Chương 2: Cuộc sống mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Sống chung với mọi người 1 thời gian thì cô được biết họ ở đây sống dựa vào pháp luật. Dù cô không biết thứ đó là gì và làm sao có được thì cũng nhờ mọi người trong hội giảng dạy và Mira tập luyện riêng thì sau 1 tháng cô cũng có thể tự tạo ra pháp thuật của riêng mình. Đó là sức mạnh cơ bắp và 1 năng lương tự nhiên giúp cô cường hoá đòn đánh thường và di chuyển chớp nhoáng. Cô  từ từ cảm thụ các không khí xung quanh và dồn nó vào bàn tay tạo thành 1 quả cầu trong suốt bao bọc xung quanh nắm đấm, đấm 1 phát cả mặt đất nứt ra làm 2 1 khoảng. Luyện tập dần dần , thời gian trôi qua cũng đã hơn 1 năm kể từ khi cô đến đây, bây giờ 1nấm đấm của cô cũng có thể hạ gục được 1 con quái vật to lớn mà cô vừa nhận nhiệm vụ đi tiêu diệt nó xong. Hoàn thành 1 cách dễ dàng và nhanh chóng khiến người dân chứng kiến nơi đó cũng phải run sợ.
      Cũng có thể là do cô là người nơi khác xuyên không đến nên trình độ sức mạnh của cô tăng 1 cách chóng mặt, cũng là 1 phần nhờ vào sự chỉ dạy tận tình của Mira mà cô có thể nắm bắt và hiểu rõ cách sử dụng ma pháp nhuần nhuyễn, ngày qua ngày ở gần nhau nên cả 2 cũng dần có tình cảm với nhau hơn, dù vậy cô cũng không nhận ra sự khác biệt trong đó, cô cứ nghĩ rằng vì Mira chỉ dạy cô nhiều nên chỉ cảm giác như cảm tạ chứ không có suy nghĩ nhiều về mối quan hệ này hơn.

       Bề ngoài cô khá lạnh nhạt, dù bên trong hội mọi người đang cãi cọ, quánh nhau tơi bời hoa lá thì cô cũng thở dài rồi cười nhẹ 1 tiếng không quan tâm vì dù sao cũng có " chị đại" Erza dẹp loạn được rồi :)) . Mỗi lần như vậy cô đều tới quầy trong hội quán, nơi Mira làm việc kêu 1 món gì đó ngồi nhâm nhi trò chuyện với nàng.

       Ngay sau đó, hội Phantom Lord tấn công, hội trưởng Makarow nổi giận triệu tập all thành viên đi chiến đấu, trong lúc đó cô đang đi làm nhiệm vụ, nghe tin liền trở về tham chiến giúp đỡ họ. Sau khi trở về, vì Mira muốn che chở cho Lucy nên dùng pháp thuật biến thành cô mà tự nguyện để cho hội PL bắt giữ làm con tin, Efman thấy chị mình bị bắt, cậu nổi điên muốn xông đến cứu nhưng bị 1 tên trong hội PL cản trở khiến cậu phải sử dụng ma pháp biến hình mạnh nhất để chiến đấu. Jun tới thấy Mira bị tên kia làm đau , cô tức giận dùng ma pháp của mình di chuyển lao tới, trong chớp nhoáng tên kia đã bị 1 cú đấm của cô hạ gục buông Mira ra, cô liền lao đến ôm lấy nàng rồi chạy tới mọi người. Thấy người cứu mình là Jun, được cô đang bế trong lòng bỗng mặt nàng hoán chút đỏ, 1 cảm xúc khó tả xẹt ngang qua, dù là trong lúc luyện tập 2 người cũng có va chạm thân thể nhưng đây là lần đầu nàng được cô ôm trong lòng và lo lắng cho mình đến vậy. Thấy Mira bị đau, Jun lo lắng hỏi thăm thì thấy Mira ấp úng bảo không sao nhưng mặt nàng có chút ửng đỏ, nhìn có chút đáng yêu. Sau khi để Mira xuống, cô quay lại tiến tới đánh bầm dập từng tên đã khiến Nàng đau, vẻ mặt hiện lên vẻ đáng sợ khiến mọi người ngạc nhiên rồi cũng cùng nhau tiến lên chiến đấu cùng. Mira thấy cô vì mình mà giận dữ như vậy thì cảm thấy có chút vui có chút ngọt ngào. Sau khi dẹp gọn được hội PL , mọi người cùng nhau quay trở về hội với vẻ mặt đầy vui vẻ thoải mái cùng với thương tích đầy mình. Jun cũng không ngoại lệ, vì quá hung hăng chiến đấu nên cũng mang nhiều thương tích.

       Về tới, thì Mira đã kéo cô qua phòng mình để băng bó chữa trị, nhìn Người đối diện vì mình mà thành như vậy, lòng nàng vừa xót mà vừa hạnh phúc: sao mà chị ngốc vậy, đánh đến nỗi như vầy!

     Cô cười 1 ôn nhu xoa đầu nàng: ai biểu bọn họ dám bắt nạt em, đồng đội của chị..!!

Vừa nói xog cô mới để ý, " đồng đội" từ khi nào mà cô đã coi trọng nó như vậy? Thấy cô im lặng 1 lúc, nàng mới nói: chị sao vậy, ko ổn chỗ nào sao?

- không có . Cô quay đầu đi dẹp bỏ suy nghĩ đó lúc này. Cô chăm chú nhìn người đối diện đang lo lắng chăm sóc mình thì cảm giác có 1 chút gì đó hạnh phúc, ấm áp mà cô chưa từng có. Cô không biết đây là cảm giác gì, ko lẽ? Yêu...? Sao có thể, mình và nàng đều là nữ..không thể nào.. cô lắc lầu loại bỏ suy nghĩ đó vội vàng đứng dậy chào tạm biệt mà quay về phòng

         Ở đó, Mira khó hiểu nhìn cô rời đi, trong lòng có chút mất mát..

       Jun trở về phòng, nằm ầm xuống giường suy nghĩ đến chuyện lúc nãy? Bối rối, khó hiểu. Nàng dù sao cũng sống ở hiện tại cũng đã từng gặp qua nữ x nữ, nhưng chưa bao giờ nghĩ mình cũng sẽ đối với 1 nữ tử đi, huống hồ nàng cũng chưa chắc gì cũng sẽ đối vs mình cảm giác đó. Nghĩ tới đây, lòng nàng thầm chua xót, cố gắng dặn bản thân phải bình tĩnh, ko được sản sinh tình cảm, 1 lần đau khổ trước kia là quá đủ, cô không muốn lại phải thêm 1 lần nữa.  nằm suy nghĩ lung tung, cứ thế cô ngủ quên lúc nào không hay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net