Chương 4: Nữ chủ cư nhiên không phải là người của thế giới này!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Date: 11/02/2017

...o0o...o0o...o0o...

Vướng phải đe dọa của nữ chủ, Âu Nguyệt cũng không dám... hành động thiếu suy nghĩ nữa, trở lại phòng học sau đó ngồi nghiêm chỉnh nghe giảng bài thực tốt cũng không dám... tìm nữ chủ làm phiền nữa, cũng không dám đi theo nội dung vở kịch, cầu khẩn đồng đội là hệ thống nhanh trở về.

Nam chủ Thượng Quan Dạ tự nhận là thập phần lý giải vị hôn thê của bản thân, đối với ngày đầu tiên "sống yên ổn" cũng có chút kinh ngạc. Nhưng nhiều hơn là thưởng thức đối với nữ chủ Mộ Dung Tuyết.

Nữ nhân này thực lợi hại đi, cư nhiên có thể hù chạy nữ nhân đanh đá kia. Vì cuộc sống bình yên về sau của bản thân, có nên kết giao bằng hữu với nữ nhân này hay không? Nam chủ đi học không lắng nghe bài giảng, trái lại chăm chú nhìn vào Mộ Dung Tuyết. Làm nam chủ trong ngôn tình, quả nhiên không phụ sự mong đợi của mọi người mà có cảm giác hứng thú đặc biệt với nữ chủ, là khởi đầu cho tình yêu tốt đẹp của hai người.

Đồng thời, nữ chủ được nam chủ nhìn trúng, thoạt nhìn như đang tập trung nghe giảng bài, nhưng trên thực tế lại chăm chú nhìn vào bóng lưng Âu Nguyệt mà trầm tư: Nữ nhân này... So với trong tưởng tượng của bản thân thực sự quá khác nhau.

Về phần nữ phối đã bị hù dọa đến vỡ mật của chúng ta, trong lòng đang vui tươi hớn hở nghĩ: Ai nha, lần thứ hai vào cấp ba học lại toán số học cảm thấy không hề áp lực! Số học bậc nhất thực đơn giản có thể lấy được thành tích cao nga.

Cuối cùng cũng đến thời điểm tan học, Âu Nguyệt nhanh tay thu dọn đồ đạc rồi đi đến chỗ nam chủ: "A Dạ, người ta đi trước nga, ngươi nhớ kỹ phải nghĩ đến người ta nga." Thở dốc nói một hơi hết lời kịch mà bản thân lẩm nhẩm tập luyện nãy giờ, không dám nhìn nữ chủ, nhanh như gió chạy ra cổng trường leo lên xe trở về nhà.

... Nữ nhân này thần kinh sao? Nam chủ có chút mục trừng khẩu ngốc.

Quả nhiên... Không hề giống. Nữ chủ nhìn bóng lưng Âu Nguyệt đi xa mà nheo lại đôi mắt.

Buổi tối, đại sảnh Âu gia.

"Ta đã trở về, quả nhiên nữ chủ có chỗ bất thường! Nàng căn bản không phải là người của thế giới này!" Hệ thống đột nhiên xuất hiện trước mặt Âu Nguyệt khiến Âu Nguyệt đang ăn canh sợ đến thiếu chút nữa đã phun ngụm canh ra ngoài luôn rồi.

"Khụ... Ba ba ma ma ta ăn no lên lầu trước." Âu Nguyệt nhanh tay buông bát, chạy trở về phòng.

"Trương thẩm, đợi lát nữa bưng cho Nguyệt Nguyệt cốc nước hoa quả, nàng ăn ít như thế khẳng định vẫn còn đói." Âu ma ma ưu nhã phất tay, phân phó xuống.

"Vâng, thưa phu nhân."

Trở lại phòng ngủ khóa kỹ cửa, Âu Nguyệt nhanh chóng hỏi lại hệ thống: "Ngươi nói gì?! Nữ chủ thế nào không phải là người của thế giới này! Lẽ nào nàng cũng là xuyên qua sao?"

Hệ thống bình tĩnh di động xung quanh: "Ta đi không gian hệ thống chủ tra xét tư liệu, ngươi cũng biết bối cảnh vở kịch này đã vận hành vài năm trước, hóa ra linh hồn nữ chủ bởi vì quá yếu ớt đã bị thế giới này loại bỏ, thế giới này cũng bắt đầu trở nên bất ổn định, cùng với thế giới khác xảy ra dung hợp, loại tình huống này ta cũng rất ít thấy, thực sự là bất khả tư nghị."

Âu Nguyệt há hốc mồm: "Vậy ta nên làm sao bây giờ? Dung hợp với thế giới khác ta còn có thể đi theo nội dung kịch bản của thế giới này sao?"

Hệ thống đáp: "Ta cũng không tìm được tư liệu về thế giới khác tại không gian hệ thống chủ, cho nên ta cũng không rõ ràng lắm nội dung vở kịch của thế giới mới này sẽ phát triển thế nào. Thế nhưng nếu như thế giới này phát sinh rung chuyển, không gian hệ thống chủ sẽ cảnh báo với ta. Ngươi cứ đi theo nội dung vở kịch của ngươi, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì lớn."

Âu Nguyệt bình tĩnh trở lại: "Thế thì, ta phải từng bước dựa theo kịch bản mà hành động."

Âu Nguyệt bình tĩnh lại làm công tác ăn hoa quả rồi xuất môn tản bộ xong thì về ngủ.

Ngày hôm nay là chuyện ngoài ý muốn, ngày mai có thể an tâm đi theo nội dung vở kịch rồi a. Âu Nguyệt thuộc phái lạc quan thả lỏng bản thân liền lâm vào mộng đẹp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net