Chương 10: Thân thế Mộ Dung

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Date: 07/07/2017

...o0o...o0o...o0o...

Đồng thời, Âu Nguyệt ngồi trong xe sắc mặt vẫn còn hồng nhuận như trước. Tỉ mỉ ngẫm lại, kỳ thực Mộ Dung Tuyết vẫn là thực không tệ, nói chuyện luyến ái sao có thể bảo chứng là không có khả năng. Bằng không trước thử xem sao? Thế nhưng, đây là mối tình đầu cả hai đời của bản thân đâu, vẫn là không cần đáp ứng nhanh như vậy đi?

Sau khi tắm rửa xong bước ra từ phòng tắm. Âu Nguyệt phát hiện điện thoại di động vừa nhận được tin nhắn.

"Giờ này hẳn là đã về đến nhà đi? Nhận được tin nhắn thì gửi lại cho ta đi."

"Cảm tạ, đã bình an về đến nhà."

Ngày mai tại trường học nên đối mặt với nàng thế nào đây...

"Phốc! Không biết đâu, trước đây kịch bản không hề đề cập qua chuyện này a!" Đến bữa trưa Âu Nguyệt bị Mộ Dung Tuyết lôi kéo ăn với nhau, hai người vừa ăn cơm trưa vừa nói chuyện phiếm.

"Không có sao? Vậy vấn đề chắc là do bản thân ta, có khả năng thân phận đời trước của ta ảnh hưởng đến thế giới này." Mộ Dung Tuyết bình tĩnh uống vào ngụm canh.

Âu Nguyệt cảm khái nói: "Thế giới này cư nhiên biến hóa lớn đến thế, thực lực của Mộ Dung gia cũng không phải yếu đâu, ta cũng nghe nói hiện tại đã có chút hỗn loạn, nếu như ngươi trở về tiếp quản công ty trong nhà? Oa quả thực có thể triển khai năng lực a!"

Vẻ mặt Mộ Dung Tuyết vẫn bình tĩnh như cũ: "Ăn nhanh lên. Đời trước hoàn cảnh ta cũng là như thế, đại bá phụ tuy chưởng quản công ty nhưng con của hắn lại không nên thân. Nhị bá phụ là người làm nghệ thuật, còn ba ta tính tình mềm mỏng, ông nội quyết định để ta vào công ty. Hiện tại ta rời khỏi không biết đã trở nên thế nào..."

Âu Nguyệt gật đầu: "Chuyện này trong vòng tròn của giới thượng lưu đã là bí mật mà tất cả mọi người đều biết đến. Nội tình của Mộ Dung gia ta biết, lão đại lòng muông dạ thú đáng tiếc nhi tử lại vô dụng, lão nhị nhìn như phóng đãng không kềm chế được kỳ thực là đấu không lại đại ca. Ba ngươi cự tuyệt hôn nhân sắp đặt, phải lòng mẹ ngươi yêu đương tự do khiến ông nội ngươi vì quá tức giận nên bị đuổi ra gia môn, đằng sau cũng là do lão đại gây xích mích. Thế nhưng trong kịch bản cũng không có nói ngươi là tôn nữ của Mộ Dung gia a, ta nhớ kỹ còn có người điều tra thân thế ngươi..."

Mộ Dung Tuyết cười nhẹ: "Ngươi biết còn rõ ràng hơn ta."

Âu Nguyệt đắc ý nói: "Ta hiện tại thế nhưng là người của Âu gia, theo ba mẹ ta đi dự các loại yến hội không thể đi không công nha."

Mộ Dung Tuyết thúc giục nói: "Được rồi, ta đã biết, nhanh ăn đi, cơm đã sắp lạnh."

Âu Nguyệt thè lưỡi không nói lời nào.

"Nguyệt Nguyệt, ngươi thế nào lại ăn với nữ bình dân a?" Nữ bạn học A thừa dịp Mộ Dung Tuyết không có mặt liền nhanh chóng tiến lên bắt đầu hỏi.

"Phải a, Nguyệt Nguyệt, nữ nhân kia không thể là thứ gì tốt." Nữ bạn học B đứng bên cạnh châm ngòi thổi gió.

Âu Nguyệt xấu hổ cười: "Kỳ thực ta phát hiện nhân phẩm nàng cũng không tệ lắm a, ngày hôm qua nàng đã giúp ta làm vài việc." Thực đáng ghét, lại quên mất nhóm người này.

"Ngươi cũng không nên bị nàng lừa gạt, ngươi đã quên nàng từng tiếp cận Thượng Quan Dạ à." Nữ bạn học A chưa từ bỏ ý định tiếp tục gây xích mích nói.

Âu Nguyệt nghe vậy cũng sắp phát tác: "Ừ ta chỉ cùng ăn nàng bữa cơm thôi. Mà ta còn có việc, buổi chiều lại gặp." Nói xong liền nhanh chóng rời đi.

Quẹo qua khúc quanh, Âu Nguyệt nhanh chóng lấy điện thoại cầm tay ra gửi nhanh tin nhắn: "Hai ta tại trường học phải bảo trì khoảng cách, không tốt rồi a."

Mộ Dung Tuyết đọc tin nhắn, cau mày.

Buổi tối.

"Ma ma, ta nghĩ muốn chuyển trường, có thể sao." Âu Nguyệt cẩn cẩn dực dực hỏi mẫu thân cao quý ưu nhã của bản thân.

Âu ma ma nhấp môi ngụm trà, mới chậm rãi mở miệng: "Ma ma đưa ngươi đến Vân Gian kết giao bằng hữu mới, tiếp tục đi đến nơi cực khổ đấy làm gì nữa."

Âu Nguyệt sững sờ há hốc miệng.

Ngọa tào, trên đời này còn có phụ huynh như vậy đâu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net