Chương 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau cuộc cãi vã ngày hôm ấy, tôi liền lên cơn sốt nằm liệt ở giường cũng may là tôi vẫn đủ tỉnh táo để thi xong chỉ là mong kết quả không quá kém. Tôi chỉ muốn đủ điểm đỗ NV1 là được, thực ra lúc đăng ký nguyện vọng tôi đang phân vân không biết có nên vào cùng trường chị không. Nhưng khi thấy cách chị lạnh lùng nhìn tôi thậm chí chỉ là ghen tôi cũng không có quyền. Tôi liền mất hết can đảm.

Nằm liệt mấy ngày cuối cùng cũng đỡ hơn, thần trí cũng đã tỉnh táo không còn mơ mơ hồ hồ liền tìm điện thoại thứ tôi cần bây giờ là nghe giọng chị được chị quan tâm. Vội vã nhấn số máy từ lâu đã khắc sâu trong lòng đầu dây bên kia rất nhanh liền kết nối không đợi chị nói tôi đã lên tiếng:" Đại Tỷ em thực sự rất nhớ chị."

Tôi không quan tâm là mình đã chịu bao nhiêu đau khổ cũng không quan tâm rằng mình đã cầu xin chị an ủi dù chỉ một câu cũng không được đáp lại. Hiện tại ngay giờ phút này thứ tôi quan tâm là tôi rất nhớ chị tôi cần chị chỉ cần như vậy mọi thứ lúc trước cứ coi như tôi sai. Tôi vẫn sẽ ngu ngốc thích chị như vậy.

Đầu dây bên kia mất một lúc mới trả lời:" Em bị ốm?". Có lẽ là chị đã nghe từ Thảo bởi vì sau cuộc cãi nhau Thảo đã đưa tôi về. Không muốn chị nghĩ nhiều liền vội vàng cất tiếng:" Em bị dầm mưa với cả áp lực thi cử nên mới ốm một chút? giờ không sao rồi. Đại Tỷ chị sẽ nhớ em chứ?".

Tôi không dám nói rằng "chị có nhớ em không?" bởi vì tôi sợ một lần nữa chị lại dùng giọng điệu hờ hững mà đáp lại tôi khiến tôi một lần nữa lại tổn thương. Nên tôi chỉ dám hỏi chị sẽ nhớ tôi chứ. Chỉ cần chị nói sẽ là có khả năng nhớ tôi là đủ. Chỉ như vậy cũng đủ làm tôi yên ổn.Đợi một lúc không thấy bên kia trả lời lúc muốn hỏi thì chị đã cúp máy rồi.

Tôi tự nhủ thầm an ủi mình không sao không sao cả là chị ấy bận cũng tại mình trẻ con gây sự dẫn đến cãi nhau. Chắc chị ấy vẫn giận khi nào khỏi nhất định phải đi gặp mặt chị xin lỗi. Tôi cảm thấy chị cần nghe giọng chị dù chị một câu ngắn ngủi hỏi về bệnh tình của tôi cũng đủ rồi. Có phải tôi trúng độc quá sâu rồi??

Sau khi thi xong kì thi chuyển cấp chúng tôi chính thức được nghỉ hè cũng không còn là học sinh cấp 2 nữa sắp chính thức thành thanh niên cấp ba rồi. Tôi cũng đã hoàn toàn khỏi bệnh, tranh thủ ngay thời gian tôi liền nhắn tin với đại tỷ hẹn chị ấy đi ăn một bữa.

Đại tỷ đã biết đi xe còn có một chiếc xe đạp điện riêng chị ấy đến đón tôi. Tìm được một quán ăn tương đối gần nhà và sạch sẽ vào quán liền gọi hai phần ăn. Chúng tôi ngồi cạnh nhau căn bản từ lúc chị đón tôi đến lúc vào quán chưa hề nói với nhau câu gì. Tôi là đang rối rắm không biết nên mở lời xin lỗi như thế nào. Thì đột nhiên một đĩa thức ăn đã đầy đủ gia vị đặt đến trước mắt. Thậm chí tôi còn thấy đĩa của tôi hình như nhiều hơn của chị thì phải.

Đang ngây ngốc nhìn đĩa thức ăn trước mặt, đột nhiên đại tỷ xoa đầu quay qua nhìn chị liền nở một nụ cười ấm áp nhìn tôi. Chị chỉ vào đĩa thức ăn:" Ăn nhiều vào em mới khỏi ốm mà." Tôi cười ngây ngô liền động đũa ăn. Không khí giữa hai chúng tôi vì thế cũng bớt ngại ngùng, trong cả bữa ăn liền vui vẻ trò chuyện với chị.

Hai chúng tôi đều cố tình quên đi chuyện cãi nhau tuần trước. Chính là trong lòng tôi lại nho nhỏ đau buồn ít ra tôi cũng muốn một lời giải thích từ chị. Nhưng ngay lập tức liền trấn định cổ vũ bản thân tôi nghĩ rằng dù sao mọi chuyện qua rồi không sao cả, tất cả trở về như ban đầu là mãn nguyện rồi.

Sau khi ăn xong hai chúng tôi tranh nhau trả tiền cuối cùng vẫn là bị khí chất đại tỷ dọa sợ vẫn là để chị ấy trả. Đưa tôi về đến nhà dặn dò tôi nghỉ ngơi cẩn thận không cần phải suy nghĩ nhiều. Nhìn chị trước mặt không ngừng dặn dò tôi đủ thứ. Tôi liền vui vẻ mỉm cười bật thốt:" Chị nói giống hệt như mẹ ấy."

Chị nhướng mày nhìn tôi xong thản nhiên phun ra một câu:" Chị không ngại loạn luân đâu?" Nói xong còn xoa đầu tôi rồi phóng xe đi. Mất mấy giây mới tiêu hóa lời nói của chị nhất thời đỏ mặt liền lầm bầm đi vào trong nhà trời ạ!em bảo chị giống mẹ em chứ đâu cần chị làm mẹ đâu.

Nhưng qua lời nói của chị không ngờ tối hôm ấy tôi liền mơ ngủ liên tưởng đến một đống chuyện tình bách hợp mẹ con ngược luyến tàn tâm, SM mà nhân vật lại là tôi với chị. Thiện tai!Thiện Tai!Thiện tai.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net