Chương 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Alpha cao lớn đạp Omega trước mặt ngã xuống, rồi dùng chân không ngừng đá vào người kia.

Người phụ nữ bị trói gô lại, không thể làm gì khác ngoài tiếp tục chịu đựng.

Tin tức tố mùi khói trong không khí càng lúc càng cay, mùi nhài thoang thoảng bị nó bủa vây lấn áp dần trở nên yếu ớt.

Vừa đánh đập, tên Alpha còn không ngừng buông những lời xỉ vả vũ nhục vô cùng khó nghe.

Sau cánh cửa, có một bé trai đang cố co mình lại, đôi mắt ầng ậng nước nhìn chằm chằm vào màn bạo hành trước mắt.

Nó đã quen rồi, nhưng vẫn không kiềm được sợ hãi...

Bất cứ khi nào ba nó không hài lòng về một vấn đề gì đó đều mang mẹ nó ra trút giận. Thế nhưng mẹ nó chẳng bao giờ chống trả cả...

Mọi thứ cứ như thế lặp đi lặp lại ngày này qua ngày khác.

Nó luôn ước rằng một ngày nào đó tất cả sẽ kết thúc. Chỉ là nó không biết, rồi kết thúc ấy sẽ theo cách mà nó chẳng thể nào ngờ tới...

...

- Build, anh sao vậy? Sao lại khóc? Tỉnh dậy đi, Build...

Anh giật mình tỉnh giấc khi cảm nhận được có ai đó đang lay gọi mình. Anh mở mắt ra, trước mắt là khuôn mặt lo lắng của Bible.

Anh khóc sao?

Bất giác đưa tay lên sờ sờ mặt, anh phát hiện cả gương mặt mình đã đẫm nước từ lúc nào.

Anh... vừa mơ thấy những chuyện không vui trước đây. Dù bây giờ đã trưởng thành, nhưng những việc xảy ra hồi nhỏ đã trở thành bóng ma trong lòng anh, trở thành cơn ác mộng luôn bám riết lấy anh.

Build chợt ôm lấy Bible, rúc đầu vào hõm vai cậu, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể cậu cùng tin tức tố mùi rượu tuy có chút cay nồng nhưng lại rất quen thuộc, có thể khiến mình an tâm hơn.

Anh biết mình như thế này là không nên, nhưng... cho anh yếu đuối một chút... chỉ một chút thôi...

Bible cũng không hỏi anh mơ thấy gì, dù rất muốn biết nhưng cậu càng không muốn anh nhớ lại những gì không vui.

Build vẫn đang khóc. Cậu cảm nhận được cơ thể anh đang run lên theo từng cơn nấc, cũng cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hổi rơi xuống da thịt mình tưởng chừng như có thể làm bỏng cậu.

Cậu không biết an ủi anh như thế nào, chỉ có thể ôm lại anh, bàn tay xoa xoa lưng như muốn anh bình tĩnh lại.

Một lát sau, anh mới ngừng khóc, nhưng vẫn ôm chặt lấy cậu. Cậu để anh gối lên tay mình, điều chỉnh lại tư thế để anh có thể nằm thoải mái hơn.

Vốn chỉ định nằm cạnh trong yên lặng để anh có thể điều chỉnh lại tâm trạng, nhưng bỗng dưng Build lại hỏi cậu:

- Bible, cậu biết vì sao tôi lại che giấu việc mình là một Omega không?

- Tôi không. - Cậu khẽ lắc đầu.

Anh khẽ thở dài, cũng không biết vì sao mình lại hỏi cậu như thế, vì Bible không ở trong hoàn cảnh của anh, làm sao biết được. Chỉ là anh đột nhiên muốn có người để chia sẻ.

- Cậu biết không, tôi luôn căm ghét việc mình phân hóa thành Omega. Omega thì sẽ có kì phát tình, sẽ bị ảnh hưởng bởi tin tức tố, rồi sẽ bị đánh dấu. Sau khi bị đánh dấu, Omega sẽ phụ thuộc vào Alpha đó, trở thành một con người yếu đuối, vô giá trị, chỉ có thể sống như bị điều khiển. Tôi... không bao giờ muốn sống một cách vô dụng như thế. Tôi không muốn...

Ngừng lại một chút, anh lại nghẹn ngào nói tiếp:

- Hồi nhỏ, ba tôi luôn đánh đập mẹ tôi, mà bà ấy chẳng thể nào phản kháng. Là không muốn, hay không thể? Tin tức tố của ba tôi khiến bà ấy tay chân đều trở nên yếu ớt, cũng khiến bà ấy tâm trí hỗn loạn, chỉ có thể chịu đòn. Cậu biết vì sao tỉ lệ li hôn giữa Alpha và Omega lại rất ít không? Vì cuộc hôn nhân ấy vốn rất bất công. Tôi biết mẹ tôi vốn chẳng phải người yếu đuối, thế nhưng dần dần tôi cũng biết một điều khác là Omega sau khi bị đánh dấu sẽ hoàn toàn bị phụ thuộc vào Alpha kia. Omega có thể bị tin tức tố của Alpha đã đánh dấu mình ảnh hưởng rất lớn, gần như phải thuần phục, có thể thay đổi tính cách, thay đổi suy nghĩ, thay đổi mọi thứ chỉ để Alpha kia hài lòng. Tôi luôn cảm thấy thật bất công. Vì sao Omega luôn thiệt thòi, một khi bị đánh dấu thì từ cơ thể đến tâm trí đều bị Alpha kia chi phối? Omega luôn phải thuận theo ý muốn của người kia, kể cả khi bản thân không muốn. Quan hệ giữa Alpha và Omega vốn không hề bình đẳng. Tôi luôn tự hỏi cùng được sinh ra, chỉ vì phân hóa mà Alpha có thể dùng tin tức tố của mình chèn ép người khác còn Omega sẽ chỉ có thể chịu đựng. Mẹ tôi cũng đã thay đổi rất nhiều, thế nhưng ba tôi chẳng bao giờ biết thế nào là đủ. Ở lâu dần với ba tôi, bà ấy như một con nhím bị bẻ hết gai, chẳng thể làm gì theo ý mình được nữa. Nhưng không ai thấy được con nhím ấy lại có rất nhiều gai mọc ngược, đâm nó đến toàn thân đau đớn. Một ngày năm tôi 10 tuổi, tôi đi học về, gọi mãi mà mẹ không trả lời. Rồi tôi tìm thấy bà ấy trong phòng tắm, vòi nước đang mở, cổ tay nhúng trong bồn tắm khiến cả căn phòng toàn máu là máu. Và bà ấy chẳng thể tỉnh dậy được nữa... Tôi đã nghĩ nếu sau này có thể trở thành một Alpha, nhất định tôi sẽ đối xử thật tốt với Omega của mình, hay trở thành Beta cũng được, chỉ cần không phải Omega với tôi đã đủ rồi. Thế nhưng, rồi tôi vẫn phân hóa thành Omega. Vì sao chứ? Sao cuộc đời lại bất công với tôi như vậy?

Build lại khóc. Những giọt châu tưởng chừng như xinh đẹp ấy lại khiến cậu vô cùng đau xót.

Bible kéo anh lại ôm thật chặt. Cậu không biết phải nói gì hay làm gì cho anh lúc này. Cậu cũng chưa từng nghĩ những chuyện anh đã trải qua lại đáng sợ đến như thế.

Một đứa trẻ 10 tuổi tận mắt thấy mẹ mình chết trước mặt mình, đó là một cảm giác đau đớn đến nhường nào.

Có lẽ đó cũng là một phần lí do khiến anh luôn trốn tránh tình cảm của cậu. Hay nói đúng hơn là, anh không tin tưởng vào tình yêu.

- Mọi chuyện đã qua rồi. Tôi chẳng thể bảo anh hãy quên tất cả, nhưng hãy sống vì tương lai chứ đừng mãi chìm đắm trong quá khứ nữa. Cố lên, được không Build? Tôi sẽ luôn ở bên cạnh anh.

Anh ngẩng đầu lên nhìn cậu. Đôi mắt to tròn long lanh ánh nước khiến người ta đau lòng. Anh khẽ hỏi:

- Cậu liệu có như ba tôi không?

Không chút chần chừ, Bible ngay lập tức đáp lại:

- Không, chắc chắn không. Tôi sẽ là một Alpha như anh mong muốn trở thành, sẽ đối xử thật tốt với Omega của mình... Tôi cũng tin anh chính là Omega đó, Build ạ...

- Vậy vì sao đêm đó cậu cũng lại trói tôi?

Nghe anh nói vậy, Bible cảm giác như trái tim mình bị xát muối. Cậu chợt không dám nhìn thẳng vào đôi mắt kia nữa.

Nỗi hối hận lại trào dâng trong tâm trí cậu. Cậu chẳng thể tưởng tượng được một hành động tưởng chừng như vô ý khi mình say rượu lại khiến anh tổn thương như vậy, cũng trực tiếp đẩy anh ra xa cậu hơn.

Cậu chưa kịp nói ra lời xin lỗi thì anh đã nói tiếp:

- Cậu biết không, khi diễn cảnh bị Vegas trói, tôi đã rất sợ, nhưng vẫn có thể cố gắng vượt qua. Nhưng khi cậu trói tôi, tôi cảm giác như cả thế giới sụp đổ, tôi không còn gì nữa. Cậu là một người vô cùng quan trọng với tôi. Nếu đến cậu cũng đối xử với tôi như vậy, sau này có thể tin ai, yêu ai? Chẳng lẽ... tôi không xứng đáng có được hạnh phúc sao?

Cậu không biết phải nói gì với anh lúc này nữa, chỉ biết không ngừng xin lỗi:

- Xin lỗi anh, Build. Thật sự rất xin lỗi. Tôi sẽ không biện minh gì cho hành động của mình, nhưng tôi hứa với anh sau này sẽ không say rượu, cũng không bao giờ làm anh tổn thương thêm lần nào nữa. Tin tôi thêm lần nữa, nhé? - Bible dừng lại, chần chừ mất một lúc, nhưng rồi lại quyết định một lần nữa nói ra lời mà mình vẫn muốn nói bao lâu nay. - Build, tôi yêu anh. Chúng ta kết giao, có được không?

Anh im lặng, một khoảng im lặng khiến tâm trạng cậu chùng xuống.

Bible cảm giác như đang bước trên một tầng băng mỏng, bất cứ lúc nào nó cũng có thể tan vỡ làm cậu rơi đến tan xương nát thịt.

Liệu... anh có từ chối cậu thêm lần nữa không?

Chờ đợi làm cậu thật sự rất sốt ruột, nhưng cậu biết đây là một vấn đề quan trọng, Build cần thời gian để suy nghĩ kĩ hơn. Cậu bất giác ôm anh chặt hơn, rồi khẽ đặt một nụ hôn lên mái tóc mềm mại của anh.

Không biết qua bao lâu, Bible cũng đã gần như bỏ cuộc. Cậu tưởng rằng anh sẽ không trả lời mình, thì đột nhiên cậu nghe được một lời đáp lại rất nhỏ:

- Được.

Cậu thật sự không tin vào tai mình, thậm chí còn nghĩ hay câu trả lời đó là mình tự tưởng tượng ra. Cậu gấp gáp nắm lấy vai anh, rồi lại vội buông ra khi sợ hành động của mình có thể làm anh đau. Bible hỏi lại lần nữa:

- Anh vừa nói gì?

- Tôi nói "Được". - Build lí nhí nói.

Bible cảm thấy vô cùng xúc động. Sau chuyện xảy ra đêm kia, cậu đã nghĩ chuyện giữa hai người là không thể nữa, cũng đã nghĩ chỉ cần ở bên cạnh nhìn anh là đủ.

Thế nhưng bây giờ, anh lại đồng ý cùng cậu yêu đương.

Cậu có cảm giác mình như đứa trẻ nhận được kẹo, không thể kìm nén được cảm giác vui sướng trong lòng.

Cậu đột nhiên rất muốn hôn anh.

Nghĩ là làm, cậu kéo Build lại gần, rồi đưa môi chạm vào đôi môi vẫn còn chút sưng đỏ của anh.

Đó là một nụ hôn rất ngọt ngào, không vướng chút tình dục.

Hai người ôm nhau thật chặt, bờ môi cuốn lấy nhau, tưởng chừng như không còn khoảng cách. Mãi đến khi tách nhau ra, cả hai đã đều cảm thấy có chút khó thở.

Build ngượng ngùng hơi đẩy cậu ra, rồi lại tự mình sáp lại, vùi mặt vào lồng ngực rắn chắc của người kia.

Hành động mâu thuẫn đó đặt vào hoàn cảnh này lại trở nên thật dễ thương, khiến Bible không khỏi bật cười.

Thấy phản ứng của cậu, anh đã ngượng lại càng thêm ngượng, khuôn mặt lúc này đỏ như trái gấc chín.

Bible nhìn đồng hồ, rồi lại vòng tay ôm anh vào trong lòng:

- Trời còn chưa sáng, chúng ta ngủ thêm một chút, nhé?

Cậu giơ tay lên xoa xoa mái tóc anh. Xúc cảm mềm mại trong tay cùng hơi ấm vẫn còn vương lại trên môi dần xóa bớt cảm giác không thật trong lòng cậu.

Bible nhắm mắt lại với nụ cười tươi rói nở trên môi. Nếu đây là giấc mơ, cậu tình nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại nữa.

Cảm giác hạnh phúc này không chỉ có ở mỗi Bible. Ở nơi cậu không nhìn thấy, môi Build cũng khẽ cười.

Hai người mang theo cảm giác ấy dần đi vào giấc ngủ. Một giấc ngủ thật ngon, không chút mộng mị.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net