22. Tước đoạt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai dè chừng nhau và không thể để việc phòng thủ rơi đi bởi không chỉ có ma sói mà còn cả hàng cung thủ tập kích sẵn sàng chờ đợi thời cơ, ma sói biết rõ người trước mắt không phải dạng dễ tấn công mà hơn hết có thể một kích hạ mình nên thay vào liều mạng nó tạo khoảng cách tìm điểm yếu.

Gió cứ cuốn giữ hai người, mang đến mùi hương, mùi của nữ nhân, và cả mùi tanh tưởi của Sam quyện vào, dù có nói thêm chục câu thì ma sói vẫn biết nhất định kẻ trước mắt y sẽ không hé nữa lời nói lại, "Xem ra là vì nữ nhân đến đây, khai danh tánh đi sau này ta sẽ để bọn họ lập bài vị thờ cúng"

"Sam Vernet"

Nghe đến từ Vernet ma sói như bị kích động nhất thời, nhưng vẫn giữ điềm tĩnh ra mặt, con ngươi có chút dao động nhưng rất nhanh trở lại càng thêm lửa giận, điều này khiến Sam vô cùng lo lắng, có lẽ thời đại này dòng họ cũng đã xuất hiện và có vẻ như đối với ma sói kia là vừa hận vừa sợ.

Một hồi ma sói thu lại thân hình bự của mình, chuyển hóa thành một con người, thế nhưng vẫn cao hơn Sam một cái đầu làm những kẻ Khắc Tư cảm thấy lạ, đầu lĩnh tiến đến, "Tên quái vật kia, ngươi phải làm theo lệnh chưa, tại sao còn không tấn công hắn"

SOẠT, đầu lĩnh rơi đầu chạm đất khiến bọn họ hoảng sợ, lại nhìn người kia đưa ánh mắt giết người hướng từng người kia như cảnh báo, "Đừng nghĩ con người yếu ớt như các ngươi muốn ra lệnh cho ta", nói rồi quay lại đối mắt với Sam, "Thứ lỗi cho ta bọn họ nhiễu sự thực, Sam Vernet một cá nhân của dòng quỷ hút máu khép tiếng phương tây, nhưng ngươi đã quên rằng ngày hôm nay hay ngày trăng tròn các ngươi từng người đều sẽ bị chúng ta những kẻ đứng đầu mạnh mẽ giết đứng đầu cây ăn thịt, ta là Gin, Gin Hunter, hãy đem cái tên này mà cáo lên bọn chúng"

Tức thời không còn thấy thân ảnh đâu cả, Sam rất nhanh buông đi thị giác kêu gọi những giác quan còn lại đẩy đến căng thẳng, tốc độ quá nhanh không thể nào nhìn thấy được, móc vuốt sắc bén đầy uy lực tấn công, cứ vậy mà thân thể Sam be bét máu.

Đợi đến khi cả người Sam đầy máu thì ma sói mới chốc dừng lại nhưng đấy chính là cái sơ hở chết người của Gin rất nhanh Sam tiến đến đem máu ma sói thu vào, đồng thời giải hóa điều khiển máu, đồng thời cũng đánh dấu, nhưng lại bị một đá bay xa thân Sam xuyên qua không biết bao nhiêu cái cây nữa nhưng nhất định không ít, rồi một mũi nhọn của cây đâm xuyên qua bụng suýt nữa là chạm ngay vào tim, vết thương cứ xì xèo bốc khói.

Sam mạnh tay hất người khỏi đó, máu tuôn xối xã, vết thương nhanh chóng liền lại cả người bốc khói nghi ngút, Gin bị cắn răng của Vampire có độc hiếm có khiến nạn nhân tê liệt vừa hết liền truy đuổi theo, "Haha nhìn nhìn mà xem ngươi có phải là một cá thể của dòng họ Vernet lừng danh không đây, hôm nay có lẽ ông trời cũng đồng ý với ta ngươi sẽ chết rồi"

Sam bị bức ép đây là bức ép không phải tự nguyện để sóng xót để thoát thân thì phải giết hắn, đối mặt với nhau, ánh mắt của Sam đã chuyển đổi một màu tối, và con ngươi lại chính là màu đỏ của máu những huyết thanh không ngừng kêu gào đói khát, "Thực ra máu của ngươi không tệ đâu, Gin"

Nghe lời này Gin dựng lên hoảng sợ lại một lần nữa biến mất thân ảnh, không rõ từ nơi nào chỗ nào Gin bị tấn công ngay giữa không rơi bịch xuống đất, nộ ra rất nhiều máu điều kì lạ chính là máu tự di chuyển đến chỗ Sam, "Huyết ngục, ngươi ... ngươi ... đã uống máu bao nhiêu người rồi, ít nhất phải là máu của trinh nữ mới có luyện được huyết ngục, bọn quỷ hút máu như các ngươi thật đê tiện, bọn họ có làm gì ngươi mà các ngươi ra tày tàn nhẫn vậy hả"

"Muốn cáo kiện sao", Sam đưa tay lên như đang nắm một vật gì đó, "Gin lựa chọn của ngươi là quy hàng hay chết"

"Hừ ta đã chết không dưới chục lần, gặp âm binh cũng giết âm binh ngươi nghĩ ta sợ chết sao"

"Với sự dẫn đường của máu, ta là chủ nhân của ngươi, ta đem huyết chú lên tim ngươi, từ nay ngươi phản ta sẽ bị dày vò sống không bằng chết", đối mắt rực ráng

Gin cảm nhận tim mình đang có gì đó vây hãm lại, không chỉ có vậy mà còn trí óc như đang bị người này điều khiển, "Ngươi ..."

"Lấy sinh mệnh của ta ra lệnh trở lại tự giết chính mình quay lại đây"

Gin gằn lên mấy chữ đôi mắt muốn giết người, "Ngươi đây là muốn gì?"

"Ta chỉ muốn cho tiểu San cảm nhận nam nhân tốt vẫn còn mà thôi"

Như y lệnh Gin rời đi giả chết quay lại, còn Sam chính là đối diện với cơn khát điên cuồng, lúc này cần chính là máu, cơn đói rất nhanh lu mờ đi lí trí, phần bản năng trổi dậy đi tìm máu, thức ăn ở đâu? Theo như những gì mà mình nhìn thấy lúc này Sam đã quay lại hang động nhưng chính là một Vampire khát máu giọng nói cũng vì khô mà khiến người nghe sởn gai óc, đối với 3 người ở trong hang động này không lưu tình mà tiến đến nắm lấy một người, không biết là ai nhất định định là một trong hai người lớn, một là nhị sứ muội hay là tứ sư muội.

"Đại tỷ ... là người phải không?"

"Đói"

Người bị nắm lấy nghe được sững người nội tâm kịch liệt, một phần kí ức không muốn nhớ đến trở lại cái chết và đêm tân phòng của mình, người bị nắm chính là nhị sư muội Thiên Minh Trúc, xoay cổ tay liền hiện ra một kim châm cứ vậy là châm vào huyệt đạo nào đó miễn sao có thể thoát ra, thế nhưng lại nghe tiếng kim châm mình rơi xuống, "Aah", nàng bị mang đi vào sâu trong hang đá, bị đè vào vách đá dựng đứng.

Sam đưa tay giữa tay Minh Trúc lên cao, cúi người ngửi ngửi mùi trên người, hướng đến liếm xương quai đòn cắn cắn, còn một tay cởi đi đai lưng của Minh Trúc, rất nhanh lộ ra trung y bên trong, hiện rõ khó chịu trên khuôn mặt Sam bạo lực xé trung y lộ ra chiếc yếm đỏ cùng làn da trắng nỏn nà.

"Dừng tay lại tên hỗn đãng kia, ngươi có biết bổn cung là ai không?"

"Hửm ...", Sam dùng đôi mắt màu đen lúc này nhìn người kia, dùng đôi mắt mình tước đi ý chí phản kháng cũng như ánh sáng của đôi mắt.

Rất nhanh Thiên Minh đưa tay đặt lên vai người kéo sát lại, đưa tay cởi đi y phục của chính mình phô diễn tất cả trước mắt, tiến đến tiến đến gần hơn và rồi khi môi cảm nhận được thứ mềm mềm lạnh lẽo, còn cảm nhận được hàm răng năng khác người, một chút chống cự cũng không có mà còn bị cuống vào sâu hơn.

Hơi thở đứt quảng, lòng ngực phập phòng, tiếng hỉ hoan cứ ngày càng nhiều, không khí xung quanh còn muốn tan chảy, hai người quấn lấy nhau, từ trên cơ thể của Thiên Trúc ngày càng nhiều điểm xuân, Sam quỳ trên mặt đất tay dò xét hoa viên đã ướt đẫm không suy nghĩ nhiều, tiến đến dùng miệng của mình trước làm mềm nơi đó, cứ vậy mà tiến vào trong một khoản cảm nhận người phía trên đang đặt trên đầu mình nhấn sát vào, hơi thở cùng tiếng hỉ hoan ngày càng khó kiểm soát.

"Ưm ... ngươi ... không mau dừng lại"

Như không nghe rõ một lát sau Thiên Minh đạt cao trào, cả người run lên nắm chặt lấy những thứ có thể nắm, rất nhanh sau đó Sam không cho phép nghỉ ngơi, nâng một chân của người bị áp lên vai của mình, dùng tay của mình tiến vào bên trong, không nhanh không chậm khám phá, Thiên Minh nắm chặt lấy vai người kia mặc kệ người kia đùa giỡn của mình, miệng không ngưng lại những tiếng rên la theo nhịp tay của người kia.

Rất nhanh sau đó phá đi rào cản Thiên Minh đau đớn nhưng có gì đó khiến cuống họng nàng không thể hét lên được, máu từ nơi đó xuất hiện Sam không để thứ quý báu rơi đi vừa nhịp nhàng tiến vào sâu hơn, liếm không để xót một giọt còn chen lỏi vào tận bên trong thưởng thức.

Lúc nào bảy phần ý thức đã trở lại, bởi chưa đủ qua cơn đói Sam đưa mắt nhìn quanh kiếm một thảm cỏ gần đó, cởi đi ngoại áo của mình phủ lên đó, rồi cứ vậy bế Minh Trúc trên đây, bị nhấc lên hoảng loạn ôm chặt lấy cổ người kia, thân dưới đã qua cơn đau trở nên vô cùng thèm khát thêm những thứ khác nữa, dục vọng dâng lên trong người vừa đặt lưng xuống rất nhanh kéo người không rõ là ai cuồng hôn.

Sắp đạt đến cao trào lần nữa thì PHẬP Sam dùng răng nanh của mình cắn mạnh để máu chảy ra tận hưởng máu ngon để lấy lại sức lực, vừa đủ Sam đã rời khỏi liếm đi nơi đó để chỗ căn liền lại nhưng không rõ tại sao nhị sư muội của nàng lại không mệt mỏi, phải tiếp đãi đến khi người kia kiệt sức thiếp đi.

Nhìn lại tất cả Sam không biết nên thế nào nữa nhưng bây giờ chính là an toàn, phiền phức nhất vẫn là làm sao giải thích chuyện xảy ra, vừa lúc bế Minh Trúc ra ngoài đã thấy Gin đã xuất hiện ngoài cửa hang.

Tiểu San nhanh chóng dưới ánh sáng nhìn thấy, "Nương ...", liền chạy đến bên cạnh còn nhìn thấy nhị nương trên tay nhịp thở rất đều có chút mệt nhọc.

Còn Gin thì chau mừng bởi vẫn là cái mùi kia, "Ngươi lại ăn nàng ta đúng không?"

Sam tiến đến giới thiệu Gin với tư cách là một người bảo vệ, không lâu tất cả cùng xuất phát trở về chính là không rõ bao nhiêu ngày đã trôi qua mà người đón vô cùng lo ngại, đặc biệt là Na Ly, hiểu rõ Sam nhất trong lúc này bởi vì biết rõ thân phận.

Sau khi sắp xếp mọi chuyện giới thiệu qua Gin nhìn sắc mặt Na Ly cực kì nghiêm trọng, Na Ly hiểu rõ bởi huyết chú không phải chỉ là một lời nguyền cho người bị hạ mà chủ nhân còn bị một trận vô cùng tàn tạ nó như rút hết sức mạnh khi Gin cố sức chống lại huyết chú phản lại chủ nhân, đây chính là thứ chỉ nên gắn lên con người mà giờ đây Sam lại hạ lên một đại ma sói.

"Na Ly đừng có nhìn mình như vậy, mọi chuyện đều ổn cả, tứ muội và tiểu San đều ổn, có lẽ nhị muội sẽ có chút không chấp nhận được sự thực, Hoa Yên muội giúp muội ấy được chứ!"

Hoa Yên nghe nhắc đến tên mình cũng đoán được nhị sư tỷ chính là bị đại tỷ ăn rồi, chuyện này với nàng không khó nhưng ít nhất cũng đòi quyền lợi chưa nói đến việc mấy này đại tỷ cứ lơ toàn vì vị bằng hữu kia mà không ngó ngàng đến bất cứ ai, "Vậy đại tỷ thưởng gì cho muội đây!"

"Muội muốn gì cứ nói"

"Sau này muội sẽ nói, nhị tỷ cứ giao lại cho muội là được, chưa chắc thành công biết đâu muội ấy chính là tìm tỷ thì sao"

Biết được tứ sư muội của mình cảm thấy tội lỗi, thân là một sát thủ lại bị bắt đi còn trở nên vô dụng khiến cho nhị sư muội thương, tất thảy nếu không có đại tỷ nhất định sẽ không toàn thây, Sam hướng người giao nhiệm vụ, "Tứ sư muội chuyện của Gin, người này không phải là người thường, người này thiên về tốc độ và sức mạnh nếu về tốc độ thì tỷ tin tưởng muội có thể giúp tỷ một tay thu phục người này, nếu có chuyện gì cứ để Cứ Huyết thông báo là được, tự nó sẽ có cách liên lạc với tỷ. Đừng lo bảo vệ các muội là trách nhiệm của tỷ"

Bảo Trân gật đầu bắt đầu nhiệm vụ của mình, tiểu San thì một mực cùng Na Ly đi kiếm chuyện chứ nếu ở lại bây giờ nhấc định sẽ làm phiền nương của nàng, một đoạn đường dài bản thân tiểu San cũng ngửi thấy mùi lạ từ nhị nương, bây giờ tam nương cũng vậy, nhưng có lẽ mùi lạ nồng nặc nhất chính là nương, vẫn là một băng lãnh nương, trong nóng ngoài lạnh và đương nhiên tiểu San hiểu được đó.

Không lâu sau đó phòng của nhị sư muội vang lên tiếng hét ngay khi tỉnh dậy mọi chuyện cứ chảy đến chân thực còn cả khuôn mặt cuối cùng mà nàng nhìn thấy lại chính là đại tỷ, "Aaaah ..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net