Chương 2: Tranh Đoạt Thần Địa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Để tham gia hoạt động Tranh Đoạt Thần Địa, các bang chủ cần phải báo danh trước ít nhất một ngày. Vì vậy, Thiên Lam Minh Châu chờ tới đúng 11 giờ 59 phút đêm ngày thứ sáu mới chạy đến NPC Thổ Địa đề danh Khuynh Quốc Khuynh Thành. Hệ thống vừa thông báo xác nhận đơn đăng kí của cô, Vũ Quốc lập tức nổ tung. Kênh Quốc Gia nháy mắt chi chít chữ, náo loạn ầm ĩ. Người này vừa nhảy lên nói đã bị kẻ khác đẩy trôi đi, tất cả đều sửng sốt ngạc nhiên vì sự kiện chấn động.

Rất nhiều người nhắn tin cho sáu vị chức trách của Khuynh Quốc Khuynh Thành để hỏi thăm tình hình, nhưng đều bị hệ thống gửi trả lại một câu: "Bằng hữu các hạ cần tìm không tồn tại hoặc không lên mạng.". Bọn họ không còn cách nào khác, đành chờ đợi ngày hôm sau truy vấn rõ ràng.

Sáu giờ chiều chủ nhật, Dạ Nguyệt Mị Ảnh vừa đăng nhập đã nhìn thấy kênh Quốc Gia chửi bới loạn xạ, từ Phi Thiên Lộng Nguyệt đến Cố Thời Nguyệt Sắc và các bên đồng minh. Thỉnh thoảng còn có kẻ nhảy ra mắng Khuynh Quốc Khuynh Thành âm mưu hiểm độc, muốn thừa nước đục thả câu. Cả Vũ Quốc hiện tại như một ngọn núi lửa, bất kì lúc nào cũng có thể phun trào.

Dạ Nguyệt Mị Ảnh đi đến thương điếm của mình, lấy bộ Phiên Điệp Lạc Vũ mặc lên người, sau đó đem bộ Khiêu Long Phách Khải bỏ vào ô trang bị thứ hai. Nhà phát hành Song Ưng Hồ Điệp cho phép người chơi sử dụng cùng lúc hai loại y phục, tùy trường hợp có thể đổi vị trí cho nhau với thời gian chờ dài nửa tiếng. Bên cạnh Kim Bài Miễn Tử, hai trang bị này cũng góp phần làm nên tên tuổi của nàng: Phiên Điệp Lạc Vũ chú trọng chính xác, né tránh cùng chiêu thức ẩn thân; Khiêu Long Phách Khải củng cố sinh mệnh và chỉ số phòng ngự, đi kèm với khả năng phản đòn. Bình thường nàng không sử dụng chúng vì nguyên liệu quá khó tìm, chỉ cần độ bền về không sẽ lập tức hư hỏng, chẳng cách nào sửa chữa được. Ngày hôm nay máy chủ đại chiến, Phiên Điệp Lạc Vũ và Khiêu Long Phách Khải một lần nữa được nhìn thấy ánh mặt trời, có thể thấy Dạ Nguyệt Mị Ảnh xem trọng cuộc chiến này biết bao nhiêu.

Trên kênh ngữ âm bang phái, Thiên Lam Minh Châu đã bắt đầu sắp xếp các quân đoàn, phân chia nhiệm vụ cho từng đội ngũ, cũng không quên nhắc nhở bọn họ đem dược phẩm tích trữ hơn hai tháng qua bỏ vào người. Toàn thể bang nhân đều rất hưng phấn. Mặc dù bên ngoài nói không thích đánh nhau nhưng bọn họ thỉnh thoảng vẫn muốn tỉ thí với kẻ khác, cho nên những sự kiện lớn như giờ phút này luôn nổi lên một ngọn lửa nhiệt tình trong lòng họ.

Nàng yên lặng lắng nghe Thiên Lam Minh Châu ban bố chiến lược, thỉnh thoảng Hàng Yêu Phục Ma cũng lên tiếng giải thích những chỗ khó hiểu. Bởi vì Khuynh Quốc Khuynh Thành không có sức mạnh cường đại nên bọn họ phải chú trọng vào trận hình cùng bẫy rập, từ đó phương thức tác chiến cũng rắc rối hơn bình thường. Dạ Nguyệt Mị Ảnh rảnh rỗi kiểm tra danh sách tài khoản trong kênh ngữ âm, phát hiện có một cái tên Phi Thiên Đang Nghe Lén liền bật cười. Không biết là ai bên Phi Thiên Lộng Nguyệt đặt cái biệt danh hài hước đến vậy. Nàng đoán nó dùng để thông loa của hai kênh ngữ âm nên cũng không bận tâm.

Lần tranh đoạt này vắng mặt các bang hữu của Phi Thiên Lộng Nguyệt và Cố Thời Nguyệt Sắc, bởi không có mấy người tình nguyện đổ máu mà chẳng được bù đắp gì. Thời điểm Thiên Lam Minh Châu đến báo danh, bọn họ chẳng thể kịp quay về Tứ Linh Trấn đề tên tham dự. Vì vậy, trận chiến trở thành thời điểm phản ánh đúng thực lực của bang phái các bên. Rất nhiều người mong chờ kết quả cuộc tranh đoạt.

Đồng hồ điểm bảy giờ, hệ thống lập tức phát ra thông cáo:


"Thần khí ở Lam Hải Cung, Lục Lâm Động, Thông Thiên Tháp bỗng biến đổi dị thường. Tương truyền hiệp khách nào tiến đến trung tâm thần địa, thu được trái tim của chúng thì có thể phi thăng thành thần. Các vị anh hùng, mau mau đến đoạt lấy thiên cơ!"


Phi Thiên Lộng Nguyệt là những người động thủ đầu tiên. Hai quân đoàn cường hãn dưới sự dẫn dắt của Hạ Vũ Thanh Phong lập tức tràn qua truyền tống trận dẫn từ phía bắc Lục Lâm Động đến phía tây Lam Hải Cung. Bọn họ đột kích thẳng vào trung tâm bản đồ, bỏ qua hết thảy các thủ vệ trên đường đi. Bên trong cung điện, Cố Thời Nguyệt Sắc cũng khởi động thế trận phản công. Ma Hình Quỷ Diện ra lệnh tất cả tinh anh trong bang dồn đến con đường mạn tây nghênh chiến với kẻ thù. Hai bên vừa thấy đối phương liền lao vào đánh nhau điên cuồng, không ngừng có người ngã xuống nhưng lập tức được y sư cứu lên.

Ở bên kia bản đồ, Thiên Lam Minh Châu chỉ huy các quân đoàn từ Tứ Linh Trấn đánh vào phía đông Lam Hải thần địa, lần lượt tiêu diệt tất cả quái vật trên đường đi. Khi bọn họ qua được nửa chặng, giáp mặt với Lam Hải Hộ Vệ, Vô Địch Anh Hùng cảm thấy tình thế không ổn, liền sai mấy đội quân có sức chiến đấu mức trung ra cản đường.

Lãnh Khốc Hàn Tinh vừa nhìn thấy bóng dáng nhân mã từ xa chạy đến liền nhảy về phía trước, xuất một chiêu Ngũ Độc Thị Sát, thành công gây bất ngờ cho kẻ địch. Lợi dụng thời cơ đó, Đông Phong Hạ Vũ cùng Dạ Nguyệt Mị Ảnh từ phía sau vọt lên, đánh ra liên tiếp mấy chiêu Lô Hỏa Thuần Thanh, Kinh Tâm Động Phách, Phi Phi Yên Vũ,... giết chết ba tên Hỏa Diệm Môn đầu đoàn. Bang nhân Cố Thời Nguyệt Sắc không vì thế mà sợ hãi, lập tức có mấy kẻ thuộc phái Vô Cực và Yến Vân từ đằng xa vận chiêu đánh về phía hai người. Cả hai cũng rất ăn ý, cùng thi triển khinh công vọt sang một bên.

Lúc này, Hàng Yêu Phục Ma và các đệ tử Huyền Lôi Bang từ bên hông bắn ra Thất Tiễn Xạ quấy rối hàng ngũ đối phương, trợ giúp ba người đang quần vũ trước đội hình địch. Một số bang nhân thuộc Yến Vân Phái và Độc Sát Hội tiến lên hỗ trợ bọn họ, những người còn lại thì tập trung đánh nhau với thần tướng. Khuynh Quốc Khuynh Thành tuy trang bị tương đương nhưng lực thực lực chỉ ở mức khá. Ngoại trừ những người có chức vị cao, phần lớn bang nhân phải chiến đấu vô cùng vất vả.

Cảm thấy tấn công bình thường không hiệu quả, đội ngũ Diệp Thành Trang bắt đầu dùng bùa triệu hoán gọi ra vô số Cự Thạch Nhân, điều khiển bọn chúng đánh nhau với Lam Hải Hộ Vệ. Tuy Cự Thạch Nhân được phân làm chiêu bài ở cửa ải tiếp theo, nhưng vì quái vật thủ đường quá mạnh nên bọn họ cũng không tiếc mà lôi ra sử dụng. Hơn hai mươi người đá khổng lồ và mười lăm hình nhân khống chế vây công thần tướng, khiến cột máu của hắn giảm đi nhanh chóng.

Thời khắc Lam Hải Hộ Vệ gục ngã, Thiên Lam Minh Châu hô lớn một tiếng ở kênh ngữ âm. Toàn bộ đệ tử Độc Sát đang giao chiến với Cố Thời Nguyệt Sắc lập tức tự bạo, giết chết tất cả địch nhân. Trong chớp mắt thi thể ngổn ngang đầy đất. Hàng chục y sư của Khuynh Quốc Khuynh Thành chạy lên vực dậy đồng đội mình, mà phía bên kia Cố Thời Nguyệt Sắc phải ngậm ngùi trở về điểm phục sinh. Bọn họ chỉ có khoảng một trăm người, hiện tại dùng cả Hoàn Hồn Đan đứng dậy cũng không thể cản bước bốn quân đoàn đang tập hợp lại.

Đối kháng người thật là bản năng của Phi Thiên Lộng Nguyệt, quần công quái vật thuộc sở trường của Khuynh Quốc Khuynh Thành. Tuy nhiệm vụ khác nhau nhưng hai bên xem như thành công chạy đến trước cung điện Lam Hải cùng một thời điểm.

Đồng hồ chỉ bảy giờ ba mươi, Dạ Nguyệt Mị Ảnh nhìn thấy quân đoàn Phi Thiên Lộng Nguyệt chi chít danh tự đỏ ngầu cưỡi các loại kỵ mã xông tới. Cổng lớn Lam Hải Cung trở thành nơi ba quân giáp mặt.

Khuynh Quốc Khuynh Thành có 327 bang nhân, Cố Thời Nguyệt Sắc chiêu mộ 380 người, Phi Thiên Lộng Nguyệt ở đây tổng cộng đếm được 120 nhân vật. Ở cửa ải thủ đường, Cố Thời Nguyệt Sắc phải cùng lúc chống lại hai cánh quân, đương nhiên thua thảm hại. Lần này thủ thành có lợi thế hai điểm hồi sinh, một nằm ngay bên trong cung điện và một ở bên ngoài chân thành, bọn họ hoàn toàn không có khả năng thất thủ.

Hai quân đoàn của Cố Thời Nguyệt Sắc đã vây kín trước cổng Lam Hải Cung, xếp thành tầng tầng lớp lớp. Hào quang từ người bọn họ phát ra đan xen vào nhau chói mắt, khí thế vô cùng bức người. Phía trên tường cao còn có mấy đội ngũ Huyền Lôi Bang phục sẵn, kẻ nào đến gần khẳng định bị ngân tiễn bắn chết.

Bởi vì Phi Thiên Lộng Nguyệt không triệt hạ boss thủ đường ở mạn tây nên cửa chính và cửa trái không được mở ra. Chỉ duy nhất một lối vào mà lại có hai đạo quân, Cố Thời Nguyệt Sắc hoàn toàn không rõ bên nào sẽ xông tới trước. Ngay lúc này, thời không như ngừng lại, khung cảnh yên tĩnh đến dị thường.

Kênh Quốc Gia hiện đã có những lời thóa mạ Khuynh Quốc Khuynh Thành âm mưu liên minh với Phi Thiên Lộng Nguyệt, phá vỡ hiệp ước đã giao kèo từ trước. Mấy người ngoài cuộc cũng bàn tán xôn xao, nhưng tuyệt nhiên không một ai phản bác lại. Tất cả đều im lặng lắng nghe mấy vị chức trách hai bên thảo luận với nhau ở kênh ngữ âm.

Cố Thời Nguyệt Sắc bố trí cả đội xạ thủ trên tường thành, khẳng định bọn họ nắm rõ điểm yếu nơi mình làm chủ. Thực tế Khuynh Quốc Khuynh Thành và Phi Thiên Lộng Nguyệt chỉ có giao ước bằng miệng chứ không thực sự kết thành liên minh, nếu hiện tại cùng nhau xông vào sẽ không tránh khỏi ngộ sát. Thời gian ì ạch trôi qua từng giây, cả ba bên đều cố gắng kìm hãm khí huyết, trấn áp bản thân không nổi điên phá vỡ đội hình.

Cuối cùng mọi người cũng nghe được quyết định của các vị thống soái, lập tức tiến vào trạng thái sẵn sàng. Trận chiến này là vì lợi ích của Khuynh Quốc Khuynh Thành, hiển nhiên Thiên Lam Minh Châu trở thành tổng chỉ huy.


- Huyền Lôi và Thần Cơ của Phi Thiên xả chiêu!


Ngay lập tức một cơn mưa tên từ đội hình Phi Thiên Lộng Nguyệt bắn ra. Tiếp sau đó hàng loạt kĩ năng quần công như vũ bão đánh thẳng vào bang nhân Cố Thời Nguyệt Sắc. Thấy kẻ địch động thủ, bọn họ đương nhiên phản kích. Đội ngũ Hỏa Diệm Môn và Độc Sát Hội của đối phương cưỡi kỵ mã lao lên che chắn cho đồng đội mình.

Đột nhiên đáy biển bất ngờ rung chuyển. Vô số khối băng từ trên cao ầm ầm rơi thẳng xuống vị trí của Cố Thời Nguyệt Sắc. Lòng biển chấn động dữ dội. Cát bụi mịt mù che khuất tất cả tầm nhìn.


- Tất cả xông lên! Khuynh Thành tràn vào bên trong! Phi Thiên cầm chân đội thủ cửa! Giết hết không để bọn họ chạy vào!


Thiên Lam Minh Châu vô cùng tỉnh táo, bản thân vừa phát lệnh đã cưỡi hồng tước lao vào màn bụi dày. Những người lĩnh mệnh cũng phóng theo vị chủ tướng.

Đội ngũ Độc Sát Hội của Khuynh Quốc Khuynh Thành là những nhân vật chủ chốt cho việc đột kích này. Lãnh Khốc Hàn Tinh dẫn đường cho các đồng môn vọt đến vị trí chỉ định, ngay lập tức kích hoạt Đồng Quy Vu Tận, nổ tung như quả bom ở bên dưới cổng thành. Đám người Cố Thời Nguyệt Sắc bị cát bụi che mắt, nhất thời không kịp phòng bị, dẫn đến thương vong vô số, lực lượng tổn thất nghiêm trọng. Bang nhân Khuynh Quốc Khuynh Thành nhân cơ hội này xộc thẳng qua đội hình địch.

Mấy đại thần Vô Địch Anh Hùng và Ma Hình Quỷ Diện thấy thế trận có nguy cơ tan vỡ liền suất lĩnh đội quân ưu việt từ bên trong chạy ra ngăn cản. Mặc dù chỉ có một nửa lực lượng nhưng tinh anh của Cố Thời Nguyệt Sắc đều là chiến tướng bất phàm. 220 người bọn họ hoàn toàn đủ khả năng nghênh tiếp toàn bộ Khuynh Quốc Khuynh Thành.

Dưới chân thành hỗn chiến kịch liệt. Chiêu thức xuất ra liên tục. Từng đạo ánh sáng chớp lóe trong lòng biển khơi như đàn đom đóm nhấp nháy đủ màu sắc.

Phía trên tường thành, đội ngũ Huyền Lôi Bang của Cố Thời Nguyệt Sắc ra sức bắn ngân tiễn vào cánh quân Phi Thiên Lộng Nguyệt, kìm hãm bọn họ giao tranh với đồng đội của mình.

Bỗng một tiếng chim ngân vang vọng cả đáy biển. Âm thanh còn chưa dứt đã thấy mấy người cung thủ kia liên tiếp gục ngã. Mọi thứ dường như chững lại. Tường thành in bóng cả chục người nằm ngổn ngang.


"Chuyện gì vậy?"

"Chuyện gì vừa xảy ra? Bọn họ chết hết, quá kinh!"

"Chết bất đắc kì tử!?"


Kênh trò chuyện bang phái của Khuynh Quốc Khuynh Thành tức thì náo loạn. Rõ ràng vẫn chưa có ai leo lên tòa tháp, tại sao bọn họ lại lăn ra chết?

Bầu không khí tò mò còn chưa lắng xuống tức thì lại oanh lên mấy tiếng nổ lớn. Một bóng đen với kim quang bao quanh như tia sét đánh thẳng xuống, giết sạch những kẻ còn lại. Tất cả đều kinh hoàng. Bởi vì tường thành rất cao nên hoàn toàn không thể nhìn rõ bóng dáng của người đó, nhưng bốn chữ đỏ thẫm kia đã cho bọn họ đáp án rõ ràng. Lúc này, có người chạy lên kênh Quốc Gia hô lớn.


"Quá kinh khủng! Phi Thiên Ám Vũ đang bay!"


Một lời này khiến cả Vũ Quốc rúng động lần nữa.


"Cái gì? Ai bay? Có thể bay sao? Ai đang bay ở đâu mau nói ra!"

"Làm sao mà bay được? Mau mau đọc tọa độ cho ta đến xem."

"Ta nhìn thấy rồi! Ở Lam Hải Cung! Mau đến mà xem, phó bang chủ Phi Thiên ở trên trời đây này."

"Gì? Không phải tự bay. Là sủng vật quắp cô ta bay lên! Sủng vật có thể bay cao như vậy sao?"

"Trời ơi! Nàng ta vừa bay vừa giết mấy chục tên Nguyệt Sắc, oai phong biết bao!"


Kênh Quốc Gia náo loạn ầm ĩ. Thực sự Song Ưng Hồ Điệp không hề có tính năng bay, cùng lắm chỉ tà tà trên mặt đất. Nhiều người nhất định không tin, từ khắp nơi trên Vũ Quốc kéo đến Lam Hải Cung đông như kiến. Cả một đám đông nhốn nháo đứng trên đồi dốc cao nhìn xuống, xác thực phó bang chủ Phi Thiên Lộng Nguyệt đang bay lượn gần tòa tháp cao nhất. Trên lưng cô là sủng vật đứng đầu thiên hạ, mệnh danh Tuyệt Thế Thần Ưng. Phi Thiên Ám Vũ không nổi bật về mặt trang bị, bù lại cô có thú cưng nuôi dưỡng bằng kì hoa dị thảo chỉ tìm được ở Lục Lâm Động. Người và thú hợp chiến, nếu đánh đơn công, tốc độ và sức mạnh của Phi Thiên Ám Vũ tuyệt đối không thua bất kì kẻ nào.

Cảm thấy quân đoàn đang bị phân tâm, Thiên Lam Minh Châu liền lên tiếng nhắc nhở.


- Mọi người tập trung vào chuyện trước mắt nào. Khuynh Thành mau vượt qua, đánh vào Đông Tuyết Thần Tướng. Phi Thiên cố gắng khống chế đám người bên ngoài thành. Chú ý bảo vệ Tuyết Vũ thật tốt, nàng là tâm mạch lúc này.


Hai đạo quân nghe vậy liền ổn định tâm tình, càng ra sức hoàn thành nhiệm vụ của bản thân.

Cố Thời Nguyệt Sắc đã trải qua trăm trận đánh, đều là những kẻ bách chiến tôi luyện nên chống trả rất quyết liệt. Ở ngoài thành, Phi Thiên Lộng Nguyệt ăn khổ trăm bề, vì lực lượng chênh lệch nên bọn họ phải gồng mình chiến đấu, không cho địch nhân cơ hội quay ngược vào. Phía bên trong, bang nhân Khuynh Quốc Khuynh Thành không ngừng ngã xuống rồi lập tức dùng Hoàn Hồn Đan đứng lên. Thời khắc này bọn họ nguyện đem tất cả tài lực ra sử dụng. Hoàn Hồn Đan, Hồi Xuân Đan, Cường Lực Dược, Bùa Triệu Hồi,... tiêu tốn không thể kể xiết. Vô số Cự Thạch Nhân xuất hiện công phá vào bên trong rồi biến mất, sau đó lại tiếp tục được gọi ra. Những kẻ ngoài cuộc đến quan chiến nhìn thấy cảnh tượng này đều phải líu lưỡi. Khuynh Quốc Khuynh Thành đang sử dụng chiến thuật "Bảo Kim Thần Chưởng", bọn họ muốn dùng tiền đè chết người!

Đồng hồ điểm tám giờ, Khuynh Quốc Khuynh Thành thành công đẩy lùi Cố Thời Nguyệt Sắc vào bên sâu bên trong Lam Hải Cung. Bốn đội quân tinh anh nhất lập tức chạy đến điểm hồi sinh của đối phương, thấy ai sống dậy liền không tiếc bất kì giá nào giết chết tại chỗ. Những người còn lại quấn lấy Đông Tuyết Thần Tướng, hoàn toàn mặc kệ mấy kẻ đang ra sức bổ lên đầu mình. Thiên Lam Minh Châu một lần nữa hô lớn.


- Huấn Sủng Linh Sư của Khuynh Thành mau thả hết dị sủng vật, nhanh chóng cuốn lấy Đông Tuyết Thần Tướng! Toàn bộ Hỏa Diệm Môn của Phi Thiên trở về điểm hồi sinh thứ hai, chuẩn bị nghênh đón kẻ thù. Đi được nửa đường rồi, chiến thắng đã ở ngay trước mắt, mọi người kiên nhẫn đừng nản lòng, chúng ta nhất định sẽ chiến thắng!


Bang hội cả hai bên nghe giọng nói ấm áp truyền cảm của cô mà không kìm nổi hưng phấn, một lần nữa nhiệt huyết được đốt rực lên.

Huấn Sủng Linh Sư là dòng nhân vật đặc biệt trong Song Ưng Hồ Điệp. Bọn họ không gia nhập môn phái mà tiến thân vào Huấn Sủng Trang, học tập cách nuôi dạy các loài dị thú. Sau khi trưởng thành, chúng có sức mạnh ngang với một người chơi bình thường, có thể thay chủ nhân mình chiến đấu. Không Muốn Đánh Nhau chỉ huy đại đội Huấn Sủng Linh Sư nhảy ra phía sau Đông Tuyết Thần Tướng, phát lệnh thả toàn bộ thú cưng mạnh nhất của bản thân. Trong chớp mắt, hàng chục thú cưng có kích thước to lớn bủa vây lấy vị thần tướng, bắt đầu quấn chặt hắn điên cuồng tấn công. Phía trên cao, sủng vật dị bẩm Lôi Ứng Long của Không Muốn Đánh Nhau gầm lên một tiếng lớn. Sấm sét từ đôi cánh cự long đánh xuống liên hồi như ngũ lôi oanh đỉnh, giết sạch những kẻ mon men ám toán đội ngũ Huấn Sủng Linh Sư. Cố Thời Nguyệt Sắc vẫn không ngừng từ điểm hồi sinh tràn ra hỗn chiến.

Bên ngoài thành, Phi Thiên Tuyết Vũ theo sự sắp xếp của Thiên Lam Minh Châu chạy đến bên dưới cổng vào Lam Hải Cung, ra sức trấn giữ. Cô tiếp nhận tất cả các trạng thái bổ trợ từ đồng đội rồi lập tức xuất ra mấy chiêu quần công, đánh bật một nửa đám địch thủ ra bên ngoài. Ngay lúc ấy, tám người Độc Sát Hội nhảy đến trước mặt che chắn cho cô, ở sau lưng còn có bốn Liên Hoa đệ tử thay phiên nhau hồi máu. Phi Thiên Tuyết Vũ hoàn toàn không quan tâm đến bản thân mình, toàn tâm toàn ý đánh ra hàng loạt chiêu thức có hiệu ứng quấy rối, giam cầm đối phương, không cho bọn họ tiến lên nửa bước. Đây chính là đặc điểm bộ kỹ năng cô lựa chọn, đem kẻ thù giày vò đến sống không bằng chết!

Đạo quân Phi Thiên Lộng Nguyệt bây giờ đã chia cách hoàn toàn trong ngoài Lam Hải Cung. Cửa ra vào bị bọn họ cố tình chắn ngang, giống như chiếc đồng hồ cát tắc nghẽn ngay cái eo nhỏ hẹp. Mấy người Cố Thời Nguyệt Sắc bị đánh chết bên ngoài cổng thành, chỉ có thể hồi sinh ở địa điểm gần đó mà không thể vọt vào bên trong cung điện.

Cố Thời Nguyệt Sắc vô cùng tức giận. Ngay từ đầu bọn họ đã bị giăng bẫy, ép phải chiến đấu bị động, hiện tại lại khổ chiến trong tù ngục, khiến tất cả bang nhân nổi điên lên. Giờ phút này bọn họ không còn biết gì tới đội hình nữa, một đám người Huyền Lôi Bang cùng Vô Cực Môn kéo lên tường thành, xả vô số sát chiêu xuống Phi Thiên Tuyết Vũ, trút hết tức giận lên đầu cô. Đội quân quấy rối phút chốc rơi vào hiểm cảnh. Thế trận vừa hình thành đã có nguy cơ vỡ tung ra.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net