọn hắn không nhiều lắm, Tô Vân Chỉ lại triển khai một vòng mới hành động.

Trần Các lão được nhanh chóng tẩy trắng rồi. Tuy rằng toàn bộ quá trình rất ngắn, nhưng kỳ thật tẩy trắng cũng là tiến hành từng bước.

Lúc trước Tô Vân Chỉ cũng rất có chừng mực, cho nên điểm đen bên người Trần Các lão đều không phải là những điểm đen chí mạng. Vô luận là người trong gia tộc dung túng gia nô hành hung, hay là chất tử của hắn chơi gái ẩu đả, mặc dù có thể nói hắn quản thúc người trong gia tộc không nghiêm, chỉ là nghiêm túc suy xét, những chuyện này đều không liên quan đến bản thân hắn a!

Thư sinh khí phách có thể bàn luận chuyện của thiên hạ. Tô Vân Chỉ một mực sai người dẫn hướng lời đồn đãi đến Kinh thành.

"Chuyện người trong gia tộc dung túng gia nô hành hung thật đúng là không trách được trên đầu Trần Các lão. Các ngươi còn không biết a, Trần Các lão vốn là con của thứ thiếp trong nhà, sau khi phụ thân qua đời, mẹ cả trực tiếp đuổi hắn ra khỏi cửa, người trong gia tộc cũng chưa từng nói giúp một câu hắn. Trần Các lão là dựa vào cữu gia trợ giúp mới có thể tiếp tục đi học, khi đó gia cảnh của cữu cữu hắn không được tốt, vì tìm lộ phí cho hắn vào kinh đi thi, cữu mẫu đều phải bán đồ cưới của mình."

"Đợi đến lúc Trần Các lão công thành danh toại, những người trong gia tộc năm đó vứt bỏ hắn không lo không để ý thế nhưng lại mặt dày tìm tới cửa! Bọn hắn một mặt đều muốn nhờ cậy Trần Các lão, một mặt lại tiếp tục xem thường thân phận con thứ thiếp của hắn. Trần Các lão nhiều lần khuyên bảo người trong gia tộc, ai ngờ bọn hắn căn bản cũng không có nghe lọt!"

"Ngươi nói những chuyện này, lại có người nào không biết? Ta nói a, khi gặp nạn người cữu cữu cho Trần Các lão một bữa cơm một bộ y phục một mái nhà một điểm tựa kia mới xem như thân nhân thật sự của hắn! Trần gia được coi là cái gì? Cố tình nếu như Trần Các lão không tiếp nhận những người trong gia tộc, liền sẽ có người nói hắn bất hiếu bất nghĩa."

"So với...vị kia, Trần Các lão xem như thanh chánh liêm minh a!" Thư sinh đang nói chuyện dùng ngón tay nhúng vào nước trà viết xuống một chữ "Tào".

...

"Trần Các lão làm người cương trực công chính, không ít người ghen ghét, mới luôn có người tạt nước bẩn lên người hắn a!"

"Người lúc trước vào kinh cáo trạng người trong gia tộc Trần Các lão dung túng gia nô hành hung dân thường, trên thân thể người này cũng không có vấn đề gì, chỉ là phụ thân của hắn đã chết mấy năm trước, tại sao khi đó không vào kinh, lại cố tình nhắm lúc sắp diễn ra kỳ thi mùa xuân vào kinh cáo trạng chứ? Đệ tử bất tài, chỉ cảm thấy chỗ này rất kỳ hoặc a!"

"Thời niên thiếu Trần Các lão trải qua khổ cực, tự nhiên càng hiểu đệ tử chúng ta rất không dễ. Nếu như hắn là quan chủ khảo, nhất định không chuyện có làm rối kỉ cương ở khoa trường."

"Ta vừa mới biết được một chuyện làm cho người ta phải phẫn nộ đến cực điểm. Trong kinh thành có không ít khất nhi*, năm trước có người cho những đám người khất nhi này một ít bạc, để bọn hắn lan truyền những lời vu oan cho Trần Các lão trong kinh thành ... Ôi, khất nhi ngu ngốc, bất quá mong một chút ấm no, lại bị người ta lợi dụng rồi."

(*Ăn xin)

...

Tào Các lão cũng là người thông minh, trong vòng vài ngày ngắn ngủi sự tình lại diễn biến thành như vậy, hắn quyết định thật nhanh, từ quan, cởi quan phục, tự xin vào lao, để bày tỏ sự thanh bạch. Hắn nói mình là thanh bạch vô tội, thánh thượng nhất định có thể trả công đạo cho hắn, cũng để cho người thiết kế hãm hại hắn bị trừng phạt thích đáng.

Một chiêu này của hắn kỳ thật tương đối tốt, nói không chứng còn có thể giống như "Chịu đòn nhận tội" trở thành giai thoại thiên cổ.

Nhưng vẫn là câu nói kia, thời gian của hắn không nhiều.

"Hắn không biết ta đã có liên hoàn kế, ta lại cho hắn thêm một chiêu rút củi dưới đáy nồi." Tô Vân Chỉ đặt xuống một quân cờ ở cuối cùng trên bàn cờ, sau đó duỗi lưng một cái, ngồi dậy đi ăn điểm tâm. Nha, người luôn sinh hoạt điều độ như nàng, mặc kệ lúc nào, trà chiều đều là không thể thiếu.

Thư sinh nhưng thật ra là một đám người đặc biệt dễ dàng bị dư luận tác động. Bọn hắn có rất nhiều ý tưởng chưa chin chắn, nhưng bọn hắn quan tâm chuyện thiên hạ; bọn hắn kỳ thật còn rất trẻ, cho nên bọn họ luôn không biết sợ hãi; bọn hắn học được rất nhiều đạo lý từ trên sách vở, cho nên trong lòng bọn hắn mang theo chính nghĩa.

Có lẽ trước đây không lâu bọn hắn còn rất ghét Trần Các lão, nhưng mà sau khi chuyện của Tào Các lão lan ra, bọn hắn càng thêm chán ghét Tào Các lão.

So với việc gây rối kỉ cương ở khoa trường làm ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích của các thư sinh, một chút chuyện của Trần Các lão được coi là cái gì đây? Coi như là Tào Các lão tự xin vào lao, nhưng mà quan lại bao che cho nhau, khẳng định cũng không điều tra được gì, như vậy bọn hắn chẳng lẽ phải tiến hành một khoa cử mà không chừng sẽ không có chút công bằng nào trong tay Tào Các lão sao? Đây tuyệt đối không được a! Vì vậy, dưới sự dẫn đường của một số người, các thư sinh đi đến trước hoàng cung tĩnh tọa.

Sự tình tiến triển đến trình độ này, kỳ thật đã không có biện pháp có kết quả tốt.

Tào Các lão vô tội sao? Hắn đương nhiên là vô tội! Cho nên, cũng không thể thực sự đẩy hắn ra đề trấn an sự phẫn nộ của các thư sinh a? Huống chi phía sau của hắn còn có rất nhiều thế lực. Vì vậy, lúc tảo triều, có không ít quan viên đứng ra vì hắn cầu tình, hy vọng Hoàng thượng không bị tiểu nhân lừa dối.

Mặt Kiền Khánh đế lại càng ngày càng đen.

Vị Hoàng đế trẻ tuổi luôn bị khắp nơi kiềm chế trong chuyện chính sự này, nhớ tới mấy ngày trước khi Thục phi nương nương tán gẫu với hắn có nói đến những chuyện xưa trong thời kỳ Thái Tông. Năm đó cũng là làm rối kỉ cương khoa trường, cũng là các thư sinh tĩnh tọa, cuối cùng Thái Tông phải hạ chiếu luận tội, mới đem sự tình giải quyết ổn thỏa.

Loại chuyện ném đến trên đầu Hoàng đế, Hoàng đế phải hạ chiếu luận tội; kết quả Tào Các lão lại có thể dẫn tới nhiều người cầu tình cho hắn như vậy?

Mong trẫm không bị tiểu nhân lừa dối? Đến cùng ai là tiểu nhân!

Giờ khắc này Kiền Khánh đế rút cuộc có thật sâu kiêng kị đối với Tào Các lão.

Từ đầu tới cuối bên phía Trần Các lão duy trì yên tĩnh. Trần Các lão thậm chí còn có lúc thất thuần lúc tảo triều. A, hắn nhịn lâu như vậy, lúc này đây rút cuộc có thể triệt đề cắt đứt với bọn người phụ bạc trong gia tộc hắn rồi. Trong tay áo hắn đang cất giấu một tấu chương xin thỉnh tội gia tộc, một chiêu này tên là lấy lui làm tiến.

Trong Hoa Dương cung, Thục phi nương nương trăm mị sinh kiều tươi cười như hoa: "Đúng như ta nói, ta sẽ đề cho Cung Khuynh có đươc thứ nàng muốn, bây giờ lời hứa của ta đã thực hiện được. Không, thứ ta cho, kỳ thật so với thứ nàng muốn, còn nhiều hơn. Điều ta làm, kỳ thật so với điều nàng chờ mong, còn tốt hơn."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net