Chương 8: Giông lớn ập đến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đang say sưa trong giấc mộng, Dương Tử Lạc bị đánh thức bởi tiếng chuông quen thuộc, nàng đưa tay tìm điện thoại trên bàn, nhấc máy.

" Sếp ... Chúng ta bị công kích, bọn nhóm buôn đã dùng súng chống cự chúng ta. Chúng ta không bắt được tên cầm sỏ. Ngài mau đến, thiếu tướng đã cho tổ đội họp mặt lúc 9 giờ. Ngài mau mau lại bị phạt..."

Dương Tử Lạc dựng người tốc tốc xuống giường chạy vào phòng tắm. Hứa Hạ Ngôn còn say ngủ, thấy người yêu gấp gáp liền hỏi .
"Tiểu Lạc... sao vậy"

"A.. A Ngôn... Tôi phải đến sở cảnh sát, em ngủ thêm xíu đi, gần đây có vụ điều tra lớn tôi phải trở về họp rồi."

"Ân... Lạc phải cẩn thận. Biết không?"
Hứa Hạ Ngôn nghe được vụ án lớn, nàng lo lắng an nguy của Tử Lạc, nhẹ nhàng nhắc nhở Tử Lạc.

"Em ngủ chút đi. Tôi phải đi đây." Hôn nhẹ lên môi người yêu rồi ra cửa. Nàng vươn ngang 2 cánh tay, hít thở 1 hơi, tung tăng trên đường đến sở.

Sau một ngày ròng rã điều tra, không bắt được thông tin đối thủ. Phải nói đối thủ này rất mạnh, trước đây những tổ đội khác đã điều tra bọn họ, nhưng chỉ nộp lên báo cáo sơ xài, bọn họ dùng tiền để mua chuộc các tổ đội khác. Thiếu tướng chỉ có thể để tổ đội Tử Lạc điều tra tình hình.

Hoàng hôn đã núp dưới núi, một nhà kho lớn phía sau núi, cùng tiếng la hét của những tên nam nhân thô kệch. Bài bạc, rượu thuốc, ma túy đều trải loạn trên bàn. Một tên nam nhân trẻ tuổi, mặt đen lại đập tay xuống bàn.

" Chúng mày làm ăn như thế hả... Có như vậy cũng để bọn cẩu kia bắt được. Chúng mày có biết hàng hóa lần này bao nhiêu không?."

"Đại gia a... Lần này là 1 nhóm nhóc con a, trước đây chúng ta dùng tiền bọn họ đều thả, bọn nhóc này nhưng là không ham tiền, chính là ham chúng ta a" Một tên nam nhân lùn nhất đám đi ra nói xong. Cả nhóm cười ha hả lên, làm cho nam nhân trẻ kia đen lại thêm đen.

"Chúng mày đi điều tra cho tao...Cút"
Nghe tiếng gầm của nam nhân trẻ, bọn chúng như lũ chuột nhỏ , kéo nhau chạy đi.

Sau những ngày điều tra ròng rã, Dương Tử Lạc thừa dịp một ngày nghĩ lại trùng hợp sinh nhật đại mỹ nhân. Nàng tranh thủ dậy rất sớm làm bánh kem "tình yêu". Để tỏ lòng yêu thương của nàng, phải mất cả ngày mới xong tất cả. Mặc cho dương phu nhân cùng Dương Tư Hàm trêu ghẹo.

Nàng sửa lại quần áo chỉnh tề, cầm hộp bánh mặt mày tươi cười trên đường đến chung cư Giang Phong.

Vừa bước vào ngõ hẻm , một đám nam nhân áo đen vây kín nàng. Nàng dừng chân nhìn bọn họ ra tư thế tự vệ.

"Các người là ai...Các người chặn ta có ý gì?"

"Tụi tao cần mày tránh xa Hứa Tổng ra... Nếu không, đừng trách tụi tao không nói trước"Một tên đầu đàn nói

"Chuyện của tôi... Liên quan gì đến các người." Dương Tử Lạc phản đối. Nàng cùng đại mỹ nhân yêu nhau làm sao sẽ để bọn họ ngăn cản.

Vừa dứt câu, bọn họ tiến đến tấn công nàng. Nàng né một hai đòn bắt đầu công kích, bất tiện trên tay bánh kem, nàng chưa kịp đặt bánh kem xuống đất, một tên từ phía sau cầm gậy đập vào gáy làm nàng choáng váng. Cố sức đứng dậy chống đỡ 2 3 đòn, nghe được tiếng người la.

Bọn họ cũng nhanh chóng chạy đi. Dẫm nát bánh kem của nàng một ngày công sức. Như trải qua một trận loạn chiến, nàng mệt mỏi ngất đi.

Khi tỉnh lại nàng, nhìn thấy dung nhan của đại mỹ nhân khóc sưng múp đôi mắt.
"Tiểu Lạc... Lạc tỉnh rồi... Lạc có đau ở đâu không... Em đi gọi bác sĩ đây."

Dương Tử Lạc lắc đầu, kéo tay người yêu.
"Không sao, nhìn thấy em, vết thương nào làm khó tôi."

Vừa nói xong, Cánh tay bị bầm nhức một trận làm nàng la lên. Hứa Hạ Ngôn nhìn nàng " giả vờ" mạnh mẽ trừng mắt người kia.

Dương phu nhân thấy con gái tỉnh dậy vui mừng, bị thương đến mức này còn dư sức lực trêu tức phụ nữa a. Dương phu nhân bắt đầu giáo trình "mắng"

"Con a... đây là làm sao, đắc tội với ai mà ra nông nổi này."

"Mẹ... con không sao, không phải con tỉnh rồi a."
Dương Tử Lạc nhìn "mẫu hậu" tiều tụy, nàng biết, nàng để dương phu nhân lo lắng sốt ruột nhiều rồi.

Sau khi biết được Dương Tử Lạc không sao, Hứa Hạ Ngôn trở về "nhà". Vừa đến nàng không gõ cửa phòng trực tiếp đến thư phòng nơi Hứa Phong làm việc.

"Cha... chuyện này người làm đúng không" Hứa Hạ Ngôn nắm chặt tay, móng đã đâm sâu vào lòng bàn tay, mắt đỏ ngầu nhìn nam nhân chăm chú viết gì đó trên bàn.

"Không phải ta nói với con rồi sao.?" Hứa Phong không ngước lên, chỉ chăm chú nhìn tài liệu.

"Người muốn con làm gì.? " Hứa Hạ Ngôn run lên, nàng biết cha nàng có thủ đoạn, hắn không chấp nhận Tử Lạc thì cũng phải trừ khử. Bây giờ nàng vẫn chưa đủ năng lực chống lại.

"Tháng sau sẽ có tiệc mừng tuổi của Hàn lão gia, con nên ở nhà cho đến khi đó."

"Ân" Hứa Hạ Ngôn lạnh nhạt nói.

Hứa Phong nhìn con gái thờ ơ, hắn thở dài.
"Đây chỉ là tốt cho con, mối quan hệ trái luân thường đạo lý con không nên tiếp tục."

Hứa Hạ Ngôn không trả lời, nàng biết thời điểm hiện tại vẫn chưa đủ để cha mẹ hiểu được, nàng phải bảo vệ người kia như người bảo vệ nàng. Điều nàng đáng lo nhất người kia không tin tưởng nàng.

Đã một tuần trôi qua, Dương Tử Lạc "lại" sắp xếp về nhà. Điều khác lần trước có vợ chăm sóc, nhưng Tử Lạc biết nàng bận cũng không hỏi nhiều. Mỗi ngày đều chat, video cùng người yêu cũng đã đủ làm mới một ngày của nàng.

Gần đây nàng tình cờ biết được, Tư Hàm tỷ nhà nàng truy người yêu. Có thể không tin? Nhưng tỷ tỷ nàng nhưng là thích hòa nhã dịu dàng Tô Lam cô nương.

Nói như thế nào thì Tô Lam là bạn thân nhất của Hạ Ngôn, nhưng lại không giúp ích gì cho nàng, chỉ thông báo đại mỹ nhân đang bị "nhốt" rồi.

Vài ngày Tử Lạc hẹn Hạ Ngôn hẹn hò nhưng đáp lại là lời từ chối. Nàng cũng không thể ép buộc, cứ mỗi ngày mỗi lo, lo sợ Hứa Hạ Ngôn thay đổi rời đi nàng.

Rất sợ hãi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net