17. Oa Ngân San nghĩa nữ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Càn Hoạn bị treo sống giữa thành ba ngày với tội trạng, cũng giống như những nơi khác lầm than, Thừa Vận tướng quân cũng đồng ý cho cách giải quyết của các hoàng tử, sau ba ngày tịch thu bảy phần gia sản đem bù đắp cho dân còn ba phần chia cho người trong phủ rời đi, kẻ làm kẻ chịu không liên lụy gia quyến.

Sa Na một cái tên hết sức khiến Sam chú ý nói đúng hơn một người bạn thế giới hiện đại chuyên về cơ khí nhưng không hiểu vì sao nơi này lại xuất hiện.

Tạm gác chuyện Sa Na qua một bên bây giờ chính là đối mặt với hài nữ nhỏ nhắn được Bảo Trân cứu về hay nói đúng hơn là Sam muốn nàng cứu về.

Sam đưa mắt nhìn hài nữ, quét từ trên xuống dưới, rất giống nghĩa mẫu cưu mang nàng, khí chất dòng máu, "Nha đầu ngươi tên là gì?"

Hài nữ từ từ đi đến gần Sam từng bước rất cẩn thận đến khi nắm được vạc áo mới mở miệng, "Là San Ngân"

Sam một câu trắng trợn, "Đem về lại chỗ cũ đi"

Bảo Trân phản đổi, "Tỷ, nói đem về làm sao được, nàng quá nhỏ, phụ mẫu đều toan mạng"

Minh Trúc chen vào, "Muội cũng không đồng ý với quyết định của tỷ, với lại hài nữ này chỉ quấn mỗi lấy tỷ, nếu tỷ không giữ lai e rằng không có người thứ hai đưa tay giúp đỡ đâu, lại rất có thể lại giống tam muội"

Như Yên gật đầu đồng tình, "Cứ nhận làm đồ đệ hay nghĩa nữ cũng được, nhất quyết đã đến đây thì không quay đầu lại được!"

Bảo Trân tiếp tục muốn thuyết phục, "Tỷ muốn mang hài nữ về, rồi nhất nhất bảo chu toàn cho nàng, giờ tỷ bảo đem về nơi cũ, tỷ không thấy hài nữ này rất khả ai, rất đáng yêu sao"

Sam tiếp tục thăm dò, "Theo nhưng sẽ rất nguy hiểm đến nha đầu này!"

Bảo Trân kiên quyết, "Muội sẽ bảo vệ được, chưa nói đến y thuật của nhị tử nếu trà trộn cứu người chẳng phải có tam tỷ sao. Muội không tin khinh công của tỷ không mang hài nữ đến nơi an toàn được!"

Như Yên cùng Minh Trúc gật đầu chấp nhận, Bảo Trân cương quyết cạnh tranh đoạt lại

Sam hơi nhíu mày nhưng cũng nhanh chóng thở nhẹ ra xoa đầu hài nữ, " Từ nay San Ngân đã không còn nữa, mà là Oa Ngân San, nếu đồng ý liền làm nghĩ nữ của ta"

Hai tiếng khá cùng vần, hài nữ nhỏ chỉ cảm nhận bên cạnh người này an toàn nhất đương nhiên gật đầu chấp nhận

Sam bế hài nữ lên, "Vậy tên đó cứ vậy, bình thường sẽ gọi tiểu San, ta là Trần Bạch Sam, là nghĩa mẫu, sau này gọi nương"

San nhỏ bé đương nhiên chấp nhận gật đầu, "Vâng thưa nương"

Sam hài lòng, từng người giới thiệu cho San nhỏ, "Đây sẽ là nhị nương" chỉ Minh Trúc, "tam nương" chỉ Như Yên, "và tứ nương" chỉ Bảo Trân, "sau này nếu như ta không có bên cạnh cứ theo các nương học hỏi, không được lười biếng nếu không ta sẽ đem quay lại nơi này"

San nhỏ chỉ biết gật đầu bởi nàng cảm nhận được người này nói được làm được, lo lắng rồi sang tứ nương ôm vào lòng vui vẻ cọ má

Sam quay lại chỗ ngồi phân phó, "Chúng ta còn một nhân vật cần lưu ý!"

Như Yên phản ứng đài tiên, "Là người mà hắn nói đến!"

Sam gật đầu nói tiếp, "Đúng là vậy, Sa Na một cái tên với tỷ rất thân thuộc nơi đó thám thính cũng đang làm việc"

Như Yên được nhắc đến thám thính liền nhớ đến dơi ánh mắt vàng kim, "Tỷ! Hắc Kha của muội đang nơi nào?"

Sam hơi giật mình nhìn sang Bảo Trân, đôi mắt hư đỏ, "Được rồi, đừng loạn lên như vậy, mang về hết đi"

Bảo Trân vui vẻ đợi chú dơi đôi mắt đỏ huyết bay đến, đưa ra khoe cho San nhỏ, "Đây là Cự Huyết, là vật cưng của tứ nương"

Sam đưa cho Thiên Minh một chú đôi mắt đen tuyền, còn San nhỏ đôi mắt trong sáng thân hình nhỏ nhắn rất hợp, đương nhiên Hắc Kha đùa giỡn cũng Như Yên

Sam xuất bốn thân mảnh đều là tín bảo, được lệnh bốn chú dơi thâm nhập vào cơ thể "A a a a a" để lại một kí tự dơi, "Chỉ cần gọi tên chúng sẽ xuất như vậy sẽ tốt hơn"

Có người đang lôi thân mảnh ra đùa nghịch tiêu soái, Sam đơn giản lưu lại nơi xuất hiện nhưng việc ra vô như vậy rất mất sức, cần thời gian thích ứng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net