Chương 8: Tiểu Tang

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bây giờ Tiêu Tuyết Ngưng đã thương lượng xong giá đan dược với phó quản. Nàng rời khỏi Tinh Hào, trên đường đi dạo đường phố xem thử có thứ gì cần mua. Nhìn vào những quầy bán đằng kia, nàng nhận ra mình chưa có nhẫn không gian.

Tiêu Tuyết Ngưng đi lại một cái quầy gần đó, nhìn vào chỗ nhẫn kia. Thấy có một chiếc nhìn cũng thuận mắt, nàng có phần thích thú hỏi chủ quầy:"Thứ này bao tiền?"

Chủ quầy nhìn Tiêu Tuyết Ngưng ăn mặc không tồi, đeo mặc nạ bạc, nhìn cao quý có lẽ là thiếu gia của gia tộc nào đó, hắn nghe thấy nàng hỏi giá như thế liền thuận nước đẩy thuyền, giọng nói tâng bốc:"A vị công tử này thật có mắt nhìn, chiếc nhẫn này không gian chứa rất rộng a, bên trong nó là 15 thước."

Nghe hắn nói thế Tiêu Tuyết Ngưng có phần khinh bỉ:'15 thước mà gọi là rất rộng, định lừa hài tử 3 tuổi à.'

"Vậy chiếc nhẫn này bao nhiêu?"Tiêu Tuyết Ngưng hỏi.

"1000 kim tệ, ta đã lấy giá tốt rồi đó."Chủ quầy xoa xoa tay nói.

'Ha, chỉ có 15 thước mà những 1000 kim tệ, lúc này mình bán đan dược cũng được khoảng 15 vạn kim tệ, nhưng đó là dùng cho việc khác chứ mình sẽ không đưa cho mấy tên gian thương này đâu.'Tiêu Tuyết Ngưng nói với chủ quầy:"Ngươi bán cũng quá đắt rồi, ta không mua nữa, cáo từ."

Thấy cô định đi, chủ quầy liền lên tiếng níu kéo:"Công tử đừng đi, ta sẽ giảm giá, 900 kim tệ thôi, mua không?"

"À, nhưng giờ ta không mua nữa."Tiêu Tuyết Ngưng nói xong bước đi, nghĩ:'Tưởng ta dễ bị lừa lắm sao. Chiếc nhẫn đó nhiều nhất cũng chỉ 500 kim tệ thôi. Để lần sau mua vậy, giờ về tập luyện công pháp tiếp.'

Cố Diêu Nguyệt theo nàng từ đầu đến giờ chứng kiến được hết mọi chuyện. Biết Tiêu Tuyết Ngưng ưng ý chiếc nhẫn đó nên Cố Diêu Nguyệt đi lại xem thử.

Cố Diêu Nguyệt vừa đến đã chỉ vào chiếc nhẫn đó, nói với chủ quầy:"Ta lấy thứ này!"

Chủ quầy thấy có người đến liền nịnh hót:"Vị công tử này thật biết nhìn hàn...."

Hắn chưa nói xong liền bị Cố Diêu Nguyệt cắt lời:"Không cần nói nhiều, ta lấy chiếc nhẫn này."

Chủ quầy liền cười gượng:"Chiếc này giá 10..."

"Ngươi thử nói giá gấp mấy lần xem."Cố Diêu Nguyệt lạnh lùng nói, toả ra linh lực áp bức.

Chủ quầy liền sợ hãi:"A, công tử, chiếc nhẫn này giá 450 kim tệ, giá này là giá gốc rồi, ta không giảm được nữa đâu."

Cố Diêu Nguyệt lấy kim tệ đưa cho hắn. Sau đó cô bỏ đi.

'Không phải là mình không nỡ bỏ tiền ra mua chiếc nhẫn này mà là tên này dám làm Tiêu Tuyết Ngưng mất hứng, tự làm tự chịu.' Cố Diêu Nguyệt nghĩ.

----------

Tiêu Tuyết Ngưng vừa về đã thấy chiếc vòng và nhẫn ở trên bàn đá. Nàng có phần kinh ngạc.

Nàng cầm chiếc chiếc nhẫn lên xem thử thì phát hiện là chiếc nhẫn không gian mình ưng ý lúc nãy. Giờ thấy nó xuất hiện trên bàn thì trong lòng có phần vui vẻ nhưng sau đó ép xuống và thay vào đó là nghi hoặc.

Đột nhiên nàng nghĩ tới một chuyện:'Chẳng lẽ là hắn, người đưa mình dược liệu mấy ngày nay, không lẽ hắn theo mình từ lúc đi ra ngoài tới bây giờ. Mua cho mình chiếc nhẫn này, rốt cuộc hắn là bạn hay thù đây. Có thể bây giờ hắn đang quan sát mình không chừng.'

Tiêu Tuyết Ngưng nhìn chiếc nhẫn thì phát hiện chiếc nhẫn này có vài điểm khác, nhưng cô chắc chắn là chiếc nhẫn cô thích, hình như nó bị người khác chỉnh sửa lại một chút thì phải.

Nắm chiếc nhẫn trên tay, Tiêu Tuyết Ngưng có chút thú vị:"Hừm, để xem nó rộng đến đâu."Sau đó bắt đầu cảm nhận không gian trong nhẫn.

5 thước

10 thước

30 thước

100 thước!!??

Tiêu Tuyết Ngưng ngạc nhiên:'Mình nhớ là chủ quầy nói chiếc nhẫn này chỉ có 15 thước thôi mà, sao bây giờ lại là 100 thế này, không lẽ chủ quầy nói dối. Không thể nào, đối với bọn gian thương này thì không có chuyện làm ăn lỗ đâu. Nhưng ta lại chắc chắn đây là chiếc nhẫn lúc trưa...'

Tiêu Tuyết Ngưng ánh mắt sâu xa nhìn chiếc nhẫn:'Chỉ còn một khả năng duy nhất. Chiếc nhẫn này được mở rộng không gian. Và người mở rộng chính là kẻ theo dõi mình mấy hôm nay. Không lẽ tên này còn sở hữu hệ không gian? Càng ngày càng khó lường rồi.'

Cố Diêu Nguyệt ngồi ở trên cây nhìn Tiêu Tuyết Ngưng rồi cười cười:'Phì, biểu cảm của nàng thật thú vị, thái độ xoay chuyển mồng mồng nha, lúc này còn vui vẻ rồi đột nhiên lại nghi ngờ sau đó ngồi trầm ngâm. Không biết khi nàng ấy thấy Phượng Ngọc Tang thì có biểu hiện như nào nhỉ.'

Khám phá xong nhẫn không gian, Tiêu Tuyết Ngưng liền nhìn tới chiếc vòng. Biểu hiện đầu tiên của nàng là cực kì kinh ngạc:"Đ-Đây..." Nàng đưa tay run run đến sờ vào vòng, đôi mắt mang theo nét ưu thương.

Tiêu Tuyết Ngưng rũ mắt:'Không ngờ kiếp này lại gặp được Phượng Ngọc Tang lần nữa, kiếp trước là ta không nghe theo lời khuyên của ngươi, chạy đi cứu tên Bắc Tà Minh đó, hại ngươi vỡ nát, không thể gắn lại được. Kiếp này ta sẽ không ngu ngốc nữa đâu... Tiểu Tang.'

Nàng lại tiếp tục suy nghĩ:'Nhưng tại sao Phượng Ngọc Tang lại ở đây? Tên theo dõi mình biết chuyện gì sao? Không lẽ hắn biết gì đó về việc mình trọng sinh lại? Hay tất cả chỉ là trùng hợp? Haizz, đau đầu quá, sao mình trọng sinh mà lại có nhiều chuyện không lường được thế này?'

'Sao nàng ấy lại không vui rồi, hình như đang rất mệt mỏi....có gì sai sao?' Cố Diêu Nguyệt sợ sệt lo lắng, không đành lòng khi thấy Tiêu Tuyết Ngưng như vậy.

Tiêu Tuyết Ngưng đang suy nghĩ có nên mở phong ấn của Phượng Ngọc Tang ngay bây giờ luôn hay không. Nàng đang do dự, nàng sợ Cố Diêu Nguyệt biết hết bí mật về nàng, thế thì chả khác nào cá nằm trên thớt.

'Nhưng bây giờ cũng không còn cách nào, hắn theo dõi mình gần như là mọi lúc, thôi liều vậy!' Tiêu Tuyết Ngưng sầu não.

'Theo như kiếp trước thì máu của mình chính là chìa khóa để giải phong ấn. Không biết tại sao máu mình có công dụng như vậy nhưng cứ kệ đi, mở phong ấn trước đã.' Tiêu Tuyết Ngưng cắn ngón tay mình, nàng cảm thấy rát nhè nhẹ.

Máu từng giọt từng giọt rơi xuống chiếc vòng. Phượng Ngọc Tang loé sáng lên rồi dập tắt, đột nhiên nó bay lên. Màu lục ban đầu dần biến đổi, chiếc vòng hòa vào với những giọt máu dần đổi sang màu hồng thẫm cuối cùng chuyển thành màu đỏ tươi nhìn rất đẹp. Phượng hoàng quấn quanh chiếc vòng bỗng dưng cử động, nó lướt xung quanh chiếc vòng rồi lại đứng yên, mắt của nó lúc này chuyển sang màu đỏ nhạt.

Chiếc vòng có ý thức đeo thẳng vào tay Tiêu Tuyết Ngưng. Lúc này có một con chim nhỏ xuất hiện, lơ lửng trên không trung, ngoại hình là một con chim nhỏ, giữa trán có một chúm lông hai màu xanh đỏ trộn lẫn vào nhau.

Nó cung kính với Tiêu Tuyết Ngưng:"Thưa chủ nhân, ta là Tiểu Tang, yêu thú thuộc chiếc vòng Phượng Ngọc Tang này."

Thấy Tiểu Tang xuất hiện, Tiêu Tuyết Ngưng ôn nhu "Ừm" một cái rồi xoa xoa đầu nó. Tiểu Tang rất thích thú khi được nàng xoa, nó lướt vòng vòng rồi dừng chân nơi bàn đá.

Cố Diêu Nguyệt có phần nghi hoặc:'Nhưng sao nàng ấy không ngạc nhiên gì khi thấy Tiểu Tang thế. Nàng ấy còn biết mở phong ấn là lấy máu bản thân nữa chứ. Cứ như là Tiêu Tuyết Ngưng biết trước vậy, kì lạ.'

Hai vị chủ tớ trò chuyện với nhau, không còn làm gì khác. Cố Diêu Nguyệt ngồi trên cây chỉ việc nhìn. Sau đó cô nhìn lên trời, thấy cũng đã muộn, Cố Diêu Nguyệt cười cười rồi quay trở về.

-------------

"Hôm nay người có thu hoạch gì không sư phụ?"Tư Hàm Quân hỏi, sau đó lại nghĩ:'Hừm, phải sắp xếp công việc để hôm nào đi qua Tiêu gia một chuyến nhìn mặt các chủ tương lai như nào. Dạo này sư phụ đem một đống việc ở Nguyệt Vũ Các giao cho mình làm a, còn người lại đi tìm ai kia. Quá bất công rồi.'

"Không có gì cả, nhưng mà sáng hôm nay lúc đi dạo ở Quảng Tiêu ta có gặp muội muội ngươi."Cố Diêu Nguyệt nói.

Tư Hàm Quân liền ngạc nhiên:"Người nói thật không? Không có nhầm đấy chứ."

"Không nhầm, đích xác là muội muội Tư Lộ Khiết của ngươi."

"Muội ấy có tốt không, có gầy không?"

Cố Diêu Nguyệt nhấp một ngụm trà:"Muội muội ngươi sống rất tốt. Ngươi không cần hỏi ta cũng biết được mà. Ở Nguyệt Vũ Các lúc nào ngươi chả kêu người đi xem thử. Với lại hành tung của Mộ Trầm Hiên bị chúng ta biết rồi thì hắn sẽ không kịp làm gì muội muội ngươi đâu. Còn gia tộc của ngươi có bị hắn thâu tóm không thì phải xem tình hình đã."

"Vâng."

Cố Diêu Nguyệt chuyển chủ đề:"Dạo này Bắc gia có động tĩnh gì không?"

Tư Hàm Quân liền trả lời:"Bắc gia dạo này đang âm thầm chiêu mộ nhiều Trận Pháp sư và Triệu hồi sư. Nhưng hình như chỉ mới được tầm vài chục người. Người biết ý đồ của bọn hắn không sư phụ."

Khóe miệng Cố Diêu Nguyệt nhếch lên tạo nên một nụ cười nham hiểm:"Ô, vậy à. Thế tình hình Niêm gia như thế nào rồi?"

Đang bàn về Bắc gia thì Cố Diêu Nguyệt chuyển sang Niêm gia làm Tư Hàm Quân có phần thắc mắc, nhưng hắn vẫn trả lời:"Niêm gia ở Tinh Huyền đại lục dạo này đang bị thế lực Mộ Trầm Hiên theo dõi."

"Hô, không ngờ Niêm gia là một gia tộc có thực lực không hề nhỏ lại bị nhiều người có ý định thu dưới tay a. Bắc gia và Mộ Trầm Hiên dành Niêm gia à, hừm, đợi xem bọn chúng cắn nhau thôi. Chúng ta trong tối thu lợi."Cố Diêu Nguyệt nói.

"Ngươi cứ tiếp tục quan sát, nếu bên nào ở thế hạ phong thì ngươi phân phó cho Tiêu Hạo và Tiêu Mặc tìm cách giúp bên đó. Chúng ta phải cho bọn hắn cắn nhau kịch liệt thì mới thu lợi cao được."Cố Diêu Nguyệt suy nghĩ sâu xa nói.

"Vâng sư phụ."Tư Hàm Quân đáp, trong lòng thở dài:'Đúng là tội nghiệp mà, cố gắng tranh giành Niêm gia nhưng lại bị sư phụ tính kế, aiyo.'

Cố Diêu Nguyệt giọng điệu trào phúng nói:"Nhưng không ngờ là Mộ Trầm Hiên và Bắc gia lại đều có ý định lấy Niêm gia làm bàn đạp để thu thập thêm thế lực khác dưới tay. Tâm cơ thật lớn mà."

"Cả tuần nay người không tu luyện để tăng thực lực sao?"Tư Hàm Quân thắc mắc:'Hắn nhớ sư phụ hắn là một kẻ cuồng tu luyện nha.'

"Không cần, ngươi quên rồi à. Ta đi, ăn hay ngủ thì cũng vậy, tu vi nó cũng tự tăng, ta không cần tu luyện thì cơ thể nó cũng tự hấp thu linh khí rồi tăng cấp thôi. Còn khi ở Tinh Sâm Chi Địa ta luyện tập là do nhàn rỗi không gì làm nên mới kiếm yêu thú để tập cho tăng tu vi. Nói chung là sao cũng tăng cả, chỉ khác ở chỗ tăng nhiều hay ít."Cố Diêu Nguyệt nhấp ngụm trà nói.

"À, tại vì lúc nào cũng thấy người nỗ lực luyện tập nên ta quên luôn việc này."

"Hôm nay tới đây thôi, nghỉ ngơi đi. Nếu hai thế lực đó đấu nhau thì ta có thể thừa thời cơ tiêu diệt Mộ Trầm Hiên, lúc đó ngươi có thể đoàn tụ với muội muội ngươi rồi."Cố Diêu Nguyệt nói xong thì đứng dậy bước đi.

Lúc này Tư Hàm Quân có phần cảm động, hắn cúi đầu:"Sư phụ, đa tạ người vì tất cả!"

"Ừm."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net