Chương 19:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tiểu Phong ngươi xem miếng ngọc này nhìn đẹp không?" Ở Vân Châu Dương Diễn dẫn theo Thượng Quan Phong cùng Thuỷ Nguyệt ngày ngày đi dạo, hôm nay sáng sớm hắn cũng đến thật sớm kéo Thượng Quan Phong xuất môn, đông chuyển tây chuyển đến hiện tại năm người đang cùng hắn đứng trong một tiệm ngọc khí.

"Ân. Ngươi định mua?" Thượng Quan Phong nhìn sang cảm thấy miếng ngọc kia có một màu xanh biếc, chạm khắc rất đặc biệt nhìn rất đẹp mắt.

"Ta định mua tặng ngươi... hì hì" Dương Diễn thấy ánh mắt Thượng Quan Phong nhìn miếng ngọc đã xác định là nàng thích, quay sang nhìn Thuỷ Nguyệt nói "Thuỷ Nguyệt ngươi có thích món gì không?"

"Không cần đâu, ngươi cùng Thượng Quan công tử cứ mua đi."

Thuỷ Nguyệt nhìn về Thượng Quan Phong và Dương Diễn trong ánh mắt có chút phức tạp, nàng cứ cảm thấy Dương Diễn đối với Thượng Quan Phong có chút gì đó rất đặc biệt, mà nàng không thể giải thích rõ.

Lúc đầu khi vừa gặp Thượng Quan Phong nàng từng đem lòng thầm mến, nhưng đến khi gặp Dương Diễn và tiếp xúc cùng hắn mấy ngày nàng lại nhận ra nàng đã đối với hắn động tâm. Hắn nho nhã, ôn nhu, hoạt bát, rất chăm sóc người khác. Nàng không biết lúc nào lại rất để tâm đến từng cử chỉ, từng lời nói và ánh mắt hắn.

"Tiểu Diễn ngươi không cần mua cho ta." Thượng Quan Phong nhìn thoáng qua ánh mắt Thuỷ Nguyệt nàng dường như nhận thấy một điều gì đó.

"Sao?  Ngươi không thích?" Dương Diễn vừa định gọi lão bản trả tiền thì nghe thấy Thượng Quan Phong nói không cần, nên khá kinh ngạc.

"Ta không quen mang ngọc bội. Ngươi mua cho Thuỷ Nguyệt cô nương đi." Thượng Quan Phong khoát khoát tay "Ngươi cùng Thuỷ Nguyệt cô nương tiếp tục đi dạo đi, ta về khách điếm trước. "

"A...mà thôi ngươi cứ về trước đi." Dương Diễn có chút không tha cho Thượng Quan Phong đi về lắm, nhưng hắn biết Thượng Quan Phong đã nói ra thì không thay đổi được.

"Gia ngươi có chuyện gì sao?" Lâm Thanh Tường đi cạnh Thượng Quan Phong quan sát Thượng Quan Phong một lúc lâu mới cất tiếng hỏi.

"Không gì. Ta chỉ cảm thấy tâm trạng bất an thôi, Thanh Tường cùng ta đi Y đường 1 chuyến."

"Được." Lâm Thanh Tường nhanh  chóng gật đầu đi theo phía sau Thượng Quan Phong.
____________
Vừa đến cửa Y đường hai người Thượng Quan Phong liền đụng phải Quân Lão chưởng quản Y đường.

"Gia, hai vị tiền bối vừa gửi thư nói cần ngươi trở lại kinh thành ngay." Quân Lão nhanh chóng nói ra mục đích hắn định xuất môn.

" Có nói là chuyện gì sao?" Thượng Quan Phong gật gật đầu ý đã biết.

"Ta không rõ lắm, chỉ thấy trong thư nói trong kinh thành có một vị nào đó bị trúng độc, muốn gia cấp tốc quay lại." Quân Lão cung kính theo sát Thượng Quan Phong vào nội đường.

"Ân, Thanh Tường thu xếp hành lý chúng ta quay lại kinh thành." Thượng Quan Phong nhìn sang Quân Lão " Mọi chuyện vẫn cứ tiến hành như kế hoạch, nếu có chuyện gì cho người thông báo với ta."

"Vâng, nếu không có gì ta trước hết đi làm vài việc." Quân Lão gật đầu đáp ứng nàng nhanh chóng đi bận Nh những chuyện trong Y đường.

_______  
"Nhị vị thần y hoàng đệ của bổn cung thế nào rồi." Cố Hân Nguyệt đứng sau Y Thánh và Y Qủy chờ đợi biết tình trạng hiện tại của Cố Vĩnh Lân.

"Ta nói nha Lão Cổ, tiểu cô nương này thật xinh đẹp nhìn thật xứng với Tiểu Phong Tử của chúng ta. Hay là chúng ta nói nàng cưới tiểu cô nương này đi." Qủy Y nhìn Cố Hân Nguyệt tỏa sáng, kéo lấy Y Thánh đề xuất ý kiến.

"Khụ khụ...lão qủy ngươi vọng ngôn. Nàng là công chúa a." Y Thánh ném cho Y Qủy 1 cái bạch nhãn.

"Nha, công chúa đã sao. Nàng mà gặp Tiểu Phong Tử của chúng ta lập tức sẽ thích ngay thôi."

"Nhị vị thần y." Cố Hân Nguyệt đen mặt khi nghe hai vị lão thần y đang nói hưu nói vượn kia. "Hoàng đệ của bổn cung thế nào rồi?"

"Ân ân, hắn a chỉ là trúng lang độc thôi." Y Qủy nhận thấy không khí có chút lạnh lẽo liền nói vào chuyênn chính.

"Vậy nhị vị có thể giải độc cho hoàng đệ bổn cung được chứ?"

"Công chúa ngươi không cần nóng vội, hai người chúng ta chỉ chuẩn đoán ra và khống chế chất độc thôi còn muốn giải còn phải chờ vài ngày nữa." Y thánh nhận thấy quanh thân Cố Hân Nguyệt tỏa ra áp suất thấp liền mở lời không để Y Qủy trêu vào nàng tiếp.

"Sao phải đợi thêm vài ngày?" Cố Hân Nguyệt Nghe thấy phải chờ liền gấp gáp.

"Cái này nha là phải chờ đồ đệ của ta đến đây. Hắn mới giải được độc của hoàng đệ ngươi." Y Qủy nhanh chen vào nói, nhắc đến Thượng Quan Phong thần sắc trên mặt cả Y Thánh và Y Qủy đều hiện rõ một tia tự hào.

"Đồ đệ của nhị vị?" Cố Hân Nguyệt cũng nhìn thấy thần sắc trên mặt 2 người, nên khá tò mò về vị đồ đệ này.

"Đúng a,mấy ngày trước chúng ta đã gửi thư cho nàng có thể hôm nay hoặc ngày mai nàng sẽ đến."

"Hoàng đệ của bổn cung trông cậy vào nhị vị, có cần gì nhị vị cứ giai phó với thị vệ họ sẽ giúp chuẩn bị." Cố Hân Nguyệt nghe đến có hy vọng cứu Cố Vĩnh Lân nàng cũng hơi buông lóng tâm tình một ít." Như vậy bổn cung trước về nghĩ ngơi. Nhị vị thông thả."

"Ân cung tiễn công chúa ."

"Nè lão Cổ chúng ta xuất cung đi, đến Y đường chờ Tiểu Phong Tử đến nha." Y Qủy bật dậy từ ghế lôi kéo Y Thánh đi.

"Ngươi... Ai buông đi ta đi theo ngươi." Y Thánh bất đắc dĩ bị lôi kéo một đường xuất cung.

___________
Tác gỉa nhắn nhủ: mới vừa thấy cmt của một bạn nói cho tình tiết Lão Phong và Nguyệt tỷ nhanh một chút. Qua chương này thì hai người sẽ gặp nhau dài dài rồi nên bạn đừng nôn nóng qúa \(^•^)/
À cũng sẵn đây ta xin thông báo thời gian gần đây ta sẽ bận làm đồ án và môtn số bài báo cáo nên  có khi sẽ ra chương lâu a.
Mấy nàng thông cảm giùm ta nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net