Chương 15: Học muội, em lộ hàng rồi!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bữa ăn diễn ra hoàn toàn trong im lặng. Vốn dĩ Tô Vũ cùng Dư Diệp Ân cũng không tính là quen biết, vì vậy sẽ không nói chuyện cái gì. Tô Vũ chính là muốn cùng Tô Gia Thụy quan tâm vài câu, bất quá có người ngoài ở đây cũng không tiện nam nhân thể hiện tình cảm a. Vì vậy hắn tiếp tục trầm lặng mà ăn. 

Tô Gia Thụy vẫn là có chút buồn ngủ, tựa hồ không quan tâm lắm món ăn có hay không vừa ý, tiếp tục ăn ăn. Dư Diệp Ân có chút hối hận khi đi cùng Tô Gia Thụy, này không nghĩ tới tiểu học muội ồn ào như vậy cư nhiên lại thực yên lặng khi ăn. 

Này bữa trưa trôi qua trong trầm mặc. Không khí kì lạ rốt cuộc cũng tan đi. Tô Gia Thụy níu níu lấy cánh tay Dư Diệp Ân, vẻ mặt hết sức buồn ngủ, ngữ khí mang theo một tia nũng nịu:

- Mau, mau ra xe thôi. 

Tô Vũ liếc mắt thấy tỷ tỷ mệt mỏi như vậy cũng vội vàng thanh toán, sau đó không nhanh không chậm vươn tay muốn đỡ lấy tỷ tỷ đã mềm mại bộ dáng. Bất quá tay còn chưa kịp chạm tới liền bị Tô Gia Thụy trừng mắt qua, ánh mắt bất mãn hung hãn hướng về hắn. Làm cho hắn hai tay cứng ngắc trên không trung, biểu tình vô tội cực kì. 

Dư Diệp Ân một điểm này lại không nhìn thấy, cả người có chút không thoải mái. Kì thực Tô học muội cùng với nàng không phải quá thân thiết, dựa vào như vậy thế nào cũng cảm thấy cứng nhắc thân thể. Nàng hơi xoay đầu, nhìn Tô Gia Thụy hai mắt nhắm nghiền, hoàn toàn giao cho nàng dẫn khỏi nhà hàng, Tô Vũ bình tĩnh không vui tỏa ra khó chịu đi sau các nàng. 

Vừa ngồi vào xe, điện thoại của Tô Gia Thụy liền ầm ĩ kêu lên. Nàng có chút buồn phiền ngồi thẳng người, thò tay vào túi quần lục lục liền lôi ra điện thoại, lại nhìn người gọi một lát sau đó khóe miệng chậm rãi cong lên :

- Ân?

- Tiểu chủ nhân của ta, người đã bắt được, còn sống nha. 

- Đang ở đâu? 

- Nhà của ta, tối ta qua rước người có được hay không? - Sinh Sinh bên kia ngữ khí vui vẻ vô cùng

- Được, tối nay nhà ngươi. - Nói xong liền thỏa mãn tắt máy. 

Dư Diệp Ân cùng Tô Vũ chứng kiến biểu tình hết sức ngọt ngào của Tô Gia Thụy, trong lòng liền nổi lên hai chữ "Bạn Trai". 

Dư Diệp Ân nhịn không được lại từ trên xuốn dưới đánh giá tiểu học muội một chút. Tóc dài mềm mại, đôi mắt sắc sảo, lông mi cong dài, môi đỏ mọng rực rỡ. Chiếc cổ thon dài, lại nhìn xuống chút nữa, kia, bởi vì tư thế ngồi lười biếng của Tô Gia Thụy, Dư Diệp Ân mắt lại dán vào cái kia hoàn hảo xương quai xanh. Mặc dù tiểu học muội ăn mặc kín đáo vô cùng, bất quá nhìn thế nào cũng thấy dáng người nàng thật nóng bỏng nha. 

Dừng lại một chút. Bản thân một chút cũng không thua kém nàng, vì cái gì lại đối với nàng soi mói như biến thái đại thúc vậy? Nhịn không được khuôn mặt liền nóng lên. 

Tô Vũ có chút lo lắng, kìa, Tô tỷ tỷ của hắn có phải hay không có bạn trai, tối nay còn muốn hẹn hò ở nhà nam nhân kia đâu. Cái này, cái này có cần nói với ba ba và mụ mụ hay không. 

- Tỷ tỷ, tối nay em đưa chị đi nha. 

Tô Gia Thụy hơi nhướn mày, bộ dáng như đang suy nghĩ, sau đó chậm rãi mở miệng:

- Không cần, hắn sẽ tới đón. 

Dư Diệp Ân khẽ nhíu mày, bản thân vẫn không có phát giác, trong lòng lại nghĩ đến cái kia Lâm Khánh muốn kiếm chuyện cùng Tô học muội. Này, nữ nhân nhan sắc quả là tai họa a. 

Thời điểm về tới nhà, Tô Gia Thụy chậm chậm rãi rãi hướng phòng tắm đi tới, hoàn toàn bỏ lại hai cái con người mắt đối mắt đằng sau lưng. 

Dư Diệp Ân một mặt muốn mời Tô Vũ vào nhà, dù sao thì hắn cũng đã đưa các nàng đi ăn, chính là tiểu học muội đã muốn vào phòng tắm rửa, nàng cùng nam nhân này đối mặt thì lại có chuyện gì để nói chứ. 

Đang lúc suy nghĩ miên man, đầu óc còn chưa làm ra cái quyết định lại nghe Tô Vũ mở miệng đối nàng nói:

- Cái kia tỷ tỷ vẫn là nhờ ngươi chăm sóc...- Hắn ngập ngừng quan sát nàng biểu tình sau đó lại bất đắc dĩ nói tiếp

- Ta kì thực cũng biết bối cảnh của người. Cho nên hi vọng ngươi sẽ đối với tỷ tỷ nhà ta tốt một chút. Nàng trước đây đi qua quỷ môn quan một lần rồi a. Là một cái trưởng thành nữ nhân bất quá là để người lo lắng. 

Dư Diệp Ân nheo lại con mắt, nam nhân này nói như vậy nhiều. Muốn nàng quan tâm Tô Gia Thụy, bất quá chẳng qua là nghi ngờ nàng đi cho nên mới đối với nàng buông ra câu " biết bối cảnh của ngươi ". 

Nàng có chút khó chịu gật đầu, ánh mắt tản ra lạnh nhạt nhìn nam nhân cao ráo tuấn tú ngoài cửa, ngữ khí châm chọc:

- Này, Tô thiếu gia căn dặn, ta sẽ tận lực. Chào. 

Nói xong đem cái cửa quăng mạnh một cái, làm cho Tô Vũ phía ngoài suýt chút nữa một màn hôn cửa nồng nàn. Hắn hai mắt thâm trầm lại mệt mỏi, xoay người rời đi. 

----------------------------

 Căn phòng những ngày đầu thu không mát mẻ tí nào, Dư Diệp Ân lục tìm điều khiển điều hòa, lại thuận tay chỉnh xuống 24 độ, sau đó có chút trầm mặc ngồi thẳng người ở phòng khách. 

Không bao lâu sau Tô Gia Thụy liền nhanh tắm xong, nàng thong thả quấn chiếc khăn tắm trắng thuần tiến ra. Tóc ướt mềm dại dính vào hai bên thái dương, gương mặt bị nước nóng huân cho đỏ ửng, da dẻ mịn màng trắng trẻo, hai chân thon dài chậm rãi dẫm lên sàn gỗ. Cả người toát ra hương vị nữ nhân tinh tế, Dư Diệp Ân theo bản năng nghe tiếng động liền xoay đầu nhìn. Không nghĩ này Tô học muội như thế thoải mái đâu. Lần trước không mặc bra hướng mắt nàng xông đánh, lần này mặc dù không kín hơn bao nhiêu bất quá vẫn hướng nàng biểu diễn một màn dạo đầu phim AV. 

Lúc này Tô Gia Thụy thật không nghĩ Dư Diệp Ân như vậy bì ổi suy nghĩ về nàng. Nhìn thấy Dư Diệp Ân mặt mày ngượng ngùng, hai tai cũng đỏ thấm tựa chảy máu trong lòng liền khẽ khàng vui vẻ. Nàng khóe môi hơi nhếch, ngữ khí mềm nhẹ vừa hướng Dư Diệp Ân đi tới vừa nói :

- Kia, học tỷ đang nghĩ gì vậy?

Dư Diệp Ân nghe xong thiếu điều muốn rớt hết da gà trên mặt đất, từ trong mộng liền lập tức tỉnh táo. Nàng đây là vì cái gì lại bắt đầu đối với tiểu học muội cùng nhà hèn mọn quan sát đâu. Này yêu cái đẹp cũng là nên kiềm chế a. 

- Ngươi đừng qua đây. - Dư Diệp Ân vội vàng xua tay, thân thể hơi lùi lại một chút

Tô Gia Thụy thâm tâm càng sung sướng, bất quá bị nàng kìm nén lại, chỉ vẽ lên trên mặt một cái nụ cười trêu chọc nhân tâm, không nhanh không chậm ngồi xuống bên cạnh Dư Diệp Ân:

- Ngươi là sao vậy, ta cũng không phải quỷ a, sẽ không ăn ngươi. 

Ân, là nói dối. Nàng là quỷ a, còn ăn hay không, cái này vẫn là chưa biết đâu. 

Dư Diệp Ân tránh đi ánh mắt, chỉ sợ nhìn nhiều một chút liền nhịn không được bóp bóp cái kia khuôn mặt mềm mại của Tô học muội. Nàng vội vàng đứng dậy, tư thái lấy lại bình tĩnh, ngữ khí nhàn nhạt mang theo ý cười:

- Kia, ta cũng đi tắm qua, người ra thật nhiều mồ hôi a. 

Tô Gia Thụy còn muốn tiếp tục trêu chọc ngạo kiều học tỷ này, vì vậy không ngần ngại tóm lấy cổ tay nhỏ nhắn của Dư Diệp Ân, còn chưa kịp mở miệng lại nghe Dư Diệp Ân hốt hoảng kêu lên :

- Ngươi làm gì ? - Lại còn vung lên cái tay

Xoạt...! 

Tiếng động của chiếc áo tắm chạm mặt sàn phi thường rõ ràng, khiến cho Dư Diệp Ân không thể nào không đưa mắt xuống dưới nhìn một chút. 

Kia, nhìn một lần liền quên không được.  

Tiểu bạch thỏ, quả nhiên bạch, còn có viên cherry vô cùng hấp dẫn ánh nhìn điểm trên đó. 

Bụng, ân, kia là cơ bụng sao? Hai cái số 11 nhìn thế nào cũng bắt mắt a. 

Này, cái kia đã được che lại a. Vì sao cảm thấy hơi mất mát đây. 

Không được.

Dư Diệp Ân ánh mắt lập tức hướng lên trên, lại nhìn thấy tiểu học muội vẻ mặt vô cùng ủy khuất nhìn nàng, chẹp chẹp miệng chất vấn:

- Vì sao ngươi hất tay ta?

Học muội đây không phải trọng điểm có được không? Mặc dù ta không phải chưa nhìn qua thân thể nữ nhân khác bất quá vẫn chưa có ai khiến ta mặt đỏ tai hồng như vậy đâu. 

Học muội, ngươi lộ hàng rồi!!! Còn ở đó chất vấn ta cái gì, mau che, thật mù con mắt ta. 

---------------------------------

Chuyện thường ngày:

Dư Diệp Ân: Em đi đâu giờ này mới về ?

Tô Gia Thụy: Người ta đi mau quà cho chị nè. Mau nhìn.

Dư Diệp Ân: Qùa đâu?

Tô Gia Thụy: Chị không thấy em mặc váy mới sao?

Dư Diệp Ân: Kia, vậy thì là của em, đâu phải của chị.

Tô Gia Thụy: Em chính là quà của chị nha, mau mở em ra. 

Dư Diệp Ân: ....

Thức ăn chó quả nhiên rắc khắp nơi....

----

Mình said : Chương này là cho tuần này nha, cuối tuần này mình bận rồi. Có thể bắt đầu từ bây giờ sẽ up vào thứ 3 nhé :> hãy cho mình chút động lực giữa muôn vàn đồ án tấp nập này.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net