Chương 54: Ở chung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Editor: Hàn

...................

Tác giả có lời muốn nói: chương này cũng thay đổi xong rồi, còn có hai chương, Đường Đường sẽ tiếp tục cố gắng, sớm đem chương 55, 56 thay đổi hết, hì hì.
.............

Mục Tiểu Phàm đi lên lầu, nhìn một loạt cửa ra vào, mặt đầy hắc tuyến lấy điện thoại di động ra ấn số điện thoại vừa mới gọi kia, sau khi hỏi phòng ở đâu, mới đi tới.

"Cốc cốc"

" Vào đi !"

Mục Tiểu Phàm mở cửa đi vào.

"Cô chính là bảo tiêu nhận lời mời tới, gọi là Tiểu Phàm?" Kevin tay cầm trà nhấm nháp, liếc mắt nhìn nàng, ngay sau khi nhìn thấy mặt cô, liền phụt nước ra ngoài.

"Anh không sao chứ." Mục Tiểu Phàm đứng ở cửa hỏi.

"Cô chắc chắn cô là tới xin làm bảo tiêu?" Kevin dùng giấy lau nước trên bàn, không dám tin nhìn về phía nàng.

"Đúng a~." Mục Tiểu Phàm gật đầu.

"Tôi còn chưa thấy qua bảo tiêu xinh đẹp như vậy ." Kevin đi tới vây quanh nàng quan sát một phen.

Mục Tiểu Phàm khóe miệng giật giật nói: "Tôi không..."

"Kevin."

Một âm thanh từ đằng sau truyền đến đánh gãy lời cự tuyệt làm bảo tiêu cho bọn họ của Mục Tiểu Phàm, cô không dám tin xoay người, lập tức ngay thời điểm đối phương còn chưa kịp phản ứng, ôm thật chặt đối phương.

Kevin trực tiếp ngẩn người, người bị ôm lấy kia cũng ngây người.

" Này, cái cô này tại sao như vậy, cô là tên lừa đảo phải không, tôi lập tức gọi điện thoại cho bảo vệ." Kevin vừa nói lấy điện thoại di động ra bấm.

"Học tỷ, em rất nhớ chị a~" Thanh âm Mục Tiểu Phàm nghẹn ngào xúc động.

Hứa Hạ đứng hình, kinh ngạc nhìn cô gái trong lòng, không dám tin nói: "Tiểu Phàm?"

"Học tỷ, chị không ra em sao?" Mục Tiểu Phàm lấy mũ xuống, đem tóc để ra sau ót, ghé mặt sát khuôn mặt Hứa Hạ, đáng thương nói: "Học tỷ, em là Mục Tiểu Phàm a~."

Nhìn bộ dáng khẩn trương mà đáng thương của đối phương, Hứa Hạ nở nụ cười, sờ mặt cô nói: "Dĩ nhiên biết em là Mục Tiểu Phàm." Nhìn khuôn mặt gầy gò của đối phương, Hứa Hạ liền nổi lên một trận đau lòng.

Các cô đã hai năm không gặp, mỗi lần gọi điện thoại cũng chỉ có mấy phút vội vàng, trong hai năm này, cô thiếu chút nữa là xúc động muốn đi quân doanh tìm Mục Tiểu Phàm, nhưng cuối cùng vẫn là nhịn xuống.

Mà Mục Tiểu Phàm làm sao lại không như vậy, nhiều lần thiếu chút nữa lâm trận muốn bỏ chạy, nhưng cuối cùng cô vẫn cắn răng chịu đựng, hai năm rất nhanh sẽ qua.

Cho nên cô vừa rời quân đội một khắc, lòng cô cũng đã bay tới chỗ học tỷ, vừa xuống xe lửa một cái, chưa quay về nhà, chưa đổi quần áo, xách hai bộ quần áo được giặt sạch liền chạy tới.

Kevin nhìn hai người bọn họ, có chút mơ hồ, "Hai người đây là... Nhận thức?"

Mục Tiểu Phàm đang ôm chặt học tỷ không rời, tự nhiên không rảnh trả lời Kevin.

Hứa hạ lại cười nói: "Em ấy là học muội của tôi, cũng là ... Bạn gái của tôi." Nhìn Mục Tiểu Phàm không có phản đối, Hứa Hạ cũng đem ba chữ cuối cùng nói ra.

(Hàn : Bạn gái có ba chữ 女朋友)

Kevin nhất thời kinh hãi, "Hạ Hạ, em có bạn gái lúc nào? Em thật là biết cách khiến tôi giật mình."

Mục Tiểu Phàm vui mừng đem mặt mình vùi vào trong cổ nữ thần, nức nở: "Cảm ơn chị, học tỷ." Cám ơn chị, vẫn còn giữ lời nói hai năm trước.

Sau đó, Kevin đi ra ngoài, nhường lại không gian cho hai người.

Vì thế, Mục Tiểu Phàm liền lải nhải kể khổ khi còn trong quân doanh, còn kể chuyện cô gặp được Bạch Văn, còn có những chiến hữu kia nữa.

Hứa Hạ im lặng nghe, thỉnh thoảng đem ly nước đưa tới bên miệng cô, nắm tay cô, tựa như hai năm dài đằng đẵng như vậy lại chỉ như vừa mới đây.

"Em ốm." Thời điểm Mục Tiểu Phàm uống nước một lần nữa, Hứa Hạ sờ mặt nàng nói.

Mục Tiểu Phàm buông xuống ly nước nói: "Em bây giờ đều là bắp thịt." Vừa nói vừa đem tay học tỷ tiến vào trong vạt áo của mình, để cho đối phương sờ lên bụng mình nói: "Xem đi, có phải là có cơ bụng hay không?"

Nhưng mà Hứa Hạ lại sờ đến một chỗ trơn mịn (一片细滑 ???), mặc dù thịt không có mềm như trước kia, nhưng vẫn như cũ khiến cô yêu thích không buông.

"Học tỷ, không cần, giữ sức **." Mục Tiểu Phàm ha ha cười lên, nắm cổ tay nữ thần, muốn đem tay đối phương kéo ra ngoài.
(**: Trong bản QT Hàn dịch thì nó là 'dưỡng khí' 氧 ... Thấy kì kì sao á 😂)
Hứa Hạ lại dựa sát vào nàng, một tay ôm eo nàng không để cho nàng giãy giụa, một tay nàng sờ thân thể, môi hôn lên môi đối phương.

Vì thế Mục Tiểu Phàm nhất thời yên tĩnh lại, nắm cổ tay đối phương, vòng tay choàng lên cổ đối phương, há miệng, đầu lưỡi cùng đối phương khiêu vũ.

Tiếng nước chảy 'tách tách', căn phòng rộng lớn tĩnh lặng.

Hô hấp của hai người dồn dập, toàn thân Mục Tiểu Phàm mềm nhũn tựa vào người nữ thần, ánh mắt say mê nhìn nữ thần, hận không thể ăn được nụ hôn của cô.

Sau cùng nhận thấy thiếu không khí, Hứa Hạ mới quyến luyến không thôi mà bỏ qua cho nàng, cuối cùng lại liếm nhẹ môi cô một cái, ôn nhu nói: "Thật muốn ở chỗ này ăn em."

"!" Nữ thần bị đánh tráo?

Mục Tiểu Phàm kinh ngạc nhìn về phía nữ thần, nàng biết nữ thần vẫn luôn cao lãnh lạnh nhạt, khi nào lại có bộ dạng câu người thế này?

Thấy đối phương biểu tình kinh ngạc, Hứa Hạ hỏi: "Thế nào?"

"Học tỷ, chị thật giống như thay đổi." Mục Tiểu Phàm sờ mặt đối phương nói, nàng phát hiện, nữ thần so với hai đầu năm càng thích cười hơn, nhưng cái cười này cũng không chạm đáy mắt, điều này làm cho Mục Tiểu Phàm bắt đầu sợ hãi, nhỏ giọng hỏi: "Học tỷ,hai năm này, có phải đã phát sinh chuyện gì với chị không?"

Đời trước,thời điểm nàng biết nữ thần, khi đó nụ cười trên mặt nữ thần cũng giống như bây giờ vậy, nàng không biết là nguyên nhân gì làm nữ thần mang 'Mặt nạ' khác người, cho nên thời điểm nàng sống lại, nàng liền tận lực trợ giúp nữ thần, không để cho đối phương gặp phải một tia khó khăn.

Nhưng mà không nghĩ tới nàng vừa rời đi hai năm, đối phương vẫn mang theo cái 'Mặt nạ' này, rõ ràng nàng đã cải biến nó, tại sao nữ thần vẫn còn có thể như vậy?

Nụ cười khóe miệng của Hứa Hạ có một chút cứng ngắc, lập tức nàng nở nụ cười, đem nữ nhân ôm vào trong lòng, ở nơi nữ nhân không nhìn thấy lộ ra một tia cười khổ, bình thản nói: "Không phát sinh cái gì, chớ suy nghĩ nhiều."

"Nga." Đối phương không muốn nói, Mục Tiểu Phàm cũng liền không hỏi thêm nữa, mà là thu tay, đem nữ thần chặt chẽ giam vào trong ngực, nghĩ thầm: Bất kể gặp phải khó khăn gì, nàng cũng sẽ bồi ở bên người nữ thần, lần này bất kể nguyên nhân gì, nàng cũng sẽ không rời nữ thần.

Hai người trò chuyện hơn hai giờ, bởi vì Kevin xông vào, các nàng mới dừng lần nói chuyện phiếm này.

"Hạ Hạ, buổi trò chuyện bốn giờ chiều đã đến, chúng ta đã hẹn đối phương, em không thể tới trễ, năm nay em mới nổi, cũng không thể để cho người tôicảm thấy em đang đùa giỡn họ." Kevin nói liên tục nói.

" Được." Hứa Hạ vỗ vỗ mu bàn tay Mục Tiểu Phàm một cái, đứng lên, "Bây giờ chúng ta liền xuất phát."

"Tiểu Phàm, em cũng cùng đi đi, hôm nay em chính thức làm việc." Kevin nói với Mục Tiểu Phàm trên ghế sa lon.

"Làm việc?" Hứa Hạ còn không biết chuyện Mục Tiểu Phàm xin làm bảo tiêu.

" Đúng, em, bắt đầu từ hôm nay, bắt đầu từ bây giờ, chính là cận vệ của chị rồi." Mục Tiểu Phàm đứng lên kéo tay nữ thần vui vẻ nói.

Kevin ho khan một trận, Hứa Hạ cong cong khóe miệng nói: " Được, vậy sau này chị liền giao cho em bảo vệ."

"Không thành vấn đề, giao cho em." Mục Tiểu Phàm vỗ ngực một cái, nghiêm túc nói.

------------------------------

- Edit không sát nghĩa cho lắm, nhiều cái không hiểu nên theo suy nghĩ bản thân viết ra để cho hợp với câu...

- Nói chung rảnh khi nào edit khi đó.... cố gắng đăng sớm nhất có thể... Còn có, 73 chương + 2 phiên ngoại thì tổng lại còn hơn 20 chương nữa...cố gắng thì chắc tầm hết tháng 4 hoặc giữa tháng 5 là hoàn luôn... :'<
- Ủng hộ Hàn để Hàn có tinh thần edit nhanh một chút đi, nhanh thì 2 ngày 1 chương, chậm thì khoảng 2 tuần 1 chương 😅
- Chấm cái cho Hàn biết có người tồn tại trong đây đi :'< Có gì không ổn nhớ để lại cho Hàn xin cái nhận xét đi :'<

- Ahuhu hông ai care tui hết :'< Tui tủi thân lắm nha....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net