Chương 33: Không khí

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bữa cơm diễn ra rất suôn sẻ. Tô Gia Thụy ở bên cạnh Dư Diệp Ân hưởng thụ món ăn, khóe mắt thi thoảng nhịn không được lại nhìn Dư Diệp Ân một chút. Triệu Mẫn nhấc tay gắp cho nàng mấy gắp món ăn, còn lẩm bẩm:

-Ăn nhiều nhiều một chút, một cái cô gái lại gầy như vậy làm sao có thể quản tốt chính mình đây. Phải mập chút nhìn mới đẹp.

-A~ta không đủ đẹp sao? - Tô Gia Thụy ngẩng đầu ánh mắt chớp chớp, nàng mặc dù không thích đũa của Triệu Mẫn giơ đến trong bát nàng, bất quá nàng nghĩ, nếu như bản thân hất hất ra có phải hay không mụ mụ của Dư Diệp Ân sẽ ghét bỏ mình, lần sau lại không thể đến nhà ăn trực bữa cơm.

-Hiện tại đã quá xinh đẹp rồi, bất quá hơi gầy, ăn nhiều cho lớn, haha. - Triệu Mẫn ánh mắt mang theo cưng chiều nhìn nhìn Tô Gia Thụy ăn, tiểu nữ nhân này thoạt nhìn rất yêu nghiệt, miệng lại không có cái gì ngọt ngào cả, chính là cảm giác nàng rất chân thật cùng sinh động đâu.

Dư Diệp Ân có chút bất đắc dĩ nhìn hai người hỗ động, ngươi tới ta đi, nàng đột nhiên phát giác mình không giống con ruột của mụ mụ, ngược lại mụ mụ có vẻ là nhan khống a. Tô Gia Thụy mỉm cười với mụ mụ một cái, mụ mụ đôi mắt liền muốn biến mất. Tô Gia Thụy giơ tay gắp thức ăn vào bát nàng một cái, mụ mụ trông theo có chút thất vọng rồi.

-Vì sao nhíu mày?

-Hả? - Ba người trên bàn ăn liền lập tức dừng lại động tác, ánh mắt tập trung phóng về Tô Gia Thụy còn đang nghiêng người hướng về Dư Diệp Ân

Tô Gia Thụy không để ý tới hai người lớn còn lại đang ngồi trên bàn ăn, nàng chớp mắt, lông mi theo động tác mà nhẹ run. Tô Gia Thụy không ngừng tìm tòi biểu tình trên mặt của Dư Diệp Ân, vì sao lúc này lại bắt đầu thất thần đâu.

-Dính. - Tô Gia Thụy nói xong liền vươn tay lấy xuống vụn nhỏ thức ăn còn dính trên môi Dư Diệp Ân, không nhanh không chậm bỏ vào miệng chính mình, biểu tình còn cực kì thản nhiên

Chấn động. Này là chấn động rồi. như thế nào còn thêm cái ám muội động tác. Dư Lâu tay khẽ run lên một cái, đôi đũa cũng đều đánh rơi, Triệu Mẫn lại càng khoa trương, miệng cũng sắp nhét được một quả trứng gà rồi. Tô Gia Thụy vẫn là nhìn không tới hai cái gia trưởng còn tại đó, càng không ý thức được hành vi vô thức của bản thân, nàng chỉ biết vừa ngẩng lên cái đầu liền nhìn thấy Dư Diệp Ân mặt treo một rặng mây hồng, bộ dáng mười phần ai oán nhìn nàng, trông như đang tức giận nhưng lại không biết làm sao, biểu tình cực kì đáng yêu.

Dư Diệp Ân ngàn vạn lần không biết tiểu học muội như thế mạnh dạn, nếu biết trước, liền không cần ngồi cạnh nàng, quên đi, vẫn là không mời nàng đến nhà ăn bữa cơm thì hơn. Hiện tại liền hay rồi, trước mặt hai cái đại gia trưởng làm cái gì mà như thế thân mật đâu, ân, kể cả không có liền cũng không được thân mật, nàng một cái nữ nhân thẳng tưng, vì cái gì mặt còn muốn nóng nực đến cháy bỏng đâu.

-----------

Bữa cơm cuối cùng cũng kết thúc trong trầm mặc và ngượng ngùng. Triệu Mẫn vẫn là không biết làm cách nào để mở miệng. Nàng chính là cảm thấy tiểu hồ ly kia cùng con gái rượu nhà mình có cái gì đó kì cục, lại nhịn không được nghĩ đến Phàn Tuấn, kia, tiểu Ân có bạn trai rồi, như thế nào còn với tiểu học muội dây dưa đâu.

Dư Lâu sau bữa ăn mới có chút thả lỏng tâm tình, tính khí rộng rãi, lập tức quên mất chuyện vừa rồi. Ngồi đối diện Tô Gia Thụy liền nhịn không được không hỏi thăm nàng:

-Kia, tiểu Vũ dạo này làm ăn vẫn tốt chứ?-

-Tốt. - Tô Gia Thụy cả người đều mệt mỏi, no bụng liền mỏi con mắt, nàng vừa trả lời Dư Lâu vừa mềm mại không xương dựa tới bên vai Dư Diệp Ân bên cạnh.

Dư Diệp Ân vẫn là không quen, trên tay còn cầm quả táo đang gọt dở, bị Tô Gia Thụy bất thình lình mềm mại dựa vào. Tay nàng liền run lên một cái, con dao nhỏ cũng muốn đánh rơi, bất quá vẫn là được định lực mạnh mẽ của nàng giữ lại.

Triệu Mẫn vốn dĩ trong lòng vừa nổi lên cái nghi ngờ, lúc này liền vỡ lẽ, thế mà, thế mà tiểu Ân không đẩy Tô tiểu mỹ nữ kia ra. Bình thường mụ mụ muốn ôm ôm nàng một cái cũng khó khăn, vậy mà Tô Gia Thụy tùy thời dựa dẫm liền yên lặng thẳng lưng làm chỗ dựa. Này không phải là gian tình thì là gì...

Bốn người câu được câu không nói chuyện, rất nhanh liền trôi qua 10h. Tô Gia Thụy còn muốn cùng Dư Diệp Ân cùng ở lại ngủ một chỗ, bất quá Dư Diệp Ân liền thẳng tắp nhìn nàng, nhượng Dư Lâu tiễn nàng trở về, còn Dư Diệp Ân liền ở lại cùng Triệu Mẫn đêm nay. Tô Gia Thụy trong lòng đột ngột tan vỡ, lông mày đều nhanh nhíu chặt một chỗ, biểu hiện vô cùng bất mãn.

Dư Lâu còn đứng tại cửa ra vào, bộ dáng cũng có vẻ lúng túng. Hắn đêm nay cũng không có về nhà ở bên kia thành phố, lúc này lại chuẩn bị cùng tiểu tình nhân thứ ba gặp gỡ chút, cho nên vẫn là không tiện đường, chính là con gái chính thức mở miệng, hắn cũng không tiện từ chối, chỉ có thể bối rối vẻ mặt đứng ở cửa trông chờ nhìn Triệu Mẫn.

-Quên đi, hắn cũng còn bận rộn, chính mình đưa nàng trở về còn không sợ bị paparazzi chụp được sao, vẫn là để cho tiểu Thụy ở lại, cái giường phòng ngươi không phải rất lớn sao?

Tô Gia Thụy liền muốn mọc một cái đuôi lớn rồi, muốn vẫy đến tận trên trời đi, biểu tình nháy mắt liền rạng rỡ, nàng hướng Triệu Mẫn thân thiện cười một cái, ngoảnh lại liền trở nên quyến rũ đến tận xương chớp mắt nhìn nhìn Dư Diệp Ân.

Dư Diệp Ân có chút ngơ ngác, nàng này là cảm giác được mụ mụ vừa dẫn sói lên giường con gái mình a. Thâm tâm nhịn không được liền bất an, nhìn thấy Tô Gia Thụy như thế mị hoặc khiêu mi chuyên chú nhìn mình, lại càng muốn giơ tay che đi khuôn mặt yêu nghiệt kia. 

----------------------------

Chuyện thường ngày:

Dư Diệp Ân: Ngươi là từ lúc nào âm mưu?

Tô Gia Thụy: Nào có, người ta chính là chính trực vô cùng.

Dư Diệp Ân: Ngươi không nói thật liền không cần chạm vào người ta.

Tô Gia Thụy: Ai da, như vậy nghiêm túc sao? Chính là trước cửa nhà ngươi liền muốn âm mưu a.

Dư Diệp Ân: Như vậy gấp gáp sao?

Tô Gia Thụy: Ai bảo ngươi như vậy ngọt thịt, như vậy đáng yêu, như vậy mê người...

Dư Diệp Ân: Im lặng!



Au: Bắt đầu từ chương này chuyện hai trẻ sẽ rõ ràng hơn chút nè, ngọt răng đừng ai đòi ngược nhaaaa :)))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net