Chương 40

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khả Đồng Đồng rất kiệm lời, nàng ôm Tiểu Bao Chửng trong lồng ngực, thi thoảng cúi xuống quan sát Tiểu Bao Chửng, hỏi han nói chuyện.

" Ngươi đói không?"

" Ta đói! " Nhược Ca hớn hở đáp lại Khả Đồng Đồng .

Khả Đồng Đồng trừng mắt nhìn nàng

" Ta không hỏi ngươi"

Nhược Ca thu liễm vẻ mặt vui sướng, có chút hờn dỗi chăm chú lắng nghe một người một thỏ nói chuyện.

" Ngươi có mệt không?"

"..."  Ngươi ôm nó trong ngực cả một chặng đường dài, ngươi còn hỏi nó có mệt không?

Nhược Ca tìm khăn tay đưa cho Khả Đồng Đồng, nói nàng cầm lấy thấm mồ hôi.

" Đem Tiểu Bảo Chửng cho ta ôm đi, tiểu tỷ tỷ" 

Nàng đặt gánh củi xuống đưa hai tay ra đỡ lấy Tiểu Bao Chửng, Khả Đồng Đồng chính là vẫn ôm Tiểu Bao Chửng đi trước.

Ngươi cực khổ gánh củi, đeo giỏ thảo dược còn muốn giúp ta ôm thỏ? Ta cũng không yếu đuối như vậy.

Ba canh giờ sau, căn nhà gỗ cũ kỹ dần dần xuất hiện rõ hơn qua làn sương mù, một lão nhân chống gậy cẩn thận phơi dược liệu.

" Tiểu tỷ tỷ, đây là nhà ngươi? "

" Phải"

Nhị Thừa Điêu bỏ qua đống dược liệu đang phơi , chống gậy gỗ đi về phía nàng.

" Ngươi đi một về lại là dẫn theo hai cái một người một thỏ?"

"...nàng hiểu biết về thảo dược, lão già, ngươi để nàng..."

Khả Đồng Đồng chưa kịp nói hết câu, Nhị Thừa Điêu không biết từ khi nào đã tiến sát gần Nhược Ca.

" Tiểu đồ đệ, đến rồi sao?"

Khả Đồng Đồng cùng Nhược Ca : "!?"

Hai cái không hiểu gì ngốc nhìn Nhị Thừa Điêu.

" Cái kia lão gia gia, ta không phải đồ đệ của ngươi, phải là Khả Đồng Đồng nàng a"

Nhị Thừa Điêu chọc gậy gỗ vào lưng nàng.

" Vi sư không lú lẫn, nàng dĩ nhiên là đồ đệ của ta, ngươi cũng vậy"

"???"

Khả Đồng Đồng khẽ thở dài, lão già này lại không nói lí lẽ ép buộc người khác.

" Ngươi đừng để ý đến y, trời sắp tối rồi, giúp ta nhóm lửa đi, ta nấu cơm"

Nhược Ca gật gật đầu bỏ giỏ tre trên lưng đặt xuống, đem bó củi gom được trên núi nhóm lại. Thời này chưa có thứ tiện dụng như bật lửa nên để nhóm lửa tốn rất nhiều công sức.

Đầu tiên, nàng tìm một cành khô vừa vặn, gọt phẳng đầu cành khô, đem vỏ cây gọt nhẵn để tránh làm tay bị thương. Tìm một cành củi to khác khoét một lỗ hình tròn so với cánh củi khô vừa gọt nhẵn to hơn một chút. Đặt mùn gỗ thừa bao quanh lỗ tròn, cuối cũng đặt cành củi nhẵn vào lỗ hình tròn dùng hai tay cọ sát. Để tạo ra lửa cần lực rất lớn, nàng dùng hết sức để cọ sát.
Không phụ công nàng chuẩn bị, khói từ mùn gỗ dần biến thành lửa.

Khả Đồng Đồng đặt Bao Chửng bên cạnh, đem rau dại trong giỏ tre rửa sạch. Nàng muốn làm thịt lợn rừng gác bếp xào với rau dại. Muốn nấu cũng phải đợi có lửa, bộ dạng của Nhan Nhược Ca có nhóm nổi bếp lửa không?

Nghĩ đến phòng bếp của nàng giao Nhược Ca không xong rồi liền nhanh chóng rửa xong rau dại đem trở về.

Thấy bếp củi chỉ mất một chút thời gian đã được cháy tốt, nàng quan sát xung quanh tìm bóng dáng của Nhị Thừa Điêu. Y là không có ở cũng không giúp được Nhược Ca nhóm bếp, nàng nhanh như vậy đã nhóm xong rồi?

Thấy Khả Đồng Đồng cầm giỏ rau dại không chịu đi vào, nàng chạy lại ôm lấy giỏ rau.

" Để ta làm, ngươi muốn ăn rau xào cùng thịt lợn gác bếp sao? Ta nấu ngươi ăn"

Khả Đồng Đồng có chút không tin tưởng lắc đầu.

" Ta đến nấu đi, không phiền đến ngươi"

Nhược Ca cầm giỏ rau dại trong tay Khả Đồng Đồng , đẩy nàng ra ngoài cửa bếp.

" Tiểu tỷ tỷ mau đi trông Bao Chửng, ngươi bận nấu cơm ta liền mang nó đi nướng"

" Ngươi..."

Nhị Thừa Điêu chống gậy gỗ đi vào.

" Chỉ nấu cơm mà thôi, tranh giành với nàng làm gì, nàng mới nhập môn, để nàng làm"

Nhược Ca dở khóc dở cười, nàng khi nào nhập môn a?

" Lão gia gia, ngươi cùng tiểu tỷ tỷ ngồi đợi một lát, cơm liền nhanh nấu xong rồi"

Một lúc sau nàng đem rau dại cùng thịt lợn xào đặt lên bàn, múc ba bát cháo thịt băm.

Gật gật đầu thưởng thức thành quả của bản thân nàng, cũng không đến nỗi tệ đi. Mong hợp khẩu vị của tiểu tỷ tỷ cùng lão gia gia. 

Khả Đồng Đồng không yêu tâm quay trở lại xem nàng. Thấy đồ ăn đã được nấu xong dọn lên bàn, nàng có chút kinh ngạc.

Nhị Thừa Điêu thấy nàng đứng ở cửa bếp không chịu đi vào liền bước vào trước.

Lão gia đói rồi, ngươi cứ đứng nhìn đi.

Khả Đồng Đồng ngồi xuống bàn ăn, Nhược Ca mới theo nàng ngồi xuống, Tiểu Bao Chửng ngoan ngoãn nằm trên đùi Khả Đồng Đồng, xù lông đen cuộn tròn ngủ.

Nhược Ca không vội cầm đũa, trong lòng lo lắng sợ nấu không hợp khẩu vị của Khả Đồng Đồng. Khả Đồng Đồng múc một muỗng cháo nhỏ nếm thử, lại gắp một miếng rau dại, nàng như chỉ chú tâm đến bát cháo thịt băm trong tay, ăn đến thật ngon. 

Khả Đồng Đồng cũng có điểm khả ái đó chứ, không giống như quỷ hẹp hòi không thèm để ý nàng.


















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net