Chương 9: Bị thương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong căn phòng của khách điếm 'Vọng Cung' có một nam nhân đang ăn mặc chỉnh tề, hắn vận một bộ thanh y nhìn rất tuấn tú. Bây giờ nam nhân này đang sửa soạn lại tóc của mình. Người này không ai khác chính là Tư Hàm Quân. Tại sao hắn phải làm như vậy? Chính là hiện giờ Tư Hàm Quân đang định đi gặp mặt Tiêu Tuyết Ngưng. Hắn không thể để lần gặp đầu tiên đã tạo ấn tượng không tốt với nàng nên hắn phải chỉnh đốn bản thân lại.

Nếu sư các chủ tương lai mà không thích hắn thì coi như ngày tháng sau này khó sống rồi.

"Đã chuẩn bị xong, giờ thì đi thôi."Tư Hàm Quân bắt đầu vận linh lực bay ra ngoài.

Đột nhiên có một thân ảnh xuất hiện, chính là Tất Mặc. Tư Hàm Quân thấy thế liền dừng lại, hỏi:"Có chuyện gì cần bẩm báo sao? Sư phụ đi ra ngoài rồi. Ngươi nói ta trước đi. Hiện giờ ta định đi lại chỗ người đây."

Tất Mặc không mặn không nhạt nói:"Trong lúc chúng ta giám sát hành động mới của Mộ Trầm Hiên thì Bắc gia đột nhiên có động tĩnh, ngay sáng hôm nay, bọn họ đánh một nhóm nhỏ thành viên của Nguyệt Vũ Các rồi đang chiếm cứ được hơn phân nửa Quảng Tiêu ở Hạo Thiên đại lục này. Ngươi mau đi thông báo với các chủ, bây giờ ta về ổn định cục diện trước đây."

Tư Hàm Quân nghe được liền có phần kinh ngạc:"Được, giờ ta đi thông báo với sư phụ."

Sau đó cả hai thân ảnh liền biến mất.

-------------

Cố Diêu Nguyệt đang ngồi trên cây thì thấy Tư Hàm Quân bay đến.

"Đến đây làm gì?"Cố Diêu Nguyệt hỏi.

Tư Hàm Quân đặt chân xuống cành cây kế bên, đứng đối diện với Cố Diêu Nguyệt, nói:"Sư phụ, trong lúc canh chừng Mộ Trầm Hiên, Bắc gia đột nhiên có động tĩnh, chợ đen Quảng Tiêu ở Hạo Thiên đại lục bị chiếm phân nửa. Tất Mặc đã quay về ổn định cục diện."

Cố Diêu Nguyệt nghe xong sắc mặt liền đen lại, cười giễu:"Ha, Bắc gia này đúng là không sợ chết rồi. Đã đem Quảng Tiêu đưa cho chúng ta còn muốn đoạt lại à. Ngu ngốc."

"Chúng ta quay về thôi!"Cố Diêu Nguyệt nói xong nhìn Tiêu Tuyết Ngưng ở phía dưới rồi vận linh lực bay đi. Tư Hàm Quân liền đuổi theo.

Tiêu Tuyết Ngưng đã nhận ra sự hiện diện của Tư Hàm Quân khi hắn vừa đến. Nhưng nàng không thể quay mặt lại để nhìn, nàng làm ngơ và tiếp tục luyện công pháp nên không biết được hắn nói với ai và nói chuyện gì.

Bây giờ Tiêu Tuyết Ngưng không luyện nữa, ngồi xuống ghế đá suy nghĩ:'Tại sao Tư Hàm Quân lại có mặt ở đây, không phải là 4 năm nữa mình mới gặp hắn sao, hắn lúc nãy nói chuyện với ai. Tuy người đó nói chuyện với hắn nhưng mình cố gắng thế nào cũng không cảm nhận được sự hiện diện, cứ như Tư Hàm Quân đang nói một mình vậy. Chẳng lẽ việc mình trọng sinh và có thêm sự xuất hiện của người đó nên mọi chuyện dần thay đổi sao?'

'Haizz, còn về con người tên Tư Hàm Quân này, kiếp trước phải nói là ta nợ hắn rất nhiều, nhưng lại không thể đáp lại tình cảm của hắn, mong là kiếp này hắn không còn yêu ta nữa. Còn ta, yêu một người, nhưng hắn lại phản bội ta, từ đó thứ tình yêu dành cho hắn triệt để biến mất. Thứ gọi là tình yêu.... hẳn là không còn trong cuộc sống này của Tiêu Tuyết Ngưng nữa rồi...'Tiêu Tuyết Ngưng bóng dáng thê lương đi vào phòng.

Bây giờ nàng thay đồ để đi ra ngoài. Như lúc trước, nàng thay một bộ bạch y và mang theo chiếc mặc nạ bạc.

Tiêu Tuyết Ngưng rời khỏi Tiêu gia, hướng đến chỗ bán đấu giá 'Tinh Hào' mà đi. Vài hôm trước nàng nghe nói đấu giá hôm nay sẽ bán một số món đồ tốt. Nàng đi đến đó xem thử thế nào, biết đâu có thứ nàng cần.

Đến nơi, nàng được phó quản dẫn đi vào. Ánh đèn chói lóa đến nữ nhân đứng trên sân khấu giới thiệu đồ bán đấu giá

Khắp nơi là tiếng kêu la của mọi người ở khán đài

"1 nghìn kim tệ"

"3 nghìn kim tệ"

"5 nghìn KIM TỆ"

"Thành giao!"Nữ nhân gõ búa lên bàn

Tiêu Tuyết Ngưng đi đến nơi được phó quản sắp đặt. Nàng ngồi xuống, quan sát buổi đấu giá.

"Bây giờ Yên Chỉ sẽ giới thiệu mọi người món đồ tiếp theo."Nữ nhân tên Yên Chỉ vừa cầm búa vừa thốt lên.

Cô ta lấy chiếc khắn đang che đậy món đồ bán đấu giá ra, nói lớn lên:"Đây là Ngũ phẩm đan dược Phục Nguyên đan, tốc độ hồi phục linh lực rất nhanh, vết thương khép lại cũng nhanh hơn. Chắc mọi người cũng biết công dụng kinh người của nó mà."

Sàn đấu giá đột nhiên yên tĩnh. Sau đó đột nhiên rất nhiều người la lên rất hưng phấn.

"Đây thật sự là Ngũ phẩm đan dược Phục Nguyên đan đó, có thể chữa được rất nhiều hư tổn, còn có thể chữa thương tác động nhỏ đến đan điền. Là đan điền đấy!!"

"Hôm nay đến đây thật không uổng công."

"Ta phải mua về phòng sau này."

Rất nhiều tiếng nói bàn luận về nó. Tiêu Tuyết Ngưng suy nghĩ:'Có nên mua không, không phải khi nào cũng có Phục Nguyên đan phẩm cấp cao thế này, mua về phòng thân mới được.'

Yên Chỉ lên tiếng:"Khởi đầu là 10 vạn 500 kim tệ, đấu giá bắt đầu!"Rồi cô ta đập "Ầm"cái búa xuống bàn.

"10 vạn 700 kim tệ"

"10 vạn 900 kim tệ"

"12 vạn kim tệ"

"12 vạn 500 kim tệ"Tiêu Tuyết Ngưng thốt lên.

Một nữ nhân la lên:"15 vạn kim tệ"

Tiêu Tuyết Ngưng lạnh lùng nhìn cô ta, nói:"20 vạn kim tệ". Sàn đấu giá liền im lặng.

"20 vạn kim tệ lần thứ nhất"

"20 vạn kim tệ lần thứ hai"

"20 vạn kim tệ lần thứ ba"

"THÀNH GIAO!"Yên Chỉ gõ búa la lên.

Nữ nhân nói giá 15 vạn kim tệ lúc này đang nhìn chằm chằm Tiêu Tuyết Ngưng rồi suy nghĩ gì đó, miệng khẽ nhếch.

Tiêu Tuyết Ngưng mỉm cười hài lòng:'Tuy giá vượt mức số tiền hiện tại mình có nhưng không sao, mình vẫn còn đan dược. Một lát ra ngoài thương lượng với phó quản vậy.'

---Một lúc sau---

"Đây là món đồ tiếp theo, dây thắt lưng 'Ngân Thạch', dây thắt lưng này được làm từ một loại dị thạch rất hiếm gọi là Ngân thạch . Được làm từ một vị Luyện khí sư và một cường giả hệ không gian tài ba. Còn về công dụng của nó, nó có thể chứa đồ giống nhẫn không gian. Rộng đến 500 thước."Yên Chỉ nói.

Ngay lập tức có một người nói lớn:"Thế thì ta chỉ cần mua nhẫn không gian là được rồi, cần chi thứ này, nhưng tại sao lại đem Ngân thạch quý hiếm luyện thành thứ này chứ. Ta thấy tên luyện ra thứ này chả có gì tài ba. Chỉ được có cái không gian rộng mà thôi."

Yên Chỉ nghe vậy liền nở một nụ cười sâu xa:"Vị khách đấu giá này chưa biết thôi, còn một điều nữa về dây thắt lưng 'Ngân Thạch' này. Nó có thể chịu được 2 công kích chí mạng của Phân thần cường giả."

Tất cả nghe xong liền bùng nổ, nhiều người trợn to mắt. Có vài người còn không tin vào tai mình. Bàn luận xôn xao.

"Chịu được hai kích chí mạng của Phân thần cường giả?"

"Thứ này không đơn giản."

"Ta phải mua được nó."

"Không biết ai là người luyện ra thứ này, nếu biết được nhất định phải lôi kéo người này về gia tộc."

Tiêu Tuyết Ngưng có phần ngơ ngác:'Chịu được công kích của Phân Thần cường giả sao? Thế thì thứ này chắc chắn sẽ rất đắt, mình không có cơ hội rồi, bỏ vậy.'

Thấy một mảnh xôn xao, Yên Chỉ hài lòng thốt lên:"Giá khởi điểm 70 vạn kim tệ, đấu giá bắt đầu."

Một số người nghe giá xong đã muốn ngất. Nhưng họ cũng phải chịu thôi, thứ này là thiên tàn địa bảo a. Giá này là giá tốt rồi.

"75 vạn kim tệ"

"76 vạn kim tệ"

"78 vạn kim tệ"

"80 vạn kim tệ"

"90 vạn kim tệ."Tiếng nói thốt lên từ một nam nhân thanh y, hắn đeo một cái mặc nạ, đầu tóc chỉnh tề. Người này chính là Tư Hàm Quân. Tại sao hắn ở đây? Đương nhiên là hắn đi chơi rồi. Cả tuần nay Cố Diêu Nguyệt đi Tiêu gia xem Tiêu Tuyết Ngưng, bỏ hắn ở Nguyệt Vũ Các sắp xếp một đống công chuyện. Vì vậy, hắn được Cố Diêu Nguyệt cho giải lao thỏa thích 2 ngày. Còn việc hắn mang mặt nạ là để tránh lộ thân phận thôi.

"95 vạn kim tệ."Một người khác lên tiếng.

Tư Hàm Quân có phần hơi khó chịu:'Dám tranh với ta à, hừ, nằm mơ đi, thứ ta không thiếu nhất chính là tiền.' Hắn cười:"200 vạn kim tệ!"

Sàn đấu giá phút chốc im lặng. 'Tên này rốt cuộc giàu cỡ nào a? Chi đến 200 vạn kim tệ để mua một chiếc thắt lưng chịu được hai đòn chí mạng.'Đây chính là suy nghĩ hiện giờ của tất cả mọi người.

"200 vạn kim tệ lần thứ nhất!"

"......."

"200 vạn kim tệ lần thứ hai!"

"......."

"200 vạn kim tệ lần thứ ba!"

"......."

"THÀNH GIAO!"Yên Chỉ gõ búa.

Tư Hàm Quân hài lòng:'Vậy là mình có thứ đem làm quà gặp mặt với các chủ tương lai rồi, he he. Mà chắc sư phụ chưa họp xong đâu nhỉ? Mình đi kiếm chỗ nào đó chơi tiếp thôi.' Hắn cười rồi bước đi khỏi phòng đấu giá.

Ngay từ lúc hắn thốt lên giá cả thì Tiêu Tuyết Ngưng đã nhận ra đây là Tư Hàm Quân. Dù có nhiều thắc mắc nhưng nàng không quan tâm nữa. Nàng cũng chỉ nghĩ là vì mình trọng sinh nên nhiều thứ bị lệch quỹ đạo vốn có của nó thôi.

Tiêu Tuyết Ngưng rời khỏi sàn đấu giá. Lúc này cũng có một đám người rời theo.

-------------

Bây giờ Tiêu Tuyết Ngưng đang ở một con hẻm, nói với những kẻ đang lẫn trốn kia:"Các ngươi theo ta làm gì?"

"A? không ngờ một tên Luyện khí mà lại nhận ra sự hiện diện của bọn ta."Nữ nhân dần bước ra. Người này chính là nữ nhân đấu giá 15 vạn kim tệ Phục Nguyên Đan nhưng không thành. Theo sau đó là hai tên hầu cận.

Tiêu Tuyết Ngưng có phần kinh ngạc:"Ngươi là Niêm Mạc Vân?"

Niêm Mạc Vân giọng nói có phần khinh thường:"Ngươi cũng biết ta cơ à, đúng vậy, ta chính là Niêm Mạc Vân, nhị tiểu thư của Niêm gia. Mà ngươi biết ta cũng đúng, ta là một mỹ nhân thiên tài Trúc cơ sơ kỳ ai ai cũng biết. Biết bao nhiêu nam nhân dốc lòng vì ta."

Tiêu Tuyết Ngưng lạnh lùng:"Các ngươi muốn gì?"

"Được rồi, giao đan dược lúc nãy ra đây, nể tình ngươi là một mỹ nam nhân, ta cho ngươi con đường sống."Niêm Mạc Vân giọng điệu cường ngạnh nói.

"Ha, thì ra là cướp."

"Thì sao? Giao đồ ra đây. Không thì đừng trách ta độc ác."

Niêm Mạc Vân vận linh lực bay đến Tiêu Tuyết Ngưng đánh ra một chưởng. Tiêu Tuyết Ngưng né tránh, vận linh lực vào chân, nàng bỏ chạy.

"Hừ, mau đuổi theo."Niêm Mạc Vân quát với hai người bên cạnh:"Tên này là đang che dấu tu vi, các ngươi cứ dốc toàn lực."

Cả ba người đuổi theo Tiêu Tuyết Ngưng. Tình hình bây giờ Tiêu Tuyết Ngưng chạy không kịp vì hai tên hầu cận của Niêm Mạc Vân đều là sắp Kết đan.

Tiêu Tuyết Ngưng dừng lại, dùng sức lực đánh một chưởng bất ngờ vào ba người kia. Bọn họ bị thương liền dừng lại một chút. Tiêu Tuyết Ngưng lại tiếp tục chạy nhưng không thành, nàng đành phải phản công. Tiêu Tuyết Ngưng dùng linh lực bất ngờ đánh xuống bọn chúng lần nữa.

Niêm Mạc Vân tức giận xông lên, lấy ra chiếc roi quất đến chỗ Tiêu Tuyết Ngưng. Tiêu Tuyết Ngưng dùng sức tránh né rồi chưởng một cái về phía hai tên còn lại. Bọn chúng đang chú ý Niêm Mạc Vân thì bị đánh bất ngờ liền bị thương.

Lúc này Tiêu Tuyết Ngưng dùng rất nhiều linh lực, đánh một cái vào bụng Niêm Mạc Vân. Ả ta văng lại góc cây gần đó. Hai tên kia thấy chủ tử bị thương liền dồn hết sức đánh Tiêu Tuyết Ngưng làm nàng rơi vào thế hạ phong, phun ra một ngụm máu. Cô ngã xuống. Niêm Mạc Vân thấy vậy nặng nề đi đến. Nàng ta cầm roi quất vào người Tiêu Tuyết Ngưng.

"Cho ngươi chết, dám làm ta bị thương, ta đánh cho ngươi CHẾT!"Niêm Mạc Vân quát lên.

Y phục Tiêu Tuyết Ngưng rách vài chỗ, lộ ra làn da trắng nõn nhưng xuất hiện nhiều vết thương đang chảy máu do Niêm Mạc Vân dùng roi đánh.

Tiêu Tuyết Ngưng cố gắng cầm cự lấy viên đan dược đấu giá được lúc nãy, nuốt vào. Tiêu Tuyết Ngưng cảm thấy linh lực được bổ sung. Nhìn ba người đang ở trước mặt mình, Tiêu Tuyết Ngưng cố gắng đứng dậy. Dùng tất cả linh lực hướng cả ba chưởng một cái. Niêm Mạc Vân không tránh được, tên hầu cận kia thấy vậy liền bay vào đỡ cho ả, hắn bị thương không nhẹ, khụy xuống.

Tiêu Tuyết Ngưng đường cùng phải dùng đến sức mạnh của Tiểu Tang. Ánh sáng Vàng kim nhưng lại có màu bạc lẫn trong đó đang được tích tụ trên tay Tiêu Tuyết Ngưng. Nàng đánh một chưởng thật mạnh vào tên hầu cận còn lại trước khi hắn kịp hành động. Hắn phun ra một ngụm máu, ngã xuống.

Tiêu Tuyết Ngưng bây giờ đã thật sự kiệt sức, cơ thể đã quá mức giới hạn chịu đựng, nàng sắp ngã xuống.:'Không được, nếu ngất ở đây thì mình sẽ thật sự chết mất, cố gắng cầm cự đi Tiêu Tuyết Ngưng.' Nàng tự nhủ với lòng mình. Tiêu Tuyết Ngưng lấy ra một viên Không tốc đan, nuốt vào, đan dược làm tăng khả năng di chuyển của cô. Nàng chạy, cố chạy về Tiêu gia.

----Tiểu kịch trường----

Tư Hàm Quân:"Sư phụ là một tên thê nô chính hiệu, không có tiền đồ."

Cố Diêu Nguyệt:"Đội vợ lên đầu là trường sinh bất lão, ta không thèm chấp nhặt với cẩu độc thân."

Tư Hàm Quân khóc thút thít đến ôm tác giả:"Sư phụ chạm vào nỗi đau của ta, ngươi phải làm chủ cho ta QAQ."

Tác giả:"Nhưng nàng ấy nói đích xác là sự thật, ngươi chính là một con cẩu độc thân."

Tư Hàm Quân:"........"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net