Chương 95: Kêu ra đi (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiểu Trương một đường đều đang giả trang diễn một cái tận tụy kẻ điếc, hắn đối với hai người sau xe thân mật mắt điếc tai ngơ, lại tại Tiêu Ái Nguyệt mở miệng nói chuyện về sau, trong chốc lát đem xe vững vững vàng vàng ngừng ở ven đường.

Tiêu Ái Nguyệt phi tốc nhảy xuống xe, chạy vào đèn đuốc sáng trưng đường nhỏ, thăm dò nhìn quanh một hồi, bèn tự vào một cửa hàng vật dụng tình thú, hạ giọng đối bên trong tóc vàng nữ nhân giảng đạo: "Cái kia, mỹ nữ, các ngươi, các ngươi cái này có hay không chỉ sáo* a?"

*Chỉ sáo: bao cao su ngón tay, còn gọi là femdom.

Chủ tiệm lấy ra mấy loại khác biệt nhãn hiệu chỉ sáo, Tiêu Ái Nguyệt vô cùng khẩn trương cầm một hộp đắt tiền nhất, lau mặt bên trên đổ mồ hôi, thở hồng hộc chạy về tới trong xe.

Từ Phóng Tình vẫn là xụi lơ ngồi ở hàng sau, nhìn thấy nàng tiến đến, đưa tay ôm lấy cổ của nàng: "Tới đây."

Nàng rất thích chỉ huy Tiêu Ái Nguyệt, mặc kệ vào lúc nào, mặc kệ người ở chỗ nào, con mắt của nàng từ đầu đến cuối nhìn chằm chằm Tiêu Ái Nguyệt thân ảnh, Tiêu Ái Nguyệt có tật giật mình mở túi đồ ra cho nàng liếc một cái, khẩn trương quan sát biểu lộ trên mặt nàng: "Loại này được không?"

Tiêu Ái Nguyệt đã bỏ qua chuyện này nhiều năm như vậy, trước kia cùng với Đổng Tiểu Hạ thời điểm, cũng không hề dùng qua chỉ sáo, trong lúc nhất thời không biết được có thể hay không để Từ Phóng Tình hài lòng, gặp nàng không nói, càng thêm hoang mang lo sợ: "Ta, ta, nếu không ta đi đổi nha?"

Xe ở dưới cư xá dừng lại, Từ Phóng Tình lôi kéo tay của nàng, một cái tay khác sờ đến đồ vật trong túi nàng, soạt một chút ném tới thùng rác trong góc tường: "Chúng ta không cần cái này."

Dứt khoát! Lưu loát! Tiêu Ái Nguyệt nhịn không được muốn cho nàng vỗ tay khen hay, hai người trở về phòng, Từ Phóng Tình đi tắm trước, Tiêu Ái Nguyệt tranh thủ thời gian cắt móng tay, móng tay, móng tay, móng tay!

Trái tim của nàng nhảy thật nhanh, mãnh liệt cảm xúc tăng theo cấp số nhân, cách một cánh cửa cũng có thể nghe được trong phòng tắm mùi thơm của nữ nhân, tính ra đây thật sự là lần đầu tiên nàng đàng hoàng yêu cầu làm tình, Tiêu Ái Nguyệt mười năm mài một kiếm, kiếm đã hắc hắc tỏa sáng chỉ chờ ra khỏi vỏ.

Từ Phóng Tình chỉ là hơi say rượu, không có quá say, lần trước cũng là như thế này, mỗi khi nàng hơi có chút say liền sẽ thay đổi dính người, thích nũng nịu, nhưng là sau khi tắm một cái ra, lập tức trở mặt, nghiêm túc giống đội tuần tra thi đại học đồng dạng, Tiêu Ái Nguyệt có chút sợ hãi nàng trong phòng tắm ra sẽ lật lọng, hai tay nắm chặt núm cửa, suy nghĩ thật lâu cũng không biết nên như thế nào đối mặt với tình cảnh kia.

Chờ mong càng lớn, thất vọng sẽ càng nhiều, Từ Phóng Tình lần này sẽ để hi vọng của nàng thất bại sao? Tiêu Ái Nguyệt muốn mở miệng hỏi nàng, thấy Từ Phóng Tình không nói một lời lên giường, trong nội tâm bất ổn cực kì thấp thỏm, lấy dũng khí hỏi: "Ta đi tắm rửa nha?"

"Không phải vậy thì sao?" Hay là trong phòng tắm thật sự có Doraemon a, mới không đầy nửa canh giờ, vừa mới trên xe kiều mị nữ nhân trong nháy mắt không thấy, Từ Phóng Tình dựa lưng vào gối đầu, mười phần tỉnh táo hỏi nàng: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi tắm rửa cũng cần ta dạy cho ngươi sao?"

Rất muộn rồi, cũng may ngày mai không cần đi làm, tắm rửa xong, Tiêu Ái Nguyệt một bên suy nghĩ lung tung, một bên ẩm ướt cộc cộc chạy về phòng ngủ, nàng nhảy dựng lên, nhào tới trên giường, "Ba chít chít" một tiếng hôn một cái Từ Phóng Tình mặt: "Chúng ta tắt đèn nha?"

Tắt đèn làm tình ít đi rất nhiều niềm vui thú, Từ Phóng Tình nghiêng đầu nghĩ nghĩ: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi là lo lắng ta thấy mặt ngươi rõ quá sẽ đá ngươi xuống giường sao?"

Tiêu Ái Nguyệt cười ha ha hai tiếng, cũng không có tức giận, trêu chọc nói: "Đúng vậy a, ta sẽ biến thân thành Đại Ma Vương."

Người và người tương tác với nhau, câu thông tốt nhất không phải ngôn ngữ mà là động tác, thiên ngôn vạn ngữ cũng không sánh bằng bữa cơm ấm áp vào đêm đông, Tiêu Ái Nguyệt quỳ trước mặt Từ Phóng Tình, vươn tay, êm ái vuốt ve thân thể của nàng, động tác nàng dịu dàng, thời gian dần qua kéo gần lại hai người thân mật khoảng cách, Tiêu Ái Nguyệt chủ động dâng lên đôi môi của mình, thân thể hơi nghiêng về phía trước, nửa đặt ở trên thân Từ Phóng Tình: "Tình Tình, Tình Tình tỷ, trên người ngươi thơm quá nha."

Tán tỉnh mập mờ mang theo ám chỉ, trong nháy mắt đốt lên ngọn lửa giữa hai người, Từ Phóng Tình làn da ấm nóng láng mượt để lại xúc cảm cực kì thoải mái dễ chịu, so tơ lụa càng mềm mịn hơn, thoải mái để Tiêu Ái Nguyệt nghĩ thở dài: "Da thịt như băng tuyết, yểu điệu như xử nữ."

Từ Phóng Tình khẽ cười một tiếng, ngón tay chậm rãi xoa lên bờ môi nàng: "Tiêu Ái Nguyệt, nói cho ta, ngươi là thi nhân, hay là thấp nhân?"

*Chỗ này TPT chơi chữ: thi nhân là thi sĩ người làm thơ, thấp nhân là người bị làm ướt.. Ý là trêu chọc TAN ướt đó.. :)))

"Ta là. . ." Tiêu Ái Nguyệt hít sâu mấy hơi, trong tay dần dần dùng sức nắm chặt, đem ngón tay đang lướt qua môi mình ngậm vào miệng: "Người của ngươi."

"Thật sao?" Từ Phóng Tình cắn môi nở nụ cười, nàng giang tay lên, ôm cổ Tiêu Ái Nguyệt, nhẹ nhàng đẩy nàng nằm ngược xuống: "Vậy liền làm cho ta nhìn."

Tiêu Ái Nguyệt không có phản kháng, ngẩng đầu lên hôn môi của nàng, Từ Phóng Tình hít vào một hơi, nửa người trên theo quán tính nâng lên, vẫn chưa hoàn toàn nhỏm dậy lại bị Tiêu Ái Nguyệt kéo xuống, con mồi đưa tới cửa ai lại không thích, Tiêu Ái Nguyệt ôm thật chặt bờ eo của nàng, răng lưỡi cùng sử dụng liếm cắn Từ Phóng Tình đầu lưỡi.

Loại cảm giác kích thích này để Từ Phóng Tình kìm lòng không đặng than nhẹ vài tiếng, nàng mở vung quần áo Tiêu Ái Nguyệt ra, tay tự nhiên sờ soạng đi vào tấn công bộ ngực của nàng, hai ngón tay nắm vuốt đỉnh núi hung hăng đè ép một chút.

Kia xúc cảm vừa nhột lại vừa đau, Tiêu Ái Nguyệt hưởng thụ nâng lên eo của mình, trong mắt cực nóng dục vọng không giữ lại chút nào thiêu đốt lên, tay của nàng buông cơ thể Từ Phóng Tình ra, đưa đến eo của mình, chủ động cởi bỏ quần áo trên người.

Từ Phóng Tình cúi đầu xuống yên lặng nhìn chăm chú trần trụi thân thể của nàng, Tiêu Ái Nguyệt làn da trắng nõn, bộ ngực căng tròn, mặc dù Từ Phóng Tình rất hay trêu ghẹo nàng ngực nhỏ, mặc quần áo thì mập, nhưng khi nàng nằm xuống giường thì trên thân không có một chút tí thịt thừa nào, Từ Phóng Tình hai tay nắm bộ ngực trắng nõn của nàng, vậy mà kinh ngạc phát hiện mình dùng một tay căn bản nắm giữ không được, kia hai viên màu đỏ nhỏ dựng đứng lên, chờ đợi Từ Phóng Tình yêu thương nó, cưng chìu nó, đùa bỡn nó.

Trong mắt Từ Phóng Tình nhanh chóng hiện lên một vòng không dễ dàng phát giác rung động, nàng dùng đầu lưỡi khẽ liếm lấy núm vú Tiêu Ái Nguyệt, đưa mắt nhìn lên trên, thấy Tiêu Ái Nguyệt đang trợn to mắt nhìn mình, không khỏi tăng nhanh động tác liếm láp, cánh tay đưa xuống mò lên đùi Tiêu Ái Nguyệt, hai tay dùng sức ép xuống, để nửa người dưới của nàng ưỡn cong lại trước ngực mình.

Tiêu Ái Nguyệt không có mặc quần áo, tư thế này không thể nghi ngờ là xấu hổ, nàng bắt đầu cảm thấy thẹn thùng, đặc biệt là khi Từ Phóng Tình đem đầu gối nhét vào giữa hai chân nàng ma sát, Tiêu Ái Nguyệt phấn khởi vùng vẫy, cố gắng chỉ muốn thoát khỏi ma trảo của Từ Phóng Tình. Từ Phóng Tình đã nhìn ra ý nghĩ của nàng, hừ lạnh một tiếng, đầu gối không nói lời gì đi lên tới đỉnh, đánh tới vị trí giữa hai chân Tiêu Ái Nguyệt.

"A" Tiêu Ái Nguyệt toàn thân tê dại, cơ hồ đã mất đi tất cả khí lực, tình huống này cùng lần trước giống nhau như đúc. Từ Phóng Tình thủ đoạn tán tỉnh lão luyện, màn dạo đầu càng là hạ bút thành văn, đem nàng đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, Tiêu Ái Nguyệt đúng là rất hưởng thụ kỹ thuật của nàng nhưng lại không muốn giẫm lên vết xe đổ, để cho mình một mực bị đè. Nhưng nàng không thể không thừa nhận mình đã ướt, đồng thời còn làm ướt đầu gối Từ Phóng Tình. Có lẽ bị lây nhiễm bởi sự nhiệt tình này của Tiêu Ái Nguyệt, Từ Phóng Tình thân thể dần dần nóng lên, môi của nàng lưu luyến trước ngực Tiêu Ái Nguyệt quên cả lối về, bộ dáng chăm chú gợi cảm một chút cũng không có cái bóng của lãnh cảm tồn tại.

Tiêu Ái Nguyệt thật thích bộ dáng này của Từ Phóng Tình, trên mặt Từ Phóng Tình vẫn y nguyên rất đỏ, kia màu hồng nhuận tô điểm thêm sự vũ mị cho nàng, Tiêu Ái Nguyệt chịu đựng không nổi dụ hoặc, nàng không thể không động thủ, đem hai tay đặt ra sau lưng Từ Phóng Tình bắt đầu dao động, yêu thích không buông tay khắp nơi sờ loạn, Từ Phóng Tình bất mãn cắn cổ của nàng một cái, giống như đang cảnh cáo nàng tự tác chủ trương.

Tiêu Ái Nguyệt đâu để ý nhiều được như vậy, lửa tình trong nàng đang hừng hực cháy, Từ Phóng Tình điểm này lề mề căn bản không thỏa mãn được nàng dục vọng, nàng thở hổn hển, cánh tay vòng lấy eo Từ Phóng Tình, mặt tiến đến bên tai nàng, nhỏ giọng hỏi : "Tình Tình, ngươi muốn không?"

"Tiêu Ái Nguyệt, ngươi. ." Trả lời nàng là tiếng kinh hô của Từ Phóng Tình, Tiêu Ái Nguyệt bắt lấy eo của nàng, bỗng nhiên nhỏm dậy, đem nàng chặt chẽ khóa lại dưới thân, Từ Phóng Tình trở tay quăng tới một bàn tay, mặt mũi tràn đầy thẹn quá hoá giận, Tiêu Ái Nguyệt đâu thèm để ý đến, đừng nói đánh đòn, coi như làm mất mặt, nàng giờ phút này mũi tên đã trên dây cung cũng không thể không phát, hé miệng ngay tại đầu vú Từ Phóng Tình bắt đầu chuyển động, đầu lưỡi vòng quanh quầng vú xoay một vòng, vừa ngậm chặt núm vú trong miệng vừa liếm láp, Từ Phóng Tình toàn thân đều run lên, trong miệng rên khẽ một tiếng, nghiêng mặt qua, làm bộ không muốn xem người nào đó ở trên người nàng làm xằng làm bậy.

Tiêu Ái Nguyệt thấy nàng không để ý tới mình, có chút tức giận, thở hổn hển kéo mặt của nàng qua, muốn hôn lên đôi môi đỏ thắm của nàng, hôn một cái còn chưa đủ, răng còn dùng sức cắn lấy, gặm ra một cái dấu răng mắt trần có thể nhìn được. Lúc này Từ Phóng Tình là giận thật, sắc mặt tức giận, hai bên khuỷu tay chống lên giường, rất rõ ràng muốn đem Tiêu Ái Nguyệt lại lần nữa đè xuống.

Tiêu Ái Nguyệt ngầm kêu không tốt, đoán chừng nếu như bị Từ Phóng Tình đè xuống thật, liền không còn có ngày nằm trên nữa, nàng giống như gấu túi đồng dạng ôm lấy cơ thể Từ Phóng Tình cọ không ngừng, cọ đến mức áo ngủ trên người Từ Phóng Tình toàn bộ mở, muốn phản kháng cũng không tìm được cơ hội nào mới cười híp mắt giả bộ ngu nói: "A, là ai làm a?"

Từ Phóng Tình cùng da thịt của nàng dính chặt vào nhau, bộ ngực hai người ép thành một mảnh giày vò, thật giống như cái gì đều còn chưa bắt đầu làm, liền đã đạt đến nhất định cao triều, thanh âm của nàng trở nên vừa bất lực vừa kiều mị, dường như rên rỉ cảnh cáo Tiêu Ái Nguyệt: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi dám!"

Nàng đã không còn khí lực phản kháng, Tiêu Ái Nguyệt vô cùng cảm kích cái thứ rượu tốt này, để bá khí trên người Từ Phóng Tình pha loãng không ít. Nàng bò dậy, nhanh tay lột xuống quần lót màu đen phía dưới Từ Phóng Tình, giống như là có thù với nó đồng dạng, mạnh tay kéo xuống mấy lần, vùng đất thần bí mà Tiêu Ái Nguyệt nghĩ đến vô số lần rốt cục xuất hiện ở trước mắt nàng, Tiêu Ái Nguyệt nuốt nước miếng một cái, khẩn trương vuốt ve vị trí láng mịn của Từ Phóng Tình.

Đây là trời sinh sao? Hay là nàng wax rồi? Hiện tại trọng điểm không phải cái này được không? Thân thể Từ Phóng Tình kiều nộn mỹ hảo y nguyên không mảnh vải che thân nằm ở dưới người nàng, Tiêu Ái Nguyệt không chịu được muốn đi cúng bái nàng thánh khiết, nàng tách ra hai chân Từ Phóng Tình, dùng hành động chứng minh mình rốt cuộc có dám hay không. Đầu của nàng nhanh chóng chen vào, dùng đầu lưỡi từ dưới lên trên liếm láp cánh hoa của Từ Phóng Tình, Từ Phóng Tình thân thể nhận lấy kích thích, giãy dụa kịch liệt lên, hai chân kẹp chặt đầu Tiêu Ái Nguyệt vào trong đùi của nàng.

Tiêu Ái Nguyệt không quan tâm, chỉ muốn thưởng thức mùi vị thuộc về nàng, nàng tiếp tục nhẹ nhàng liếm láp qua lại, đầu lưỡi bỗng nhiên dùng một chút lực, đặt ở trên âm hạch của nàng, Từ Phóng Tình toàn thân rung một cái, nửa người trên ngồi dậy, nhanh chóng nắm chặt lấy mái tóc Tiêu Ái Nguyệt, dùng thanh âm rung động thở gấp nói: "Tiêu Ái Nguyệt, ngồi dậy, hôn ta."

Tiêu Ái Nguyệt đầu lưỡi còn đang vừa đi vừa về đùa lấy hạ thể của nàng, nhất định phải đem tình dịch chung quanh cánh hoa liếm sạch mới đồng ý bỏ qua, nàng nghe lời bò dậy, một gương mặt xinh đẹp tràn đầy sắc xuân dùng bờ môi tràn trề ái dịch đi hôn Từ Phóng Tình. Từ Phóng Tình không có chút nào ghét bỏ, ôm cổ của nàng hôn trả nàng kịch liệt, Tiêu Ái Nguyệt ngón tay đã lách được vào phía dưới của nàng, hai ngón tay đẩy cánh hoa đang đóng chặt, một bên hôn nàng, một bên để ngón giữa đi đến thăm dò.

"Ừm?" Nhưng mà con đường phản công cũng không có như nàng nghĩ thuận buồm xuôi gió, Từ Phóng Tình nhanh tay hơn nàng một bước, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai xông vào trong cơ thể của nàng, nàng từng vào qua một lần, biết chỗ nào đủ để uy hiếp Tiêu Ái Nguyệt. Ngón tay nắm chặt lấy một sợi lông của nàng, nhanh chóng đem nó nhổ xuống, Tiêu Ái Nguyệt đau đến mức bộ mặt đều biến hình, hai ngón tay để ở phía dưới nhưng không còn sức để dùng, chỉ chậm rãi trượt đi vào, để Từ Phóng Tình tận lực thích ứng sự tồn tại của bọn chúng.

Từ Phóng Tình khó chịu nhíu mày lại, thanh âm mang theo tình dục, khàn khàn ra lệnh cho nàng: "Tiêu Ái Nguyệt, lấy ra một ngón."

Chỗ tốt của thục nữ liền thể hiện tại nơi này, không thích liền sẽ nói thẳng ở trước mặt, muốn chỗ nào sẽ nói chỗ đó, Tiêu Ái Nguyệt ngoan ngoãn rút ra một ngón, nàng cùng Từ Phóng Tình mặt đối mặt ngồi ở trên giường, ngón tay cong cong ra vào trong cơ thể nàng, vẫn không quên hỏi ý nghĩ của nàng: "Tình Tình, cường độ này ngươi có thích không?"

"Ngậm miệng." Từ Phóng Tình trời sinh tính cách không chịu thua, cho dù đang ở trên giường vẫn có thể so đo: "Tiêu Ái Nguyệt, lại nói nhiều một câu, ngươi liền đi xuống cho ta."

Tiêu Ái Nguyệt không thể nói chuyện, không có nghĩa là nàng không thể nhìn, Từ Phóng Tình một cái nhăn mày một nụ cười đều hấp dẫn như nhau, Từ Phóng Tình hơi thở tràn ngập dâm mị mọi người chưa ai được nghe thấy, lại nở rộ trước mặt Tiêu Ái Nguyệt, nàng một tay ở trong người Tiêu Ái Nguyệt tăng tốc, một tay ôm cổ của nàng, đùi nửa khép nửa mở giang rộng, đem Tiêu Ái Nguyệt đặt vào trước mặt mình, bộ dáng kiều mị vì bị dục vọng tra tấn không che giấu chút nào, không ai có thể cự tuyệt.

Nhận ra Tiêu Ái Nguyệt đang xem xét mình, Từ Phóng Tình xấu hổ tức giận trừng mắt nhìn nàng: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi chưa ăn cơm sao?"

Loại này ám chỉ nếu Tiêu Ái Nguyệt còn không hiểu thì lần sau chắc sẽ khỏi được làm, nàng tăng tốc tiết tấu và cường độ trên tay mình, vài phút va chạm qua đi, thân thể Từ Phóng Tình căng cứng hết mức, Tiêu Ái Nguyệt đã nhìn ra nàng ngấm ngầm chịu đưng, cũng cảm giác được trong cơ thể mình khoái cảm càng ngày càng nhiều. Không cần nói thủ pháp Từ Phóng Tình như thế nào, nhưng vẻ thẹn thùng, điềm đạm đáng yêu trên mặt nàng cũng đã đủ làm cho Tiêu Ái Nguyệt cao triều mấy lần. Nàng càng chịu đựng như vậy, càng để Tiêu Ái Nguyệt cảm thấy khiêu chiến, cao triều sắp đến, Tiêu Ái Nguyệt lập tức hành động, một cái tay đưa xuống bắt lấy tay Từ Phóng Tình, đem nàng từ trong cơ thể của mình cứng rắn kéo ra ngoài, trên mặt Từ Phóng Tình hiện ra vẻ không tin được, Tiêu Ái Nguyệt không đợi nàng đặt câu hỏi, dùng sức bắt lấy tay của nàng, đem nàng ép đến trên giường.

Hai người tư thế từ ngồi chuyển thành nằm, duy nhất không đổi là tiết tấu ngón tay ra vào của Tiêu Ái Nguyệt, Từ Phóng Tình đè lại bờ vai của nàng, nhỏ giọng mắng: "Tiêu Ái Nguyệt, ngươi muốn chết sao?"

"Kêu ra đi, Tình Tình tỷ." Tiêu Ái Nguyệt tà ác dẫn dụ nàng, nhu tình như nước cắn lỗ tai trơn bóng của nàng hỏi: "Chẳng lẽ ngươi không sướng sao?"

Faye: Hai bà này làm tình vừa mắc cười vừa rung động quá.. Các bạn hãy trân trọng những phút giây công này của TAN, tại vì về sau em ấy cực ít còn cơ hội lật bánh. Chỉ có lúc Tình Tình say thì còn được xíu nhưng đâu lại vào đấy thôi... :))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net