4. Phủ Bạch Gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời chưa sáng, Trần Bạch Sam lau dọn hiện trường, bày sẵn 1 cái chết thương tâm, thích khách. Khi trời sáng cung nữ phát hiện, công chúa bị bức hại, bị trói còn phò mã thì bị chém chết, máu trên giường máu dưới sàn, thanh danh công chúa 1 đêm mất hết, hoàng thượng đem sự việc giấu nhẹ đi nhưng nào qua được miệng thiên hạ

- Hoàng thượng, Trần tôn sư đang ở ngoài điện, bảo rằng có cách

- Nhanh cho vào

Đôi mắt già mang tia mất mác nhìn Trần tôn sư như cứu tinh, sau khi truyền lui đi hết, đôi chân luôn đứng giờ quỳ xuống cứu lấy tinh thần của nhi nữ

- Thần muốn đem công chúa đến Phủ Bạch gia, thần y nơi đó là sư phụ của thần, cứu tâm hồn công chúa không thể nào nhanh chóng, bất quá có thể là cả đời, nhưng so với việc tự nhốt trong phòng vẫn tốt hơn, thay đổi xung quanh may ra còn tốt hơn

- Sư phụ của ái khanh

- Đúng vậy là bậc hiền nhân trên thiên hạ, thần đang trú ngụ nơi đó nên hoàng thượng yên tâm, thần sẽ cố gắng đem lại sự vui vẻ như xưa cho công chúa. Nhưng thần chỉ sợ 1 chuyện, khi đã quen với một nơi thì khó mà bước ra được

- Được trầm đồng ý, khanh thay trẫm làm bạn với công chúa, mọi chuyện cứ để trời định.

- Tuân chỉ

Nhị công chúa nhẹ nhàng tiến đến Bạch gia, nha hoàn không được bước vào, 1 lão tử già nhìn nhìn rồi dẫn nhị công chúa đến phòng bếp

- Ta đói, từ nay ta là sư phụ ngươi, nếu như ngươi muốn an tĩnh sống suốt cuộc đời còn lại ở đây, ta dạy ngươi y thuật, ngươi chăm lo công việc ở đây, ta không muốn nhận đệ tử ngu đần, Sam nhi cứ năn nỉ bảo ta nhận ngươi nên bất quá ngươi nên cảm tạ nàng ta.

- Tại sao không cho Bổn cung chết đi cho rồi!

- Ngươi chết nàng ta rất đau lòng bên đừng ngu dại tìm đến nó, nơi này xung quanh là rừng trúc nếu như không có ta khó ai có thể tìm đến đây, tách biệt hoàn toàn với bên ngoài.

- Sư phụ

- Hảo ta đợi cơm

- Nhưng ta không biết nấu

- Nàng ta sẽ đế giúp, đi thẳng là đến nhà bếp

- Ân

Bước chân xuống nhà bếp, có đầy đủ thức ăn đã chuẩn bị, Trần Bạch Sam bước vào với khuôn mặt điềm đạm

- Bây giờ thần là sư tỷ, còn công chúa là sư muội, mọi chuyện khó khăn cứ tìm đến thần

- Nơi đây đừng câu nệ nữa, sư tỷ

- Hảo, bây giờ tỷ dạy cho muội cách nấu cơm, cứ nấu mấy món muội thích, sư phụ không kén ăn, bất quá vài ngày nữa có tiểu sư muội nhập môn nên bây giờ công chúa thành thục rồi có thể hướng dẫn lại cho tiểu sư muội.

- Hảo

Không khí trong bếp có chút thư thả, món ăn cũng đã bày lên nhưng lão sư phụ không ăn, mà sư tỷ Trần Bạch Sam lại ăn rất ít, chỉ có người cả ngày lần đầu xuống bếp đói bụng. Ngày 3 bữa chưa đến 7 ngày nhị công chúa đã có thể xuống bếp một mình, ngoài vì dạy cho hoàng thất, nhị công chúa phát hiện phía sau phủ có 1 căn chòi bàn ghế đều có đủ, các hài nhi nhỉ tuổi đều phải đến học, học phí trao đổi, có gạo lấy gạo có gà lấy gà, có 1 quả trứng hay 1 cái màn thầu cũng có thể học, dạy cho các hài tử ngoài thì Trần Bạch Sam phẫn nam trang, 1 tay phiền 1 tay cắn quả táo, cứ hết 1 quả táo là hết 1 buổi học, nhanh hay chậm là do học trò có hỏi nhiều hay không.

Hoàng thượng có tam cung lục diện nhưng Trần Bạch Sam có tới 17 gian phòng, phòng đầu tiên đương nhiên là phòng của sư phụ, phòng thứ hai là đại đệ tử, phòng thứ 3 của nhị công chúa. Đệ nhất tài tử thanh lâu được nhập hộ tích, sau khi chuộc ra với số tiền 1000 lượng, nha hoàn được đem về phủ Trần gia làm việc, người của đại tiểu thư nếu dám làm càn e là khó mà qua màn.

- Sư tỷ?

- Tiểu nữ tham kiến nhị công chúa

- Đây là Yên Như, là sự muội, trước khi sư phụ xuất môn thì tỷ sẽ là người dạy các muội, nếu không chê thì tỷ đi dọn phòng cho sư muội

- Ân

Phủ chỉ có người nhà nên mọi chuyện đều phải tự thân vận động, từ những khó khăn ban đầu, giờ cơm nay thêm 1 người thật sự có pha chút tiếng cười vui nhộn, bàn thế sự trên trời dưới đất, cứ vậy mà phủ 3 người đã sống với nhau 1 tháng. Mặc dù kinh tởm máu động vật nhưng phải nhờ nó mà sống không thể công khai hút máu người nhưng cũng không thể mãi duy trì được

- Sư tỷ

- Nhị sư muội

- Những thức ăn đều do tỷ chuẩn bị sớm vậy, tỷ còn dạy cho các hoàng tử, công chúa như vậy sức lực đâu, sư tỷ ăn quá ít, nên muội đã cho người mang tới những viên thuốc bổ, sư tỷ chúng rất tốt

- Ngày tỷ sẽ dùng 1 viên, bất quá sư muội vẫn nên ngủ thêm 1 chút, tỷ lo rằng muội và tam muội khó mà giữ đủ sức, cũng sắp đông rồi.

- Sư phụ đóng cửa tu luyện cũng hơn 1 tháng, mà chưa thấy ra.

- Lần này e là bế quan rất lâu,y thuật của muội nếu đem ra so với đại phu bình thường thì cao hơn 1 bậc nhưng so với thái y trong cung vẫn còn kém, muội nên điều chế độc dược rồi tìm thuốc giải, trình độ sẽ nhanh hơn rất nhiều, chiều tỷ dạy muội phòng thân bằng ngân châm, điều này cần nội lực rất lớn, bình tĩnh và đôi mắt tinh tường.

- Ân

- Muội có hận kẻ giết phò mã không?

- Sau khi học phải đem yêu quái đó ra làm bia tập, muội sẽ luyện độc

- Đây là cuốn sách về các loại độc mà sư phụ đã giao lại cho tỷ, lần này cần muội chỉ giáo

- Tuân lệnh

- Thật không công bằng

Như Yên nhìn thấy lên tiếng phân bua, tướng đi ẻo lả, thật sự mỵ lực của nàng dù mặc đồ ngay ngắn cũng khiến bất cứ nam nhân nào vồ lấy nàng như con sói

- Tỷ còn tưởng muội sắp thành con heo rồi, cầm và kì của muội nếu không luyện thì đừng mong ra khỏi Bạch gia báo thù

- Tỷ không chỉ muội võ công lại chỉ muội cầm và kì

- Nhìn kĩ nhé

Vặn nhẹ cổ tay, 1 ít nội lực xuất từ ngón tay đến tấm bia khá xa nơi đó, có 1 lỗ nhỏ nhưng nếu so vào đúng người thì có lẽ chết rồi

- Chả lẽ tỷ muốn muội dùng cái đàn dùng cơ tạo ra sơ hở và phóng khí

- Vậy xem tiếp nhé

Con dao đang nằm trên tấm thớt vụt lên giữa không trung chặt miếng thịt làm hai nhưng khi làm tương tự với ngón tay thì chỉ nghe như tiếng kim loại va vào nhau, con dao lệch hướng bay xuống đất

- Trình độ của tỷ chỉ là làm lệch hướng chứ không làm vỡ được sư phụ, khi nào muội hộ thể được lúc đó chắc chắn tỷ không ngăn cản

- Hảo muội luyện

Sáng nào việc giết gà hay làm cá đền bị 2 muội lôi ra thử, Sam tiếc đứt ruột nhưng buộc phải vậy, may mà 1 tháng chỉ 1 lần, còn mấy con chuột thử thuộc chạy khắp nơi nữa, điểm yếu của Sam chính là chuột, khổ vậy

- Nhị muốn sao cứ lấy chuột ra thử thuốc vậy

- Tỷ sợ chuột sao?

- Nhị muội không thấy chúng đáng sợ sao


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net