7. Hoài nghi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sam vẫn còn bị hương vị ngọt ngào mê hoặc cũng đã lâu rồi, đúng rất lâu rồi không được tận hưởng, có điều đặc biệt chính là sau lần đó dù có uống máu ai đi chăng nữa cũng không có mùi vị, không có cảm giác ngon miệng.

"Đây là sao, vị của mình thay đổi sao, mau mau tìm cách thôi, không thì chết mất! Bữa ăn quan trọng lắm nga"

- Tỷ tỷ ... đại tỷ

- Sao vậy Trân nhi?

- Tam tỷ nói phủ có người đột nhập, hình như tam tỷ bị thương hôm nay dậy muộn và thần thái cũng như rất ốm yếu, đại tỷ mau qua đi

- Được được

Cả bốn người nhanh chóng tụ họp một chỗ chính là phòng tam tỷ, nhìn đầy đủ Hoa Yên mới lên tiếng

- Tỷ, muội chắc hẳn cũng nghe Trân nhi nói rồi, chuyện là hôm qua khi ngang qua phòng sư phụ nghe tiếng động lạ liền như vậy tiến vào kiểm tra, thế nhưng đêm đó ... hix hix hix ... hắn đoạt mất của muội, muội thật không còn mặt mũi nào đi ra ngoài nữa

Nhị công chúa Thiên Minh Trúc gằn giọng tay nắm quyền bởi nàng cũng từng bị như vậy nhưng manh mối chỉ 'Vampire' hận muốn phanh thây người này

- Tam muội nhất định chúng ta sẽ tìm ra hắn lấy lại công đạo cho muội, đại tỷ khinh công truyền thụ từ sư phụ nhất định sẽ không để hắn thoát khỏi đây dễ dàng như vậy

Ngô Bảo Trân cùng hùng dũng chen vào

- Muội thấy hắn nhất định sẽ khiến hắn không thể làm cha được nữa, nhất định chết không toàn thây

Sam nghe mà trong lòng tái tê ngoài mặt vẫn suy tư, hai bên nghe chửi rũa thật đau lòng

"Rõ ràng hôm qua muội câu dẫn tỷ sao giờ lại muốn giết tỷ chứ, thật không công bằng lại lôi theo Trúc nhi và Trân nhi vào cuộc, Như Yên xem ra tỷ đã quá xem thường muội rồi, phải tìm cách ... khoang đã hôm nay mùi vị của muội ấy khác, thật muốn thưởng thức hôm nay"

Vô tình liếm mép theo thói quen kẻ săn mồi, bất giác nhìn Như Yên và bốn mắt chạm nhau, Sam đâu biết rằng từng cử chỉ từ đầu đến cuối đều thu vào mắt tam muội nàng, bất giác lo sợ tăng đột biến nhưng bên ngoài vẫn không có gì xảy ra cứ trầm ngâm suy nghĩ

Như Yên thấy động tĩnh kia cũng không nói gì cũng thu ánh mắt lại

- Hắn thật sự vẫn ở trong phủ, đại tỷ thật sự muội còn sợ hắn, đêm nay muội có thể ngủ với tỷ được không, hắn tấn công thì có tỷ mang muội đi

Ngô Bảo Trân ánh mắt sáng rực đồng tình

- Đúng đúng đại tỷ

Thiên Minh Trúc công chúa cũng nhìn biểu cảm của Sam, ánh mắt muốn nàng đáp ứng

Sam không còn cách nào khác bắt đầu lên tiếng

- Nếu hắn còn nơi này nhất là định đang trốn nơi nào đó không xa, Yên nhi sẽ cùng phòng với Ta, còn Trân nhi sẽ cùng phòng với Trúc nhi, nghe tiếng động liền cùng nhau hỗ trợ. Ta chỉ sợ hắn hôm qua làm vậy hôm nay chưa chắc dám xuất đầu lộ diện

Thiên Minh Trúc cũng gật đầu đồng ý theo nguyện, mọi chuyện như vậy mà êm đẹp dời đi sang bình thường, bất quá tứ sư muội lăm le phóng khinh công đi khắp nơi tìm kiếm

Đêm xuống như đã sắp xếp Như Yên mang gối đến phòng Sam, gõ cửa

- Tỷ

- Muội trước nghỉ ngơi đi, sức khỏe quan trọng hơn

- Tỷ

- Ân?

Sam mới dời ánh mắt khỏi thư quyển nhìn đến người kia một thân trung y mỏng dưới ánh trăng có thể nhìn thấy được bên trong

- Muội ...

- Đây là bộ dày nhất của muội rồi, tỷ thấy đó ...

- Đến đây đi, tỷ đưa muội vài bộ

Cả hai hướng đến tủ đồ mở ra, bên trong rất nhiều trung y gọn gàng, lấy ra một bộ đưa cho Như Yên

- Của muội đây, để mai tỷ mang đến cho muội mấy bộ

- Tỷ, tay

Sam quay lại thì tay đang chạm vào vòng 1 căng tròn yếm hồng của Như Yên, khuôn mặt có chút ngạc nhiên nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh rút lại một chút

- Tỷ không nghĩ muội gần như vậy

- Ân

- Thay đồ đi

Như Yên cởi trung y mong trước mắt Sam, ánh mắt người kia không màng đến sự có diện của đại tỷ, tự ý thay đổi, vừa mặt thuận lời bên dưới xong

- Tỷ thật là hư ...

- Tam muội thật có thân hình khiến nữ nhân như tỷ muốn ngắm nhìn

- Tỷ trả lời cho muội một chuyện được chứ!

- Chuyện gì vậy?

- Tên tóc trắng kia có liên quan thế nào với tỷ, có phải ...

- Phải ?

- Phải là vị sư huynh song bào kia không?

- Nếu thật là hắn thật tỷ sẽ đứng ra lấy lại cho muội

- Lấy lại gì được, danh tiết của muội bị hắn hủy hoại trong một đêm, tỷ muội thật không thể né khỏi hai chữ phong trần sao!

- Muội đã ra khỏi nơi đó, bất quá ...

- Như thế nào?

- Tỷ sẽ thay hắn chăm lo cho muội nữa đời còn lại

- Như vậy sao được, như vậy tỷ phu sẽ ghen với muội mất!

- Tỷ phu sao? Tỷ không nghĩ đến chữ đó đâu, thế gian này nam nhân kẻ xấu người tốt nhưng vẫn là không tin được, tỷ lại chính là thích nữ nhân, muội biết vì sao sư phụ chỉ nhận nữ không?

Như Yên lắc đầu

- Vì tỷ yêu cầu, tỷ không muốn nam nhân bước vào phủ, sư huynh song bào bất quá ruột thịt không thể nói trước được ám lấy sư phụ nên trường hợp ấy ngoại lệ

- Ân

- Muội đừng suy nghĩ nhiều, hảo nghỉ ngơi đi

Sam xoa đầu đứa nhỏ kia, nội tâm dằn xé cố gắng áp chế lòng tham của mình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net