3. Xuyên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh sáng làm lay động mi mắt của Lam Ngọc Dạ, bụng dưới ngay lập tức truyền đến đơn đau, đôi mắt lại đẫm lệ, tiếng khóc làm người kia thức tỉnh, khăn tay áp vào má

- Sam, sao anh lại ở đây?

- Biết rồi, nay tôi được nghĩ dẫn cô đi chơi

- Nhưng tôi ...

- Đã lan như vậy rồi, tôi giúp cô lấy lại thanh danh

Những ngày sau trên mặt báo 'Lọ lem gặp hoàng tử' 'Lọ lem thời @ ' 'Hoàng tử đính hôn' 'Sam Vernet, hoa đã có chủ' ... điều hạnh phúc nhất chính là Lam Ngọc Dạ được Sam bảo vệ như 1 nàng công chúa, càng ở bên càng khó kiềm chế cơn khát máu, những kẻ làm khó cô trước đây đột nhiên trở nên ốm yếu gầy gò, từ 1 cô gái quê mùa bị bắt nạt nay cô là công chúa của 1 hoàng tử được bao người yêu mến, tưởng chừng đây là hạnh phúc nhưng rồi cô cũng bắt gặp được Sam đang hít máu kẻ đã từng biến cô thảm hại trước đây, từng cái biến đổi cách quên đi những gì vừa xảy ra, cô khẳng định nhiều hơn Sam Vernet không phải con người. Đương nhiên lần này Sam Vernet cố ý để Lam Ngọc Dạ thấy để tiện hành động, cơn khát không thể dừng lại được nữa, bế kẻ hoảng loạn kia về căn phòng

- Sam, anh là thứ gì vậy?

- Vampire

- Vậy những kẻ kia

- Đều do tôi làm

- Tại sao lại hại họ?

- Họ không chết, tôi chỉ lấy đi vài phần máu trên cơ thể họ thôi, chính sự bê tha đã khiến họ như vậy nhưng mùi vị không ngon bằng cô, người tôi muốn hút máu nhất chính là cô

- Vậy có đau không?

- Đau

- Vậy thì hút đi

- Được

"Phập" máu từ cổ tuôn ra, bởi vì cơn khát một khi đã thõa mãn thì đương nhiên phải hút nhiều 1 chút, hút đến khi Lam Ngọc Dạ chỉ còn là tro bụi, bộ đồ trên người không còn gì cả, đây là ngưỡng cửa của bao Vampire phải vượt qua, bất quá vì mẹ Sam lại chính là Vampire nên không biến mất như thế này, sự chuyển biến nhẹ, bóng dáng nóng bỏng thướt tha xuất hiện, bộ đồ bố may đúng y như dáng người, lúc này anh của Sam cũng đã về.

- Chúc mừng con gái cha đã trưởng thành, quả thật nếu so với anh trai con, quả nhiên đẹp hơn vài phần

- Sam

- John

- 2 đứa quen nhau sao!

- Cái tên con kể cho mẹ nghe suốt ngày tặng quà tặng hoa cho con mà con nghĩ đồng tính đấy

- Đâu chỉ là quà anh gửi cho em thôi mà, cất công anh chọn em lại không chịu thật bất công

- Sao anh không gửi túi máu có thực dụng hơn không?

- Như vậy khó gửi đi lắm, anh ở xa mà, yên tâm a đã có đầy đủ 1 kho máu được huy động từ khắp thế giới, bất quá 1 ngày mất 4 túi không sao đâu mẹ nhỉ!

- Đúng là thủ đoạn giống nhau nhỉ

- Hôm nay con không khỏe nên không muốn đôi co

- Sam, con ổn chứ?

- Con ổn mẹ à! Cơn khát thật sự quá khủng khiếp

- Yên tâm đi cơn khát vạn năm của con đã được khắc phục, duy trì sống thì 1 lượng máu nhỏ là được, khi bị tấn công con muốn dùng năng lực Vampire con phải hút máu nhiều 1 chút, không phải lúc nào cũng hút ở cổ vũ đâu.

- Vâng thưa cha

Đêm đó sãi cánh cuối cùng cũng bay được, bộ đồ trung cùng nỗi đau bay vọt thẳng lên trên trời, cứ thế mà bay bất kể cơ thể đang bị không khí đánh mạnh làm rách da nhưng chưa kịp loan máu thì đã lành hẳn, thu cánh từ trên cao rơi xuống ngay tâm cơn lốc và khi đáp xuống đất chính là từ trên trên rơi xuống nhà gia phú ngay trước mặt phu nhân của phủ đệ.

- Phu nhân, người hãy cẩn thận

- Không sao,có lẽ là bị bất tỉnh nhân sự, ban ngày ban mặt rơi xuống đâu có lẽ là ý trời, Trầm nhi mau mau gọi đại phu đi, là một cô nương.

- Ân phu nhân

Đại phu chưa đến thì người kia đã tỉnh dậy, các vết thương vẫn còn đang lành lại, cảm giác đau bên ngoài sao bằng đau trong tâm tư, ánh mắt bi thương nhìn người cứu mình

- Tiểu cô nương, tại sao lại từ trên trời rơi xuống, bất quá nhìn cô nương tA lại cảm thấy có chút thân quen

- Tạ ơn cứu mạng của ân công, tiểu nữ năm nay 16 tuổi, gia đình ở 1 nơi rất xa, họ Bạch danh xưng chỉ có 1 tên Sam, nhà tiểu nữ có phụ mẫu, nghĩa mẫu, đại ca và 1 hài tử sắp ra đời. Tiểu nữ đang trên đường du ngoại thì bị rơi xuống đây

- Thì ra là vậy, đại phu sắp đến rồi, cô nương cứ để bốc 1 thang thuốc lưu lại quý phủ vài ngày rồi ra đi cũng không muộn, nếu như đã không còn ai, ta lại thích tiểu cô nương đây, ta có nhã ý muốn nhận tiểu cô nương làm nghĩa nữ đương nhiên có điều kiện nhỏ rồi, Trần Bạch Sam sau này sẽ là tên của cô nương

- Ân theo như nghĩa mẫu định đoạt

- Ở đây có lão gia, nhị phu hân và tam phu nhân, có 2 hài nhi, 1 nam và 1 nữ, gia đinh ở đây đều do 1 tay ta bồi dưỡng nên Sam nhi cứ yên tâm bồi dưỡng cơ thể.

Cuộc sống tại Trần gia đôi phần tẻ nhạt, tiếng đàn du dương như mang nỗi lòng gửi thiên hạ, dần dần danh xưng tài nữ đệ nhất Nhất Liên thành cũng đã tới vào tay, không những cầm kì thi họa, y thuật cứu người có thể sánh ngang với hoa đà tái thế, cứu người sống thành người chết, bất quá với Sam thì chỉ là bệnh vặt, chưa gặp ca bệnh khó khăn nào. Trong phủ đều coi nghĩa nữ của đại phu nhân như đại tiểu thư, hài nhi lớn bé trong phỉ đều phải học, đương nhiên thiếu gia và tiểu thư có 1 sức ép không hề nhỏ

- Đại tỷ thật sự phải thuộc hết sao?

- Tỷ ơi!

- 2 đứa ngốc này, hôm nay theo tỷ ra ngoài nhé, ứng xử hôm nay thể nào quyết định bài tập những ngày sau

Trần gia hôm nay quyết định làm loạn Nhất Liên thành, sĩ tử tú tài chưa 3 câu đã bại trận rút lui, cầm nghệ e rằng khó ai cưỡng lại, ngay cả lũ chim yêu thích bay lại gần cùng hòa nhịp cùng tiếng cầm, đại tiểu thư nhẹ nhàng thưởng thức điểm tâm tại tửu lâu, tuy không phải gì đặc sắc nhưng cứ trăng tròn trong tháng thì có 1 ăn mày được thay đổi số phận, nói đúng hơn có 1 tiên nữ tái thế sẽ mang đi 1 tiểu ăn mày khi trở lại trong tay là 1 hòm nhỏ có 10 thỏi bạc, đó là gia tài giúp 1 tiểu ăn mày có thể sống xót qua 1 năm, nếu tiết kiệm có thêm vài bộ đồ ấm.

Qua 1 năm Nhất Liên thành trở thành 1 nơi ngang ngửa Kinh thành, ngay cả ăn mày cũng có tiền mua thức ăn, bất quá ko bước vào tửu lâu được thôi, danh tiếng Trần gia nhanh chóng vang đến nổi tiếng, ngay cả thái tử đương triều cũng hạ mình đến cầu thân hay cố gắng để lọt vào mắt xanh của nàng, nhưng e là không thể, bất quá theo như lệnh triệu hoàng đế Trần Bạch Sam trở thành tôn sư dạy các hoàng tử, công chúa trong triều, một lần đã lên làm nhị phẩm lại là nữ nhân nên ít người không can tâm, đặc biệt là các hoàng tử

Bước vào Thượng thư phòng, mỹ nhân hấp dẫn không ít hồn nhân, ngay cả công chúa và hoàng tử ít nhiều cũng công nhận đây là tôn sư, lại thêm lúc nhiều câu vấn đáp hay câu vè khó ai tìm được các ứng biến tốt, đương nhiên kì nghệ khó mà ai có đối thủ, thái tử và hoàng tử tiếp cận nhưng chỉ nhận được sự lạnh lùng thờ ơ của nàng ta.

- Hoàng thượng, Trần tôn sư đang ở ngoại điện

- Truyền

- Thần tham kiến hoàng thượng

- Bình thân, lần này cũng là chuyện hôn sự của nhị công chúa đúng không?

- Bẩm hoàng thượng, theo như chiêm tinh thì nhị công chúa đến năm 22 tuổi không thể xuất giá, nếu như xuất giá cho mang đến họa diệt vong.

- Đừng nghĩ thấu thiên địa có thể thấu lòng trẫm, bất quá nếu như không làm vậy trẫm e rằng khó mà bảo toàn giang sơn

- Thần đến báo cho hoàng thượng đừng vì thiên hạ rồi phụ thiên hạ, thần cáo lui

Đại hôn theo như thánh chỉ cũng đã tiến hành bất quá trong phòng tâm hôn, từ cửa sổ bay vào 1 bóng đen đôi mắt đỏ như máu, lao đến cắn vào cổ tân lang hút đến khi người kia chỉ còn 1 cái xác khô, kéo khăn hồng loan kia xuống, 4 mắt nhìn nhau, bàn tay nhỏ nhắn kia đẩy mạnh người đối diện tự bật mình vào trong góc tường.

- Ngươi đừng lại gần Bổn cung, yêu quái.

- Bổn cung ??? Hừ ... Ta đói

- NGƯỜI ĐÂU ...

Tiếng la ai oán làm dàn người làm cười khúc khích nhưng ai dám can thiệp vào, ngay cả Thái tử điện hạ đang nghe lén cũng giật mình tắc lưỡi rời đi

- Ta là Vampire, suỵt !!! Ta không giết ngươi đâu

Tiếng hét dường như chuẩn bị phát ra, quá hoảng bởi người đang mang hỉ phục, Vampire nhào đến trên người nàng, cơn đói khát còn chưa thõa mãn, chếc cổ nhỏ nhắn trắng trắng lại thơm ngửi mùi hương quyến rũ. "Phập" đau đớn truyền đến người nằm dưới, thét lên tiếng la lớn rồi ngất đi, trên tấm ga giường còn thấm nhẹ vài giọt máu. No căng bụng người kia cũng nằm bên cạnh ôm thân mê hương kia và say giấc ngủ không muốn rời đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net