Chương 12: Chuyện của Hàm Tỷ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần nữa lại trôi qua, chỉ còn vài ngày nữa Hứa Hạ Ngôn dự tiệc mừng tuổi Hàn lão gia. Trong lòng nàng đều bất an từ hôm Dương Tử Lạc cùng nàng ân ái. Sau khi trở về Tử Lạc lại lạnh nhạt với nàng.

Hôm nay nàng cực công lắm đứng trước cửa sở cảnh sát đợi Dương Tử Lạc. Nhìn thấy thân hình quen thuộc bước ra, nàng chạy đến ôm cánh tay thân thiết.

"Lạc... hôm nay hẹn hò với em nhé. Em nhớ Lạc."

Dương Tử Lạc vừa xong cuộc họp nàng dự định trở về nhà ngủ sau vài ngày mệt mỏi. Kể từ ngày gặp Hứa Phong, mỗi ngày nàng đều chú tâm vào công việc. Không nghĩ rằng hôm nay thấy người yêu đứng trước cửa chờ nàng. Nhìn đôi mắt đen đáng yêu cầu xin nàng, lòng nàng mềm nhũn.
"Ân... Làm sao em lại đứng đây ... Sao không gọi cho tôi."

Hứa Hạ Ngôn ôm tay nàng, cầm bàn tay Dương Tử Lạc đếm từng ngón, mở bàn tay rồi lại úp bàn tay như đứa trẻ hiếu kỳ.
"Em gọi suốt có thấy Lạc bắt máy đâu... Lạc bận em cũng không quấy rầy."

Dương Tử Lạc thở dài, cầm điện thoại xem đã hết pin. Nàng nắm tay Hứa Hạ Ngon, mười ngón đan xen nhau, tay kia âu yếm vuốt sợi tóc đang bay lượn trên gò má hồng.
"Ân... chúng ta đi thôi."

Trên đường đi đến rạp chiếu phim, hai nam nhân áo đen chặn đường, Dương Tử Lạc cảnh giác đứng trước chắn Hứa Hạ Ngôn.
" Hứa tiểu thư, xin mời ngài trở về, Hứa Tổng đang chờ ngài."

"Tôi đi một lát sẽ trở về. " Hứa Hạ Ngôn lạnh lùng nói.

"Tiểu thư... xin đừng làm khó chúng tôi"

Dương Tử Lạc nắm chặt tay người yêu. Hứa Hạ Ngôn nhìn đôi mắt sâu thẳm lo sợ của nàng. Đưa tay xoa đôi má đã lạnh ngắt.

"A Ngôn...  liệu chúng ta không thể..."

"Có thể.... Lạc... chúng ta có thể... Lạc phải tin em." Hứa Hạ Ngôn ngắt lời nàng, nàng biết Dương Tử Lạc lo lắng chuyện gì, nhưng nàng sẽ không buông tay Tiểu Lạc. Chỉ cần một khoảng thời gian nữa. Nàng có thể đối mặt với cha nàng, nàng chỉ sợ Tử Lạc hiểu lầm.

"Cho dù xảy ra chuyện gì... Lạc phải tin em có được không? "

Dương Tử Lạc nhìn nàng khẩn cầu, đôi mắt lo lắng làm nàng đau lòng, đưa tay ôm người yêu vào lòng xoa tấm lưng mỏng manh của người yêu. Trong lòng nàng rất loạn, nàng không muốn Hứa Hạ Ngôn phải chịu đựng một mình. Nàng phải cố gắng thay đổi suy nghĩ của Hứa Phong.

"Được rồi... Em trở về đi..." Dương Tử Lạc hôn lên trán nàng, nhẹ xoa khuôn mặt trắng nhỏ.

"Ân... Em đi đây." Hứa Hạ Ngôn nhón chân hôn lên môi Tử Lạc. Mặt hồng tai đỏ vì hành động của mình. Quay đầu nhìn hai tên nam nhân, lạnh lùng lên xe.

Dương Tử Lạc nhìn chiếc xe đưa Hứa Hạ Ngôn chạy càng lúc càng nhanh, trong lòng nàng càng thêm lo sợ. Nhớ đến Tư Hàm tỷ, nàng bắt xe đến bệnh viện. Vừa mở cửa phòng , một nữ nhân đang ngồi trên bàn đôi chân kẹp chặt thân hình của người đè nặng nàng, hai tay yêu kiều ôm người kia. Người phía trên hôn nàng kia nhẹ nhàng, tay không rãnh rỗi cũng dò xét thân thể.

Dương Tử Lạc trợn mắt nhìn, hai con ngươi như thể rớt ra ngoài. Vừa mới lên tiếng phải ngưng lại.
"Chị...."

Đang âu yếm trong đê mê, cảm xúc mãnh liệt đang trào dâng. Liền có người phá đám, hai người ngại ngùng ngừng lại. Dương Tư Hàm nghiến răng la lên.
"Ai a... Không biết gõ cửa sao.."

Dương Tử Lạc giật mình, nhìn kĩ nữ nhân ngồi trên bàn nàng há hốc. Kia không phải là Tô Lam bằng hữu của Hạ Ngôn sao.

"Chị... tại chị không khóa cửa mà.. "

Tô Lam thấy người vào cũng nhanh chóng đẩy ra Dương Tư Hàm, sửa soạn lại quần áo.
"Thôi em về phòng đây.."  Nói xong che mặt chạy ra ngoài.

Dương Tử Lạc nhìn Dương Tư Hàm như một con quỷ hút máu vừa mất mồi. Nàng rùng mình, có khi nào đại tỷ cắn chết nàng hay không.
Dương Tư Hàm lãnh mặt ngồi xuống ghế. Không nhìn Dương Tử Lạc, cầm tờ báo trên bàn nhìn.

"Làm sao... chuyện gì Tiểu gia ngài đại giá quang lâm đến đây."

Dương Tử Lạc chảy mồ, nàng vuốt trán một cái, vừa rồi nàng phá hư chuyện tốt của đại tỷ a. Cười hì hì chạy đến nhu thuận cái tiểu mát xa vai Tư Hàm.

"Chị a... ngài cùng Tô Lam... cái đó... cái đó..." Nói đến "cái đó" nàng ngượng chín mặt. Không biết hai người có gian tình bao giờ tại sao nàng không biết nha.

Dương Tư Hàm nghe nàng thắc mắc thở dài. Nàng không biết nên bắt đầu từ đâu.

Từ hôm cùng uống rượu với Tử Lạc, nàng đến quán bar uống thêm, ai bảo tửu lượng của Dương Tử Lạc kém quá làm chi, chỉ được vài ly đã ngông ngốc rồi.
Đang lắc những viên đá trong ly rượu, nhìn người người nhún nhảy vui hoan. Đột nhiên, một nữ tử ngồi kế bên say mềm ngã nghiên trên vai nàng, nàng khó xử đẩy ra, không ngờ nàng ấy thổ hết trên người nàng. Nàng xanh mặt đứng dậy, người kia úp trọn khuôn mặt vào ngực nàng. Nàng thở dài, kéo cằm nàng kia xem, giật mình, đây không phải là Tô Lam ở khoa phụ sản sao.

Vất vả một buổi, nàng mới đưa nàng ấy về nhà. Vừa đặt nàng xuống giường, cởi chiếc áo sơ mi của nàng ấy cũng đủ làm Dương Tư Lạc nên mộng, thân hình nàng đẹp quá, Dương Tư Hàm sờ mũi, may là không chảy máu mũi nếu không thì mất mặt đại tỷ ta.

Một đêm gột rửa mới sạch sẽ leo lên giường, nằm cạnh Tô Lam nhắm mắt không được lâu, nàng kia xoay người ôm chầm nàng, rúc đầu vào ngực nàng dụi dụi. Đêm, trong người nàng khô nóng khác thường, nàng trở tay dò xét nàng kia, xoa nhẹ tấm lưng trần mịn màng, lại vuốt xuống cặp mông căng tròn nhéo một cái.

"Ân..." Tiếng rên của nàng kia làm thanh tỉnh Dương Tư Hàm, nàng trở người dậy, nàng kia lại kéo nàng vào ngực ưỡn cong người. Như thể khao khát dục vọng chưa đầy mãn nguyện. Nàng kia cầm lấy tay nàng, đặt lên ngực bóp mạnh bóp nhẹ.

Dương Tư Hàm như tăng thêm nỗ lực, ngước đầu lên hôn đôi môi đang mong chờ âu yếm. Có lẽ do rượu làm mê muội đầu óc. Dương Tư Hàm cởi quần áo cùng nàng dán thân thể quấn quýn nhau, cùng nhau chà sát day dưa .

"Ngưng.... chị... người..." Dương Tử Lạc đỏ mặt. Đại tỷ nhà nàng đang kể truyện 18+ sao. Không nhất thiết kể toàn bộ đâu a.

"Ân... Sáng hôm sau nàng tỉnh dậy, la hét bắt tỷ chịu trách nhiệm nha."
Dương Tư Hàm ngượng ngùng ngừng kể.
"A... vậy chị tính sao..." Dương Tử Lạc ngây ngô hỏi

" Sao là sao nha... Em không thấy tỷ thân mật nàng sao... nàng nhưng là người tỷ thích mấy năm nay nha... không phải trời ban cơ hội đi." Dương Tư Hàm cười mũm mĩm, đúng nha, nàng thích Tô Lam từ khi bắt đầu công việc ở bệnh viện Tô thị, nàng đã theo dõi Tô Lam rồi. Không ngờ rằng một lần say rượu sẽ có âu yếm người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net