Chương thứ mười chín: Thẳng thắn bộc lộ nội tâm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng sớm ngày thứ hai, Vinh Cẩn Du thức dậy, liền nhìn thấy đôi mắt gấu trúc của Tiêu Duẫn, đứng ở trên boong thuyền phơi nắng...

Tiếp theo, lại thấy một bộ ba cặp mắt gấu trúc khác của ba người. Cảm thấy có chút kỳ quái, mình rõ ràng ngủ thật là ngon, chẳng lẽ tất cả các nàng đều bởi vì say thuyền mà mất ngủ?

Bởi vì vướng mắc đêm qua, trừ Vinh Cẩn Du ra, bốn người nọ hoặc nặng hoặc nhẹ đều trưng cặp mắt đen thui thâm quầng. Tiêu Duẫn rất nặng, Thủy Ảnh, Đào Yêu đỡ hơn chút ít, nhưng Lâu Ngữ Ngưng là nghiêm trọng nhất.

Thủy Ảnh cùng Đào Yêu tuy là vì tiểu thư sầu lo vạn phần, nhưng dù sao không phải là chuyện mình có thể quản. Suy nghĩ một chút cũng liền thôi, cho nên trước nửa đêm vẫn còn vướng mắc, sau nửa đêm cũng liền ngủ thiếp đi.

Lâu Ngữ Ngưng lại cơ hồ là suy nghĩ một đêm, mới vừa quyết định được tâm ý, tờ mờ sáng mới ngủ một chút. Nghĩ đến Vinh Ngọc có lẽ đã thức dậy, cũng liền rời giường, lúc này nhìn thấy Vinh Ngọc hướng khí bồng bột, cũng cảm thấy tinh thần phấn chấn lên nhiều.

" Mọi người dậy sớm quá, sao lại dật sớm hơn ta nữa, chẳng lẽ là ta dậy trễ? Các ngươi thoạt nhìn ngủ không được ngon lắm, say thuyền mà mất ngủ a?" Vinh Cẩn Du vừa cùng mọi người chào hỏi, vừa nhìn mặt trời một chút, suy nghĩ hẳn không phải là mình dậy trễ, mặt trời bây giờ cũng chưa lên hẳn a…

" Hừ, còn biết mình dậy trễ." Thủy Ảnh thật là chết cũng không bỏ qua cho, khi có một cái cơ hội liền đả kích Vinh Cẩn Du.

Thủy Ảnh nghĩ tiểu thư vướng mắc trong lòng cũng chỉ có tên dâm tặc này, tích tụ vô hạn oán hận.

" Thủy Ảnh, không được vô lễ. Vinh Ngọc đừng cùng nàng so đo, chắc là có chút hiểu lầm, nàng không có ác ý gì đâu, trở về ta sẽ cùng nàng giải thích."

Không đợi mọi người phản đối, Lâu Ngữ Ngưng mở miệng khiển trách Thủy Ảnh, ngược lại làm cho Vinh Cẩn Du có chút lúng túng.

" A, không có sao, ta sẽ không để ý đâu." Vinh Cẩn Du bất đắc dĩ nói. Suy nghĩ một chút mình cũng quang minh chánh đại vô lễ với con gái nhà lành. Có cơ hội nhất định phải giải quyết bất hòa với Thủy Ảnh, đắc tội với nhiều người không tốt a.

" Thuyền lập tức sẽ cập bờ, ta biết Tần Hoài này có một tửu lâu không tệ, chúng ta cùng đi ăn một chút gì đi, thuận tiện cũng có thể hàn huyên một chút." Lâu Ngữ Ngưng không muốn cùng Vinh Ngọc tách ra, muốn có nhiều cơ hội biết rõ hắn. Dù sao mình bây giờ đối với hắn vẫn không biết gì cả.

" Hảo a, dù sao mấy ngày nay tới cũng không có chuyện gì làm." Vinh Cẩn Du cố tỏ vẻ nhẹ nhõm đáp.

Vinh Cẩn Du một nhóm năm người do Đào Yêu dẫn đường, đi tới Hoài An Nhai, một tửu lâu to lớn. Sau khi ngồi xuống Lâu Ngữ Ngưng liền giới thiệu chút những món đặc sắc, nổi tiếng nơi đây, nói là nhất định sẽ dẫn bọn hắn đi chơi.

Trò chuyện xong, Lâu Ngữ Ngưng liền nóng vội đi vào chủ đề mà mình muốn hiểu rõ..

" Vinh Ngọc quê ở Trường An, vì sao hiện tại lại cư trú ở Hàng Châu? Chẳng lẽ người yêu ở nơi này?" Lâu Ngữ Ngưng không để lộ dấu vết, tựa như nói giỡn hỏi điều mà mình cực kỳ muốn hỏi.

Nếu bàn về tâm kế Lâu Ngữ Ngưng đứng hàng thứ hai, thứ nhất nhất định là Cố Tư Mẫn chứ. Chẳng qua là hai người này đều là nữ nhân quyền cao chức trọng, sợ rằng ngày sau mới có thể nghĩ đến, mình đều vì cùng một nữ nhân mà thất thủ.

" Ngữ Ngưng hà tất trêu chọc ta, ta hư hỏng như thế sao lại có người yêu đây? Chẳng qua là mình ham thích ở Hàng Châu buôn bán một chút thôi." Vinh Cẩn Du nhìn thấy Thủy Ảnh vẻ mặt xem thường, nói ra lời này không khỏi có chút hờn giận ý vị.

" Nga, Vinh Ngọc sao nói mình như vậy, ngươi trong mắt ta không phải là như thế đâu." Lâu Ngữ Ngưng nhẹ liếc Thủy Ảnh một cái, nhìn kỳ biểu tình liền biết Vinh Ngọc có ý trêu cợt Thủy Ảnh.

" Ân? Vậy không biết trong mắt Ngữ Ngưng, ta là dạng gì?" Vinh Cẩn Du không để ý hỏi.

" Thông minh chính trực, thong dong bình tĩnh, rất khiêm tốn, không biết có đúng hay không?" Lúc này trong mắt Lâu Ngữ Ngưng, Vinh Cẩn Du có quá nhiều ưu điểm, cũng có quá nhiều nghi vấn.

Đối với một người từ nhỏ được bồi dưỡng chính trị mưu thuật như nàng mà nói, thì nhìn ai cũng cảm thấy nghi ngờ cùng băn khoăn. Mọi việc muốn nắm giữ được trong tay cần phải có thủ đoạn nhất định, lúc Lâu Ngữ Ngưng tiếp xúc với Vinh Ngọc, cũng không khỏi có chút nghi vấn không minh bạch.

" Coi như thế, vậy không biết Ngữ Ngưng vì sao lại cho là ta không phải là tên háo sắc muốn lợi dụng đây?" Vinh Cẩn Du nói không quên nhìn Thủy Ảnh một chút.

" Bởi vì ánh mắt ngươi rất trong sáng, rất thuần khiết, không giống những thứ kia đăng đồ lãng tử, chẳng qua là cái mã bên ngoài, thực chất cũng như là những tên háo sắc mà thôi. Ngươi đẹp như quan ngọc, anh tuấn tiêu sái, có nhiều cô gái ái mộ, vì sao có thể tự động tự giác đi tìm một cô gái mà vô lễ đây?" Nói đến đó, Lâu Ngữ Ngưng mới hiểu rõ, Vinh Ngọc lúc này là muốn mượn việc nói chuyện, làm tiêu bớt sự hiểu lầm trong lòng Thủy Ảnh.

" Ngữ Ngưng quả nhiên là băng tuyết thông minh, nàng nếu như thế hiểu rõ, ta làm sao cần phải nói nữa."

Lầu Ngữ Ngưng này cũng không đơn giản a, thông minh như vậy có thật chỉ là một tiểu thư khuê các không? Vinh Cẩn Du cùng đối thoại với Lâu Ngữ Ngưng, mà lòng không khỏi nổi lên nghi ngờ.

Lúc này Lâu Ngữ Ngưng lại càng nghi ngờ, hắn có thật chỉ là con cháu nhà giàu ham chơi không?

Nếu còn bàn nữa, Lầu Ngữ Ngưng tất nhiên hy vọng hắn chẳng qua là con cháu nhà giàu ham chơi, người như vậy với mình mà nói mới an toàn. Lâu ngày bồi dưỡng thành thần kinh bén nhạy, tất cả nghi ngờ quả nhiên không phải là một ngày hai ngày liền có thể từ bỏ.

" Chuyện này không đề cập tới nữa, vậy không biết Vinh Ngọc ở Hàng Châu kinh doanh buôn bán loại gì? Đối với việc buôn bán ta cũng là rất có hứng thú đây."

" Ta tại Tây Tử ven hồ bên cạnh mở ra Tây Tử các, cũng chỉ là nơi văn nhân lấy mực, ngâm thơ đánh đàn. Bây giờ còn đang trùng tu chưa khai trương, cho nên lúc này mới có rãnh rỗi tới Tần Hoài đây du ngọan a." Vinh Cẩn Du đối với việc chuẩn bị Tây Tử các vẫn là tương đối coi trọng.

" Ách, Vinh Ngọc thật là phong nhã. Nghĩ ta mỗi ngày sống ở trong sơn trang, thật là nhàm chán. Lần này tới Tần Hoài du ngoạn có thể biết ngươi thật là cao hứng, sau này Ngữ Ngưng nhất định là muốn đi du ngoạn một phen, Vinh Ngọc cần phải chiêu đãi ta thật tốt nha."

Lâu Ngữ Ngưng đã đánh được chủ ý, nhất định phải đi Tây Tử các xem một chút.

" Đương nhiên, nói đến Tần Hoài Ngữ Ngưng so với ta chắc sẽ quen thuộc rất nhiều, mấy ngày nay cần phải làm phiền Ngữ Ngưng mang ta đi du ngoạn."

Hai người hăng hái bừng bừng nói chuyện phiếm với nhau, có rất nhiều cảm khái, ba người bên cạnh đều bị lơ ở một bên không nhìn tới.

Đêm đó cáo biệt sau trở lại nơi ở, Lâu Ngữ Ngưng liền phân phó Thủy Ảnh phái người điều tra gia cảnh Vinh Ngọc thật kỹ.

" Thủy Ảnh, ngươi phái người đi điều tra một chút tài sản gia cảnh Vinh Ngọc, càng cặn kẽ càng tốt." Lâu Ngữ Ngưng nhàn nhạt phân phó, giống như là điều tra người bên cạnh, không chút nào lộ ra một tia khẩn trương cùng lo lắng.

" Dạ, tiểu thư. Ta có một câu không biết có thể nói ra không?"

Thủy Ảnh nghi ngờ tiểu thư đây là vì sao tiểu thư đối với Vinh Ngọc như là có tình ý, nhưng bây giờ lại khôi phục thong dong bình tĩnh như vậy, khiến Thủy Ảnh thật là nhìn không thấu. Mặc dù mình đối với tiểu thư chỉ thị cũng không cãi lời hỏi nhiều, nhưng lần này vẫn muốn hỏi đến tột cùng.

" Ngươi là muốn hỏi về cái nhìn của ta đối với Vinh Ngọc?" Lâu Ngữ Ngưng tự biết hôm đó cử động quá mức trực bạch, mình đối với Vinh Ngọc sợ là không dối gạt được. Bất quá như thế cũng tốt, dù sao cũng là người bên cạnh mình, thật không cần thiết giấu giếm.

" Vâng, tiểu thư thông minh, chuyện gì cũng có thể nắm bắt chính xác, không biết lần này là vì sao?" Thủy Ảnh như cũ không thể hiểu phản ứng ngày ấy của tiểu thư.

" Thủy Ảnh, ngươi cùng Đào Yêu từ nhỏ đã đi theo bên cạnh ta, thân thế của ta các ngươi cũng biết. Nếu bàn về tuổi tác ngươi ngược lại còn lớn hơn ta hai tuổi, ta cũng luôn luôn coi các ngươi như tỷ muội, có một số việc cũng không dối gạt các ngươi. Lần này cũng là như thế, ta đúng là động tình, không thể tự kềm chế. Cho nên ta không muốn thấy ngươi đối với Vinh Ngọc có thành kiến hoặc là làm khó người đó, ngươi hiểu không?"

Lâu Ngữ Ngưng nói xong lời này, giống như là kiệt lực có chút thanh tĩnh lại.

Tiểu thư trực tiếp bày tỏ tình cảm như thế Thủy Ảnh chưa từng thấy. Phần lớn chuyện tiểu thư quả thật cũng chưa từng lừa gạt được mình và Đào Yêu, mình cùng Đào Yêu so với chủ tớ khác tốt hơn rất nhiều. Chẳng qua là tiểu thư rất nhiều tâm tình, chuyện gì cũng để ẩn sâu tận đáy lòng, mà những tâm sự này cũng chỉ có chính nàng mới biết.

" Vâng, Thủy Ảnh đã hiểu. Tiểu thư sớm đi nghỉ ngơi, Thủy Ảnh xin được cáo lui trước." Nói đã đến nước này Thủy Ảnh còn có thể có cái gì không hiểu đây? Cho dù mình chưa từng trải qua tình yêu, nhưng tình độc bao sâu mình vẫn là biết, nhìn tiểu thư hai ngày này đích thực phản ứng không tầm thường cũng càng thêm hiểu rõ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net