1. Duy nhất một mình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vampire, từ thõa xưa là chủng loài chiếm lĩnh được toàn bộ sinh vật sống, nhưng thuần chủng Vampire lại hoàn toàn không có suy nghĩ chiếm lĩnh toàn cầu, ngược lại chính lòng tham con người khiến cho những kẻ nữa người nữa Vampire có mưu cầu đấy, tất cả đột nhiên đổ tội cho dòng máu ấy, cuộc săn đuổi và giết chết Vampire cuối cùng cũng chỉ còn vài người. Những Vampire kia chọn ngủ trong quan tài được chôn sâu dưới lòng đất để qua thời loạn này, nhưng có 1 gia đình không thể ngủ đông, thành viên nhỏ tuổi nhất bấy giờ sắp sửa chào đời, lần sinh ra này rất nguy hiểm có thể cái chết đến bất cứ lúc nào.

Ánh sáng ban mai vừa cho xuất hiện vài tia nắng, một phần nào đó của thai phụ đang bị hủy hoại nhưng nỗi đau đó không thống khổ bằng nỗi đau sinh ra tình yêu của hai người, cuối cùng đầu đứa trẻ cũng đã xuất hiện, những tiếng hét đau đớn không thể giữ lại được nữa, cũng như đánh thức những thợ săn đang trú ngụ không xa nơi đây. 20 phút sau cơn đau đã qua, tiếng khóc bật ra, khóc rất nhiều cũng như sóng âm tỏa ra, lũ dơi ngàn dặm cũng bị đánh động ngay cả ban ngày.

- Chúc mừng, chúc mừng là một bé ...

Vừa mới dứt câu 1 thanh kiếm bạc từ bên ngoài đâm thẳng vào, người đỡ đẻ là con người nhưng mang ân đức của gia đình Vampire, và cũng là quản gia của căn nhà gỗ nhỏ, đứa trẻ được trao với nụ cười đầy máu toàn thân giữ cửa, ý bảo chạy thật nhanh.

- Ta ... chậc ... ơn huệ này ta sẽ không quên.

Ôm đứa bé nhẹ nhàng vỗ về đưa đến cho mẹ, huy động toàn bộ dơi cùng với lũ dơi xa kia phá bọn người săn lùng Vampire, phải chật vật 1 lúc lâu mới xông ra được, lúc này đôi cánh lớn đã quay về hầm mộ lớn nơi đã chuẩn bị sẵn quan tài ngủ, huy động Vampire lai giả làm chính mình, rồi cho đá lấp đi cửa miệng hầm vĩnh viễn, có khoảng 20 quan tài lớn nhỏ nơi này, đặt mẹ và con vào 1 quan tài lớn, dòng sữa mẹ trào ra, đứa trẻ thưởng thức trọn vẹn.

- Jackson, chúng ta không thể để con như vậy được, nó sẽ chết mất vì thiếu thức ăn.

- Maria, có 1 cách, ta sẽ phong ấn dòng máu này lại, nó sẽ giống như bao đứa trẻ bình thường, nhưng lại bất tử, và duy trì vóc dáng 7 tuổi cho đến lần đầu tiên uống máu của 1 trinh nữ.

- Nhưng như vậy quá nguy hiểm cho con chúng ta

- Nhưng chúng ta không thể để nó ở đây và cũng chẳng thể bước ra ngoài kia, ta mang đó qua 1 châu lục khác, phía đông, ở đó ta thấy họ chưa biết gì về chúng ta và cũng không đấu đá như nơi đây.

- Jackson làm sao chúng ta biết con

Đôi mắt thấm đẫm nước mắt của người mẹ, vuốt nhẹ khuôn mặt đáng yêu kia, cánh tay ấm áp ôm lấy 2 mẹ con, hôn nhẹ lên trán vợ mình coi như  mong nàng đừng quá tổn thương, sẽ ổn thôi.

- Để con không bị nguy hiểm, ta sẽ dùng máu để khắc lên tay trái, 1 phần nào đó có sức mạng ta, con sẽ qua nạn bình an cũng như giúp chúng ta nhận ra con. Ta chỉ cầu mong con được khỏe mạnh, Sam, hãy nhớ tên của con là Sam, Sam Vernet.

- Jackson em vẫn còn rất lo, lỡ đói khát thì sao

- Máu trinh nữ không phải rất quý hiếm sao, nên Ta nghĩ rằng sẽ ổn thôi. Yên tâm đi em

- Vâng em mong là vậy

No nê căng bụng, Sam của chúng ta được bố đem đi bay qua sang Châu Á và tìm 1 căn nhà nhỏ gõ cửa, người trong nhà bước ra

- Xin hỏi cát hạ muốn tìm ai?

- Thật ngại quá tôi không muốn làm phiền cả nhà đâu, tôi và con đang bị săn đuổi, tôi đang bị thương không thể mang con đi được nên mong có thể để con lưu lại vài ngày sẽ đón sau, còn đây là coi như chút lễ vật. Đa tạ, con tôi tên Sam

hộp vàng vào tay người kia rồi chạy đi, dưới ngọn đèn dầu đứa trẻ đang say giấc rất đáng yêu, con người lại quá tham lam nhìn thấy vật chất liền nảy sinh lòng tham giữ đứa trẻ suốt 1 năm không thấy quay lại, liền suy nghĩ vụ lợi, ăn mặc giàu sang đã quen liền đem bán đứa nhỏ chỉ vừa 1 tuổi cho địa chủ trong làng.

- Coi như quen biết đứa trẻ này ta thu, 2 vàng là giá cao cho các ngươi

- Ngài chưa xem đã định giá sao?

- Mới 1 tuổi ta lại tốn tiền nuôi 3-4 năm nữa rồi mới bắt nó làm việc được

- Nhưng ngài đã xem qua đâu, rất khả ái, đích thị sẽ giúp ngài các vụ buôn bán lớn nhỏ.

- 2 đồng vàng không cầu kèo.

- Ta trả 10 đồng

Một lão bà ăn mặc sang trọng bước vào, trên tay là 10 đồng vàng đưa tên kia rồi cho người ôm đứa trẻ đi, chiếc xe cứ vậy tiến đến phủ lớn

- Đem tiểu thư chăm sóc đi

- Vương phi ???

- Đây là hài nhi của ân nhân ta, nếu như không có người đó thì không có ta ngày hôm nay, từ giờ đây là tiểu thư của các ngươi. Còn về phần Vương gia ta sẽ nói sau

Quả thật lão bà ấy là Vương phi đương triều, Sam được học hành như bao người khác, sống trông những đứa trẻ đưa người lớn đi. Vạn năm dần thay đổi, vì phủ hệ nằm trong rừng nên ít ai biết dần dần trở nên im lặng, Sam cũng thích nghi mấy trăm năm qua, mọi chuyện cứ nhẹ nhàng trôi qua, cơ thể đứa trẻ 7 tuổi mãi mãi cứ lâu lâu lại gây khó khăn cho Sam, ăn cũng rất ít nhưng không hiểu sức lực đâu ra khiến cho lũ thú rừng cỡ lớn hay ăn thịt nể phục sống trong khuôn viên phủ, ngày Sam ăn trái cây, có hôm ăn thịt con thỏ khi lại con gà khi là con heo.

Một hôm đoàn người khảo địa chất đi vào trong khu rừng, cả khu rừng không 1 bóng dáng thú nhưng lại có phân, đi mãi đến trời tối, người phụ nữ duy nhất trong đoàn phát hiện căn nhà cổ xưa

- Bạch tiến sĩ quả là tinh mắt

- Phải cẩn thận

Cánh cửa mở ra nặng nề, xung quanh nhưng cây leo bám chặt, cánh cửa mở ra gây ra 1 tiếng động lớn, nhìn qua khe cửa Sam biết đây là con người, nhìn nhận qua nhiêu năm qua Sam không thích con người. Những con vật đang ẩn trong phủ cũng bị đánh động từ rắn, hổ, sư tử, ... những con thú ăn thịt liếm mép bởi chủ nhân đã cho phép, từng người làm mồi cho chúng, còn 3 người vượt qua màn đêm tiến vào căn nhà, ánh đèn dầu trong Thư phòng làm họ bị thu hút. Cánh cửa mở ra

- Là một đứa trẻ sao?

- Tiến sĩ ...

Một con trăn lớn phóng đến tên nam kia, người còn lại hét lớn rồi bỏ chạy chỉ duy nhất kẻ tò mò đang nhặt từng mẫu giấy

- Hảo thư pháp

- Ngươi là ai?

- Ta là Bạch Dạ, là người đến đây khảo địa chất, nơi đây là đâu?

- Vương phủ, ngươi không sợ?

- Tò mò đúng hơn, tại sao sâu trong khu rừng này lại có 1 đứa trẻ khả ái, tên của nhóc là gì?

- Sam

- Vậy Sam có thể cho cô hỏi những con vật ngoài kia là gì?

- Bạn bè, bảo vệ, thú nuôi ... với Ta rất quan trọng

- Vậy chúng không giết lại lẫn nhau

- Có khi không đủ thức ăn kẻ yếu phải bị loại

- Sam năm nay bao nhiêu tuổi rồi?

- 6 tuổi

- Có vẻ như ta phải là người có duyên nói chuyện

Từng ngày quấy rầy để khiến đứa trẻ kia động tâm, từ nấu nướng, dọn dẹp đến chỉ cho toán. Luyên thuyên đủ mọi chuyện trên trời dưới đất, bức tranh muôn màu sắc đẹp khi bước ra khỏi khu rừng này, cũng đã 1 tháng ở cạnh nhau, mặc dù không nói nhiều nhưng Sam rất tôn trọng vị khách không mời này.

- Sam, hôm nay em đi hái nấm đi, mưa qua rồi lúc này nấm đã mọc rồi

- Nấm dùng làm gì?

- Để ăn, rất ngon.

Không nói nữa chỉ cùng bước, dấu chân lạ khiến Sam nhăn mặt, rất có thể là lũ thợ săn. Đoán chuẩn xác lần này đám thợ săn tấn công bất ngờ lại đúng lúc Sam đi mất đem tất cả con thú đi, tiếng hét của con gấu đánh thức giác quan của Sam, chạy nhanh quay lại thì cả khu vườn chỉ toàn máu, dấu chân và còn tiếng cười đùa, cùng đại bàng trên không đi đến chỗ dừng chân của chúng. Đối diện là những khung sắt là xác là máu và là từng cái đầu của bọn thợ săn rớt xuống, nội công mấy vạn năm đâu phải chuyện đùa.

- Ác quỷ, CỨU ~

- Aaaaaaaaaaaa

Tiếng hét của Bạch Dạ làm Sam bất chợt & sôi máu, chưa đầy 10s những cái xác không đầu nằm rãi rác, ánh mắt vô hồn bước chân nặng nề lôi từng các xác chất lên. Đốt, ánh lửa rực cháy

- Sam, hãy đi với cô, các linh hồn đã siêu thoát thanh thản

- Bạch Dạ, Ngươi có giống chúng không?

- Đương nhiên là không.

- Vậy hãy chặt đầu cái tên đang trói ở góc cây đằng kia, Ta sẽ theo ngươi ra bên ngoài.

- Nhưng ...

- Đáng lí Ta sẽ cắt từng miếng thịt để làm mồi cho đại bàng nhưng nếu ngươi làm được, Ta cho hắn đi thanh thản 1 chút.

- Sam không để hắn sống được sao?

- Hắn là tay sợ săn lão luyện đã bao nhiêu xác động vật chết dưới tay hắn, bao nhiêu sinh mệnh nhỏ đã bị hắn bức tử,ngày nào hắn còn sống sẽ là mối nguy hiểm. Lý Kiên, tội phạm truy nã hàng đầu liệu rằng đầu hắn có thể lĩnh thưởng rồi đó hoặc bán cho lão mập.

- Ta làm

- Dễ lắm, súng của hắn còn đạn là loại phát nổ, 1 viên nhắm thẳng vào đầu hắn và cho nó phát nổ đi

Cầm đôi tay run rẩy kia hướng đầu hắn và "đoàng" đầu hắn vỡ nát, ném tất cả vào mồi lửa kia, cháy như vậy suốt 1 ngày ngay cả xương cốt cũng đã thành than.

- Đi thôi

- Đi đâu?

- Xuống núi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net