Chương 11: Đếm Ngược

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Trận đấu đầu tiên: Phi Thiên Ám Vũ gặp Truyền Thuyết Ảnh Tử."


Hệ thống vừa phát thông báo, khán đài ồn ào hẳn lên. Bong bóng thoại liên tục xuất hiện, biểu tượng cảm xúc bay đầy trời, chi chít đủ thứ màu sắc. Tất cả đều nhiệt liệt cổ vũ cho hai chiến sĩ khai màn. Chợt, Diệu Anh nhìn thấy Vân Khánh đang cố len vào mấy dòng chữ chạy vùn vụt trên bảng trò chuyện, ra sức gây chú ý cho Phi Thiên Ám Vũ. Nàng liền bật cười, chê bai bạn mình thích quá hóa cuồng rồi. Cô nàng chỉ le lưỡi làm mặt xấu, không thèm phản bác lại lời nào.

Trên võ đài, hai đấu sĩ đã có mặt từ rất sớm. Phía bên trái, Phi Thiên Ám Vũ vẫn trung thành với y phục đen tuyền, Tuyệt Thế Thần Ưng đỏ sẫm uy nghiêm đậu trên vai cô. Ở hướng còn lại, Truyền Thuyết Ảnh Tử mang theo con báo tuyết đến từ Diệp Quốc. Trang bị của anh cũng một màu đen từ trên xuống dưới, như thể thích khách bọn họ đã quen với việc tỏ ra cô độc bí ẩn. Cả hai sủng vật đều thiên về sức mạnh, thông báo chủ nhân của chúng quyết sống mái tới hơi thở cuối cùng.

Trò chơi này tồn tại một quy tắc bất di bất dịch: Ngoại trừ Huấn Sủng Linh Sư, chỉ thích khách mới được phép sử dụng thú cưng khi thi đấu. Giao ước này có lẽ bắt nguồn từ phong cách độc lai độc vãng, chỉ thù không bạn của tổ chức sát thủ. Muốn kiểm tra kĩ năng cá nhân lẫn khả năng phối hợp của đệ tử Ám Dạ, ngoại trừ mấy vị bằng hữu trung thành này, chẳng còn ai đủ sức theo kịp tốc độ ra đòn của bọn họ.

Thời gian đếm ngược chỉ còn lại năm giây. Mọi người hồi hộp hô theo từng con số trong suốt lơ lửng giữa võ đài. Đồng hồ vừa điểm về không, một luồng sáng vụt nổ ngay trung tâm sàn đấu. Quầng kim quang còn chưa kịp biến mất, hệ thống đột nhiên phát một dòng chữ chạy ngang qua màn hình.


"Trận đấu kết thúc. Phần thắng thuộc về Phi Thiên Ám Vũ."


Cả khán đài im phăng phắc. Trận đấu... Trận đấu kết thúc rồi? Diệu Anh chợt nghe tiếng Vân Khánh lắp bắp bên tai.


- Cậu... Cậu có thấy cái gì không?


Nàng trợn mắt nhìn bạn mình.


- Cậu không thấy gì thì mình phải thấy gì?


Quả thực chẳng ai thấy được điều gì vừa diễn ra. Phi Thiên Ám Vũ vẫn đứng lặng yên giữa vũ đài, đôi song đoản đã được tra vào vỏ. Thanh máu của cô lẫn sủng vật hoàn toàn không mất lấy một đơn vị, mà Truyền Thuyết Ảnh Tử lại gục ngã ngay dưới chân cô. Mạnh mẽ? Bất ngờ? May mắn? Thực sự bọn họ không biết phải dùng từ gì để thuật lại tình huống này. Trong lúc tất cả bàn tán xôn xao, hệ thống lại đưa ra thông báo cho trận đấu kế tiếp.

Mấy cặp đấu sau đều là những trận tranh thứ hạng từ mười một đến hai mươi, đối với Diệu Anh không có bao nhiêu sức hút. Nàng vừa chậm rãi dùng bữa trưa vừa theo dõi, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn cửa sổ webcam trên màn hình. Từ khi màn khai mạc kết thúc, Vân Khánh vẫn chưa nói thêm một câu nào. Đôi lúc cô nàng cau mày ra chiều suy nghĩ, sau đó liên tục gõ phím như đang nghiên cứu thứ gì. Nàng lấy làm lạ nên tò mò lay gọi.


- Đang nghĩ gì đó?


Vân Khánh đáp nhưng mắt vẫn không chuyển hướng.


- Mình đang xem lại trận vừa rồi.


Bấy giờ, Diệu Anh mới nhớ ra bạn mình luôn có thói quen quay phim trò chơi. Vân Khánh nói, sau này lỡ như Song Ưng Hồ Điệp đóng cửa, nếu nàng luyến tiếc thì vẫn có thể mở ra xem lại. Trên diễn đàn chung cũng có một bài viết dành riêng cho Khuynh Quốc Khuynh Thành. Ở đó, mọi người trong bang nàng đăng đầy hình ảnh và đoạn phim lưu giữ những khoảnh khắc quý giá. Có vui vẻ, có tâm sự, có tranh đoạt, và cả hiểu lầm,... Một thế giới ảo nhưng cảm giác lại chân thực lạ thường. Đôi lúc ngắm nhìn những bức ảnh ấy, Diệu Anh cũng cảm thấy vui vẻ. Có lẽ nàng đã xem thế giới này là một phần cuộc sống của mình rồi.


- Có phát hiện gì mới không? – Diệu Anh hỏi tiếp.

- Năm giây.

- Cái gì năm giây?

- Trận đấu diễn ra trong năm giây. Phi Thiên Ám Vũ xuất bảy chiêu trong bốn giây, một giây đánh thường, sủng vật dùng ba chiêu.


Diệu Anh há hốc miệng. Phái thích khách quan trọng nhất chính là liên chiêu. Trong một khoảng thời gian nhất định, nếu không nhấn đủ số nút yêu cầu, liên chiêu sẽ bị hủy, sát thương gây ra đương nhiên giảm đi. Kĩ năng Ám Dạ Cung có tốc độ ra đòn cực nhanh, đáp ứng không kịp đồng nghĩa với cái chết. Nhưng mười chiêu trong năm giây thì thực sự quá nhanh rồi. Hơn nữa... Sát thương lớn đến mức nào mà Truyền Thuyết Ảnh Tử đột tử như vậy?


- Thao tác quá kinh. Chắc chắn chị ấy sử dụng bàn phím Wildair 9.7 mới nhất.


Nàng hơi nhíu mày.


- Cái này thì liên quan gì?

- Wildair 9.7 nhận lệnh phím với tốc độ chênh nhau 0.25 giây đó! – Vân Khánh hào hứng nói. – Mấy game thủ chuyên nghiệp bên thể thao điện tử đã luyện tập với nó mấy tháng rồi. Nghe nói hiệu suất rất tốt.


Diệu Anh nhún vai, thầm nghĩ làm sao biết được người kia dùng bàn phím gì chỉ qua một đoạn phim như vậy. Tuy Diệu Anh không đồng tình lắm nhưng cũng không làm bạn mình mất hứng. Vân Khánh là dân chơi đồ điện tử chính hiệu. Cô nàng rành rẽ mấy chuyện này chẳng kém gì những nốt trầm bổng trên một khuông nhạc. Có lẽ chuyện này thuộc phạm vi mà nàng không biết đến. Nàng cúi đầu nhìn lại cửa sổ trò chơi, phát hiện khán giả đang chửi nhau loạn xạ.


[Lân Cận][Thánh Buff]: Khốn kiếp, giỏi thì tháo Hỏa Diệm Trường Đao ra đánh với chúng ta!

[Lân Cận][Non Stop]: Chỉ thứ ngu mới có đồ tốt không xài.

[Lân Cận][Go Go Go]: Ngon bỏ tiền ra rèn một cây thương như Quỷ Diện mà đấu! Nhìn là biết các ngươi gánh không nổi số Kim Nguyên Bảo đó rồi!

[Lân Cận][Đậu Đậu]: Chó Vũ Quốc thua rồi thì chịu nhục đi. Chửi cái gì? Đấu trăm lần cũng thế cả thôi!

[Lân Cận][Thánh Chiến]: Đợi đó! Vô Địch đại ca sẽ bắn chết chúng mày!


Tranh cãi lại nổ ra ngay trên khán đài. Diệu Anh để ý thấy đa số những cái tên nàng biết đều đến từ Cố Thời Nguyệt Sắc. Hóa ra Ma Hình Quỷ Diện vừa thua Vô Sắc ở cuộc đua tranh ngôi vị đầu bảng Hỏa Diệm Môn, trận kế tiếp đến phiên Vô Địch Anh Hùng xuất trận. Thảo nào bọn họ điên tiết lên như thế. Nàng chăm chú nhìn chiến sĩ áo giáp vàng đứng sát bên trái võ đài, Vĩ Mao Cung tỏa ánh sáng nhàn nhạt trên tay anh. Phong cách của Vô Địch Anh Hùng luôn đơn giản mà hài hòa như vậy, cảm giác đáng tin tưởng biết bao.

Đối thủ của Vô Địch Anh Hùng là Super Star, cung thủ số một đến từ Hoa Quốc. Đệ tử Huyền Lôi Bang luôn chú trọng khoảng cách với kẻ thù, chỉ cần giữ được vị trí phù hợp, chẳng ai có thể giết bọn họ. Song phương đều là cung thủ, hai người theo thói quen cùng lựa chọn di chuyển đến sát mép võ đài.

Super Star chú trọng vào tỉ lệ chí mạng, Vô Địch Anh Hùng lại đề cao chỉ số chính xác. Trong khi cột máu của Super Star giảm dần đều thì thỉnh thoảng lại có một hàng số nổ tung trên đầu Vô Địch Anh Hùng, thông báo anh vừa bị đánh trúng yếu huyệt. Trận đấu diễn ra vô cùng bình thường, cho đến khi người ta phát hiện lượng máu hao tổn của Super Star ngày càng tăng lên. Dường như y cũng nhận ra, nên quay mặt bỏ chạy. Vô Địch Anh Hùng lập tức vọt theo đối thủ, không để Super Star thoát khỏi tầm bắn của mình. Sức mạnh thực sự của thành chủ phía bắc Vũ Quốc dần hiện rõ. Uy lực mỗi mũi tên ngày càng tăng lên. Chiến sĩ áo giáp vàng giương cao cây Vĩ Mao Cung, một chiêu Diệt Thiên Tiễn xé gió bắn tới. Mũi tên bạc cuồn cuộn khói đen cắm thẳng vào lưng cung thủ Hoa Quốc, buộc y phải nằm xuống đầu hàng.


"Trận đấu kết thúc. Phần thắng thuộc về Vô Địch Anh Hùng."


[Lân Cận][Thánh Chiến]: Bọn Hoa Quốc sủa tiếp đi! Ngôi sao của chúng mày bị tụi tao bắn nát rồi kìa!

[Lân Cận][Non Play]: Thắng được một lần đã sủa ầm lên. Yến Vân, Độc Sát, Thần Cơ, Diệp Thành. Giỏi thì đến tranh đi!

[Lân Cận][Diệp Quốc Trung Dân]: Cược 100 vàng cho Phi Thiên Tuyết Vũ đập chết Trai Đẹp của Hoa Quốc.

[Lân Cận][Non Stop]: Lũ khốn kiếp Diệp Quốc câm mồm lại. Chưa đến lượt tụi bay oẳng đâu.

[Lân Cận][Triều Phong]: Cược 500 vàng cho Đại tỷ đập chết Trai Đẹp.

[Lân Cận][Hoàn Kỳ Demacia]: Bố láo! 5.000 vàng cho Trai Đẹp đánh nát mặt tên khốn kiếp kia! Diệu Thù Nguyệt Liên để chúng mày ngắm chơi à.


Giá cược càng lúc càng được đẩy lên cao. Trò cá độ này do hệ thống bày ra cho mỗi trận đấu, người chơi có thể tham gia để hưởng một ít tiền. Nhưng cược nhiều như vậy vẫn là lần đầu tiên. Xem ra sự thù hận của hai quốc gia lại được nâng lên một tầng mới.


[Thế Giới][Ráng Chiều]: Đặt 100.000 vàng cho chiến thắng của Phi Thiên Tuyết Vũ.

[Thế Giới][Ráng Chiều]: Đặt 100.000 vàng cho chiến thắng của Phi Thiên Tuyết Vũ.

[Thế Giới][Ráng Chiều]: Đặt 100.000 vàng cho chiến thắng của Phi Thiên Tuyết Vũ.

[Thế Giới][Ráng Chiều]: Đặt 100.000 vàng cho chiến thắng của Phi Thiên Tuyết Vũ.

[Thế Giới][Ráng Chiều]: Đặt 100.000 vàng cho chiến thắng của Phi Thiên Tuyết Vũ.


"Người chơi Ráng Chiều đặt 100.000 cho Phi Thiên Tuyết Vũ trong trận đấu thứ 48."


Khán đài càng bùng phát dữ dội.


[Lân Cận][Super Dream]: Thấy rõ chưa cái đám Hoa Quốc phách lối.

[Lân Cận][Real Life]: Diệu Thù Nguyệt Liên là cái gì? Vòng cổ ghẻ mà đòi so với thần vật à?

[Lân Cận][A A Bê Xê]: Cái áo rách từ sáu tháng trước mà gáy to thế? Để xem mèo nào cắn mỉu nào.

[Lân Cận][NTMT]: Tiên Lữ Tình Duyên của Nhị tỷ được đánh giá "Thần", còn cái vòng kia là chữ gì ấy nhỉ? Mau hô lớn cho mọi người nghe nào!

[Lân Cận][Hoa Hoa]: Là "Kì". "Kì" thôi. Còn thua cả Lôi Ứng Long.

[Lân Cận][Hoàn Kỳ Demacia]: Thần thì sao? Bọn tao tới đây là để diệt thần!

[Lân Cận][Sky Prince]: Đến tên mình còn viết sai, sủa cái gì mà sủa. Hoa Quốc rọ mõm chó canh nhà lại đi!

[Bang Phái][Dạ Nguyệt Mị Ảnh]: Mau im hết cho ta! Không ai được nhắc đến Tiên Lữ Tình Duyên nữa!


Phó bang chủ nổi cơn thịnh nộ, toàn bộ Khuynh Quốc Khuynh Thành lập tức câm như hến. Quả thực Diệu Anh rất khó chịu, nhưng không phải vì bọn họ lắm chuyện, mà vì những kẻ ngoài kia xem thường kiệt tác của nàng. Đồ đạc trong trò chơi này có năm loại phẩm cấp: Bình, Hạ, Kì, Thượng và Thần. Phẩm cấp càng cao, món đồ càng quý giá. Đối với đại đa số người chơi, một hai trang bị mang chữ "Kì" đã đủ giúp họ khoe khoang kiêu ngạo. Còn những ai sở hữu cả một bộ "Kì" thì được tán thưởng hết lời, xưng tụng là võ lâm cao thủ. Số trang bị mang phẩm cấp này không ít, nhưng giang hồ chỉ mới xuất hiện ba món "Thượng" và "Thần" mà thôi. Trong đó, thứ duy nhất được đánh giá thần phẩm chính là Tiên Lữ Tình Duyên.

Diệu Anh biết mình chẳng phải thánh mẫu. Người khác xúc phạm đứa con cưng của nàng, chỉ có bị điên mới không tức giận. Bao nhiêu tâm tư, bao nhiêu công sức đổ vào đó, một chữ "Thần" cũng không thể đánh giá nổi số tháng ngày mà nàng đã lao tâm khổ tứ. Nhưng Diệu Anh hiểu, đó chỉ là suy nghĩ của riêng nàng. Còn với bọn họ, Tiên Lữ Tình Duyên cũng chẳng khác gì những mô hình ảo kia.

Trên khán đài người người cãi vã, dưới sàn đấu tiếp tục tranh tài. Diệu Anh chán nản ẩn bảng trò chuyện, tập trung xem thi đấu. Qua thêm hai tiếng, Vân Khánh phải sửa soạn ra sân bay. Hiện tại bên Kroy Wen đã là bốn giờ sáng, cô nàng thức suốt một đêm dài, chắc hẳn rất mệt mỏi. Đôi khi nàng cảm thấy vô cùng có lỗi, chỉ vì tình trạng bản thân không tốt mà ảnh hưởng đến cả cuộc sống của bạn mình. Những lúc như vậy, Vân Khánh chỉ cười xuề xòa, bảo rằng sẽ cùng nàng vượt qua những chuyện đó. Nàng nghĩ, có lẽ Vân Khánh là một trong số ít điều tốt đẹp mà Thượng Đế tặng cho nàng.

Tiễn cô bạn qua webcam xong, Diệu Anh đứng dậy đi làm việc nhà. Cả nửa ngày ngồi trước máy tính, sống lưng cũng bắt đầu nhức mỏi. Giặt đồ, quét dọn, lau phòng, làm cơm,... Căn hộ của nàng tuy nhỏ nhưng dọn dẹp cũng rất mệt. Vết thương cũ ở chân thỉnh thoảng vẫn đau nhức, khiến những hoạt động bình thường có phần khó khăn hơn. Vừa chậm rãi thu xếp vừa nghỉ ngơi, lúc hoàn tất mọi việc, đồng hồ đã điểm chín giờ hai mươi. Rót thêm một li nước lạnh, Diệu Anh trở lại phòng làm việc, một lần nữa hóa thân thành tiểu đệ tử Yến Vân Phái.


---


Chín giờ ba mươi phút, trận đấu thứ bốn mươi bảy đã kết thúc, hệ thống tiếp tục đếm ngược hết thời gian dư thừa. Thực ra mỗi màn so tài chỉ tiêu tốn từ năm đến bảy phút, nhưng đệ tử Liên Hoa Cung lại đánh nhau lâu hơn người bình thường, khiến nhà phát hành phải nới rộng thêm thời gian hạn định. Trong lúc chờ đợi, Dạ Nguyệt Mị Ảnh tranh thủ xem lại kết quả những trận trước đó. Đúng như nàng nghĩ, tất cả tuyển thủ Vũ Quốc thi đấu sau Vô Địch Anh Hùng đều thua cuộc. Điều này càng làm leo thang sự căng thẳng xung quanh hai quốc gia. Trận thứ bốn mươi bảy diễn ra giữa hai nhân vật Diệp Quốc nên chẳng mấy ai quan tâm, tất cả sự chú ý đều đổ dồn về trận đấu cuối cùng. Tắt đi bảng kết quả, Dạ Nguyệt Mị Ảnh vừa vặn nhìn thấy hai đấu sĩ xuất hiện trên võ đài.

Trong tiềm thức của người chơi Song Ưng Hồ Điệp, Trai Đẹp là cuồng đồ đáng bị trục xuất khỏi Liên Hoa Cung. Trong khi môn phái này luôn canh cánh lí tưởng cứu nhân độ thế, y lại đi theo con đường sát sinh. Mười tám kĩ năng trong bộ chiêu thức của y chỉ dùng để đánh nhau, giết người. Xuống tay không chút lưu tình, xuất trận không hề nao núng. Chỉ số sát thương trên một giây của Trai Đẹp còn cao gấp mấy lần đệ tử Vô Cực Môn trung cấp. Trước khi bộ đôi Phi Thiên Vũ nổi lên nhờ Tiên Lữ Tình Duyên và Tuyệt Thế Thần Ưng, y chỉ chịu thua một mình Vũ Vương tiền nhiệm ở mảng đơn đấu. Nhìn vẻ ngoài yểu điệu thướt tha vậy thôi, có ai mà không biết bàn tay Trai Đẹp nhuốm đầy máu kẻ thù. Muốn được y cứu mạng? Thà uống chén canh Mạnh Bà rồi đầu thai còn nhanh hơn.

Sau lần bị đả bại hồi sáu tháng trước, Trai Đẹp lại có thêm một mối hận trong lòng. Phi Thiên Tuyết Vũ hoàn toàn áp đảo y vào thời điểm Tiên Lữ Tình Duyên ra mắt, sau đó một lần nữa hạ gục y dù đồ đạc đã được cải tiến rất nhiều. Cung chủ Liên Hoa Cung nắm trong tay vũ khí trấn phái Huyền Cầm, trang bị xếp vào hàng thần cấp, sủng vật lẫn tọa kỵ đều đến từ thượng giới. Người ta đánh giá bộ chiêu thức của Phi Thiên Tuyết Vũ là quái dị và khó sử dụng nhất trò chơi, gồm mười chiêu thức quần công gây trạng thái bất lợi, bốn chiêu liệu thương và sáu chiêu đơn công. Với đặc tính đánh lan chủ quấy rối, dù đấu đơn hay phối hợp tổ đội cũng đều gặp khó khăn, bởi vì cô mang danh y sư nhưng lại là người tạo tình huống cản trở chính. Vừa phải đọc thông tin đối thủ, vừa phải chú ý chăm sóc đồng đội, ắt hẳn Phi Thiên Tuyết Vũ tốn rất nhiều công sức để làm chủ cả hai vai trò này. Nhân vật của cô đã gần đạt ngưỡng thượng đẳng, thao tác lại ít khi xảy ra sai sót. Nếu Trai Đẹp mạnh mẽ ở khoản một đấu một, thì Phi Thiên Tuyết Vũ là con bài vạn năng của phương pháp chiến đấu theo tổ đội.

Mỗi người có một ưu thế riêng. Kẻ lựa chọn con đường sức mạnh, người chỉ thích hành hạ đối phương. Dù cân đo đong đếm thế nào thì bọn họ đều ngang tài ngang sức, khó mà so sánh được. Tuy nhiên, có một điều mà tất cả mọi người đều cảm thấy khó hiểu. Vì sao mấy đại thần đứng đầu phái Liên Hoa lại đi theo hướng sát thần diệt thế, biến thái quái gở như vậy. Làm y sư thì làm đi, còn khiến người ta phải lo lắng, sợ hãi. Chẳng biết khi nào bọn họ bất chợt nổi hứng, giáng cho mình một chiêu mà chết tức tưởi.

Quay lại màn so tài, đồng hồ hẹn giờ đã trở về bốn con số không. Trai Đẹp lập tức xuất ra Lạc Hoa Lưu Thủy, giành quyền tấn công trước. Đóa hoa sen xoay tít vỡ tung trên đầu Phi Thiên Tuyết Vũ, kéo theo một hàng số đỏ ngầu. Đám đông líu lưỡi xuýt xoa. Vừa ra tay đã đắc thủ một đòn chí mạng, không hổ danh bạo y hàng thật giá đúng. Phi Thiên Tuyết Vũ lùi về sau vài bước, vừa tự hồi máu vừa vung tay đánh một chiêu Tế Thủy Trường Lưu. Kĩ năng này có xác suất đông cứng đối thủ, nhưng người ta chỉ thấy hai chữ "Miễn dịch" hiện lên. Trai Đẹp vẫn lưu loát thi triển thêm ba chiêu kế tiếp.

Thế mạnh của Trai Đẹp được phát huy hết mức trong những trận đấu đơn như hiện tại. Mỗi chiêu xuất ra đều lấy đi hàng nghìn chỉ số máu của đối phương. Nếu trước kia bị vây hãm trong tầng tầng lớp lớp những hiệu ứng bất lợi, thì nay có Diệu Thù Nguyệt Liên hỗ trợ, Trai Đẹp chẳng còn sợ hãi điều gì nữa. Với 20% xác suất miễn dịch và giảm 30% thời gian hiệu lực, chiếc vòng cổ này gần như hóa giải hoàn toàn khả năng khống chế cực mạnh mà Phi Thiên Tuyết Vũ sở hữu.

Trái với phần còn lại của võ lâm, đệ tử phái Liên Hoa chú trọng vào lượng khí hơn là huyết. Tựa như trong những câu chuyện kì ảo, thần tiên phải có pháp lực mới sử dụng được phép thuật. Ở thế giới này, người chơi phải có chân khí mới có thể thi triển kĩ năng. Chỉ cần thanh chân khí vẫn còn, Liên Hoa đệ tử sẽ khó lòng mà chết nổi. Bởi vậy, nửa đầu trận đấu chỉ là màn thăm dò giữa hai cao thủ.

Thời gian đã qua gần mười lăm phút. Trên khán đài, nhân dân Vũ Quốc nhìn thành chủ phía Tây trầy trật mà không nói được lời nào. Bọn họ chỉ có thể trông chờ vào sự bùng nổ của cô ở nửa sau trận quyết chiến. Nhiều người rủa thầm vì sao cột chân khí của các đại thần lại dày như vậy, nhìn bọn họ vờn nhau mà phát chán đi được. Nhưng không ai dám rời mắt khỏi trận đấu, những tình huống đắt giá chỉ xuất hiện trong vài giây mà thôi.


"Nhìn kìa!"


Hàng loạt chữ "Nhìn kìa" xuất hiện chi chít trên bảng trò chuyện. Đám đông lập tức bị cuốn hút vào biến động trước mắt.

Cột chân khí của cả hai đấu sĩ chỉ còn một phần ba. Trai Đẹp vẫn gây bất ngờ trước tiên. Y phục trên người y vừa thay đổi, từ màu xanh lục chuyển vàng màu cam sặc sỡ. Chiếc ô trên tay cũng biến hóa thành cổ cầm lấp lánh ánh vàng. Trai Đẹp đặt cây đàn cổ trước mặt, vung tay gảy nên một chiêu Dương Quan Tam Điệp. Luồng sóng âm bắn thẳng vào giữa người Phi Thiên Tuyết Vũ. Hàng số đỏ rực một lần nữa nổ tung trên đầu cô. Mười hai nghìn máu. Cả khán đài lập tức dậy sóng. Chưa từng có tiền lệ Trai Đẹp cướp đi quá mười nghìn máu của Phi Thiên Tuyết Vũ. Hơn nữa cô vẫn đang mặc Tiên Lữ Tình Duyên, y phục đứng thứ nhất về chỉ số phòng thủ. Lần đầu tiên sau sáu tháng, người ta nhìn thấy Phi Thiên Tuyết Vũ rơi hẳn xuống thế hạ phong.

Trai Đẹp điên cuồng xuất chiêu, dồn hết mọi đòn tấn công vào đối thủ. Dưới cơn mưa kĩ năng của y, Phi Thiên Tuyết Vũ chỉ cố gắng dùng Diệu Thủ Hồi Xuân bổ đầy máu cho bản thân. Chiêu thức của cô không thể kiểm soát được y như trước nữa. Ra năm chiêu thì một bị miễn dịch, bốn bị suy giảm khả năng. Trai Đẹp giờ đã trở thành hung thần thực sự. Trận đấu dần chuyển sang hướng một chiều.

Trong khi tất cả ngao ngán nhìn Phi Thiên Tuyết Vũ bị chèn ép, Dạ Nguyệt Mị Ảnh lại phát hiện ra một việc kì lạ. Bản thân nàng là đệ tử Yến Vân Phái nên rất nhạy cảm với tốc độ và cự li thi triển kĩ năng. Phi Thiên Tuyết Vũ không còn bỏ chạy như ban đầu nữa, cô đang chậm rãi di chuyển đến gần Trai Đẹp. Mỗi bước chân đều rất ngắn, thậm chí dường như chẳng ai nhìn ra. Nàng chợt không hiểu, chẳng lẽ Phi Thiên Tuyết Vũ muốn đánh một canh bạc?

Khoảng cách chỉ còn lại năm thước. Cuối cùng đám đông cũng có phản ứng với hành động kì quái này. Nhưng tất cả đã quá trễ. Vạt áo Tiên Lữ Tình Duyên bắt đầu xuất hiện những đốm sáng nhỏ li ti, báo hiệu bước ngoặt mới cho trận quyết chiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net