Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thấy khẩu hình của Khả Đồng Đồng, Nhược Ca liền biết người này đang thầm mắng người. Ngượng ngùng thu lại ánh mắt, nàng có chút khẩn trương đảo mắt tìm kiếm , thấy bóng đen núp sau vách đá, nàng khẽ thở dài. Hắn cũng quá nghiệp dư, không để ý ánh nắng phản chiếu bóng của chính hắn a? Là đang theo dõi nàng đi, có khoảng hai người, không biết là bằng hữu hay kẻ thù, nàng phòng bị bọn hắn một chút.

Hai hắc y nhân nhìn nhau thì thầm.

" A Hung, hắn vừa nhìn về phía này"

" Phát hiện ra chúng ta rồi?"

Hắc y nhân còn lại lắc đầu.

" Không có khả năng, hắn chỉ ngẫu nhiên nhìn về phía này ?"

A Hung gật đầu tán thành.

" Bất quá chúng ta không nên đến quá gần hắn"

Hắn nheo mắt nhìn Nhược Ca có chút khổ sở.

" Không phải vì mắt ta kém cũng không muốn đến gần xem hắn, tiểu tướng quân muốn chúng ta gửi thư báo tin, mau viết"

" Được"

Khả Đồng Đồng từ lúc nào đứng bên cạnh nàng, nương theo ánh mắt nàng nhìn cũng nhìn theo. Chỉ là tảng đá lớn, nhìn như vậy thất thần?

Tiểu Bao Chửng từ trong lòng nàng nhảy lên đầu Nhược Ca, Nhược Ca thu lại ánh mắt ôm lấy Bao Chửng, gật đầu với nàng.

" Tiểu tỷ tỷ, đến, giúp ta thực hành bắt mạch"

Khả Đồng Đồng đem tay từ ống tay áo đưa ra cho nàng. Nhược Ca đỡ lấy bàn tay nàng

Người này thể hàn, tay như thế nào lạnh như vậy?

Bắt được tay Khả Đồng Đồng, tay Khả Đồng Đồng nhỏ hơn nàng, mềm mịn, nàng không tự chủ nắn tay của Khả Đồng Đồng muốn nhiều chơi một chút.

" Ngươi chơi đủ? "

Không phải chỉ là ngón tay sao? Như thế nào xoa nắn không chịu dừng? Nàng học bắt mạch qua phương pháp này?

Nhược Ca ngượng ngùng cười, bắt đầu nghiêm túc bắt mạch. Đặt hai ngón tay lên mạch thăm dò.

Mạch đập nhanh hơn bình thường.

Gật gật đầu, ngước mặt lên thấy Khả Đồng Đồng mím môi đỏ, trong lòng nàng khẽ ngâm " đáng yêu"

" Tiểu tỷ tỷ, không cần lo lắng, ngươi lo lắng mạch đập nhanh hơn bình thường"

Khả Đồng Đồng vội vàng thu tay về.

" Ta lo lắng bị ngươi chiếm tiện nghi, cho nên mạch mới đập không đúng "

" Phải không? "

"..."

" Vậy tiểu tỷ tỷ nhiều để ý ta một chút, ta luôn muốn chiếm ngươi tiện nghi" 

Nhị Thừa Điêu không dạy nàng nữ nhân chiếm tự nghi của nàng thì không được, Nhược Ca phẫn nam trang vẫn là nữ nhân, cho nên không cần phải đối nàng để ý quá nhiều. Nhưng khi Nhược Ca cầm lấy tay của nàng, hơi ấm truyền đến lòng bàn tay, nàng thoáng bối rối, lồng ngực tiếng tim đập ngày càng gấp, nàng mím môi muốn rụt lại tay, lại chần chừ. Cuối cùng buột miệng hỏi " Ngươi chơi đủ?"

Cái gì mà luôn muốn chiếm tiện nghi của nàng?

" Ngươi ngậm miệng lại cho ta"

Nụ cười trên mặt Nhược Ca càng đậm, Khả Đồng Đồng bối rối, nàng muốn về sau nhiều được xem lần nữa . 

Khả Đồng Đồng thấy nàng thật sự ngậm miệng, ngoan ngoãn tiếp tục đọc thư, tâm nàng bỗng chốc thả lỏng.

Phía Khả Đồng Đồng chỉ có thể nhìn được sườn mặt của nàng, mũi cao thẳng, môi mỏng khẽ câu lên nụ cười, mặt đặc biệt sáng, phản phất thấy được bầu trời sao, ấm ấp một cái tiểu cô nương. Nữ nhân như vậy nam nhân ai không muốn? Nàng nói muốn chiếm tiện nghi của nàng, thích nữ nhân cho nên phẫn nam trang lừa gạt nhân gia yêu nàng?

" Ngươi vì sao phải phẫn nam trang?"

Nhược Ca nghe Khả Đồng Đồng hỏi, hốt hoảng kéo nàng lại gần nói nhỏ 

" Chuyện ta phẫn nam trang là có nguyên do, ngươi đừng nói quá lớn, cũng giúp ta giữ bí mật a "

Khả Đồng Đồng bị Nhược Ca kéo lại gần, nàng liền kháng cự muốn tách ra, nhưng sức nàng thật sự không chống đỡ lại người nàng từng khinh thường là yếu như tiểu bạch kiếm. Đôi mắt lộ rõ chán ghét hướng Nhược Ca.

" Ngươi nói liền nói, không cần dính sát vào ta "

" Được, ta biết tiểu tỷ tỷ là lương y, lương y như từ mẫu cho nên sẽ không đẩy người vào chỗ chết không còn đường sống, chu di cửu tộc"

Khả Đồng Đồng cười, nụ cười khiến Nhược Ca nàng lạnh sống lưng.

" Lương y? Chu di cửu tộc? Ta hạ độc dược giết người còn có thể"

"..." Nữ nhân này xác thực có thể hạ độc dược giết người.

Nhược Ca hít một ngụm không khí rồi thở ra.

" Tiểu tỷ tỷ, ngàn vạn lần không thể tiết lộ ta là nữ nhân, là thế này ta...."

Nàng kể lại với Khả Đồng Đồng về kí ức của nguyên chủ, như khi nàng mất mẹ, nguyên do bản thân được cha nuôi dạy thành nam hài tử. Dĩ nhiên nàng không thể tiết lộ bản thân là người xuyên không.

Khả Đồng Đồng hiếm thấy chất chứa ưu thương. Nhược Ca giống nàng, không còn cha mẹ. Nhị Thừa Điêu nói họ đều đã chết, vì sợ xú, không ai dám nhận nuôi nàng, chỉ có Nhị Thừa Điêu trong mắt thiên hạ là kẻ điên đem nàng về dưỡng. Chỉ sợ cả đời này nàng không có cơ hội gọi hai tiếng " mẫu thân" , " phụ thân".





















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net