Chương 141

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

141, Chương một trăm bốn mươi mốt...

Hống Ngôn Du ngủ lại xong, Sở Nguyệt Xuất mặc nàng ôm chính mình cánh tay, nằm ngửa ở trên giường, muốn ngủ lại ngủ không được.

Nay tình thế như vậy nàng hiển nhiên bị bất ngờ, tuy nói tựa hồ Ngôn gia phụ mẫu ấn tượng đối với nàng càng ngày càng tốt, nhưng mà Ngôn Tĩnh gọi điện thoại về lời nói thậm chí ẩn ẩn lộ ra Sở Nguyệt Xuất là Ngôn gia hảo con dâu, tựa hồ là thiệt tình lại mang theo điểm trêu chọc ý tứ*. (Editor: chi tiết này hẳn là tường thuật lần đầu chứ mình không nhớ là có xuất hiện qua)

Con dâu hiền huệ a......

Đánh giá như vậy, nàng quả thật không thẹn nha. Vì người bên cạnh đang ngủ say, từ một hảo lão sư biến thành một người con dâu hiền huệ, lại có cái gì không thể.

Nghiêng đi thân mình, tầm nhìn dừng trên người trong giấc ngủ còn muốn đô miệng, Sở Nguyệt Xuất vươn một tay nhẹ nhàng vỗ về khuôn mặt hoạt nộn kia, đáy lòng mềm mại, lại không tự chủ được thở dài.

Tuy nói nàng thực nguyện ý trở thành hảo con dâu chiếu cố một nhà già trẻ này, nhưng cũng không ý nghĩa Ngôn ba ba Ngôn mụ mụ sẽ nhận nàng.

Huống chi, nàng còn có hai muội muội, vẫn là quan hệ như vậy.

Cho dù phía trước cùng Ngôn ba ba ở thư phòng nói chuyện qua, liền đã biết vị giáo dục giới nổi danh Ngôn hiệu trưởng tựa hồ cũng không phải là loại người cổ hủ, nhưng mà...... tỷ muội loạn luân chuyện như vậy, ông ấy...... còn có thê tử của ông ấy, thật sự nhận được sao?

Lòng tràn đầy sầu khổ bất đắc dĩ tại đêm khuya mới có thể nảy lên trong lòng, Sở Nguyệt Xuất hướng Ngôn Du bên kia nằm nằm, tay hoàn trên eo nhỏ Ngôn Du. Trong lúc ngủ mơ làm như đối với hành động của mình bình thường có phát hiện, Ngôn Du phiên người trực tiếp đem Sở Nguyệt Xuất ôm vào trong ngực, hai người thiếp chặt chẽ.

.........................

...............

....

"Tiểu Y...... Tiếp qua vài ngày, em sẽ đi học nga." Thư trúng tuyển đã lấy đến, tả hữu ngày 6,7 tháng 9 Sở Lục Y sẽ phải rời đi chỗ này đi đến một thành thị khác đọc sách, tuy nói vẫn là ở trong tỉnh, từ bên này ngồi xe đi qua cũng chỉ có hai cái giờ, nhưng Sở Giản Hề thời điểm này đã muốn có một loại cảm giác luyến tiếc.

Ỷ ở trong lòng nàng, ngón tay niêm trên áo ngủ Sở Giản Hề một viên cúc áo vuốt ve, Sở Lục Y thanh âm một chút cũng nghe không ra tí tẹo không tha,"Hừ hừ, đã biết lúc trước thời điểm chị đi cảnh giáo em có cảm giác gì đi? Phong thuỷ thay phiên chuyển!"

Sở Giản Hề sửng sốt, tiếp theo liền có chút dở khóc dở cười, cúi đầu nhìn người trong lòng,"Tiểu Y......"

Ngẩng đầu lên, ánh đèn đầu giường hôn ám, đối với Sở Giản Hề mềm mại đáng yêu cười, Sở Lục Y trong mắt lóe ra tia khác thường,"Còn có hơn mười ngày mới cần đưa tin, chị nhanh như vậy liền luyến tiếc ?"

Có chút bất đắc dĩ cuộn sợi tóc Sở Lục Y, Sở Giản Hề chính là dắt khóe miệng cười, nhưng không có nói chuyện, con ngươi ý tứ hàm xúc đã thập phần rõ ràng.

"Sở Giản Hề, cảnh sát cục có chuyện điều động nhân sự sao?" Tuy nói Sở Giản Hề không nói rõ, Sở Lục Y lại đối với thái độ của nàng thập phần vừa lòng, cười mị mắt, thanh âm ôn hòa,"Từ thành thị chúng ta điều động đến địa phương em đọc sách đi."

"......" Sở Giản Hề lập tức trừng lớn mắt, nhìn Sở Lục Y nửa ngày nói không nên lời.

"Bổn đầu gỗ!" Sở Lục Y lại một lần nữa từ cặp con ngươi kia nhìn ra ý tưởng của nàng, nhún nhún cái mũi nắm lấy mũi Sở Giản Hề,"Tỷ hiện tại đã muốn ở bên kia, Ngôn gia cũng không giống nhà chúng ta, Ngôn Du cùng tỷ tỷ của cô ấy đến bên này công tác khẳng định là tạm thời, các nàng hai người tổng không thể không lo lắng cha mẹ đi...... Đối với chúng ta mà nói, nếu chị có thể điều động tới đó liền hết thảy dễ làm nha, tỷ tỷ có thể ở lại bên kia, em sau khi tốt nghiệp cũng ở lại bên kia công tác, nói như vậy không phải tốt lắm sao?"

Không nghĩ tới Sở Lục Y cư nhiên lo lắng nhiều như vậy, Sở Giản Hề ngốc sửng sốt một lát, hoãn quá thần sau nhìn Sở Lục Y một lúc lâu, dắt khóe miệng cười đến sủng nịch,"Em cư nhiên suy nghĩ nhiều như vậy."

"Đương nhiên cần nghĩ nhiều như vậy!" Sở Lục Y lại nhéo nhéo cái mũi của nàng,"Bằng không đến lúc đó tỷ tỷ khẳng định sẽ thực khó xử."

"Cũng đúng......" Sở Giản Hề nghĩ nghĩ, gật đầu,"Chị đây hỏi thăm một chút...... Hẳn là có thể điều động, cũng không biết có dễ dàng không."

"Ân, có thể điều động mà nói......" Sở Lục Y mặt mày đều cong cong,"Em sẽ không ở lại trường, còn có thể cùng chị trụ chung......"

Nhìn bộ dáng người kia vừa là muội muội của mình lại vừa là người yêu của mình, Sở Giản Hề nhịn không được, cũng nổi lên một tia cười yếu ớt, nắm thật chặt tay đang ôm Sở Lục Y,"Ân."

Nếu thật sự có thể như vậy, kia nhất định sẽ thực hạnh phúc ...... Cũng không biết, tỷ tỷ có thể tiếp nhận được chưa.

Nghĩ đến Sở Nguyệt Xuất, Sở Giản Hề bộ dáng hưng trí bừng bừng lập tức trở thành hư không,"Tỷ chị ấy...... Không có gọi điện thoại trở về quá."

Vốn đã có chút buồn ngủ Sở Lục Y ỷ ở ngực Sở Giản Hề, chợt nghe đến nàng nói như vậy, mở mắt ra, suy nghĩ vài giây, thở dài,"Từ từ sẽ đến đi."

Trưởng tỷ như mẹ, huống chi, mình cùng Sở Giản Hề quả thật chính là Sở Nguyệt Xuất gian nan một tay mang lớn.

Nếu Sở Nguyệt Xuất thủy chung không thể đồng ý chuyện của nàng cùng Sở Giản Hề, như vậy...... Cho dù các nàng có hạnh phúc có ngọt ngào, trong lòng cũng khó miễn sẽ có ngật đáp*.

(*lấn cấn trong lòng)

Cứ như thế, lại qua mấy ngày, thẳng đến cuối tháng thời điểm, vẫn chịu đựng không có gọi điện thoại cấp muội muội Sở Nguyệt Xuất rốt cục nhịn không được.

Nghiên cứu sở trực tiếp xây ở bên cạnh, bởi vì là đại học cả nước nổi danh trọng điểm đang ở thành thị này, cho nên Ngôn Du liền ở bên cạnh đi làm.

Tuy rằng sớm dự đoán được sẽ như thế, nhưng nghĩ đến chính mình cùng muội muội lập tức ngăn hai, cũng thả không biết muốn bao lâu mới giống như trước ở cùng một chỗ, Sở Nguyệt Xuất không khỏi có chút buồn bực.

Mà Ngôn Du tuy nói so với trước tri kỷ không ít, nhưng khi đối mặt chuyện như vậy vẫn là có vẻ non nớt rất nhiều, chỉ biết quanh co lòng vòng giúp đỡ Sở Giản Hề cùng Sở Lục Y nói chuyện, lại không biết nói như vậy lại làm trong lòng Sở Nguyệt Xuất càng phát ra khó xử.

Ở bên cạnh cũng có hơn nửa tháng, đối với chuyện hai muội muội cũng dần dần tưởng mở, đặc biệt liên tưởng đến lúc trước, khi chính mình đối mặt Ngôn Du cái loại tình hình rõ ràng muốn né tránh lại không thể làm gì khác chỉ có thể chấp nhận, Sở Nguyệt Xuất liền đối với đoạn cảm tình này của hai muội muội trong đó lý giải một ít.

Chỉ là, một khi nghĩ đến như vậy dù sao cũng là loạn luân, trong lòng vẫn là có một chút khó chịu.

Nàng không phải là loại người cũ kỹ đến nỗi cái gì cấp Sở gia lưu lại hương khói nối dõi tông đường, hai muội muội nếu là thích nữ nhân khác, nàng phản ứng tuyệt không hội lớn như vậy, nhưng là mến nhau mà nói...... Vẫn là làm cho nàng vốn nhận nhiều năm giáo dục hiện đại cùng với ảnh hưởng như vậy, nàng khó có thể nhận.

"Ngô, cũng sẽ không sinh đứa nhỏ a, đối đứa nhỏ cũng không có ảnh hưởng...... Hơn nữa, chính mình vui vẻ là tốt rồi, quản người khác nhiều như vậy làm cái gì......"

Ngôn gia phụ mẫu đều hồi trường học họp, còn về phần Ngôn Du thì vào sở nghiên cứu, công việc cũng bắt đầu lu bù lên, một ngày này trong Ngôn gia lại chỉ có Sở Nguyệt Xuất một mình ở nhà làm gia vụ.

Chính là đem việc nhà làm xong rồi, một mình Sở Nguyệt Xuất ngồi trên sô pha, chợt lời Ngôn Du đêm qua ở trong phòng nói với mình đột nhiên hiện lên trong đầu.

Vui vẻ là tốt rồi......

Nghĩ năm chữ này, Sở Nguyệt Xuất bỗng dưng nhớ tới những ngày đầu, khi chính mình phải đối mặt cảm tình của Ngôn Du, tâm tình không ngừng rối rắm, mà lúc ấy hai muội muội đối với tình cảm nữ-nữ tựa hồ cũng không hay biết, lại không chút do dự duy trì cho mình.

"Tỷ tỷ thích nữ nhân, liên quan gì người khác nha, chỉ cần tỷ tỷ có thể hạnh phúc thì tốt rồi." Từng lời Sở Lục Y nói ở bên tai, Sở Nguyệt Xuất cắn răng, suy nghĩ trong chốc lát, chung quy vẫn cầm lấy di động gọi về nhà.

Sở Giản Hề đi làm, trong nhà chỉ có Sở Lục Y một người chán đến chết, cuộn mình ở sô pha xem điện ảnh, thời điểm điện thoại ở bên cạnh vang lên, Sở Lục Y ngay cả nhìn cũng không thèm liếc mắt một cái đã sẵn tay tiếp nghe, "Uy......"

Tựa hồ lâu như vậy chưa từng cùng muội muội nói chuyện nhiều, huống chi lại là Sở Lục Y - muội muội nhỏ tuổi nhất lúc trước mới cùng mình ở nhà cãi nhau, chợt nghe thanh âm của nàng, Sở Nguyệt Xuất cư nhiên có chút ngữ kết*.

(*không biết nói gì)

"Uy?" Không có nghe đến thanh âm gì, Sở Lục Y không khỏi nhíu mi, tiếp theo bỗng nhiên hiểu ra, cũng trầm mặc.

Hai người đều là trầm mặc trong chốc lát, nghĩ đến chính mình là đại tỷ, không nên lòng dạ hẹp hòi, Sở Nguyệt Xuất lắc đầu, lộ ra một chút cười khổ,"Tiểu Y, là chị."

"Ân...... Tỷ." Ngày đó buổi tối tràng cãi nhau bất quá là nàng cố ý thôi, kỳ thật đối với tâm tình Sở Nguyệt Xuất là rất lý giải, Sở Lục Y ngoan ngoãn hô thanh tỷ.

"Ân." Sở Nguyệt Xuất nhẹ nhàng lên tiếng, nghĩ nghĩ, "Thất hào đưa tin phải không?"

"Đúng vậy......" Vẫn là lần đầu tiên không biết như thế nào cùng tỷ tỷ nói chuyện, cho dù từ trước có thật sự cãi nhau thì cuối cùng tựa hồ cũng đều là Sở Nguyệt Xuất chịu thua trước, tiếp theo liền khôi phục bình thường, nhưng mà lần này tranh chấp, chuyện không giống như thế, lại làm cho nàng có cảm giác mất tự nhiên.

"Đến lúc đó chị sẽ đi nhà ga tiếp em." Thở dài, Sở Nguyệt Xuất liêu sợi tóc,"Hành lý chuẩn bị tốt, Tiểu Hề tại phương diện này vẫn luôn có vẻ mơ hồ, chị lại không ở......"

Lời nói dừng dừng, Sở Nguyệt Xuất mày đẹp nhất ninh, cắn cắn răng,"Quên đi, vài ngày nữa chị trở về một chuyến đi."

Nghe tỷ tỷ nói như vậy, Sở Lục Y trong lòng ấm áp, trên mặt đã tràn đầy tươi cười ấm áp,"Tỷ, chị...... Ân, chị bên kia khẳng định cũng thực phiền toái đi, chị cứ hảo hảo cùng ba mẹ Ngôn lão sư ở chung đi, em sẽ chuẩn bị tốt mọi thứ."

Nghe được Sở Lục Y nói như vậy, Sở Nguyệt Xuất trầm mặc trong chốc lát, cũng không miễn cưỡng,"Cũng đúng, em cùng Tiểu Hề đều lớn rồi, bất quá......"

Cảm giác cùng Sở Nguyệt Xuất nói chuyện như vậy là chuyện đã thật lâu thật lâu chưa từng có, Sở Lục Y một tay ôm đầu gối, nghe điện thoại đầu bên kia Sở Nguyệt Xuất mỗi một câu dặn dò, trong lòng ấm áp.

Có người tỷ tỷ như vậy, quả thật là chuyện may mắn nhất đời này của nàng cùng Sở Giản Hề đi.

"Tỷ......" Sở Lục Y chợt đánh gãy Sở Nguyệt Xuất lời nói, Sở Nguyệt Xuất giật mình, dừng lại, tiếp theo lộ ra cười khổ, "Có phải chị lại rất dài dòng hay không?"

"Không phải." Sở Lục Y ngồi thẳng thân mình, vẻ mặt nghiêm túc, hít sâu một hơi,"Cám ơn chị."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net