Chap 2 : Tỏ tình đôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Vậy, cậu ấy tặng gì? " - Khả Vi

" Hả?" - Bối Bối

" Cậu ấy tặng cậu cái gì?"

" À. . . là sô cô la "

" Và cậu đã không ăn nó, phải không?"

" Hihi, chỉ cậu hiểu tớ! "

" Quá khen! Vậy khi nào thì mới định tỏ tình? Được 500 mấy ngày mà cậu nói đó rồi gì nữa!"

" . . . 528 ngày rồi! "

" Bái phục! Cậu đếm à?"

" Tớ ghi nhật ký! "

" Ra vậy . . . Khi nào cho tớ đọc nha ? "

" Gì? Đừng hòng!"

" Xí, ki bo keo kiệt bủn xỉn ích kỉ bla bla . . . "

" Hiểu hiểu . . . "

Khả Vi, cậu ấy là bạn từ hồi tiểu học với tôi, mạnh mẽ, tốt bụng, năng động và đáng tin cậy ! Mà Khả Vi cũng được khá nhiều người để ý đấy! Phải nói là cậu ấy khá . . . đáng yêu? 1m58 với vóc người nhỏ, răng khểnh và lúm đồng tiền bên má . . . Kyaaa, dễ thương quá đii !!

" Gì vậy? Cậu nhìn tớ trông ghê quá đấy! "

" Không có gì đâu ! Mà này, Khả Vi vẽ đẹp nhỉ? Thành họa sĩ rồi! "

" (๑✧O✧๑) " - Khả Vi

" Gì đấy? Vậy . . . cậu thích ai chưa?"

" 'Vậy' ở đây để làm cái gì hả? "

" Thỉnh thoảng dùng sai từ ấy mà !"

" Mạc Lâm, năm 3 cùng trường "

( Hội của Bối Bối là năm 2 nhé )

" Gì??? Cậu thích cái anh hotboy trường ta đấy ư? Tớ tưởng Khả Vi không thích Hotboy? "

" Không phải, tớ thích anh ấy không phải vì cái mặt ! Chuyện là . . . "

〔" Khả Vi! Cô nhờ em đem chồng sách này đến phòng hiệu trưởng được chứ? Nếu em không làm được thì không s... " - Giáo viên

" Không sao đâu ạ! Em làm được mà!"

Sau đó, vì chồng sách ấy thật sự rất nặng nên tớ đã bị ngã, thật ra thì vẫn chưa ngã, chỉ là suýt thôi, bởi vì Mạc Lâm đã chạy đến đỡ tớ . . .

" Em không sao chứ? Đưa đi đâu đây? "

" À không, em tự làm được mà!"

" Đưa đi đâu? "

" Phòng Hiệu trưởng... nhưng để em... "

" Vậy sao được? Nặng lắm đó ! Đưa đây!"

" V... vâng, cảm ơn anh !"

" Không có gì "

Từ ngày hôm ấy, chẳng hiểu sao cứ nhìn thấy anh ấy là mặt lại đỏ bừng lên rồi có cảm giác như mấy bông hoa đang bay xung quang ấy ! *⇨ Mùa xuân đã đến :>〕

" Ra vậy . . . hiểu rồi ! Vậy khi nào thì tỏ tình? " - Bối Bối

" A !"

" Gì vậy? "

" Bối Bối! Hay bọn mình tỏ tình cũng một ngày đi! "

" Hả? "

" Nhân dịp mồng cá tháng tư, chúng ta tỏ tình đi! Sẽ dễ dàng hơn đấy! Dù sao cũng còn 3 tháng nữa! "

" Hở? Kh... khoan... "

" Quyết định vậy nha! "

" Này!

. . .

. . . Haizz . . . thôi thì như vậy cũng tốt !"

~~~~~~~~~Cá tháng 4~~~~~~~

« Phía Khả Vi »

" Mạc Lâm, Mạc Lâm ! Anh rảnh không ạ? "

" Anh rảnh, sao vậy? "

" Em có chuyện muốn nói! Ra sau trường nha ?" - Nói rồi cô kéo anh đi luôn

...

" Em thích anh, Mạc Lâm !" - Dõng dạc . . . Thật sự thì cô tỏ tình trông không giống như tỏ tình mấy

" . . . Khả Vi, anh cũng thích em ! "

" Hả? ⊙▽⊙ "

" Haha trông mặt em ngơ ngác vậy? Nhìn anh dễ bị lừa vậy sao? Hôm nay là cá tháng 4 mà! "

" Gì chứ? Anh biết sao ? " - Cô phụng phịu trông đáng yêu lắm

" Ừ haha "

" Đừng cười nữa! Vậy câu nói của anh cũng là đùa hả? "

" . . . " - Mạc Lâm nhìn cô nở một nụ cười nhẹ, giống như cảm giác của Bối Bối khi đó, tim cô bây giờ đang đập rộn ràng

" Ai biết !" - Mạc Lâm

" Anh phải biết chứ! Anh nói mà! Trả lời em mau !"

" Hả? Anh có nói gì đâu !"

" Anh có nói mà, anh nói là . . . "

" Khả Vi nói gì anh không nghe rõ?"

" ĐỪNG GIẢ ĐIẾCCC!!! "

« Phía Bối Bối »

" Này, uống đi ! " - Bối Bối đưa cho cậu một lon nước ngọt

" Cảm ơn, mà cậu ăn sô cô la chưa? "

" À... ừ rồi, nó ngon lắm! "

" Vậy thì tốt rồi! " - Cậu mỉm cười

" Này Thiên Hàn, cậu có thích tớ không? "

" ... "

" ... "

" ... "

" Nói gì đi chứ? "

" . . .

Xin lỗi cậu, Bối Bối "

" Cậu trông nghiêm túc nhỉ? "

" Hả? "

"..." - Cô nhìn cậu, chỉ cười mỉm

" Hàn, hôm nay là ngày mấy?"

" Hả? À... 1/4 ?"

" Vậy cậu biết đó là ngày gì không? "

" 1/4 à?... A! Cậu chỉ đùa tớ thôi ! "

" Haha cậu thật chậm hiểu! " - Bối Bối

" Gì chứ? Lần sau đừng đùa đáng sợ vậy!"

" 1/4 mà! Tớ có quyền! "

" . . . Cũng đúng ha! "

" Hahaha! Mặt cậu lúc nãy trông nghiêm túc ghê haha !"

" Đừng cười nữa!"

~~~~~~~~~~~~~~~~~~

" Sao rồi ? Nhìn cậu kìa! Ổn không? " - Khả Vi

" Ừ, thoải mái hơn hẳn !"

" Xin lỗi cậu, Bối Bối, vì đã ép cậu, tớ đã nghĩ nên để cậu có thời gian chuẩn bị, tớ nóng vội quá !"

" Đừng nói vậy, nhờ cậu mà tớ cảm thấy vơi đi gánh nặng trong người rồi đấy! . . . vậy còn cậu? "

" Tớ nghĩ tớ còn cơ hội đêd bước tiếp!" - Khả Vi

" Vậy thì tốt quá rồi !" - Bối Bối mỉm cười, Khả Vi nhìn cô buồn rầu, lên tiếng :

" Được rồi, tối nay tớ giao phó cậu cho đại ca !"

" Đại ca? "

" Yo, muốn đi đâu không ? " - Thành Hải từ đâu bước đến hỏi

" Cậu . . . này, Khả Vi ?" - Bối Bối

Vi vỗ vỗ lên vai của Thành Hải, nói nhỏ :

" Tối nay nhờ đại ca đấy, ngày mai tôi mà còn thấy bộ mặt đó của Bối Bối chưa thay đổi thì đại ca chuẩn bị tinh thần mà . . . GO DIE GO ( đi chết đi :))

" Ừ, hiểu mà, đại ca đây sẽ không ' Gâu đai ' đâu, nên cứ trông chờ đi con, bố mày sẽ khiến mày phải mở to mắt mà nhìn bố !"

" Được, đề xem !"

" Hai người thì thầm to nhỏ gì vậy? " - Bối Bối

" Haha, không có gì, vậy tớ đi trước đây!"

" Cậu không đi cùng à, Khả Vi? " - Bối Bối

" À, bận vài việc ấy mà, vậy thôi, bye ha! "

. . .

" Vậy, đi thôi! " - Thành Hải

" Ừa !"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net