126-130

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
trầm mặc một lát, tuy rằng năm thứ ba không có phát sinh Snape "Vô Ý" nói ra Lupin là Lang Nhân bất quá có thể là bị Dumbledore an bài đi, Remus vẫn từ chức. Mà đợi lát nữa chỉ cần thấy Ron hỏi một câu là biết Moody chân chính có phải gặp tập kích hay không.

Đem hành lý dùng đũa phép phóng lên chỗ để hành lý, Harry trở lại tạm biệt Sirius rồi mới chậm rãi ở trong xe tìm kiếm Hermione, Draco hoặc là Ron.

"Bagman vốn muốn nói cho chúng ta biết bất quá bị cắt ngang!" Ron lớn giọng nói đột nhiên rơi vào trong lỗ tai Harry, cậu theo thanh âm nhìn lại vừa hay nhìn thấy Ron ngồi nói gì đó với Hermione.

Harry lập tức đi qua mấy học sinh mở cửa, "Nghỉ hè còn lại thế nào?"

"Không xong. George cùng Fred nghiên cứu không ít kẹo đùa dai bất quá đều bị mẹ tịch thu, cả nhà đều là tiếng mẹ rống trách bọn họ thành tích O.W.Ls sao lại kém như vậy." Ron đau khổ nhìn Harry sau đó lại đột nhiên mở to hai mắt nhìn, "Harry, Sirius có lộ ra hay không, năm nay Hogwarts sẽ phát sinh chuyện gì?"

"Đừng nói mấy người đến hiện tại còn không biết chuyện kia đi?" Một thanh âm kéo dài đột nhiên vang lên phía sau Harry sau đó Draco xuất hiện trong tầm mắt của ba người, "Ron Weasley, cha ngươi cùng anh vừa mới tốt nghiệp đều làm ở Bộ Pháp Thuật. Cha ta mấy năm trước đã biết tin này, bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge từng đề cập qua, đáng tiếc, không thể chậm thêm hai ba năm, chúng ta không có cơ hội ."

Draco ý bảo Goyle cùng Crabbe phía sau rời đi rồi mới nhẹ nhàng huy động đũa phép, đặt hành lý lên kệ sau đó ngồi cạnh Hermione. "Nghỉ hè thế nào?"

"Uy, Malfoy, ngươi còn không có nói năm nay Hogwarts sẽ phát sinh chuyện gì?" Ron nhíu mày trừng Draco, "Không cần nói một nửa."

"Harry?" Draco xẹt qua Ron, nhìn về phía Harry luôn luôn mang theo thản nhiên tươi cười.

Harry đón nhận ánh mắt khẩn trương của Ron cười nói, "Ta cảm thấy vẫn là cho bọn họ một kinh hỉ, dù sao chờ tới trường học bọn họ cũng sẽ biết."

"Harry, làm sao ngươi có thể tàn nhẫn đối đãi ta như vậy a!" Ron kêu to, nương theo sau Ron kháng nghị, bọn họ ở màn đêm buông xuống thuận lợi đi tới Hogwarts.

Quả nhiên, ở tiệc tối khai giảng, Dumbledore thần bí tuyên bố năm học này không đấu Quidditch bởi vì Hogwarts cần làm chuẩn bị các hạng mục trận đấu của "Thi đấu Tam pháp thuật", hơn nữa tuyên bố hạn chế tuổi.

Hơn 17 tuổi mới có thể tham gia tự nhiên là chọc giận toàn bộ người tuổi sắp đạt tới tiêu chuẩn nhưng là trên thực tế lại không đạt tiêu chuẩn ví dụ đôi song sinh nhà Weasley George cùng Fred.

"Không công bằng, điều này thật sự là không công bằng." Trên đường trở về hai người thấp giọng nói thầm cái gì, Harry mẫn tuệ nghe được mấy từ mơ hồ.

"Tăng linh tề..."

"Dumbledore... Sẽ phát hiện..."

"... Yên tâm, cũng là bởi vì đơn giản cho nên Dumbledore mới có thể không ngờ..."

"Bởi vì cụ thật sự là quá thông minh!" Đôi song sinh đồng thời cảm thán, Harry nhịn không được bật cười.

"Harry, ngươi nói, nếu dùng áo tàng hình có thể xuyên qua Dumbledore tự mình làm Lằn tuổi hay không." Ron hưng phấn nhìn Harry, "Có lẽ chúng ta có thể thử xem. Ngẫm lại chúng ta bí mật học tập, chúng ta cũng chưa chắc kém những học sinh 17 tuổi đúng không?"

"Ta nghĩ áo tàng hình chỉ có thể che chúng ta không bị người khác phát hiện nhưng là không thể để chúng ta trở nên vô hình. Ta cho rằng nó không thể giúp giúp chúng ta xuyên qua Lằn tuổi Dumbledore làm." Harry không lưu tình chút nào giội cho Ron một gáo nước lạnh, "Hơn nữa, nếu có thể lựa chọn ta cũng không muốn tham gia Thi đấu Tam pháp thuật. Đáng tiếc kể từ khi biết sẽ có cuộc thi đấu này ta luôn luôn có một loại dự cảm bất thường."

"Harry, mình cảm thấy cậu hẳn là quá mệt mỏi. Không có ai có thể lừa gạt Dumbledore, không phải cụ là phù thủy mạnh nhất thế kỷ này sao?" Hermione nhíu mày sau đó an ủi Harry, "Yên tâm đi, mình dám khẳng định lần này dự cảm của cậu nhất định sẽ không trở thành sự thật."

Harry miễn cưỡng gật gật đầu sau đó tạm biệt Hermione, cùng Ron về phòng ngủ.

Trong những ngày kế tiếp cả Hogwarts đều đang đàm luận Thi đấu Tam pháp thuật, mà có thể tranh với "Thi đấu Tam pháp thuật" chính là Hogwarts gia tăng hai giáo sư.

Phòng chống nghệ thuật hắc ám Alastor Moody cùng Muggle học Sirius Black.

"Giáo sư rất anh tuấn, nói chuyện hài hước nhưng lại mang theo một loại tang thương..." Đây là đánh giá của nữ sinh về Sirius Black.

"Giáo sư cái gì cũng biết. Phòng chống nghệ thuật hắc ám nên có giáo sư như vậy." Đây là đánh giá nam sinh Moody.

Lớp Tiên tri của Trelawney ở năm thứ tư biến thành một tràng tai nạn. Bà ta lại nhìn tinh tượng tiên đoán Harry sẽ chết oan uổng.

"Rất rõ ràng, nếu ta tham gia Thi đấu Tam pháp thuật nhất định sẽ chết oan chết uổng." Harry trào phúng giả cười, khiến đại bộ phận bật cười.

Mãi cho đến ngày thứ ba sau khai giảng Harry mới có lớp học Phòng chống nghệ thuật hắc ám. Như Harry biết rõ, Moody ở buổi học đầu thì cho toàn bộ học sinh một đòn phủ đầu, giảng giải ba lời nguyền không thể tha thứ hơn nữa còn cho các học sinh thể nghiệm uy lực của lời nguyền độc đoán.

Harry đã học tập chống cự lời nguyền độc đoán nửa năm, buổi học này cũng không tính quá mệt mỏi nhưng là người khác sẽ không có may mắn như vậy. Khi rời phòng học, không ít người đều làm một ít động tác kỳ quái.

Năm thứ tư so với năm thứ ba càng thêm trầm trọng, toàn bộ môn học các giáo sư đều tăng thêm bài tập cho bọn họ. Bất quá khiến Harry cảm thấy may mắn chính là lần này Hagrid nghe theo bọn họ đề nghị, chế định một giáo trình Chăm sóc sinh vật huyền bí so sánh bình thường, không cần chiếu cố quái tôm đuôi nổ khủng bố thật sự giảm bớt không ít gánh nặng cho bọn họ.

Mà Snape bắt đầu dạy một ít Độc Dược chế tạo phức tạp, cần thời gian dài làm như thuốc giải độc. Hơn nữa ám chỉ hắn sẽ ở trước Giáng Sinh cho thử.

Khi Snape nói, trong phòng học một nửa ánh mắt thương hại rơi vào trên người Neville vẫn duy trì danh hiệu "sát thủ vạc" đây là học sinh Gryffindor. Còn có một nửa ánh mắt thì bao hàm ý cười vui sướng khi người gặp họa rơi vào trên người Harry.

Ở ánh mắt của mọi người Harry dũng cảm giơ tay lên.

"Chuyện gì Potter." Snape đứng ở trên nhìn xuống Harry.

Harry mang theo tươi cười nhìn Snape, "Giáo sư, xin hỏi ta có thể bổ túc Độc Dược không?" Không để ý tới mọi người thấp giọng kêu sợ hãi, có Ron gầm nhẹ "Ngươi điên rồi!", Harry nhìn Snape, tiếp tục nói, "Giáo sư Snape, vì sang năm có thể thuận lợi thông qua Cuộc thi Độc Dược O. W. Ls., ta nghĩ ta hẳn là cần ngài trợ giúp, không biết ngài có nguyện ý ở ngoài giờ học cho ta một ít trợ giúp hay không?"

Snape kinh ngạc khơi mào một bên lông mi, ánh mắt xem kĩ đã rơi vào trên người Harry. Chờ tất cả mọi người cho là hắn sẽ không chút khách khí phạt Harry hơn nữa trừ Gryffindor XX điểm hắn mới thong thả mở miệng.

"Đương nhiên, có thể làm cho Harry Potter 'Vĩ đại' chú ý thành tích Độc Dược của mình ta cảm thấy vạn phần vinh quang và may mắn." Snape khóe môi mang theo một tia giả cười, không biết vì sao Harry cảm thấy được Snape giả cười như vậy tâm tình nhất định rất vui mừng.

Chương 128

Học bổ túc độc dược trong hầm

Buổi tối, Harry ngay tại Gryffindor soi mói, quang minh chính đại cầm túi sách đi đến hầm.

"Potter, ngươi hi vọng ta giúp ngươi học như thế nào đây?" Snape cười lạnh nhìn Harry ngồi đối diện bàn công tác của mình, khóe môi hơi hơi vặn vẹo, "Độc Dược của ngươi, hẳn là không cần đặc biệt học bổ túc. Tuy rằng ta không muốn thừa nhận, bất quá từ sau năm thứ hai, thành tích của ngươi đã so với đại bộ phận tốt hơn nhiều ."

"Đây là giáo sư ngươi dạy thật là tốt." Harry giả cười, "Ta chỉ là muốn tìm lý do có thể quang minh chính đại tới nơi này, ở sau khi học bí mật luyện tập. Giáo sư sẽ không cho là ta hiện tại đã có năng lực đối phó Voldemort chứ?"

"Đối phó Chúa Tể Hắc Ám?" Snape nhíu mày, đè thấp tiếng nói tê tê nói, "Nếu như là thời kỳ toàn thịnh của Chúa Tể Hắc Ám, không chỉ ngươi, cho dù là Dumbledore cũng không dám nói mình nhất định có nắm chắc đối phó được Voldemort. Bằng không ngươi cho là Dumbledore sẽ cho phép Chúa Tể Hắc Ám tại thời kì đó điên cuồng như thế..."

"Cho nên, giáo sư sẽ không cự tuyệt tiếp tục ở học kỳ này giúp ta tiến hành học tập đúng không?" Harry thản nhiên tươi cười, nhìn thấy Snape thay đổi ánh mắt, đột nhiên buồn bực tại sao mình không sớm phát hiện tình cảm của mình, nhận rõ ràng cảm giác của mình.

Năm thứ hai, năm thứ ba, mình rõ ràng có nhiều thời gian có thể một mình cùng Snape ở một chỗ như vậy...

Snape trầm mặc một lát, cuối cùng gật đầu, "Ta đã nói rồi, ta sẽ đứng ở bên của ngươi. Nếu Voldemort thật sự sẽ sống lại ta tự nhiên sẽ giúp ngươi học các loại ma pháp, Độc Dược mà trong khóa học không học, thậm chí có thể là nghệ thuật hắc ám để ngươi tự bảo vệ mình."

"Thật tốt quá!" Harry sáng lạn cười, gọi gia tinh lấy hai phần đồ uống, để Snape trước mặt một ly, "Có lẽ, Giáo sư Snape sẽ không cự tuyệt uống một chút."

"Đương nhiên không." Snape bưng cốc nhẹ nhàng nhấp một ngụm nước chanh, "Ngươi hôm nay trước hết ôn tập Độc Dược ngươi chưa thành công chế tạo mà ta thì hệ thống, chế định một kế hoạch, giúp ngươi nắm giữ Bùa Chú cùng Độc Dược có thể cần."

Độc Dược chưa chế tạo thành? Harry hơi sững sờ, nhớ lại mình hai lần liên tiếp ở lớp Độc Dược nổ vạc xấu hổ nở nụ cười. Harry đứng dậy nhìn thoáng qua đường nét nghiêm khắc trên mặt Snape, "Vâng, giáo sư."

"Ta hi vọng ngươi tốt nhất có thể chuyên tâm làm Độc Dược Potter." Snape ngẩng đầu nhìn Harry, "Bởi vì, có lẽ sau cùng, ngươi sẽ đích thân nhận thức một chút hiệu quả độc dược ngươi chế tạo."

Nhìn thấy trong ánh mắt Snape hiện lên một tia lo lắng, Harry nỗ lực che dấu tâm tình của mình, bình tĩnh trả lời, "Giáo sư, xin yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không nổ vạc, hoặc là nổ phòng của ngài."

"Như vậy là tốt nhất." Snape giả cười sau đó cúi đầu dùng bút lông chim viết lên tấm da dê trước mặt.

Harry quay đầu, động tác thuần thục xử lý tài liệu Độc Dược. Tại một loạt động tác, trên mặt cậu đều mang tươi cười thản nhiên. Harry có thể khẳng định, vừa mới Snape là quan tâm mình. Đây không phải là một bắt đầu tốt sao?

Thấy Độc Dược biến thành hồng nhạt, Harry thật cẩn thận bỏ vào một loại tài liệu Độc Dược cuối cùng, đợi thêm mười phút nhìn Độc Dược bên trong biến thành màu đỏ thẫm khiến người vui mừng lúc này mới quấy dựa theo sách, bắt đầu thuận kim đồng hồ quấy Độc Dược sắp hoàn thành.

"Potter, ta không thể không nói ngươi thật sự là không có thiên phú chế tạo Độc Dược." Thanh âm trầm thấp của Snape đột nhiên vang lên phía sau Harry, Harry đang chuyên tâm chế tạo Độc Dược mỉm cười cũng cương lại, đang muốn quay đầu lại thì phát hiện tay mình bị một tay lạnh như băng cầm.

"Đừng ngừng," Trong thanh âm Snape chứa một tia cảnh cáo sau đó lại tiến lên từng bước, cơ hồ dán sát vào lưng Harry, "Trừ phi ngươi muốn Độc Dược nổ mạnh. Ngươi lần trước ở tại lớp cũng là bởi vì quấy vượt qua số lần cho nên mới khiến cho Độc Dược tài liệu dị biến rồi nổ mạnh."

"Ta đã rõ giáo sư." Harry quay đầu lại nhìn Snape tư thế phá lệ thân mật đứng ở phía sau mình. Ngẩng đầu liếc mong tiến vào đôi mắt đen chuyên chú, nháy mắt cũng không nháy mắt nhìn chằm chằm độc dược của đối phương, "Ta không chú ý tới số lần quấy sẽ đối Độc Dược sinh ra ảnh hưởng lớn như vậy."

"Như vậy hiện tại ngươi nên biết ." Snape gợi lên khóe môi, lộ ra thói quen tính cười nhạo, "Potter, ta cho rằng khi một giáo sư nghiêm túc dạy ngươi ngươi hẳn là chuyên tâm nhìn động tác của hắn mà không phải mặt của hắn."

Bởi vì Snape không khách khí nhắc nhở, Harry cảm thấy được tim của mình đập lập tức nhanh không ít. Harry vội vàng quay đầu lại, chăm chú nhìn Độc Dược được quấy chậm rãi biến thành màu vàng, chỉ cần tiếp tục quấy thêm ba phút, Độc Dược này liền chế tạo thành công.

Dần dần, Harry phát hiện lực chú ý của mình cũng không thể chuyên chú ở Độc Dược trước mắt. Đặc biệt khi tay hai người thân mật khắng khít. Harry trộm nhìn bàn tay bao tay mình, tái nhợt, mặt trên có một ít vết sẹo, đây là chế tạo Độc Dược trong lơ đãng lưu lại, ngón tay thon dài, khớp xương rõ ràng, móng tay do trường kỳ chế tạo Độc Dược mà lưu lại dấu vết. Đây là một bàn tay thuộc về Độc Dược đại sư, mà tay Harry đang bị bàn tay bao lấy, cảm thụ được độ ấm đến từ bàn tay Snape, theo tiết tấu của hắn quấy Độc Dược.

"Potter, ta hi vọng ngươi có thể nhớ rõ, Độc Dược quấy cũng không phải quấy thuận kim đồng hồ hoặc là nghịch kim đồng hồ là được. Ngươi nhất định phải nắm chắc tiết tấu thỏa đáng nhất. Khi quấy lực lượng cần đều đều hơn nữa cần khống chế tốt ma lực trong cơ thể mình..." Thanh âm như thì thầm vang lên bên tai Harry. Do thế đứng hai người thân mật, Harry mẫn tuệ cảm giác được khi nói chuyện, ngực Snape hơi phập phồng cùng chấn động.

Loại tư thế thân mật này khiến cậu hít thở không thông, giống như cậu bị Snape ôm vào mà thanh âm trơn nhẵn nhắc nhở của Snape như thanh âm mê người nhất trên thế giới...

"Cứ như vậy, một phút thong thả quấy 10 lần, mỗi lần tốt nhất đều cùng một đường, bảo trì hình tròn không cần bất kỳ run rẩy..." Snape cũng không phát hiện lực chú ý của người phía trước cũng không ở trên Độc Dược. Y tiếp tục thấp giọng giảng giải, nỗ lực áp lực xúc động muốn kéo người trước mặt vào trong lòng.

Bây giờ là đang giúp Harry học độc dược, hơn nữa nếu hành vi quá mức thân mật phỏng chừng sẽ dọa hỏng nam hài trước mắt khiến cậu lại xa cách mình.

Snape ở trong lòng nhắc nhở chính mình, không thể có bất kỳ hành động quá mức thân mật nào. Chính là tay nắm tay Harry rõ ràng cảm nhận được đối phương độ ấm đồng thời không tự chủ được mềm mại xuống. Ngón cái theo động tác quấy không thể khắc chế cọ cọ ngón tay Harry, nhẹ nhàng, nhẹ nhàng...

Harry tự nhiên là cảm nhận được động tác của Snape hơn nữa mẫn tuệ nhận thấy theo từng vòng quấy thong thả quy luật, tay hai người bọn họ còn cách quần áo hơi ma xát khiến cậu cảm thấy nơi hai người tiếp xúc dâng lên loại khô nóng khác thường.

"Tốt lắm, cứ bảo trì tốc độ như vậy, tiếp tục quấy thuận kim đồng hồ một phút Độc Dược này sẽ thành công." Snape nói sau đó thong thả buông lỏng tay Harry ra.

Harry nỗ lực vẫn duy trì động tác Snape mang đến quán tính quấy Độc Dược, không thèm nghĩ cảm giác trống rỗng do người nào đó rời khỏi đột nhiên dâng lên.

Đợi Độc Dược hoàn thành, thuận lợi rót vào bình thủy tinh Harry mới quay đầu lại nhìn Snape, "Giáo sư, ta là lần đầu tiên làm ra Độc Dược thành công như vậy, màu giống trên sách." Harry chân thành tươi cười, cầm Độc Dược đưa đến trước mặt Snape, "Hiện tại, giáo sư cần nghiệm chứng hiệu quả Độc Dược ta chế tạo hay không?"

"Không cần, Potter." Snape giả cười, tiếp nhận Độc Dược, lập tức đi tới trước bàn làm việc. Hắn nhẹ nhàng buông Độc Dược sau đó cầm lấy tấm da dê đã viết tràn đầy, trở lại nhìn Harry luôn luôn đi theo phía sau, "Đây là kế hoạch học tập huấn luyện ta theo tình huống trước mắt chế định, ngươi xem xem nếu cần bổ sung thì tùy thời có thể tới tìm ta."

Harry tiếp nhận tấm da dê, cúi đầu nhìn sau đó thu lại nói một tiếng chúc ngủ ngon rồi rời hầm.

Lại qua mấy trận mưa phùn, thời tiết chậm rãi trở nên lạnh, rất nhanh đến tháng 10, cả Hogwarts tựa hồ cũng đã thích ứng sự thật hoàng kim nam hài Gryffindor đi đến chỗ Xà Vương Slytherin âm trầm học bù. Hôm nay, bọn họ họ xong Chăm sóc sinh vật huyền bí phát hiện, cửa đại sảnh đường đầy người.

"Chuyện gì xảy ra?" Draco ngạo mạn hỏi, phía trước có Slytherin năm thứ ba thấy trả lời ngay, "Thông cáo, Durmstrang cùng Beauxbatons ở ngày 30 tháng 10, thứ sáu sáu giờ đến, đến lúc đó, chúng ta tan học trước nửa giờ."

"Thật tốt quá!" Ron cười hạnh phúc, "Thứ sáu tiết cuối cùng là Độc Dược, như vậy Giáo sư Snape sẽ không có cơ hội hạ độc chúng ta."

"Nếu ngươi có thể chuẩn xác làm ra thuốc giải độc, " Draco cười lạnh, thanh âm ngạo mạn bao hàm rõ ràng vui sướng khi người gặp họa, "Ngươi liền không cần lo lắng vấn đề này."

"Các cậu nói quán quân của Hogwarts sẽ là ai?" Ron không để ý tới Draco trào phúng quay đầu nhìn về phía Harry cùng Hermione.

"Có lẽ là Cedric," Hermione nói, "Mình cảm thấy được anh ấy hẳn là sẽ được lựa chọn, mình chưa từng thấy ai xuất sắc như vậy..."

"Cái tên ngu ngốc kia mà là quán quân Hogwarts?" Draco nhíu mày, trong giọng nói mang theo rõ ràng không thích, "Hermione, Thi đấu Tam pháp thuật là chọn ra tuyển thủ thực lực cực mạnh mà không phải chọn ra tuyển thủ đẹp trai anh tuấn."

"Thực xin lỗi, ta cũng sẽ không đơn giản là người anh tuấn liền thích bọn họ!" Hermione sắc nhọn nói, phẫn nộ quay đầu lại trừng Draco sau đó vung tóc xoay người rời đi.

Draco ngạc nhiên nhìn bóng lưng Hermione hồi lâu mới mở miệng, "Ta giống như cũng không nói gì quá đáng đi? Cái tên Diggory quả thật..."

Trong những ngày kế tiếp, Harry chú ý tới cả Hogwarts đều đang khẩn trương tiến hành thay đổi, giáo sư yêu cầu học sinh hà khắc tới cực điểm.

Tối 29, Harry lại ở Snape giúp thuận lợi hoàn thành Độc Dược. Lúc sau ở không khí bình thản đến có thể nói là ấm áp, hai người bọn họ ngồi cạnh lò sưởi chia nhau hưởng thụ bữa ăn khuya gia tinh đưa tới.

"Giáo sư, gần nhất mấy ngày này tựa hồ, đặc biệt, ân..." Harry nỗ lực suy tư từ ngữ thích hợp, "Khẩn trương. Giống như lo lắng cái gì?"

"Karkaroff." Snape cầm ly cà phê, trầm giọng nói ra một cái tên. Harry lặng đi một chút, chợt hiểu được, "Karkaroff? Hiệu trưởng Durmstrang, Igor Karkaroff?"

Chương129 + Chương 130
Cùng giáo sư dạ du

"Đúng." Snape nhìn Harry ánh mắt bình tĩnh mà không mang một tia đắc ý. Hắn tin tưởng lấy cá tính Harry từ lúc biết Hogwarts tổ chức Thi đấu Tam pháp thuật sẽ điều tra tất cả. Nhưng là cậu ta cũng chỉ có thể điều tra ra một vài sự tình, có một số việc không phải người trải qua sẽ không biết mà là điều tra không được. "Karkaroff năm đó là tùy tùng của Chúa Tể Hắc Ám. Hắn ta là một Tử Thần Thực Tử bất quá sau khi Chúa Tể Hắc Ám rơi đài đã bán rẻ toàn bộ đồng lõa mình biết rõ với Bộ Pháp Thuật. Kết quả, hắn ta thắng, rời Azkaban."

Snape tươi cười châm chọc, trong ánh mắt tất cả đều là khinh thường quang mang. Hắn nhìn Harry, tao nhã khơi mào một bên lông mi, thanh âm mềm nhẹ làm cho người ta sinh ra một loại cảm giác nguy hiểm, "Potter, ngươi có biết này có ý như thế nào không?"

Harry nhẹ nhàng gật đầu, cười lạnh nói: "Này đã nói lên về năm học này, giáo sư có một vài thay đổi. Ví như: giáo sư Alastor Moody cùng Sirius Black. Ta đã nghĩ Dumbledore làm sao có thể sẽ nhận phù thủy như Sirius thành giáo sư Muggle học..."

"Không." Snape lộ ra thần sắc kỳ quái, "Sirius Black trở thành giáo sư Muggle học chẳng qua là vì Dumbledore cảm thấy được tại... năm học này cần càng nhiều là người bảo hộ trường học, bảo hộ 'Hoàng kim nam hài' --" nói đến từ "Hoàng kim nam hài" Snape lại một lần lạnh như băng cười nhạo, "Thành tích Muggle học của Black cũng rất tốt. Ta nhớ năm đó, hắn ở N. E. W. T. được 'O'!"

Harry giật mình trừng lớn hai mắt, "Ta cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới qua." Harry thấp giọng nói sau đó mới một lần nữa trở về chủ đề nói trước đó, "Giáo sư đột nhiên nhắc tới Igor Karkaroff là muốn cảnh cáo ta cái gì sao?"

"Harry, trong cái đầu nhỏ xinh đẹp của ngươi rốt cuộc đang suy nghĩ gì." Cho dù là biết tâm ý của mình Snape một chút cũng không thay đổi phong cách nói chuyện của mình, thanh âm êm ái mang theo vô tình trào phúng, thong thả nói, "Chẳng lẽ ta nói còn chưa rõ ràng sao? Thuộc hạ của Chúa Tể Hắc Ám năm học này tới Hogwarts, mà ngươi nghe được lời tiên đoán là Chúa Tể Hắc Ám sẽ ở đoạn thời gian này sống lại."

Ánh mắt lạnh như băng của Snape đã rơi vào trên người Harry trầm tư, "Chẳng lẽ manh mối này còn không đủ để cho đầu nhỏ xinh đẹp của ngươi vận chuyển bình thường sao? Hay ngươi chính là cái gối thêu hoa, có da đẹp, bên trong toàn bộ là cỏ dại? Cho nên mới không biết ý của ta."

Nói xong lời cuối cùng, Snape lại một lần tao nhã khơi mào lông mày của mình hoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net