Chương 12: Gang Tấc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai chiêu Mạn Thiên Hoa Vũ cùng lúc nổ tung trên sàn đấu. Đây là kĩ năng tuyệt học của Liên Hoa Cung, có sát thương cực lớn và cả hiệu ứng đóng băng. Song phương đều bị Mạn Thiên Hoa Vũ kìm hãm mọi động tác, nhịp độ trận đấu liền chững lại vài giây.

Trai Đẹp vẫn là người cử động trước. Y lập tức hồi máu cho bản thân, sau đó chạy ra xa rồi quay đầu tấn công. Lúc chiêu thức thứ ba được tung ra, trạng thái khống chế trên người Phi Thiên Tuyết Vũ vừa vặn kết thúc. Cô lập tức đuổi theo đối thủ. Khi lên đến trung kì, hệ thống cho phép người chơi học thêm kĩ năng của môn phái khác. Phi Thiên Tuyết Vũ đã lĩnh hội hai chiêu khinh công cơ bản của Yến Vân Phái, tốc độ di chuyển đương nhiên vượt mặt người đồng môn.


"Tiên Lữ Tình Duyên hỏng rồi kìa. Vậy thì còn đấu cái gì nữa?"

"Cô ta không đổi trang bị à?"

"Không đổi mà vẫn chạy theo? Bị điên hả?"

"Này, mau đổi trang bị đi. Huyết Sắc Chiến Y đâu, mau lôi ra!"

"Há há, chắc cuống quá hóa rồ rồi. Trai Đẹp, tiến lên!"


Khi cơn bão hoa tan đi, người ta mới thấy rõ Tiên Lữ Tình Duyên đã chuyển màu xám xịt. Trai Đẹp vẫn không phân tâm, y ra sức trút hết kĩ năng lên đầu Phi Thiên Tuyết Vũ. Mất trang bị bảo hộ, sát thương hiển nhiên tăng vọt. Năm nghìn, bảy nghìn, chín nghìn,... Hàng dãy số liên tục nhảy nhót. Tuy nhiên, kì quặc ở chỗ, dây máu của Phi Thiên Tuyết Vũ không hạ xuống mà còn vùn vụt hồi lại. Quanh thân cô lúc này có những luồng ánh sáng xanh lục uốn lượn, nổi bật trên nền trang bị hư hỏng.


"Cô ta không dùng Diệu Thủ mà sao máu cứ đầy lên thế?"

"Ánh sáng xanh kia rõ ràng là hiệu ứng hồi máu."

"Chắc là kĩ năng Liệu Thương của Tiên Lữ?"

"Tiên Lữ hư rồi, kĩ năng trang bị làm gì còn tác dụng."

"Khai Chi Tán Diệp! Chắc chắn là nó!"


Khai Chi Tán Diệp cũng là tuyệt học môn phái, có tác dụng hồi lại hai phần ba lượng sinh mệnh đã mất trong tích tắc. Còn nhớ lần đại hội trước, Trai Đẹp chịu thua Phi Thiên Tuyết Vũ chính vì kĩ năng này. Nhưng đó là khi bọn họ đã sử dụng tới những giọt chân khí cuối cùng. Còn bây giờ, Phi Thiên Tuyết Vũ hi sinh con át chủ bài vì hành động ngớ ngẩn, khiến người người đều hoang mang.

Trong khi tất cả tỏ ra thất vọng, Phi Thiên Tuyết Vũ đã bắt đầu phản công. Ngay lúc cô tiếp cận được mục tiêu, một vòng tròn màu hồng thình lình xuất hiện. Đường kính của nó lên tới bảy thước, vây cả hai người ở bên trong. Ngửi thấy mùi nguy hiểm, Trai Đẹp theo bản năng bỏ chạy. Tuy nhiên, y phát hiện toàn thân mình đã bị đông cứng. Hai chữ "Miễn dịch" liên tục hiện lên nhưng y không cách nào kiểm soát được hành động của mình. Cứ đi một bước thì khựng lại một lần. Phía bên kia, Phi Thiên Tuyết Vũ như phát điên, ra sức ném hết tất cả kĩ năng tấn công vào đối thủ. Dây máu Trai Đẹp không ngừng hạ xuống. Cuối cùng y buộc phải bung ra Khai Chi Tán Diệp, lấp đầy lượng sinh mệnh của mình. Các kĩ năng hồi máu còn lại cần có thời gian vận chiêu, nếu cử động cứ bị ngắt quãng như vậy, y chỉ còn cách đáp trả sự công kích.

Vòng tròn hồng tồn tại chừng năm giây, Trai Đẹp lập tức thoát khỏi hiệu ứng quái gở khi nó biến mất. Nhưng y không thể vui mừng ngay được. Phi Thiên Tuyết Vũ vừa phất tay mở pháp trận Thế Cục Như Kì, một lần nữa chế trụ đối phương. Chiêu thức này có một điểm đặc biệt, cự li càng gần thì tác dụng càng tăng. Cô đang đứng sát bên thân Trai Đẹp, kĩ năng xuất ra hiển nhiên bách phát bách trúng.

Khả năng phòng thủ của Trai Đẹp chưa bao giờ được đánh giá cao, bởi y chỉ thèm muốn sức mạnh. Phi Thiên Tuyết Vũ lại nắm giữ vũ khí trấn phái lẫn lệnh bài môn chủ, lực tấn công của chúng là tương sinh tuyệt hợp với võ học Liên Hoa Cung. Có hai kì bảo này phò trợ, dù cho sức sát thương không bằng, y cũng đừng mong dễ dàng chiến thắng.

Cung chủ Liên Hoa Cung liên tục giành được quyền tấn công, cả khán đài gần như nín thở. Phi Thiên Tuyết Vũ không đánh thì thôi, một khi đã ra tay, người ta có cảm tưởng cô kiểm soát tất cả mọi thứ. Khống chế hiệu ứng bất lợi chính xác đến từng giây, cô chẳng còn giống người bình thường nữa rồi.

Có điều, thời gian giam cầm quá ngắn ngủi. Sau thời khắc này, Phi Thiên Tuyết Vũ không còn thứ gì có thể kìm hãm Trai Đẹp nữa. Thế Cục Như Kì vừa hết tác dụng, y lập tức tung ra Lạc Hoa Lưu Thủy và Tế Thủy Trường Lưu. Lại thêm mười nghìn máu bị cuốn đi. Thế nhưng, cử động của cô không bị y cản lại. Trên đầu Phi Thiên Tuyết Vũ xuất hiện một vầng trăng tròn cùng bốn chữ "Bế Nguyệt Tu Hoa". Trạng thái miễn dịch liên tục xuất hiện ở cả hai nhân vật, Phi Thiên Tuyết Vũ và Trai Đẹp cuốn nhau vào luồng tấn công bất tận liên hồi.

Dây máu đôi bên cứ trồi lên sụt xuống khiến lòng người nhấp nhổm không yên. Cung chủ Liên Hoa Cung lại mấp mé cửa tử trước. Ngay lúc Trai Đẹp tung chiêu Bích Hải Triều Sinh Khúc, toàn thân Phi Thiên Tuyết Vũ bỗng phát ra thứ ánh sáng màu xanh lục. Bốn chữ "Khai Chi Tán Diệp" khiến cả khán đài nổ tung lên. Thời gian chờ của tuyệt học môn phái dài tới ba mươi phút, sao có chuyện thi triển được hai lần trong cùng một trận so tài. Người ngoài cuộc bị bất ngờ, kẻ trong cuộc càng sửng sốt hơn. Động tác của Trai Đẹp chợt chậm lại. Phi Thiên Tuyết Vũ đương nhiên không bỏ qua cơ hội quý giá ấy. Mặc kệ cột máu bản thân như thế nào, cô liên tục tung ra bốn chiêu đơn công mạnh nhất.

Choáng váng trước hiện tượng kì quái của đối thủ, thao tác của Trai Đẹp xuất hiện dấu hiệu rối loạn. Y chẳng những không bỏ chạy mà còn quên luôn việc hồi máu. Giờ phút này, y chỉ muốn ngay lập tức giết chết đối phương. Trai Đẹp tung người nhảy lên cao, một lần nữa gảy khúc Dương Quan Tam Điệp. Như đoán trước được ý định của đối phương, Phi Thiên Tuyết Vũ nhanh tay khai mở lá chắn Tuệ Quang Viễn Chiếu, chặn đứng luồng sóng âm chết người. Dải lụa trên tay cô vẽ ra một cành hoa hải đường trắng muốt, nhắm thẳng vào giữa ngực Trai Đẹp. Quầng sáng ánh bạc quét qua sàn đấu, thanh sinh mệnh của y lập tức trở về con số không. Bạo y đệ nhất Hoa Quốc cuối cùng cũng ngã gục.


"Trận đấu kết thúc. Phần thắng thuộc về Phi Thiên Tuyết Vũ."


Dòng thông báo cũng đại biểu cho sự vỡ òa của toàn bộ khán giả. Có người chúc mừng Phi Thiên Tuyết Vũ, có người tiếc nuối cho Trai Đẹp. Cũng lắm kẻ không quên việc mỉa mai Hoa Quốc thất bại, làm dấy lên trận cãi vã quen thuộc. Nhưng mấy câu tranh chấp ấy không lấn át được những biểu tượng vỗ tay xuất hiện khắp nơi trên khán đài. Tất cả cùng khen ngợi hai vị đại thần đã mang đến một trận quyết đấu đầy cảm xúc. Bỏ qua hận thù xa xưa, lối đánh cống hiến của Trai Đẹp và Phi Thiên Tuyết Vũ hoàn toàn thỏa mãn sự mong chờ của bọn họ.

Giữa bầu không khí phấn khích đó, pháo hoa từ bên ngoài đấu trường bỗng bắn lên đầy trời. Bảng trò chuyện lúc này tràn ngập lời nói cười vui vẻ thay cho tiếng mắng chửi nhạt nhẽo. Mọi người thi nhau nhảy lên vành khán đài, cùng thưởng thức tiết mục sau cuối của ngày hội liên thông.

Phía trên cao, trăng tròn bị mây mù che khuất, nhưng lại chẳng có ai để tâm. Pháo hoa liên tục được phóng lên, vỡ tan thành một trời màu sắc. Từng chùm tia sáng sặc sỡ hào nhoáng, tản mác thành muôn hình vạn trạng giữa đất trời. Không chỉ riêng hình hài sự vật, người ta còn tạo ra cả chữ viết. Ai đó thuộc Khuynh Quốc Khuynh Thành đã đặt mua một loạt pháo hoa đặc biệt, làm nên hai câu thơ:


"Cầu mong Khuynh Quốc Khuynh Thành
Một đời tự tại, chẳng màng lợi danh."


Mấy người trong bang vô cùng thích thú, nhao nhao tán thưởng không ngớt lời. Thiên Lam Minh Châu cũng rất hài lòng, liền sửa lại tôn chỉ của bang thành hai câu đề từ này. Trên kênh ngữ âm, Hàng Yêu Phục Ma ra sức hô hào các thành viên tụ họp lại dưới chân đấu trường để chụp ảnh kỉ niệm. Tuy có mệnh lệnh chỉ đạo nhưng bọn họ vốn đã quen tự tung tự tác, vì thế vừa đến nơi đã nhảy múa loạn xạ, hết người này tới người kia làm rối đội hình. Mấy vị chức trách chỉ còn biết cười trừ, mặc cho bọn họ trêu đùa nhau.

Một số cầm sư bắt đầu mang đàn ra gảy, kéo theo mấy người văn sĩ cùng thổi sáo hòa âm. Phường vũ cơ cũng hào hứng gia nhập, vươn tay nhón chân nhảy múa theo giai điệu ngân nga. Đám đông xung quanh hỉ hả cười, rượt đuổi trêu ghẹo nhau khắp nơi. Đấu trường Vô Danh Thành vốn đẫm máu nay trở nên thơ mộng hết mực, chẳng còn không khí căng thẳng của những trận so găng.

Dạ Nguyệt Mị Ảnh ngồi đằng xa ngắm nhìn đám bằng hữu ồn ào, dần thả lỏng tâm tình theo khung cảnh an bình mà ấm áp. Nàng yêu thích bầu không khí này, nó làm người ta cảm thấy yên lành, không phải dè chừng, không phải sợ hãi. Bỗng hộp tin nhắn nhấp nháy ánh sáng, thông báo có người tìm đến. Nàng liền mở ra xem.


"Ta thắng rồi."


Là Phi Thiên Tuyết Vũ. Cô không truyền âm như những lần trước mà gửi lời nhắn riêng vào hộp tin của nàng. Nhẹ nhàng kéo cửa sổ tin nhắn cá nhân về bên phải, Dạ Nguyệt Mị Ảnh nhìn thấy Phi Thiên Tuyết Vũ đã đến bên cạnh mình từ lúc nào. Danh tự hoàng kim sáng lấp lánh, đầy tương phản với vạt áo xám tro của Tiên Lữ Tình Duyên. Phi Thiên Tuyết Vũ chậm rãi ngồi xuống, mặt khẽ hướng về phía nàng. Trong khoảnh khắc ấy, Dạ Nguyệt Mị Ảnh đột nhiên có cảm tưởng hai người là đôi bạn tri kỷ đang đối ẩm với nhau. Cùng mơ màng dưới trời đêm, cùng quên đi đám đông náo nhiệt mà thả hồn theo khung cảnh thi họa trước mắt. Loại cảm giác này thật khác thường, làm nàng suýt quên mất cách đây mấy ngày, người kia đã buông lời ép bức mình.


"Ừ. Ta đã thấy."


Thực ra nàng chẳng biết phải trả lời thế nào, cho nên mới đáp lại đơn giản như vậy. Không ai nói thêm điều gì nữa, cả hai chỉ lẳng lặng hướng về phía bầu trời trên cao. Giữa lúc đang ngẩn người, Dạ Nguyệt Mị Ảnh bất cẩn đè vào nút PrntScr trên bàn phím, hệ thống lập tức chụp lại cảnh tượng trên màn hình. Nàng tặc lưỡi vài lần, tự dè bỉu sự lơ đãng của bản thân ngay trước khi thông báo đóng cổng liên thông hiện ra.

Nhấn vào nút chấp nhận truyền tống, khung cảnh xung quanh lập tức thay đổi. Hệ thống đưa Dạ Nguyệt Mị Ảnh về bên bồn hoa trung tâm quen thuộc của Tứ Linh Trấn. Mà đứng cạnh nàng lúc này, vẫn là Phi Thiên Tuyết Vũ. Nhìn nhân vật y sư trên màn hình, không hiểu sao Dạ Nguyệt Mị Ảnh chỉ muốn rời mạng.


---


Sáng sớm hôm sau, Diệu Anh mở trang chủ trò chơi xem tin tức. Diễn đàn xuất hiện rất nhiều chủ đề bình luận về đại hội tỷ võ. Trong số đó, trận của Phi Thiên Tuyết Vũ và Trai Đẹp thu hút nhiều sự chú ý nhất. Lượt bình luận lên đến một trăm trang, lượng người theo dõi vượt quá hai trăm nghìn. Bọn họ bàn tán về những chiêu thức mới mà Phi Thiên Tuyết Vũ đã sử dụng, sau đó lại suy đoán những điểm chưa rõ ràng. Diệu Anh xem vài trang đầu tiên, thấy có một người chơi dùng biệt hiệu Chỉ Đoán Mò Thôi viết một bài phân tích rất dài.

Hắn nói, đầu tiên, Phi Thiên Tuyết Vũ cố tình đánh lừa mọi người rằng Tiên Lữ Tình Duyên đã hư hỏng, nhưng thực ra chỉ có cái áo mất độ bền. Bởi vì đây là một bộ trang bị có thiết kế vẻ ngoài riêng biệt, cho nên hiệu ứng hiển thị của áo đại diện cho tất cả các bộ phận còn lại. Chuyện này nghe có vẻ quen thuộc nhưng thực ra rất ít người để ý. Trai Đẹp và khán giả tin tưởng vào mắt mình, dẫn đến sự sai lệch về chỉ số phòng thủ của cô, từ đó lơ là, mất cảnh giác. Sát thương có thể tăng vọt, nhưng không đến mức làm cô bị đột tử giữa chừng.

Thứ hai, Phi Thiên Tuyết Vũ ép Trai Đẹp phải tung ra Mạn Thiên Hoa Vũ để lợi dụng hiệu ứng hình ảnh của nó. Mạn Thiên Hoa Vũ là kĩ năng rất màu mè, vừa có lốc xoáy, vừa có hào quang màu hồng lòe loẹt, lại thêm cả cánh hoa bay tứ tung. Hai chiêu thức xuất hiện cùng một lúc, đương nhiên khó mà xác định được chuyện gì vừa xảy ra chỉ trong một, hai giây. Đại khái chính vào lúc này, Phi Thiên Tuyết Vũ sử dụng một chiêu hồi máu lạ, chưa từng xuất hiện trên giang hồ, tạo hiệu ứng hồi máu trên người mình. Khi chưa có bất kì thông tin nào, lòng người rất dễ bị định hướng. Trai Đẹp không biết đối thủ làm chuyện quái gở gì, nên chỉ có thể xuôi theo lời bàn tán của thiên hạ.

Còn mấy phút cuối của trận đấu là đất diễn cho những chiêu thức mới, có lẽ cô học được từ đợt trở thành môn chủ, làm Trai Đẹp không thể phán đoán được hành động tiếp theo của đối phương. Hắn kết luận, Phi Thiên Tuyết Vũ vận dụng hai lần kế sách Dối Trời Qua Biển trong binh pháp Tôn Tử, dùng những thứ quen thuộc đánh lừa toàn bộ người đến xem, quả xứng danh cao thủ đệ nhất.

Bài viết lập luận khá chặt chẽ, lại có thêm hình ảnh minh họa nên được rất nhiều người đồng tình. Tuy nhiên, cũng có không ít lời phản đối. Họ nói việc này mang quá nhiều rủi ro, người kĩ tính như Phi Thiên Tuyết Vũ sẽ không đặt cược một canh bạc như vậy. Mấy người bình luận sau đó tranh cãi gay gắt, nhiều kẻ còn hẹn nhau vào trò chơi, muốn dùng bạo lực để giải quyết vấn đề.

Lật thêm vài trang nữa, nàng lại bắt gặp Chỉ Đoán Mò Thôi đăng tiếp ba hình ảnh mới. Một tấm chụp cận cảnh trang bị Phiên Điệp Lạc Vũ, tấm thứ hai là Khiêu Long Phách Khải, tấm thứ ba là Tiên Lữ Tình Duyên. Trong hình cả ba đều xám xịt một màu. Hắn ra sức khẳng định chắc chắn chúng có liên quan tới nhau, sau đó đặt nghi vấn về nàng. Cái tên Dạ Nguyệt Mị Ảnh một lần nữa được giang hồ réo gọi. Cộng đồng lại xôn xao về hai hiện tượng kì quái trong trận Tranh Đoạt Thần Địa hồi tháng trước.

Quay lại trang đầu tiên của chủ đề, Diệu Anh ngắm nhìn mấy tấm ảnh chụp Phi Thiên Tuyết Vũ. Người viết bài cũng rất có tâm, đăng cả hình ba lần quyết chiến trước cô đề danh tham dự. Nghĩ kĩ thì không biết hai người vô duyên hay hữu duyên. Tuy nàng bán Tiên Lữ Tình Duyên cho cô, cũng hi vọng cô chiến thắng, nhưng lại chưa từng đến xem cô thi đấu. Mấy lần đó đều rơi vào thời điểm Khả Hân cử nàng đi công tác xa, thời gian nghỉ ngơi còn không đủ, nói gì việc lên mạng vào trò chơi theo dõi. Lúc trở về, nàng cũng lười lên diễn đàn, chỉ nghe Vân Khánh thuật lại qua loa, vì vậy đến bây giờ mới xem những trận đấu đó.

Trong lúc nàng chìm đắm trong suy nghĩ, điện thoại chợt reo lên. Hai chữ "Khả Hân" trên màn hình làm Diệu Anh thoáng ngạc nhiên. Nàng đang ở công ty rồi, sếp còn gọi điện làm gì nhỉ. Nàng vừa nhận cuộc gọi, giọng Khả Hân lập tức vọng tới bên tai.


- Diệu Anh, em mau đến nhà của Nhã Ân.


Chú thích:

Dối Trời Qua Biển (Man Thiên Quá Hải): Phương cách phô trương hiện tượng giả dựa vào những điều mà người khác đã quen thuộc, để che giấu hoặc làm mờ đi ý muốn thật sự của mình, nhờ vào đó đạt được mục đích. (Trích 72 kế của Quỷ Cốc Tử Tiên Sinh.).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net